Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 621 - Chương 625: Quái Vật Tiêu Dương!

Chương 625: Quái vật Tiêu Dương! Chương 625: Quái vật Tiêu Dương!Chương 625: Quái vật Tiêu Dương!

Kiếm để lại ấn tượng đặc biệt trong sâu thẳm tâm hồn mỗi thành viên Hộ Long Thế Gia.

Kiếm Tôn đã từng đứng đầu Hộ Long Thế Gia mấy nghìn năm.

Suy bại chỉ trong một đêm.

Nguyên nhân chưa từng được công khai.

Cả trăm năm, dù mạch Kiếm Tôn đã biến mất cả trăm năm, nhưng, tất cả mọi người của Hộ Long Thế Gia đều không ngây thơ mà cho rằng, mạch Kiếm Tôn đã biến mất hoàn toàn. Họ chỉ là ẩu giấu ở một ngóc ngách mọi người đều không chú ý tới mà thôi.

Hoặc là họ chỉ còn vài người sống chui sống lủi, hoặc đang giấu diếm ở nơi nào đó.

Nhưng điều không phải nghi ngờ là, nếu gặp phải người mạch Kiếm Tôn, những người của Tôn Tọa của Hộ Long Thế Gia năm xưa từng tham gia vào hành động vi diệt Kiếm tôn sẽ không hề do dự mà tiêu diệt họ.

Bởi lẽ họ cũng sợ mạch Kiếm Tôn sẽ báo thù.

- Khương Tiết! Ông nói vậy có ý gì?

Khương Tiết Tôn Tọa nhìn Tôn Tọa Lưu Tinh bằng ánh mắt lạnh lùng, y lạnh giọng nói:

Vị Tôn Tọa của Côn Tông là người thẳng tính, nói chuyện cũng không sợ đắc tội người khác, chẳng kiêng kị gì, y còn cười châm chọc:

-Ýgì?

Một lát sau, vị Tôn Tọa Côn Tông đột nhiên cười ha ha:

Kiếm Tôn trước đến nay là người đứng đầu Hộ Long Thế Gia, là đại ca trong số mười tám Hộ Long Thế Gia. Giờ đây, bỗng nhiên đại ca bị các huynh đệ mưu hại một cách vô duyên vô cớ, cả trăm năm cũng không biết chân tướng. Đương nhiên cũng có người trong Hộ Long Thế gia bất bình, Khương Tiết Tôn Tọa là một trong số đó.

Tiêu Dương, cao thủ dùng kiếm thần bí xuất hiện ở Tam Giác Vàng. Liệu hắn có phải là... người của mạch Kiếm Tôn đã biệt tích kia không?

- Tất cả chúng ta đều muốn biết, năm xưa mạch Kiếm Tôn rốt cuộc làm gì sai mà lại bị các người hợp sức giết trong một đêm! Đúng là một thủ đoạn sắc bén!

- Đây gọi là làm nhiều việc ác quá nên có tật giật mình! Trong thiên hạ này chẳng lẽ chỉ có người của mạch Kiếm Tôn biết dùng kiếm hay sao?

Mấy vị Tôn Tọa nhìn nhau.

Một Tôn Tọa Lưu Tinh Tông lạnh lùng quát.

Ngay sau đó, y hừ lạnh một tiếng, rồi cầm lấy trường côn, lao lên trên, rời khỏi vực sâu.

- Mấy năm gần đây, những cao thủ dùng kiếm bị các người ngộ sát còn ít sao?

- Khương Tiết huynh, đợi tôi với.

Lời nói đây sự châm chọc, mang theo cả nỗi oán hận.

Nhưng Khương Tiết Tôn Tọa cũng biết rằng, câu hỏi này của mình nếu như có đáp án thì nó đã sáng tỏ vào trăm năm trước rồi.

- Chia nhau ra làm việc đi, việc điều tra Tiêu Dương giao cho Thần Tiên Môn tôi. - Hừ, đừng lắm lời nữa. Giờ quan trọng nhất là phải điều tra cho rõ rốt cuộc Tiêu Dương có phải người của mạch Kiếm Tôn không. Nếu đúng thì phải giết không tha.

