Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 634 - Chương 638: Thân Tiên Môn Điều Quân

Chương 638: Thân Tiên Môn điều quân Chương 638: Thân Tiên Môn điều quânChương 638: Thân Tiên Môn điều quân

Bắt đầu từ giờ phút này trở đi, tất cả chỉ có thể dựa vào chính mình.

Đặc biệt là La Thiên Tôn Toạ, cả mối trọng trách đè nặng lên vai ông. Hàn Động Tam Lão đã về Tây, ông trở thành thủ lĩnh tối cao, gánh vác trách nhiệm khôi phục Mạch Kiếm Tôn.

Không được sai sót.

Gió lạnh hiu hắt lướt qua chín khuôn mặt.

- Mang rượu đến đây, tiễn Tam Lão lên đường.

Soạt!

Chín chén rượu hất lên không trung, rồi mỗi người một vò, uống cạn.

Chát! Chát! Chát!

- Chúng ta phải đánh cho tốt trận đầu tiên để an ủi vong linh Tam Lão.

- Được!

Trong hoàn cảnh trước mắt thì quyết định này chẳng khác nào lấy trứng chọi đá.

- Trận đánh dưới đáy vực này, Thần Tiên Môn phái đến bao nhiêu người sẽ chết bấy nhiêu!

- Bắt đầu từ hôm nay, chúng ta sẽ chính thức dẫn dắt toàn thể đệ tử Kiếm Tông chống lại Hộ Long Thế Gia.

- Giết được nhiều hơn một tên là trái tim ta an ổn thêm một phần.

Vò rượu vỡ tung trên mặt đất.

Ánh mắt Hồng Đào Tôn Toạ loé lên sắc bén.

La Thiên Tôn Toạ trâm giọng dứt khoát, có chết cũng không lui bước.

Chín người đứng thẳng trong gió, ánh mắt từ từ bừng tỉnh khỏi sự tĩnh mịch thê lương.

Tiêu Dương cao giọng nói với tám Đại Tôn Toạ, vung tay quét một vòng.

Sát ý tản mạn theo gió lạnh.

Nhưng Mạch Kiếm Tôn nhất định không lùi bước nữa.

- Tổng bộ của Thần Tiên Môn ở Hồ Nam, từ khi Hồn Ma Tôn Toạ chạy về báo đến lúc đại quân tới đây nhanh nhất chỉ cần hai ngày.

- Mạch Kiếm Tôn nghỉ ngơi một trăm năm, đến lúc chấn hưng oai nghiêm của Kiếm Tông rồi. Tuy không có cường giả từ Tâm Lôi Kiếp trở lên, nhưng chúng ta có thể tận dụng tất cả nguồn lực hiện có, giết sạch bọn chúng.

Giang Phong Tôn Toạ lớn tiếng nói.

Mọi người đều có cảm giác mưa bão sắp ập đến nơi.

Họ đều cần trận chiến này để mài giữa mũi kiếm, tái xuất giang hồ.

Trong mắt họ, Tiêu Dương là hậu bối có tiềm năng lớn nhất trong Mạch Kiếm Tôn, bản lĩnh lại nhiều. Đến bây giờ tám Đại Tôn Toạ vẫn chưa nhìn thấu hết thực lực của Tiêu Dương.

Ai cũng rất mong chờ trận đánh này. Tiêu Dương trâm giọng nói.

Sau khi trở lại chủ điện, chín người lập tức ngồi xuống bàn bạc phương án tác chiến.

La Thiên Tôn Toạ gật đầu.

- Được.

- Thực lực dưới Thực Khí Tam Vân đều không cần tham gia.

Tin Hàn Động Tam Lão qua đời đã kích động sát khí bừng bừng trong lòng mỗi người.

Huống chi Tiêu Dương còn lấy được truyền thừa cách thế của Kiếm Tiên Tối cường, xét về thân phận có khi cao quý bậc nhất Mạch Kiếm Tôn.

Cho nên chín người cùng ngồi bàn bạc, không ai cảm thấy có vấn đề gì cả.

