Chương 633: Tin xấu
Chương 633: Tin xấuChương 633: Tin xấu
Chát!
Trường tiên đánh thẳng vào bụi cỏ lau bên bờ sông, một tiếng nổ giòn đanh chói tai vang lên.
Vù.
Một bóng đen lui vê phía sau nhanh như cắt.
- Còn có đồng bọn à?
Hâm Lang Tôn Toạ cười lạnh.
- Các ngươi mang tên này về trước đi.
Vừa dứt lời Hâm Lang Tôn Toạ bay vụt lên đuổi theo.
Hắc Diệp Tôn Toạ nghiến răng, cảm nhận được người phía sau đã đuổi sát, càng lo âu cuống quýt.
Nhanh lên!
Bóng đen đó chính là Hắc Diệp Tôn Toạ cánh tả của Mạch Kiếm Tôn, sư thúc của Đồ Vũ Hoa. Phát hiện ra Đồ Vũ Hoa tự tiện hành động, Hắc Diệp Tôn Toạ liền đuổi theo ngay nhưng vẫn đến muộn. Hâm Lang Tôn Toạ đã xuất hiện. Do thực lực kém xa Hâm Lang Tôn Toạ nên Hắc Diệp Tôn Toạ đành nấp ở một bên, không ngờ vẫn bị Hâm Lang Tôn Toạ phát hiện.
Nhanh lên!
- Không trốn được khỏi lòng bàn tay bản toạ đâu.
Bỗng trường tiên trong tay Hâm Lang Tôn Toạ phóng thẳng ra.
Nhanh, nhanh hơn!
Hắc Diệp Tôn Toạ đẩy tốc độ của mình lên mức cao nhất, lướt nhanh như gió cuốn. Nhưng Hâm Lăng Tôn Toạ vẫn đuổi sát, khoảng cách giữa hai người dần dần bị thu hẹp.
Vùi
Chẳng mấy chốc Hâm Lang Tôn Toạ đã nhìn thấy bóng đen chạy phía trước, khoé miệng lập tức nhếch lên vẻ khinh miệt:
- Nhất định phải đưa được tin về, nếu không một khi Đồ Vũ Hoa bị rút hồn, để lộ bí mật của Mạch Kiếm Tôn thì chắc chắn Thần Tiên Môn sẽ dốc toàn lực tấn công.
Trường tiên cắt qua bóng đêm ào đến.
- Phải toàn mạng trở về.
- Vạn Lý Truy Hồn Tiên.
- Hừi
Như linh xà xuất động, âm ầm nổ vang.
Soạt!
- Liều mạng thôi!
Kengl
Hắc Diệp Tôn Toạ trợn trừng mắt, luông sức mạnh kinh hoàng phía sau nhe nanh múa vuốt lao đến. Hắc Diệp Tôn Toạ ngoái đầu lại, một nét dứt khoát hiện lên trong đáy mắt. Ông lưu luyến nhìn thanh Hắc Diệp Kiếm trong tay, rồi dứt khoát ném đi.
Soạt!
Kiếm quang chói lọi thoắt biến thành mực đen kịt xoáy động trong không gian, kiếm thế mênh mông ào đến.
Quát lớn.
- Hắc Diệp Kiếm BíI
Không thể tránh được.
Trường kiếm chống xuống mặt đất, Hắc Diệp Tôn Toạ không dám dừng lại, thân hình lao ngược lên, chạy vội sang bờ bên kia sông.
- Chơi trò vây thú đây.
Hâm Lang Tôn Toạ cười lạnh, giơ trường tiên lên đuổi theo sát nút.
Hắc Diệp Tôn Toa xoay phắt lại, rút Hắc Diệp Kiếm ra khỏi vỏ.
Hoá Tượng phụ ảnh của Hắc Diệp Tôn Toạ vừa xuất hiện là bị trường tiên đánh tan, thân hình ông bị đánh bật về phía sau, phun ra một ngụm máu tươi.
