Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 630 - Chương 634: Chủ Động Tấn Công

Chương 634: Chủ động tấn công Chương 634: Chủ động tấn côngChương 634: Chủ động tấn công

Tâm trạng của tất cả đệ tử Mạch Kiếm Tôn đều vô cùng nặng nà.

Trải qua một trăm năm tu sinh dưỡng tính, khổ luyện từng bước, khó khăn lắm Mạch Kiếm Tôn mới phát triển được đến quy mô hiện nay, nhưng bây giờ lại có thể gặp đại nạn diệt môn bất cứ lúc nào.

Tin xấu ập đến thình lình khiến nhiêu người không còn biết xoay trở ra sao.

Đồ Vũ Hoa bị bắt sống, bất cứ lúc nào cũng có thể bại lộ vị trí của Mạch Kiếm Tôn. Tất nhiên chỗ mà Đồ Vũ Hoa biết chỉ có một chùa Cung Trúc thôi.

- Những suy đoán này mới chỉ là suy đoán thôi.

Lê Thiên Tôn Toạ trâm giọng nói.

- Cụ thể đã xảy ra chuyện gì thì phải đi điều tra mới biết được. Nhưng chúng ta phải bắt đầu chuẩn bị cả hai đường. Đệ tử tông tộc ở đây phải sơ tán ngay lập tức.

Tiêu Dương không khỏi ngẩn ra.

Với thế mạnh của Hộ Long Thế Gia, không đến thì thôi, còn đã đến chắc chắn sẽ sai rất nhiều cường giả đến san bằng Mạch Kiếm Tôn.

Hồng Lăng Tôn Toạ phân công.

Nếu đúng là Đồ Vũ Hoa đã rơi vào tay Hộ Long Thế Gia Thần Tiên Môn thì rất có khả năng bị khống chế tinh thân rồi tiết lộ vị trí của Kiếm Tông.

- Xích Kiếm phụ trách việc này đi.

Những người này đều là gốc rễ của Mạch Kiếm Tôn!

Bắt buốc phải rút ngay đêm nay.

Mới chỉ là một suy đoán mà phải làm lớn như vậy? Tính sơ sơ ở đây phải có gân một nghìn đệ tử vừa già vừa trẻ, sơ tán nhiều người như vậy càng dễ thu hút sự chú ý.

— Nhớ chú ý bí mật.

Tuyệt đối không thể để mất.

Nhưng nghĩ lại thì giải pháp của Lê Thiên Tôn Toạ rất có lý.

Kiếp nạn một trăm năm trước rất có khả năng tái diễn.

Hồng Lăng Tôn Toạ quay sang nói - Đệ đi ra ngoài tuần tra, phát hiện ra kẻ nào khả nghi, giết ngay tại trận.

Nghĩa là, Hộ Long Thế Gia có thể ập đến bất cứ lúc nào.

Không được nương tay.

Xích Kiếm Tôn Toạ trịnh trọng gật đầu, lập tức dẫn mấy vị Tôn Toạ đi sắp xếp việc di tản.

- Lê Thiên.

- Chị Hồng Lăng.

- Hi vọng cuối cùng tất cả chỉ là chuẩn bị thừa thôi.

- Thần Tiên Môn có một thuật tên là thuật rút hồn, rất khó luyện nhưng một khi luyện thành thì sức mạnh rất kinh khủng. Nếu cường giả bắt sống Đồ Vũ Hoa biết thuật này thì vị trí của Mạch Kiếm Tôn chắc chắn bị lộ rồi.

Ai có việc người nấy.

Hồng Lăng Tôn Toạ lắc đầu nói.

Đây chính là việc quan hệ đến sự sống còn của cả Mạch Kiếm Tôn.

- Cường giả của Thần Tiên Môn muốn đến được đây cũng mất thời gian chứ.

Tiêu Dương bỗng cười nhẹ.

- Nhưng Thần Tiên Môn có phải hàng xóm của y đâu.