Cung Trúc Tự, tiếng chuông vang vọng.

Tôn Tọa của hai tông còn lại nhìn nhau, ánh mắt đều sắc lạnh.

Thanh Liên Tôn Tọa giờ đã có địa vị cao trong lòng mọi người cánh hữu.

Tôn tọa Kích Tông cũng nhanh chóng rời đi.

- Chú Tiêu nhất định sẽ làm được.

Tất cả mọi người đều muốn biết, đều đang kỳ vọng, cuộc hành trình của hắn vào Kiếm Trủng rốt cuộc có thu phục được một thanh thân kiếm nào không.

Hắn không phải là Tôn Tọa mạnh nhất, nhưng nhất định là Tôn Tọa có tiêm lực lớn nhất, đại diện cho niềm hy vọng của mạch Kiếm Tôn.

- Tên ngang ngạnh kia, sớm muộn gì cũng...

Lại là một buổi sáng nữa.

Ngày thứ ba rồi.

Kim Văn Tôn Tọa, Thanh Mộc Tôn Tọa và không ít Tôn Tọa cánh hữu từ sáng sớm đã tập trung ở bên ngoài chủ điện, chờ Tiêu Dương ra ngoài.

- Còn sát thủ áo bạc nữa, một ngày chưa giết được tên đó, thì mãi là một tai họa ngầm.

Vài bóng người nhanh chóng biến mất trong vực sâu.

Vù vù vùi

- Đi thôi.

Kim Du Uyển nắm chặt tay, đứng bên cạnh Diệp Tang.

Ánh mắt Diệp Tang cũng rất kiên định.

Cô đã chứng kiến vô số kỳ tích của Tiêu Dương, lần này nhất định cũng không phải là ngoại lệ.

- Đã rất lâu chưa có một đệ tử nào của Kiếm Tôn thu phục được thần kiếm nhận chủ trong Kiếm Trủng rồi.

Diệp Tang nhẹ nhàng nói.

- Thân kiếm nhận chủ?

Tiểu Thanh đứng cạnh cất lời, không giấu nổi sự kinh ngạc:

- Tang Tang sư tỷ, ý của tỷ là, tỷ cảm thấy chú Tiêu có thể thu phục được thần kiếm nhận chủ?

Diệp Tang gật đầu.

Nhưng, trong số những người này, chỉ có Kim Văn Tôn Tọa hiểu rõ rằng, ba đại Tôn Tọa xuất hiện cùng lúc, không chỉ để đón tiếp Tiêu Dương, mà còn có một mục đích khác.

Ngay cả việc hắn ra khỏi Kiếm Trủng cũng kinh động đến ba vị Tôn Tọa. Đây là lần đầu tiên trong trăm năm lại đây tại mạch Kiếm Tôn.

Xem ra, địa vị của Tiêu Dương trong lòng bát đại Tôn Tọa rất cao.

Họ thâm đoán.

Ba vị Tôn Tọa cùng xuất hiện, khiến mọi người đều ngạc nhiên. Hồng Lăng Tôn Tọa mặc bộ áo đỏ, chiếc trường lăng màu đỏ bay ở phía trên. Ánh mắt lạnh như băng, mặt không biểu cảm, cơ thể đứng trên bậc thang trước chủ điện.

Nhưng không ít người phe tả đối diện cảm thấy lời này của cô ấy đầy giễu cợt.

- Thần kiếm linh tính? Có phải là rau ở chợ đâu mà tìm được dễ vậy?

- Đúng thế, Đào Đông sư huynh chúng tôi trước đó vào trong Kiếm Trủng cũng chẳng có được thu hoạch gì. Cuối cùng vẫn là do sư tôn của huynh ấy tặng huynh ấy một thanh thần kiếm.

xkkkx

Ngay lập tức, tất cả mọi người trở nên yên lặng. Ánh mắt cùng nhìn về một hướng, mắt mở to, sau đó cùng cung kính đứng dậy. Phía trước, có ba bóng người đang đi tới.

Đi chân trân ở bên trái là Xích Kiếm Tôn Tọa.

Áo xanh ở bên phải, Lê Thiên Tôn Tọa.