Thế đến như chẻ tre.
Ánh kiếm vừa vung lên đã bị trường tiên đánh nát.
- Kiếm Bí?
Hâm Lang Tôn Toạ nhướn mày, bật cười ha hả.
- Quả nhiên chính là dư nghiệt của Mạch Kiếm Tôn rồi!
Giết chết không tha.
- Kiếm Bí cũng dùng rồi, giờ lão chỉ còn cách ngoan ngoãn giơ tay chịu trói thôi chứ?
Thực lực của Hâm Lang Tôn Toạ cao hơn Hắc Diệp Tôn Toạ nhiều, lão không hề lo Kiếm Bí của Hắc Diệp Tôn Toạ có thể làm mình bị thương.
Soạt soạt soạtI
Một trận cuông phong nổi lên, kiếm mực đen như những sợi dây dẻo dai trói chặt Hâm Lang Tôn Toạ. Hâm Lang Tôn Toạ khẽ nhếch miệng, phất ngọn trường tiên trong tay...
Âm! Âm!
Hộc!
Mặc dù Mạch Kiếm Tôn có mấy cứ điểm ở Vân Nam nhưng hôm nay cả tám Đại Tôn Toạ đều ở đây, Hắc Diệp Tôn Toạ dốc toàn lực, thiêu cháy cả sinh mạng chạy về đây.
Thân ảnh lướt nhanh như gió đến chùa Cung Trúc, bay vút đến vực sâu phía sau.
Hộc! Hộc! Hộc!
Mạch Kiếm Tôn cứ chờ đấy, chuỗi ngày tươi đẹp của các ngươi sắp chấm dứt rồi. ...
- Chờ Hồn Ma Tôn Toạ đến đây, bản toạ sẽ biết ngay tổ của chúng ở đâu thôi.
Soạt!
Trong chớp mắt, tốc độ của Hắc Diệp Tôn Toạ nhân lên mấy chục lần, xẹt qua mặt sông như điện, biến mất khỏi tâm nhìn của Hâm Lang Tôn Toạ.
- Dám thiêu đốt sinh mạng cơ à?
Hâm Lang Tôn Toạ bóp nát dải mực đen, lạnh lùng nhìn theo bóng Hắc Diệp Tôn Toạ đã mất hút, không đuổi theo vì đuổi không kịp tốc độ đó.
- Chạy thoát một lão già sống không được mấy hơi nữa, đổi lại bắt được một thằng nhóc, thu hoạch đêm nay thế là được rồi.
Hâm Lang Tôn Toạ cười lạnh.
- Chạy thoát được hoà thượng chạy không thoát nổi chùa. Vân Nam đúng là chỗ Mạch Kiếm Tôn ẩn nấp, xem ra phải báo cho họ đến đây thôi.
- Hành động diệt kiếm một trăm năm trước chắc sắp được tái diễn rồi đây.
Hâm Lang Tôn Toạ nắm chặt tay.
- Thiêu đốt sinh mạng!
Quyết định dứt khoát hiện rõ trong đáy mắt, mạch máu toàn thân Hắc Diệp Tôn Toạ nổi cả lên, toàn thân trở nên vô cùng dữ tợn.
Ông chỉ muốn tranh thủ thêm thời gian cho mình.
Khi Hắc Diệp Tôn Toạ sử dụng Hắc Diệp Kiếm Bí cũng không hi vọng xa vời có thể đánh lui Hâm Lang Tôn Toa.
Hắc Diệp Kiếm Bí quả thật không có cơ làm tổn thương Hâm Lang Tôn Toạ.
Từng dải từng dải kiếm mực đen lần lượt vỡ tung...
Sức lực toàn thân Hắc Diệp Tôn Toạ như đã cạn kiệt, gần như mê sảng nắm dây tuột xuống dưới...
- AI?
Đệ tử trực ban ngước lên nhìn rồi thất kinh kêu lên.