Tất cả công việc đều tiến hành với trường hợp vị trí của Mạch Kiếm Tôn đã bị lộ.

- Nếu y không biết thì sao?

Tiêu Dương hỏi.

- Thì y sẽ gọi cho cường giả khác biết thuật này.

Hồng Lăng Tôn Toạ khẽ thở dài. Chuẩn bị thừa dù sao vẫn hơn một trận chiến sinh tử long trời lở đất nhiều.

Hồng Lăng Tôn Toạ đáp:

- Không phải ai cũng biết khống chế linh hồn. Với thực lực của Đồ Vũ Hoa chắc cũng không đến mức dễ bị khống chế như vậy.

Tiêu Dương chờ cho mọi người đều đã đi chuẩn bị cả rồi mới chân chừ đưa ra nhận định của mình.

Ánh mắt Hồng Lăng Tôn Toạ hơi chuyển, lòng bà nhẹ nhõm đi một chút:

- Ý em là chúng ta có thể chủ động tấn công cứu Đồ Vũ Hoa về trước khi trợ binh của Thần Tiên Môn đến nơi?

- Nói khó nghe hơn một tí.

Tiêu Dương gật đầu.

- Không cứu được về thì phải giết tại trận.

Giết tại trận.

Tim Hồng Lăng Tôn Toạ đập thịch một tiếng, nhưng bà không thể không đồng ý với cách của Tiêu Dương.

Đối với Mạch Kiếm Tôn, giết chết Đồ Vũ Hoa còn hơn để cậu ta sống trong tay địch.

Nhưng đó là lựa chọn bất đắc dĩ.

Trong một khách sạn bình thường bên sông. Đây là một địa điểm thu thập tin tình báo nhỏ của Thần Tiên Môn, cũng là nơi ở hiện tại của Hâm Lang Tôn Toa.

Cường giả của tông phái phải chờ sau khi Hồn Ma Tôn Toạ đến xác định được vị trí chính xác của Mạch Kiếm Tôn mới về kêu gọi viện binh.

Dù sao nơi này cũng không phải địa bàn của Thần Tiên Môn, Thần Tiên Môn sợ Mạch Kiếm Tôn chó cùng dứt giậu, huống hồ bọn họ không biết tình hình thực lực của Mạch Kiếm Tôn hiện tại.

Nghi là.

Hồng Lăng Tôn Toạ nắm chặt mảnh giấy trong tay.

- Tìm được kẻ nghi là người của Thần Tiên Môn. Sát khí trong mắt Hồng Lăng Tôn Toạ bỗng bốc lên bừng bừng.

Cỗ máy giết chóc được khởi động.

Mấy năm nay ngày cũng như đêm, đến nằm mơ ba cũng muốn chính tay mình đâm được kẻ thù. Không một khắc nào bà dám quên hình ảnh người thân của mình chết thảm ngay trước mắt.

- Tốt lắm.

Hồng Lăng tôn tọa gật đầu, đôi mắt lóe lên ý lạnh.

- Chị lập tức phát động, dùng tốc độ nhanh nhất tìm kiếm người của Thần Tiên Môn đã bắt Đồ Vũ Hoa. Ở Vùng Vân Nam này, mạch Kiếm Tôn chúng ta đã phát triển thời gian ba năm, cũng có thể ứng phó tất cả mọi chuyện.

Hồng Lăng Tôn Tọa không che dấu sát ý trong lòng nữa.

- Mặc dù không thể rung chuyển cường giả chính thức của Hộ Long Thế gia những vẫn còn thừa sức xử lý đám người kia.

Hồng Lăng Tôn Tọa sắp xếp mọi việc, ba vị Tôn Tọa khác, bao gồm cả La Thiên Tôn Tọa cả tối kkhoong xuất hiện. Đại khái gân một tiếng sau, có tin tức truyền lại.

- Hoàn lại.

— Trăm năm giấu mình, chị Hồng Lăng, lẽ nào chị không nghĩ bây giờ đến lúc hoàn lại rồi sao?