Hồng Lăng ở giữa, Hồng Lăng Tôn Tọa.

Ba người này là một trong bát đại Tôn Tọa của mạch Kiếm Tôn. Trong số ba người này, thực lực của Hồng Lăng Tôn Tọa mạnh nhất.

Điều Tiểu Thanh nói cũng là sự thật. Đây cũng là điều mà mọi người hy vọng.

- Tôi cảm thấy, lấy được một thanh thần kiếm có linh tính, dùng được kiếm bí đã là tốt lắm rồi.

Tiểu Thanh do dự một lát:

- Không phải em nói là chú Tiêu không giỏi, nhưng chỉ là, nhưng chỉ là, đó là thân kiếm nhận chủ mà. Ngoài tám đại Tôn Tọa ra, Kiếm Tông của chúng ta chỉ có ba bốn vị là có thân kiếm nhận chủ. Khổng Tước Kiếm của chị Uyển Nhi lợi hại đến vậy mà còn chưa đến mức nhận chủ. Điều này...

Tiểu Thanh buột miệng, rồi vội vàng lắc đầu nói:

- Sao... Sao có thể?

Là vì Hàn Động Tam Lão.

Nếu Tiêu Dương thực sự chữa được cho Hàn Động Tam Lão, đừng nói là ba vị đại Tôn Tọa cùng xuất hiện, dù là bát đại Tôn Tọa xuất hiện, cũng là việc bình thường. Hàn Động Tam Lão là hy vọng cuối cùng để quật khởi của Kiếm Tôn. Nếu họ không thể tỉnh dậy, mạch Kiếm Tôn phải đợi bao năm nữa mới có được một cường giả có thể so bì với Tiên Nhân xuất hiện?

Giờ đây mạch Kiếm Tôn xuất hiện một thiên tài đầy tiêm lực là Tiêu Dương, nếu có Hàn Động Tam Lão tỉnh lại chủ trì đại cục, thì còn sợ gì về việc quật khởi?

- Bái kiến Tôn Tọal

Mọi người khom người hành lễ, vẻ mặt cung kính và nhiệt tình.

Trong lòng đám đệ tử, bát đại Tôn Tọa vô cùng thần thánh. Đó cũng là trụ cột tinh thân của họ.

- Đứng dậy hết đi.

Xích Kiếm Tôn Tọa đứng lên, xua tay, rồi quay sang Hồng Lăng Tôn Tọa.

Hồng Lăng Tôn Tọa gật đầu:

- Đến lúc rồi, Xích Kiếm, hy vọng đệ đừng lừa ta.

Xích Kiếm Tôn Tọa mỉm cười nói: - Hồng Lăng tỷ, nếu Tiêu Dương không đáng để tỷ xuất quan chủ trị đại cục, thì đệ nhất định không dám làm kinh động đến bà...

Xích Kiếm Tôn Tọa dừng lại một lát, suýt nữa thì định nói là "bà già tỷ". Mặc dù thực tế đã rất già rồi, nhưng đâu có người phụ nữ nào thích nghe người khác nói mình già?

- Đã đến lúc rồi, thì để Tiêu Dương ra đây đi.

Lê Thiên Tôn Tọa bên cạnh giục.

Xích Kiếm Tôn Tọa nhìn y cười:

- Lê Thiên, ông sốt sắng như vậy, nếu chút nữa Tiêu Dương cầm được một thanh kiếm tốt ra, thì chẳng phải ông sẽ rất ghen ty sao?

Lê Thiên Tôn Tọa không nói gì.

Thanh kiếm của Tiêu Dương khiến y ghen ty sao? Lê Thiên Kiếm của y là thần kiếm nhận chủ kia đấy.

Xích Kiếm Tôn Tọa đương nhiên cũng chỉ nói đùa mà thôi. Lập tức tay y lật lên, một đường kiếm khí bật ra khỏi tay, đánh vào phía trước. Bỗng nhiên, không gian phía trước rung động, ngay lập tức, một bóng người xuất hiện trước mắt mọi người...