- Trận này yêu cầu quân tinh nhuệ , không yêu cầu nhiều.

Nhiều nhất chỉ có hai ngày để chuẩn bị.

Trong chín người thì thực lực của Tiêu Dương cách biệt một trời một vực với tám người còn lại. Tám Đại Tôn Toạ là thực lực mạnh nhất Mạch Kiếm Tôn hiện nay, nếu luận thực lực thì Tiêu Dương không có tư cách ngồi lại bàn bạc. Nhưng bây giờ cả tám Đại Tôn Toạ đều coi Tiêu Dương như em trai cùng cấp bậc.

Tiêu Dương trầm giọng nói.

- Nói như vậy chúng ta phải tận dụng thời gian sắp xếp nhanh hết mức có thể.

¬ Ngoài chúng ta ra, chủ lực xếp thêm ba mươi Tôn Toạ, chỉ huy một trăm đệ tử Thực Khí Tam Vân ở lại giữ đáy vực, chuẩn bị giáp chiến với Thần Tiên Môn.

- Số người cụ thể mọi người thương lượng là được.

Tiêu Dương hơi mỉm cười, bỗng quay sang nhìn Xích Kiếm Tôn Toạ, cười "hì" một tiếng.

- Anh Xích có bao nhiêm muộn hương xuân dược cũng lấy hết ra.

Xích Kiếm Tôn Toạ toát mồ hôi lạnh, sao thằng nhóc này lúc nào cũng nhằm nhằm mình không tha, cuống quýt xua tay nói:

- Không có, mấy thứ này anh không có.

- Thuốc độc thì tông phái chúng ta đúng là không có nhiều...

Hồng Lăng Tôn Toạ ngần ngừ.

- Em chỉ đùa thôi mà.

- AIl

Một bóng người từ xa đang gấp rút phóng đến.

Vùi

Một toà kiến trúc nguy nga hùng vĩ như cung điện toạ lạc trên đỉnh núi.

Võ quán chỉ là nguy trang, khu vực xung quanh mấy ngọn núi này chính là tổng bộ của Thần Tiên Môn.

Tại một vùng ngoại ô có ba ngọn núi nằm liên nhau, trên đỉnh ngọn núi ngoài cùng là chiêu bài của một võ quán. Các học viên bình thường đang luyện tập trong đó.

Nhiệm vụ chọn người tham chiến do Xích Kiếm Tôn Toạ đảm nhiệm.

Trận đánh này vô cùng quan trọng, không ai dám lơ là. Từ toàn cảnh đến chỉ tiết đều được mang ra thảo luận rõ ràng, nhắc đi nhắc lại, tránh một phút sơ sẩy rồi cả ván cờ hỏng hết. Từ sáng đến sẩm tối mới đưa ra được bản kế hoạch chỉ tiết.

- Nếu chúng ta tính đúng thì Thân Tiên Môn sẽ đến đây vào giờ này ngày kia.

La Thiên Tôn Toạ trịnh trọng đứng dậy, tám người còn lại cùng đứng lên theo, chiến ý trong mắt cháy rực.

- Kiếm Tông, chuẩn bị chiến tranh.

Ai có việc người nấy.

Sau khi nghe Hồng Lăng Tôn Toạ dặn đi dặn lại phải cẩn thận, Tiêu Dương xuất phát về phía cánh rừng âm u đầy chướng khí. Đã cần độc thì phải chuẩn bị chu đáo để đón tiếp khách phương xa. ...

Hoàng hôn xuống, mặt trời đã về Tây.

Tất nhiên công đoạn cuối cùng của mọi kế hoạch vẫn là đánh giáp lá cà.

Nói tóm lại, Thần Tiên Môn hùng hổ tấn công sẽ gặp ngay tầng tầng lớp lớp công kích chờ sẵn.

Sau đó mọi người tiếp tục bàn bạc cụ thể, trừ thuốc độc khói độc thì bắt đầu đặt bây từ vòng ngoài chùa Cung Trúc, tên độc là thứ không thể thiếu.