Đôi mắt Tiêu Dương lạnh như băng.

- Em đề nghị thay vì ngồi chờ chết, tối nay xuất phát luôn. Người của Thần Tiên Môn chắc không nghĩ Kiếm Tông chúng ta lại dám chủ động tấn công, chúng ta phải nhân cơ hội đánh cho bọn chúng trở tay không kịp. Hơn nữa...

Tiêu Dương trầm giọng nói.

- Kẻ địch giấu mặt mới là kẻ địch đáng sợ.

Ngoài Hâm Lang Tôn Toạ, Thần Tiên Môn còn phái mấy nhóm quân đến truy tìm tung tích của Tiêu Dương. Hiện nay đã phát hiện ra tung tích của Mạch Kiếm Tôn, để an toàn, Hâm Lang Tôn Toạ tập trung hết các nhóm quân đó lại.

Tổng cộng có sáu Tôn Toạ, thực lực từ Hoá Tượng mười mấy biến đến hơn một trăm biến, thực lực mạnh nhất tất nhiên là Hâm Lang Tôn Toạ đã vượt quá một trăm biến. Ông ta cũng là người chỉ huy chính của đợt truy tìm xác minh xem Tiêu Dương có phải truyên nhân của Mạch Kiếm Tôn hay không.

Phái Hâm Lang Tôn Toạ đến tận nơi toạ trấn, nói rõ Thần Tiên Môn coi trọng xuất thân của Tiêu Dương như thế nào.

- Thằng nhóc đó đúng là rất cứng đầu cứng cổ.

Một Tôn Toạ khá am hiểu thuật tấn công tinh thần đi ra từ gian phòng bên cạnh, lắc đầu khẽ thở dài:

- Thực lực tuy rất bình thường nhưng tinh thần lại rất cứng cỏi, tôi không khống chế được nó.

- Ha ha! Ngô Giang Tôn Toạ thua cược rồi nhé.

Một Tôn Toạ khác bật cười ha hả.

Không hề có vẻ hãng hụt mệt mỏi.

Bọn họ đều biết Hồn Ma Tôn Toạ đang trên đường đến rồi, Đồ Vũ Hoa có ngang ngạnh đến đâu cũng không thể kháng lại Hồn Ma Tôn Toạ được. Vận mệnh sớm đã an bài rồi. - Được rồi, tôi tự phạt mười chén.

Ngô Giang Tôn Toạ sảng khoái dốc cạn chén.

- Đêm nay mọi người đều phải cảnh giác đấy.

Hâm Lang Tôn Toạ uống một hớp rượu, hơi nhíu mày nói.

- Đêm nay Kiếm Tông có một Tôn Toạ dám đốt cháy cả sinh mạng để chạy trốn, có khả năng trước khi chết y đã kịp báo tin cho chúng rồi.

- Ha ha, Hâm Lang Tôn Toạ nghĩ nhiều quá rồi.

Ngô Giang Tôn Toạ lại uống cạn một chén nữa, cười ha hả.

- Kể cả như thế thì đã làm sao nào? Tôi dám chắc là chúng còn đang bận chạy trốn thoát thân kial

- Ngô Giang Tôn Toạ nói đúng lắm, thế nên tối nay chúng ta đã phái rất nhiều chân tay ra ngoài, chỉ cần phát hiện thấy gì bất thường là báo về ngay.

- Tất cả đều trong tâm kiểm soát rồi. Mạch Kiếm Tôn làm rùa rụt cổ đã một trăm năm rồi, đêm nay chúng thò đầu nào ra là ta vặn gãy đầu đó.

Nghe vậy Hâm Lang Tôn Toạ cũng mỉm cười.

Đúng vậy, hình như mình đánh giá Mạch Kiếm Tôn hơi quá cao rồi.

Trận chiến năm đó, mặc dù ông ta chưa có vai vế gì nhưng vẫn chứng kiến được một trận đánh vô cùng khốc liệt. Trong hoàn cảnh đó mà Kiếm Tông vẫn bừng lên một sức mạnh khó tưởng tượng, hộ tống được một nhóm đệ tử trốn thoát khỏi vòng sinh tử.

