Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 627 - Chương 631: Giết Sạch Bọn Chúng!

Chương 631: Giết sạch bọn chúng! Chương 631: Giết sạch bọn chúng!Chương 631: Giết sạch bọn chúng!

Cạo đầu! Xé áo! Bẻ kiếm!

Cảnh tượng nhục nhã này liên tục chớp loé ẩn hiện trong đầu Đồ Vũ Hoa. Bây giờ lại thấy địa vị của Tiêu Dương trong Mạch Kiếm Tôn càng ngày càng cao, mình không thể bì được, gã cảm thấy vô cùng khó chịu tức tối. Bất kể thế nào gã cũng vẫn là người của Mạch Kiếm Tôn, gã biết rõ sau này phải có thái độ như thế nào với Tiêu Dương.

Việc duy nhất có thể làm bây giờ là giết Độc Nhãn Độc Lang.

Giết người xả giận.

Đây là lần đầu tiên Đồ Vũ Hoa dám làm trái lại mệnh lệnh của Kiếm Tông.

Nhưng Đồ Vũ Hoa rất tự tin.

Độc Nhãn Độc Lang chẳng qua cũng chỉ có thực lực Thực Khí Tam Vân mà thôi, hoàn toàn không phải đối thủ của mình. Mình giết lão chẳng có gì khó khăn. Chỉ cách có vài dặm, chẳng mất bao nhiêu thời gian đã đến nơi, rồi giết Độc Nhãn Độc Lang, Đồ Vũ Hoa nhẩm tính cả quá trình mất không đến nửa tiếng.

Chỗ này hẻo lánh, lại nửa đêm rồi, Hộ Long Thế Gia không thể phát hiện ra mình được.

Khuôn mặt Đồ Vũ Hoa lạnh băng đến gần căn nhà gỗ. Bao nhiêu đặc điểm sát thủ do Mạch Kiếm Tôn bôi dưỡng nên đều xuất hiện cả, ánh mắt cuồng nộ bị nén xuống thành lạnh băng, như một con rắn độc đang áp sát căn nhà.

Một tiếng cười tục tằn đắc ý vang lên.

Còn chưa đến gần căn nhà gỗ đã nghe thấy tiếng cười khúc khích, trong tiếng cười lẩn khuất từng đợt âm thanh dâm đãng.

- Hi hi, cô nàng nghịch ngợm này còn ham muốn hơn cả lão sói già đây.

Độc Nhãn Độc Lang không ngờ kẻ thù của lão lại mượn tay tổ chức sát thủ đến đòi mạng, mà trùng hợp hơn nữa lại là tổ chức thuộc Mạch Kiếm Tôn.

Tiếng nói này đúng là đây vẻ phong tình, lại gấp gáp. Trong nhà truyền ra tiếng nan giường kêu lên kẽếo kẹt, cùng với tiếng thở gấp hổn hển tạp loạn. Lúc này Đồ Vũ Hoa đã đến ngay trước ngôi nhà, nhìn qua cánh cửa sổ chưa đóng chặt.

Đồ Vũ Hoa xách trường kiếm rảo bước, ánh mắt nhìn thẳng càng lúc càng sắc lạnh. Độc Nhãn Độc Lang đang ở trong căn nhà gỗ đơn sơ leo lét ngọn đèn ngay phía trước.

¬ Mới hai ngày không gặp đã không nhịn được rồi đúng không?

Đồ Vũ Hoa đến để giết sói.

Để lẩn tránh sự truy sát của kẻ thù, Độc Nhãn Độc Lang đã ẩn cư ở vùng quê nghèo khó này gần hai mươi năm nay.

Ánh đèn trong căn nhà rất yếu, xung quanh nhà Độc Nhãn Độc Lang cũng không có người ở.

- Em hư hỏng quá, tuyệt quá!

- Hừ, lão Độc Nhãn Độc Lang này không thay đổi bản tính gì cả.

Độc Lang cười ha hả.

- Ư... Anh sói đừng giày vò người ta nữa mà. Trên giường là hai thân hình trần như nhộng đang quấn lấy nhau mây mưa cuồng hoan như chết đói đến nơi.

- Không được rồi! Không được rồi!

Nét cười của Độc Nhãn Độc Lang càng mở rộng, như có thần tiên trợ lực làm mạnh hơn. Người phụ nữ đang nằm dưới đây là do mình dùng thủ đoạn dụ dỗ, không ngờ cô ta còn dâm đãng hơn tưởng tượng, mới được "dạy" có vài lân mà đã mặc ý mình muốn gì cũng được rồi.

Sát thủ giết người phải chờ đến thời cơ thích hợp nhất.

Người phụ nữ thở không ra hơi, tiếng nói đứt quãng.

-Ä...