Sự tự tin của Tiêu Dương truyền cho cả tám người.

- Thuốc độ khói độc khí độc cứ giao cho em, chậc chậc, chướng khí dưới đáy vực đâu có thiếu, trùng độc cỏ độc nhiều không kể xiết. Hai ngày đủ để em chuẩn bị được cả đống thuốc độc rồi. Hi vọng Thần Tiên Môn đừng đến ít người quá, lãng phí cả thuốc độc của em chẳng ai dùng.

Tiêu Dương cười gian xảo với Xích Kiếm Tôn Toạ, rồi nói.

Một tiếng thét lớn, mấy đội tuần vệ tiến lên chặn đường. Nhận ra người mới đến rồi họ đều cung kính cúi chào:

- Hồn Ma Tôn Toạ.

Hồn Ma Tôn Toạ không buồn liếc nhìn mấy người này, chạy thẳng đến trước toà cung điện. Lúc này trước cung điện nguy nga tráng lệ đã có mấy người đứng chờ sẵn.

Hồn Ma Tôn Toạ quỳ xuống:

- Hồn Ma bái kiến Cổ Trưởng lão.

Cổ Trưởng lão, một trong những Trưởng lão trụ cột của Thần Tiên Môn.

Nhìn mặt thì hiền lành tươi cười thế nhưng những ai biết ông ta đều rõ Cổ Trưởng lão giết người sắc mặt đều không đổi.

- Hồn Ma có chuyện gì cần báo?

Cổ Trưởng lão lên tiếng.

- Báo cáo Trưởng lão.

Hồn Ma Tôn Toạ còn đang hồn phi phách tán, hít sâu một hơi nói.

— Phát hiện ra hành tung của Mạch Kiếm Tôn ở Vân Nam.

Mạch Kiếm Tôn!

Lời vừa dứt, đôi mắt Cổ Trưởng lão đã sáng rực lên.

- Nói maul

Một tiếng quát lạnh. Hồn Ma Tôn Toạ không dám chần chừ, vội thuật lại từ lúc nhận được tin từ Hâm Lang Tôn Toạ liên nhanh chóng đến nơi, rồi cuối cùng mình mở đường máu thoát ra như thế nào, từng chữ từng chữ nói lại không sót một từ.

- Mạch Kiếm Tôn, Mạch Kiếm Tôn.

Đôi mắt Cổ Trưởng lão sáng lên nhấp nháy, rồi ông ta bỗng bật cười ha hả:

- Tốt, tốt lắm! Một trăm năm rồi, lão phu còn đang băn khoăn không biết có phải các ngươi biết phép lên trời xuống biển mà giấu nhẹm tung tích hay không đây. Ra là đang chui nhủi ở Vân Nam.

- Hồn Ma nói tỉ mỉ hơn xem nào, chuyện này không nhỏ đâu.

Sau khi nghe Hồn Ma Tôn Toạ tường thuật lại chi tiết hơn, đôi mắt Cổ Trưởng lão sáng lên, đồng thời ánh lên sát khi lạnh buốt.

- Con rùa già rụt đầu cuối cùng cũng chui ra rồi đây.

- Hồn Ma, chúng có biết ngươi đã chạy được về tổng bộ không?

Hồn Ma Tôn Toạ chân chừ một lát rồi lắc đầu:

- Đệ tử đã lột sạch ký ức của tên hậu bối Đồ Vũ Hoa, cho dù y có được cứu tỉnh lại cũng không biết đã xảy ra chuyện gì. Nhưng Mạch Kiếm Tôn có thể đoán ra cũng nên.

- Chỉ là đoán cũng có thể đánh cho con rùa già này phải rụt lại đầu vào mai rồi.

Cổ Trưởng lão trâm giọng nói.

- Lập tức truyên lệnh của ta, gọi ba anh em Minh Tiên, chỉ huy sáu mươi Tôn Toạ và ba trăm đệ tử thực lực từ Thực Khí Tam Vân trở lên đến gấp Vân Nam, tận sát Kiếm Tông.