Nhưng sau đó Mạch Kiếm Tôn gần như sụp đổ hoàn toàn.

Một trăm năm, hay thêm một trăm năm nữa, Mạch Kiếm Tôn có gì để truyền lại cho đệ tử?

- Huồng hồ chỗ này ẩn mật như thế, Mạch Kiếm Tôn muốn tìm đến đây cũng chẳng dễ dàng gì. Nào, uống thôi.

Không sai. Mạch Kiếm Tông suýt nữa bị diệt tông, quy ẩn đã một trăm năm. Nhưng rắn độc ẩn càng sâu thì đến lúc phóng ra đòn tấn công càng mạnh.

Vù! Vùi

Hai bóng người cưỡi gió phóng về phía trước.

- Tiêu Dương à, khinh công của em cũng tốt thật đấy.

Từ lúc đi khỏi chùa Cung Trúc, Tiêu Dương luôn sánh vai ngang hàng với Hồng Lăng Tôn Toạ. Thuật khinh công của Tiêu Dương khiến Hồng Lăng Tôn Toạ phải ngạc nhiên.

Bà không nghĩ ra Tiêu Dương có điểm yếu nào không.

Vốn bà định đi một mình, nhưng Tiêu Dương nói mãi nên mới cho theo cùng, đi dọc theo bờ sông rồi phóng vút qua.

Gió sông thổi ào ào.

Dải hồng lăng trên người Hồng Lăng Tôn Toạ tung bay theo gió, càng đến gần mục tiêu sát khí trong lòng Hồng Lăng Tôn Toạ càng dâng cao.

Đây là lần chủ động tấn công Hộ Long Thế Gia đầu tiên của Mạch Kiếm Tôn sau một trăm năm.

Bất kể Thần Tiên Môn kia mạnh yếu thế nào, Hồng Lăng Tôn Toạ đã quyết định không cho bất cứ kẻ nào thoát. - Chị như thế này không được.

Tiêu Dương đi theo nhắc nhở.

- Thu bớt hơi thở lại thôi, nếu không chưa đến nơi chúng ta đã bị bọn họ phát hiện ra rồi.

Lúc này Hồng Lăng Tôn Toạ mới nhận ra mình đã mất kiểm soát, vội hít sâu mấy hơi, trịnh trọng gật đầu.

- Mục đích đầu tiên của chúng ta là kiểm tra xem vị trí của Kiếm Tông đã bại lộ hay chưa, rồi mới quyết định có đại khai sát giới hay không.

Khách sạn bên bờ sông, ly rượu chạm nhau lanh canh.

Sáu Tôn Toạ gần như đã nhìn thấy sự sụp đổ của Mạch Kiếm Tôn năm xưa.

- Xem thời gian thì hẳn Hồn Ma Tôn Toạ đến rồi.

Hâm Lang Tôn Toạ đứng lên nhìn về phía cửa. Lúc này, một người mặc trường bào đen huyền bí đang bước vào.

Tà trường bào quỷ dị như có thể đốt cháy đôi mắt người nhìn, toàn thân toát lên sức mạnh tự nhiên câu hồn nhiếp phách.

Sức mạnh tinh thần hùng hậu ngưng đọng lại phủ trùm lên cả căn phòng, khiến cả sáu Tôn Toạ đang có mặt đều cảm thấy chấn động, không dám nhìn vào mắt người mới đến mà chỉ hơi khom người chắp tay chào:

- Hồn Ma Tôn Toa.

Người vừa đến là chính là Hồn Ma Tôn Toạ tu luyện thuật rút hồn, thuật này quỷ dị khó lường khiến nhiều người e sợ, nghe nói đến đã thất sắc.

- Người đó đang ở đâu?

Một tiếng nói trầm thấp, lạnh băng vang lên, vào thẳng chủ đề.
Bình Luận (0)
Comment