- Đúng là hư hỏng, chồng em ở nhà ngủ còn em lại chạy ra ngoài tìm thú vui lạ, hahal

Trong phút chốc, đôi mắt Đồ Vũ Hoa ngập đầy sát khí, hơi thở lạnh băng như rắn độc đã bị Độc Nhãn Độc Lang nhận ra ngay. Sự mãn cảm với hơi thở của lão vượt quá tưởng tượng của Đồ Vũ Hoa nhiều.

Chính là lúc này!

Một tiếng kêu to từ bên trong.

- Cái... cái lão... bệnh hoạn ấy... làm sao... sánh được... bằng... anh sói... đây!! AII

Lúc Độc Nhãn Độc Lang phát tiết chính là thời cơ đó.

Mặc dù Đồ Vũ Hoa tận mắt chứng kiến cảnh mây mưa này nhưng trong lòng gã chỉ toàn lửa giận và căm hận, cảnh tượng này không có tác động gì đến hắn cả.

Gã chỉ còn chờ thời cơ ra tay mà thôi.

- Ha hai

Ngoài cửa sổ, Đồ Vũ Hoa nắm chặt chuôi kiếm.

Hình như sắp có một người lên đỉnh rồi.

Âm thanh của hai người càng lúc càng cấp bách, kịch liệt...

Có nguy hiểm!

Suy nghĩ xẹt qua đầu nhanh như điện.

Độc Nhãn Độc Lang còn đang bò trên bụng người phụ nữ thì cửa sổ bị đạp vỡ tung, một luồng kiếm lạnh băng xuyên thẳng vào phòng.

Lao thẳng như một chòm sao băng.

Ánh sáng chiếu lên lấp lánh trên mũi kiếm nhọn chết người.

Độc Nhãn Độc Lang không thể chính diện ngăn được uy thế của đường kiếm này.

Độc Nhãn Độc Lang kinh hãi, vội xoay mình, vô thức ôm người phụ nữ đang nằm dưới mình lên để đỡ đường kiếm.

Cô ta còn đang chìm đắm trong cơn tận sướng, gần như không biết chuyện gì đang xảy ra, mũi kiếm nhọn hoắt thoáng chốc đã đâm ngập qua tim.

Không phải Đồ Vũ Hoa không kịp thu kiếm.

Bọn họ không ngờ vừa đến đã thấy Độc Nhãn Độc Lang bị giết.

Từ bờ sông đối diện có mấy người phá gió bay vọt sang, chính là đám người của Thần Tiên Môn do Khâu Xử dẫn đầu đến tìm Độc Nhãn Độc Lang theo lệnh của Hâm Lang Tôn Toạ.

Bỗng có tiếng người quát vang.

- Dừng tay!

- Mày là... là...

Độc Nhãn Độc Lang né thoát trong gang tấc nhưng cánh tay bị thanh kiếm chém phải, máu tươi bắn toé ra. Độc Nhãn Độc lang kêu lên một tiếng, ngã nhào xuống đất, ngoái lại nhìn thấy thanh kiếm lạnh ngắt mà sợ nhủn người:

Độc Nhãn Độc Lang đâu có ngu đến mức quát hỏi thân phận đối phương. Đối phương đã đến để giết mình, thì nói càng nhiều càng để lộ nhiều sơ hở.

Âm!

Một tay Độc Nhãn Độc Lang nắm chắc xà ngang trên nóc nhà, nắm tay vận lực đấm lên, trân nhà gỗ lập tức thủng một lỗ. Độc Nhãn Độc Lang phóng người lên.

Nhưng ánh kiếm sau lưng cũng nhờ đó mà đến gần hơn.

- Giết!

Đồ Vũ Hoa không đổi nét mặt, trường kiếm truy sát nhằm thẳng sau lưng Độc Nhãn Độc Lang.

Soạt!

Xé không khí lao tới.

Vùi

Lão không phải đối thủ của kẻ này.

Sát khí của kẻ mới đến khiến Độc Nhãn Độc Lang lạnh thấu tim, run lên câm cập.

Độc Nhãn Độc Lang phá nóc nhà nhảy lên.

Vùi

Đồ Vũ Hoa lạnh lùng liếc một cái, ánh kiếm lại loé lên.

- Gian phu dâm phụ đáng chết!

Soạt! Soạt! SoạtI

Dưới làn kiếm hoa đan cài dày đặc, Đồ Vũ Hoa như không nghe thấy âm thanh đó, nâng cao trường kiếm đâm thẳng vào ngực Độc Nhãn Độc Langl

Phụt!

Độc Nhãn Độc Lang bỗng phun một ngụm máu to về phía Đồ Vũ Hoa, mùi máu tanh buồn nôn toả khắp bầu trời đêm.

- Có độc!

Đồ Vũ Hoa nhanh chóng né sang bên, tránh được đòn tấn công của chất độc.