- Hắc Diệp Tôn Toại Là Hắc Diệp Tôn Toại
Người đệ tử phản ứng cực nhanh, lao lên ôm lấy Hắc Diệp Tôn Toạ đang rơi xuống.
- Mau... mau...
Hắc Diệp Tôn Toạ toàn thân co rút, nói không còn rõ lời.
- Mau đưa Tôn Toạ đến chủ điện!
Mấy đệ tử gần đó vội khiêng Hắc Diệp Tôn Toạ chạy như bay đến chủ điện, vừa chạy vừa gào lớn:
- Người đâu! Mau đến đây!
- Có chuyện gì thế?
- Đấy là Hắc Diệp Tôn Toạ đúng không? Hơi thở của ông ấy yếu quá.
- E là trọng thương rồi, mau báo cho Thanh Liên Tôn Toạ.
Khi các đệ tử đưa Hắc Bạch Tôn Toạ đến chủ điện, một người chạy vội ra, chính là Xích Kiếm Tôn Toạ.
Xích Kiếm Tôn Toạ chạy ra đón, vừa nhìn Hắc Diệp Tôn Toạ đã thất kinh:
- Đốt cháy cả sinh mạng? Rốt cuộc đã có chuyện gì?
Lúc này Hắc Diệp Tôn Toạ đã mơ mơ hồ hồ, không nhấc được tay lên nữa, chỉ mở miệng cố hết sức nói: - Đồ... Đô...
Rồi cánh tay rơi xuống.
Tận khí qua đời.
- Hắc Diệp! Hắc Diệp!
Xích Kiếm Tôn Toạ gọi liên hồi, một tay nắm chắc bắt mạch của Hắc Diệp Tôn Toạ, tim rơi xuống như đá.
Xích Kiếm Tôn Toạ lờ mờ đoán được Hắc Diệp Tôn Toạ điên cuồng chạy gấp về đây là có chuyện cần báo cho mình, nhưng chưa kịp nói dứt lời đã buông tay về Tây.
Vù! Vùi Vùi
Mấy người khác chạy đến, Tiêu Dương vội lao lên bắt mạch Hắc Diệp Tôn Toạ rồi lắc đầu:
- Sinh mạng gần như cháy hết rồi, có là Đại La Kim Tiên cũng không cứu được.
Hồng Lăng Tôn Toạ cùng mọi người đi ra khỏi chủ điện, đều thất kinh.
- Hắc Diệp!
Lê Thiên Tôn Toạ hét lên, hỏi gấp.
- Kẻ nào đã giết Hắc Diệp?
Xích Kiếm Tôn Toạ lắc đầu, râu rĩ nói:
- Hắc Diệp về đây chưa kịp nói dứt lời đã tắt thở rồi.
- Chúng con trực ban thấy Hắc Diệp Tôn Toạ rơi xuống, vội đưa người về đây ngay, người cũng không nói được câu nào.
Một trong các đệ tử trực ban nói.
Sắc mặt mọi người đều trâm xuống.
Chắc chắn là có chuyện rồi!
Nhưng chuyện gì mới được?
Hắc Diệp Tôn Toạ chết rồi, không ai biết câu trả lời.
Lúc này Tiêu Dương đang kiểm tra di thể Hắc Diệp Tôn Toạ.
Hồng Lăng Tôn Toạ hỏi:
- Lúc này Hắc Diệp Tôn Toạ có đang nhận nhiệm vụ nào không?
Một Tôn Toạ cánh tả đáp:
- Hình như Hắc Diệp Tôn Toạ có nhân môt nhiệm vụ khá đơn giản là ám sát một tên đạo tặc có thực lực Thực Khí Tam Vân. Nhưng do ở Vân Nam nên không có lệnh từ tông tộc, Hắc Diệp Tôn Toạ chắc sẽ không ra tay.