Sát khí ác liệt!

Sáu mươi Tam Toạ, ba trăm đệ tử từ Thực Khí Tam Vân trở lên, sức mạnh này đã vượt xa khả năng tiếp chiến của Mạch Kiếm Tôn. Nhưng quan trọng nhất là... ba anh em Minh Tiên!

Hồn Ma Tôn Toạ không khỏi cả kinh, nói:

- Cổ Trưởng lão, ba anh em Minh Tiên không phải vừa qua đạo đầu tiên của Tâm Lôi Kiếp sao ạ...

Cường giả Tâm Lôi Kiếp!

Ba người.

- Không sai.

Cổ Trưởng lão phất tay lạnh nhạt nói.

- Tuy nói thực lực mạnh nhất của Mạch Kiếm Tôn mới là Hoá Tượng một nghìn biến nhưng rất có khả năng chúng giấu thực lực. Mấy năm gần đây không có cường giả Tâm Lôi Kiếp nào xuất hiện ở Vân Nam, thực lực của kẻ mạnh nhất chắc hẳn ở dưới Tâm Lôi Kiếp, phái cường giả Tâm Lôi Kiếp đi là an tâm nhất. Đã mất công diệt thì phải diệt với đội hình mạnh!

Ba cường giả Tâm Lôi Kiếp xuất trận thì chẳng cần gì đến những người khác cũng có thể dễ dàng san bằng Mạch Kiếm Tôn.

Hồn Ma Tôn Toạ cả kinh rôi mưng rỡ như điên:

- Hồn Ma tuân lệnh!

Bản thân bị đánh bật khỏi Vân Nam như chó nhà có tang, bây giờ được đi cùng đại quân quay lại tận diệt Mạch Kiếm Tôn, làm sao không mừng cho được? Vội vâng mệnh ra đi.

Đôi mắt sâu hoắm của Cổ Trưởng lão lạnh băng, chắp tay đứng thẳng, im lặng một lúc rồi ngẩng đầu tự nhủ:

- Kiếm Tôn ra mặt vào lúc này, chẳng lẽ lại có gì thay đổi?

Rồi ông ta lắc đầu, ánh mắt lộ vẻ khinh thường:

- Mạch Kiếm Tôn bây giờ chỉ là hạng nhị hưu, không có gì phải lo cả.

Cổ Trưởng lão vẫy tay, một người nhanh chóng bước lên nhận lệnh.

- Cậu đến Lưu Tinh Tông, báo cho họ Mạch Kiếm Tôn đang ở Vân Nam, yêu cầu họ gửi người trợ giúp chúng ta tiêu diệt bọn chúng.

- Vâng thưa Trưởng lão.

Vâng lệnh đi ra.

- Lưu Tinh Tông là thế lực Hộ Long Thế Gia gân Vân Nam nhất, báo cho họ trước có thể phòng tránh được một số tình huống đặc biệt.

Sau khi sắp xếp xong, Cổ Trưởng lão mỉm cười:

- Bây giờ chỉ còn chờ đến lúc chém giết thôi.

Phái ba đại cường giả Tâm Lôi Kiếp đi thì chiến thắng không chệch đi đâu được.

Cổ Trưởng lão đoán không sai, Mạch Kiếm Tôn đúng là có giấu thực lực nhưng người mạnh nhất mới ở hậu kỳ cảnh giới Phản Vũ, một lượng lớn quân đội hùng hậu đánh đến với mục tiêu duy nhất là tiêu diệt Mạch Kiếm Tôn.

Trận thế mạnh mẽ như vậy thì Mạch Kiếm Tôn có ngăn cản đằng trời!

Nhưng lúc này Mạch Kiếm Tôn không biết đến sự điều động của Cổ Trưởng lão, vẫn đang ngay ngắn lần lượt xếp đặt những gì cần chuẩn bị.

Cuộc đại chiến sắp đến ngay bây giờ đây...
Bình Luận (0)
Comment