Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 628 - Chương 632: Bắt Sống Rút Hồn

Chương 632: Bắt sống rút hồn Chương 632: Bắt sống rút hồnChương 632: Bắt sống rút hồn

Giết!

Kiếm quang ngập trời, lúc này Đồ Vũ Hoa đã không còn đường lui nữa. Gã không được chạy, chạy là sẽ làm lộ hết hành tung của Mạch Kiếm Tôn, đẩy Kiếm Tông vào nguy hiểm!

Huống hồ gã còn cơ hội.

Trong mười mấy tên đệ tử Thần Tiên Môn trước mặt, thực lực mạnh nhất là Khâu Xử với Thực Khí Tam Vân đại viên mãn. Chỉ cần giết được Khâu Xử thì mười mấy tên còn lại không uy hiếp được gì cả.

Cùng là Thực Khí Tam Vân đại viên mãn nhưng thực lực của đệ tử Mạch Kiếm Tôn vững hơn Thần Tiên Môn nhiều.

Với nền tảng võ học của Mạch Kiếm Tôn, mặc dù có điêu tàn như ngày hôm nay thì kiếm thuật vẫn thuộc hàng cao siêu. Quan trọng hơn, mỗi đệ tử của Mạch Kiếm Tôn đều sống để trả thù, ý niệm đầu tiên được dốc vào đầu là báo thù.

Đồ Vũ Hoa bại trước Tiêu Dương không phải vì gã yếu. Toàn bộ Mạch Kiếm Tôn chỉ còn hơn chín mươi vị Tôn Toạ, thực lực Thực Khí Tam Vân đại viên mãn chỉ kém hơn Tôn Toạ một bậc. Do Tiêu Dương quá mạnh nên mới khiến Đồ Vũ Hoa có vẻ yếu đuối. Bây giờ đối mặt với mười mấy tên đệ tử Thần Tiên Môn, Đồ Vũ Hoa vẫn không hề rơi xuống thế hạ phong, ngược lại, hai tên đệ tử Thần Tiên Môn đã nhanh chóng mất mạng dưới mũi kiếm của hắn.

- Tên này gớm thật!

- Không ổn rồi, y đi cầu trợ giúp.

Trái tim Đồ Vũ Hoa thoắt rơi xuống đáy vực, không dám kéo dài nữa, kiếm quang trong tay lia một vòng xung quanh, chém chết hai đệ tử nữa của Thần Tiên Môn.

Khâu Xử vừa đánh rát vừa liếc mắt ra hiệu cho một đệ tử Thần Tiên Môn bên cạnh.

- Quanh đây có cường giả của Thần Tiên Môn?

Khâu Xử ngấm ngầm sợ hãi, nhưng sâu trong đáy mắt vẫn không trấn áp được từng đợt chấn động hưng phấn, tên này rõ ràng là một đệ tử thực thụ của Mạch Kiếm Tôn rồi.

Mạch Kiếm Tôn đã nhẫn nhục ẩn khuất một trăm năm, nếu hôm nay mình không thoát được thì đại khai sát giới, kéo bọn chúng chết cùng.

Khâu Xử càng đánh càng sợ, ánh kiếm ngang dọc chăng kín trời khiến kẻ khác phải sợ hãi. Uy lực vững vàng của kiếm khiến đám Khâu Xử cảm giác khắp mình chỗ nào cũng bị kiếm sượt qua.

- Giết!

Mình sắp lập công lớn rồi.

- Đệ tử của Mạch Kiếm Tôn quả nhiên đáng sợ không khác gì lời đồn.

Đồ Vũ Hoa sắc mặt thay đổi hẳn.

Đã giết, thì giết cho sướng tay.

Đệ tử này lập tức hiểu ý, được Khâu Xử che chắn, lập tức rời khỏi vòng chiến.

Lúc này tâm trạng chất đầy oán niệm hẹp hòi của Đồ Vũ Hoa đã biến mất hoàn toàn. Gã cảm giác được đây có lẽ là trận chiến cuối cùng của mình, vứt bỏ tất cả những tạp niệm khác, phải đánh, phải đánh cho ra một đệ tử Mạch Kiếm Tôn, oanh liệt đánh một trận cuối cùng. Đồ Vũ Hoa giết đến mức mắt đỏ lên, không chạy được thì chỉ có giết.

Dù mình có chết ở đây, kéo thêm được một kẻ thù cùng xuống địa ngục cũng đáng rồi.

- Định chạy à?

Khâu Xử kinh hãi, lúc này chỉ dám vây mà không dám tấn công. Không chủ động tấn công cũng khó bị giết hơn.

Phụt!

Chỉ trong vòng mấy hơi thở, Đồ Vũ Hoa đã giết thêm tám đệ tử Thần Tiên Môn.

- Giết nói

Giết địch!

Kiếm quang, tiên ảnh.

Lúc này Khâu Xử cũng không còn gì không liều để tấn công, Đồ Vũ Hoa bị át xuống.