Thủ đoạn này của Xích Kiếm Tôn Tọa khiến tất cả mọi người không bất ngờ. Lão có thể đón người ra khỏi không gian kiếm trủng bất cứ lúc nào. Chẳng qua làm cho tất cả mọi người trợn mắt há mồm đó là giờ phút này Tiêu Dương... không ngờ đang khoanh chân nhập định.

Người trong Kiếm Trủng không hề biết bao giờ Xích Kiếm Tôn Tọa mới đưa hắn ra ngoài. Vì thế, biểu hiện của mỗi đệ tử khi xuất hiện đều khác nhau. Có người đang đi bộ, có người cầm thanh kiếm rất vui vẻ, có người thậm chí còn đang đi tiểu... Động tác rất phong phú. Nhưng chưa từng có ai ngồi khoanh chân tu luyện trong Kiếm Trủng.

Chỉ ba ngày, tìm kiếm còn không kịp, ai lại đi tu luyện chứ?

- Kiếm! Đúng rồi, kiếm của anh ta đâu?

- Trên người anh ta không có kiếm!

- Không có nổi lấy một thanh kiếm, về tay không, vậy mà còn tâm trạng ngôi tu luyện.

Thái độ của đám người trở nên phong phú, mọi người cùng bàn luận, đặc biệt là người của cánh tả, lập tức trở nên rất náo nhiệt, chỉ chỉ trỏ trỏ vào Tiêu Dương, đã nhịn lâu lắm rồi, cuối cùng có thể xả tức rồi.

Sự xuất hiện ngang ngược của Tiêu Dương khiến áp lực của họ quá lớn.

- Tên này...

Xích Kiếm Tôn Tọa cười khổ lắc đầu, đang chuẩn bị bước lên gọi Tiêu Dương dậy, thì bị Hồng Lăng Tôn Tọa chặn lại.

- Không ngờ...

Mắt Hồng Lăng Tôn Tọa mở to đến cực điểm, không thể tin nổi:

- Sao lại thế được? Sao lại thế được?

- Hửm?

Xích Kiếm Tôn Tọa không hiểu Hồng Lăng Tôn Tọa nói gì:

- Sao vậy?

Hồng Lăng Tôn Tọa nhìn Xích Kiếm Tôn Tọa: - Xích Kiếm, đệ bắt đầu cảm ngộ được kiếm đạo, bước vào Đạo Chi Vi Cảnh từ lúc nào?

Mặt già của Xích Kiếm Tôn Tọa đỏ lên:

- Thật xấu hổ, khi đệ cảm ngộ được kiếm đạo đã là Hóa Tượng tám trăm chín mươi biến rồi!

Thường thì phải đạt đến Hóa Tượng mấy trăm biến, mới cảm nhận được Kiếm Đạo.

- Ý của Hồng Lăng tỷ là...

Bỗng nhiên Lê Thiên Tôn Tọa nhanh chóng nhìn sang Tiêu Dương, mắt gần như nổ ra, trợn tròn, miệng run run:

- Đạo... Là sức mạnh Kiếm Đạo! Giờ đây hắn đang ngồi để cảm ngộ sức mạnh Kiếm Đạo!

- Gì cơ?

Xích Kiếm Tôn Tọa lập tức mở to miệng.

Ánh mắt y nhìn Tiêu Dương với sự khó tin.

Y không cảm nhận được.

Điều này có hai khả năng: một là Hồng Lăng Tôn Tọa và Lê Thiên Tôn Tọa nhìn nhầm, hai là, cảnh giới Kiếm Đạo của Tiêu Dương còn hơn cả y.

Xích Kiếm Tôn Tọa mắt chữ O miệng chữ A. Gần như khả năng thứ nhất là không có, vậy thì chỉ còn khả năng thứ hai.

Mặc dù y là Đạo Chi Nhập Vi sơ kỳ, nhưng đã rất nhiều năm rồi, sao sức mạnh Kiếm Đạo của y lại không bằng Tiêu Dương được chứ...

Tiêu Dương mới chỉ là Hóa Tượng mười lăm biến thôi mài!

Ba người nhìn Tiêu Dương như nhìn một quái vật, không nói nên lời.
Bình Luận (0)
Comment