Rõ ràng để xuất ra chiêu này Độc Nhãn Độc Lang phải trả một cái giá rất lớn, sắc mặt lão trong thoáng chốc đã xanh mét tái nhợt, không quản máu trên cánh tay đang chảy đầm đìa, liều mạng chạy về phía đám Khâu Xử.

Đó là cơ hội sống còn duy nhất.

Mũi kiếm lạnh băng phía sau đã đuổi đến gần, Độc Nhãn Độc Lang đã gần tuyệt vọng, lúc này lão nhìn thấy phía trước có mười mấy người tay cầm trường tiên.

Hộ Long Thế Gia, Thần Tiên Môn.

Độc Nhãn Độc Lang dốc hết hơi thở cuối cùng gào lên:

- Nó là dư nghiệt của Mạch Kiếm Tôn!

Mạch Kiếm Tôn!

Mạch Kiếm Tôn!

Bốn chữ làm chấn động cả bầu trời đêm.

Sắc mặt Đồ Vũ Hoa thay đổi tức thì, trường kiếm trong tay đâm thấu lông ngực Độc Nhãn Độc Lang.

Thân hình Độc Nhãn Độc Lang ngừng giấy giụa ngay lập tức, đôi mắt đầy vẻ thâm độc, trước khi chết lão phải kéo được Đồ Vũ Hoa chết cùng. Lão nhận ra người của Thần Tiên Môn, còn về Đồ Vũ Hoa, Mạch Kiếm Tôn không xuất hiện đã cả trăm năm nay, ngoài Hộ Long Thế Gia không mấy người biết về Mạch Kiếm Tôn nữa. Độc Nhãn Độc Lang tất nhiên không nhận ra kiếm pháp mà Đồ Vũ Hoa sử dụng.

Chẳng qua trước khi chết muốn lôi Đồ Vũ Hoa chết cùng thôi!

Thần Tiên Môn không đời nào để dư nghiệt của Mạch Kiếm Tôn chạy thoát được.

Chắc chắn sẽ giết nó!

Độc Nhãn Độc Lang muốn cười lớn nhưng cả người co giật mấy lần rồi tắt thở.

- Mạch Kiếm Tôn à?

Lúc này đám Khâu Xử đều chấn động.

Kiếm!

Khâu Xử thấy thanh trường kiếm trong tay Đồ Vũ Hoa trước tiên, liền hiểu ngay ra vấn đề.

Phát hiện to bằng trời!

Ánh mắt Khâu Xử loé lên, ngọn trường tiên trong tay phất lên.

Không ngờ lại là dư nghiệt của Mạch Kiếm Tôn!

Lần này Hâm Lang Tôn Toạ muốn tìm tung tích Tiêu Dương, không phải chính là để xác định xem hắn có phải là dư nghiệt của Mạch Kiếm Tôn không à? Bây giờ lại phát hiện ngay một tên đệ tử của Mạch Kiếm Tôn.

- Không cho nó chạy thoát!

Khâu Xử lao lên trước.

- Thần Tiên Môn.

Sắc mặt Đồ Vũ Hoa trắng bệch, nắm chặt thanh kiếm trong tay.

Lộ mất rồi!

Đêm nay mình lại để lộ thân phận với Thần Tiên Môn.

Nếu những người này mang tin về thì Thân Tiên Môn chắc chắn sẽ phái rất nhiêu cường giả đến ngay.

Hậu quả thật không thể hình dung nổi.

Ngoài ra, còn một lựa chọn khác...

- Giết sạch bọn chúng! Khuôn mặt Đồ Vũ Hoa dữ tợn, trường kiếm cầm thẳng, trong nháy mắt toả ra vô vàn kiếm hoa rực rỡ.

Hắn không ngờ rằng đó chỉ là Độc Nhãn Độc Lang hét bừa trước khi chết, đối phương không thể nào chứng minh được thân phận của mình. Nhưng bây giờ tư thế phòng thủ của Đồ Vũ Hoa đã xác nhận chân tướng thực sự hắn là người của Mạch Kiếm Tôn.

Giết! Giết! Giết!

Đồ Vũ Hoa dốc toàn lực vận thực lực Thực Khí Tam Vân viên mãn, không thể coi là yếu được, ít nhất trong đám này chỉ có Khâu Xử có thể đối chọi với hắn.

Ánh kiếm vung lên!

Trường tiên chống đỡi

"Giết sạch bọn chúng!"

Lúc này trong đầu Đồ Vũ Hoa chỉ còn duy nhất suy nghĩ này.

Nếu không giết sạch bọn chúng, chắc chắn mình sẽ trở thành tội nhân thiên cổ của Mạch Kiếm Tôn.

- Không ngờ lại đúng là Mạch Kiếm Tôn!

Hai mắt Khâu Xử loé sáng, trường tiên trong tay càng sử mạnh.

Dốc hết sức bắt lấy gã!
Bình Luận (0)
Comment