Khâu Xử đau đớn vô cùng, đôi mắt lộ rõ vẻ lạnh lùng mãnh liệt, sát khí tăng vọt, trường tiên dồn dập sử chiêu.

Hơn nửa.

Hai luông máu tươi bắn toé lên từ hai đệ tử đó.

- Sư đệt

Khâu Xử trợn mắt thất kinh, hai sư đệ vừa chết đó có quan hệ rất tốt với y, không ngờ trong chớp mắt đã bỏ mạng dưới lưỡi kiếm Đồ Vũ Hoa.

Đồ Vũ Hoa đâm chém lung tung, nhìn ra ý đồ của Khâu Xử, nhếch miệng cười lạnh, nhao người một cái đánh gấp về một phía.

Tiên ảnh đánh ra, thân hình Đồ Vũ Hoa bỗng xoay chuyển giữa không trung, vù, vù, hai làn kiếm sắc bén xé gió chém xuống.

Bốp!

Hai đệ tử Thần Tiên Môn phất trường tiên đón đánh.

Trên người hai bên đều xuất hiện lỗ chỗ vết thương.

Trên bờ bên kia sông bỗng xuất hiện một luồng uy lực hùng mạnh ào đến.

Khí tức kinh khủng.

- Tôn Toại

Sắc mặt Đồ Vũ Hoa tái mét. Hơi thở của người đó còn ở xa mà gã đã cảm thấy một luồng uy lực đáng sợ đến ngay cả tôn sư Hắc Bạch Tôn Toạ cũng không có. Thực lực của kẻ đang đến còn cao hơn cả tôn sư Hắc Bạch Tôn Toạ.

Đây là sức mạnh Đồ Vũ Hoa lúc này không thể đối chọi được.

Nhưng sau một thoáng sợ hãi, Đồ Vũ Hoa đã nhanh chóng bình tĩnh lại.

Khi luồng hơi thở này xuất hiện, Đồ Vũ Hoa đã tự hỏi không biết mình có sống qua được đêm nay.

- Giờ sư thúc có đến đây cũng không phải đối thủ của người này.

Kengl

Trường kiếm trong tay Đồ Vũ Hoa hơi dừng lại, một âm thanh xé gió vang lên. Mấy đệ tử có thực lực kém hơn một chút còn ngã ngất.

Trong chớp mắt, tất cả người có mặt đều cảm nhận được não mình ong ong chấn động.

Đêm tối rung lên với một tiếng gầm kinh thiên động địa như dã thú hồng hoang, mang theo sức mạnh chấn động linh hồn áp thẳng xuống.

Hai

- Chết đi thôi!

Đồ Vũ Hoa đôi mắt loé sáng, trường kiếm vung lên, ánh sáng rực trời.

- Cẩn thận!

Đám Khâu Xử vội lui lại mấy mét.

Hâm Lang Tôn Toạ đã đến rồi, mình không việc gì phải liều sống liêu chết với tên này nữa.

Vùi! Vùi! Vùi

Bóng dáng nhanh chóng lùi lại, khi ngước lên nhìn, vẻ mặt bỗng đổi hẳn:

- Không! Đây là hư chiêu, nó định tự sát.

Trong đêm đen, ánh mắt Đồ Vũ Hoa tràn ngập vẻ chết chóc, trường kiếm trong tay xoay ngược lại nhắm thẳng cổ họng mình...

- Có chết cũng không được rơi vào tay đối phương, không được tiết lộ bí mật hành tung của Mạch Kiếm Tôn.

Đôi mắt Đồ Vũ Hoa lộ vẻ kiên quyết.

Chuyện đêm nay do một mình Đồ Vũ Hoa mình gây ra, tuyệt đối không thể để liên luy đến Mạch Kiếm Tôn.

- Người sắp chết trái tim cũng thay đổi. Hành động của mình trước đây nực cười ngu ngốc đến thế nào.

- Hoá ra chết cũng chẳng có gì đáng sợ.

Đồ Vũ Hoa bình tĩnh hẳn, bỗng mỉm cười.

Âm thanh giòn tan.

Trường kiếm trong tay Đồ Vũ Hoa bị bẻ gãy, bóng người đó trong nháy mắt đã đến trước mắt Đồ Vũ Hoa, một chưởng đánh ra phá nát Đan Điền, vừa tước đi khả năng tự vận đứt tim mạch vừa phá huỷ hoàn toàn võ công của Đồ Vũ Hoa.

Với tốc độ sấm sét, bàn tay to tướng ấy ném Đồ Vũ Hoa xuống đất.

Âm!

Một loạt tiếng xương gãy vang lên.

Dù vậy, dù ánh mắt Đồ Vũ Hoa đã trở nên tuyệt vọng nhưng gã vẫn không hé răng nửa lời.

Một thoáng giác ngộ trước khi chết đã thay đổi cả con người Đồ Vũ Hoa.

Có thể biết nhận lỗi là tốt, nhưng đáng tiếc là tuy tâm cảnh của Đồ Vũ Hoa đã thay đổi nhưng võ công đã bị phế, đời này kiếp này có sống sót đi chăng nữa cũng không còn cơ hội cầm kiếm giết địch nữa.