- Tra cho rõi
Hồng Lăng Tôn Toạ dứt khoát nói, rồi quay sang nhìn Hắc Bạch Tôn Toạ.
- Đệ đi một chuyến ngay đi, phải tìm ra nguyên nhân cái chết của Hắc Diệp Tôn Toạ. Còn nữa, Hắc Diệp liều chết chạy vê đây là muốn báo gì với chúng ta.
Mạch Kiếm Tôn đang ở kì phục dựng, chông chênh như đứng trên băng mỏng, tuyệt đối không thể xảy ra nhiễu loạn. Bây giờ một Tôn Toạ vừa chết, không thể là chuyện nhỏ được.
- À, lúc hấp hối Hắc Diệp có nhắc đi nhắc lại một chữ "Đồ'...
Xích Kiếm Tôn Toạ cau mày nói.
- Đồ hay Đô không chắc lắm...
- Chẳng lẽ là Đồ Vũ Hoa?
Hắc Bạch Tôn Toạ hơi thay đổi sắc mặt, đồng tử co lại.
- Đúng rồi, Đồ Vũ Hoa ở cùng Hắc Diệp mới đúng, sao lại...
Nói đến đây sắc mặt Hắc Bạch Tôn Toạ tái hẳn đi.
Hắc Diệp Tôn Toạ đốt cháy cả sinh mạng chạy về đây, Đồ Vũ Hoa lành ít dữ nhiều rồi.
- Bằng mọi giá phải tìm được Đồ Vũ Hoa về đây, bất kể sống hay chết.
Hồng Lăng Tôn Toạ trầm giọng nói.
- Việc này không nhỏ đâu, dưới cấp Tôn Toạ đều không được tham gia. Hắc Bạch, đệ mang theo ba Tôn Toạ đi, nhớ không được để lộ tung tích.
- Muộn rồi.
Tiêu Dương bỗng lên tiếng, lắc đầu đứng dậy.
Hồng Lăng Tôn Toạ biến sắc mặt:
- Tiêu Dương, ý em là...
- Hành tung của Mạch Kiếm Tôn lộ rồi. Hắc Diệp Tôn Toạ là một.
Tiêu Dương không để mọi người đặt câu hỏi, trâm giọng nói.
— Em vừa kiểm tra di thể của Hắc Bạch Tôn Toạ, phát hiện sau lưng có dấu roil
Dấu roil
Trái tim của mọi người đều chùng xuống.
- Em có biết đến Thần Tiên Môn, dấu roi này chính là do Vạn Lý Truy Hồn Tiên gây ra.
Hồng Lăng Tôn Toạ sầm mặt:
- Nói như vậy là Hắc Diệp đã gặp phải cường giả của Thần Tiên Môn rồi.
- Hắc Diệp liều chết chạy về, vì sao lại nói một tiếng "Đồ"?
Xích Kiếm Tôn Toạ nghĩ ngợi một thoáng, chợt ngẩng đầu, sắc mặt đại biến!
- Đồ Vũ Hoa chắc bị bắt sống rồi!
Soạt!
Sắc mặt tất cả mọi người đồng loạt đại biến.
- Tuy Hắc Diệp Tôn Toạ bại lộ tung tích nhưng Vân Nam lớn như vậy, chúng ta sau này chỉ cần hành xử thận trọng thì Hộ Long Thế Gia chưa chắc đã tìm thấy. Nhưng bây giờ...
Hồng Lăng Tôn Toạ sắc mặt tái nhợt.
- Thực lực và tâm cảnh của Đồ Vũ Hoa đều yếu, bất cứ lúc nào cũng có thể bị thôi miên, tinh thần bị tấn công, đến lúc đó...
Lời không cần nói hết, tất cả mọi người đều hình dung được hậu quả nghiêm trọng như thế nào, trái tim lại chùng xuống thêm một bậc nữa. Việc này rất có thể sẽ dẫn đến Mạch Kiếm Tôn lại lâm vào đại hoạ diệt môn!