- Định tự sát trước mặt bản toạ? Còn non lắm.

Người đó chính là Hâm Lang Tôn Toạ, lúc này đang quan sát đánh giá Đồ Vũ Hoa, cười lạnh nói.

- Đệ tử của Mạch Kiếm Tôn đúng là có khí cốt đấy, bị thương nặng thế này vẫn không kêu một tiếng. - Chết tao còn không sợ, lẽ nào lại sợ đâu?

Đồ Vũ Hoa miệt thị nhìn Hâm Lang Tôn Toạ, cất tiếng cười vang, ánh mắt chất chứa vẻ khinh thường.

- Mạch Kiếm Tôn à? Ha ha! Lão gia đã sớm nghe nói Thần Tiên Môn thấy ai biết dùng kiếm đều hoang tưởng cho là Mạch Kiếm Tôn, xem ra đúng là thế rồi.

Sắc mặt Hâm Lang Tôn Toạ hơi chùng xuống, nheo mắt nhìn Đồ Vũ Hoa một lượt như muốn tìm ra sơ hở, rồi quay sang nhìn Khâu Xử vẻ dò hỏi.

Khâu Xử ngần ngừ một lát rồi nói:

- Thưa Tôn Toạ, trước khi chúng tôi tới đây nghe thấy Độc Nhãn Độc Lang nói tên này là đệ tử của Mạch Kiếm Tôn.

Hâm Lang Tôn Toạ ánh mắt lạnh băng hỏi:

- Độc Lang đâu?

- Lão... chết rồi ạ.

- Chết rồi không đối chứng được à?

Sắc mặt Hâm Lang Tôn Toạ càng sầm xuống, đưa mắt nhìn Đồ Vũ Hoa một lượt, cười lạnh.

— Thằng nhóc, mày tưởng mày không mở miệng mà bản toạ không biết được gì à? Đúng là ngu độn.

Hâm Lang Tôn Toạ ngửa đầu cười ha hả.

- Để xem mày có chống lại được thuật rút hồn của Thần Tiên Môn hay không.

Thuật rút hồn!

Sắc mặt Đồ Vũ Hoa thay đổi hẳn.

Gã đã nghe nói đến môn công phu này của Thần Tiên Môn, là một đòn tấn công tinh thần và linh hồn. Người tu luyện thuật rút hôn này có sức mạnh tinh thân vô cùng lớn, muốn thôi miên một người chỉ dễ như trở bàn tay.

Nếu gặp phải cường giả tinh thông thuật rút hồn thì bản thân mình cũng không biết sẽ tiết lộ bí mật của Mạch Kiếm Tôn lúc nào nữa.

Làm thế nào bây giờ?

Sắc mặt Đồ Vũ Hoa trắng bệch, bây giờ trước mặt Hâm Lang Tôn Toạ mình có muốn chết cũng không được.

Chẳng lẽ bị rút hồn rồi tiết lộ bí mật của Kiếm Tông thật ư?

- Không!

Đồ Vũ Hoa tuyệt vọng phun ra một ngụm máu tươi, đột ngột vung kiếm, bật dậy vận hết sức lực cuối cùng đâm thẳng về phía Hâm Lang Tôn Toạ. Ngờ đâu chưa được nửa đường Đồ Vũ Hoa đã kiệt sức, toàn thân mất hết lực, hai mắt tối sâm rồi ngất lịm đi.

- Tốt! Tốt! Tốt!

Hâm Lang Tôn Toạ cười phá lên, quay sang nói:

- Khâu Xử, lần này làm tốt lắm. Rất rất tốt! Về rồi bản toạ sẽ trọng thưởng.

Khâu Xử mừng muốn phát điên, vội đứng dậy cung kính tạ ơn:

- Đa tạ Tôn Toạ ưu ái. - Nhấc tên này lên.

Hâm Lang Tôn Toạ phất tay.

- Mang về đi. Đợi đến lúc Hồn Ma Tôn Toạ đến đây rồi chúng ta sẽ biết hết bí mật của Mạch Kiếm Tôn.

Hồn Ma Tôn Toạ là một trong số những người tu luyện thuật rút hồn của Thần Tiên Môn. Hâm Lang Tôn Toạ không tu luyện thuật này.

Những chiêu thức liên quan đến linh hồn yêu cầu bản thân người tu luyện phải có một sức mạnh tinh thần rất lớn mới chịu nổi.

- Mạch Kiếm Tôn đã biến mất một trăm năm, cuối cùng cũng ngoi lên rồi à?

Hâm Lang Tôn Toạ cười lạnh, xoa xoa nắm tay:

- Đáng tiếc, các người rồi vẫn sẽ bị huỷ diệt thôi. Có lẽ sẽ đánh cho các người phải lặn sâu thêm một trăm năm nữa cũng nên! Ha hai

Cười vang điên loạn.

Gió lạnh khẽ nổi, Hâm Lang Tôn Toạ bỗng gắn giọng quát hỏi:

- AIl
Bình Luận (0)
Comment