Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 635 - Chương 639: Ngũ, Thất, Cửu!

Chương 639: Ngũ, Thất, Cửu! Chương 639: Ngũ, Thất, Cửu!Chương 639: Ngũ, Thất, Cửu!

Không ai trong Mạch Kiếm Tôn lại nghĩ lực lượng Thần Tiên Môn phái đi lại mạnh hơn dự đoán của mình nhiều.

Trăm năm vật đổi sao dời, Mạch Kiếm Tôn phải khôi phục lại trong khi Thân Tiên Môn phát triển thân tốc, hai bên cơ bản không thể so sánh với nhau.

Vì chỉ ba cường giả Tâm Lôi Kiếp đã đủ để san bằng Mạch Kiếm Tôn.

Ngoài ra còn có sáu mươi Tôn Toạ hùng mạnh cùng ba trăm đệ tử Thực Khí Tam Vân.

Mạch Kiếm Tôn không thể liều dốc hết sức được ăn cả ngã về không, đội ngũ chủ lực do La Thiên Tôn Toạ chọn ra chỉ có ba mươi Tôn Toạ và một trăm đệ tử Thực Khí Tam Vân.

Kém quá xal

Tất nhiên theo ý Tiêu Dương thì Mạch Kiếm Tôn không thể nào liều mạng đón đánh trực tiếp. Rất nhiều bẫy rập và thuốc độc các loại sắp xếp phía trước là một trong những phương án hỗ trợ.

Quan trọng nhất vẫn là ba cường giả Tâm Lôi Kiếp, độc vật thông thường khó mà ảnh hưởng được họ.

Người đó mới có ảnh hưởng quyết định đến chiều hướng của trận chiến.

- Khi Thần Tiên Môn tấn công, tất cả đệ tử của Kiếm Tông phải chú ý ẩn mật, chờ thời cơ hành động.

Vẻ mặt La Thiên Tôn Toạ ngưng trọng, trâm giọng nói.

Hồng Lăng Tôn Toạ lên tiếng.

Trời vừa sáng, tám Đại Tôn Toạ đã tập trung trong chủ điện.

Xích Kiếm Tôn Toạ hiểu ý Hồng Lăng Tôn Toạ, nói.

Hơn nữa rất có thể có Lưu Tinh Tông chỉ viện bất cứ lúc nào.

Dứt lời, Hồng Lăng Tôn Toạ liếc mắt nhìn quanh...

- Tin từ bên ngoài gửi về là quân Thần Tiên Môn đã xuất phát rồi. Tính theo mức thấp nhất thì thực lực của bọn họ gấp đôi chúng ta.

Tình cảnh của Mạch Kiếm Tôn vô cùng nguy cấp.

- Xem ra chúng ta không thể đánh trực diện được.

Mấy người cùng gật đầu.

— Nhưng không thăm dò được thực lực của người chỉ huy.

- Tình báo rất quan trọng.

- Từ sau khi bước vào khu vực chướng khí tối hôm qua Tiêu Dương vẫn chưa xuất hiện.

- Chị yên tâm, thủ đoạn của thằng nhóc này không ít hơn chúng ta đâu.

— Hoàng Sư Tôn Toạ.

- Mạch Kiếm Tôn cuối cùng cũng bại lộ hành tung rồi à?

Chẳng khác nào ngay cửa nhà mình.

- Bắt đầu từ hôm nay, chúng ta phải chú ý hơn đến tất cả những động thái lạ thường của Hộ Long Thế Gia. Ngoài Thần Tiên Môn còn có Lưu Tinh Tông gần chúng ta nhất, rất có khả năng điều quân chi viện cho Thần Tiên Môn. Cự Linh Tôn Toạ là cường giả Tâm Lôi Kiếp.

La Thiên Tôn Toạ nói tiếp.

Trước mặt Tiêu Dương là một đống lớn các loại thảo dược, hắn đang liên tục đốt đốt luyện luyện, không ngừng ghép các loại thuốc lại...

Lúc này đêm đã khuya.

Xuất phát.

Khi La Thiên Tôn Toạ nói những lời này, người đưa tin của Thần Tiên Môn quả thật đã đến Lưu Tinh Tông báo cáo tình hình.

- Đúng là tự tìm đường chất.

Hoàng Sư Tôn Toạ phất tay, nói:

- Mặc dù Thần Tiên Môn có thừa khả năng xử lý Mạch Kiếm Tôn, nhưng Lưu Tinh Tông chúng ta cũng nên biểu thị thiện ý. Truyền cho Cự Linh Tôn Toạ dẫn hai mươi Tôn Toạ đi tiếp ứng.

Tại Lưu Tỉnh Tông, một người đàn ông trung niên tóc vàng, một trong những Trưởng lão mạnh nhất.

- Không ngờ Mạch Kiếm Tôn dám trốn ở Vân Nam.

Còn lắc đầu cảm thán.

Sau khi xác nhận tin tức là thật, Hoàng Sư Tôn Toạ không khỏi cười lớn như điên.

Chướng khí bốc lên cuồn cuộn xung quanh Tiêu Dương, nhưng không có bất kỳ ảnh hưởng gì lên hắn.

Phù!

Khi một viên thuốc màu đen thành hình, Tiêu Dương thở phào một hơi, cầm viên thuốc lên xoay xoay, cười hắc hắc:

- Cuối cùng cũng hòm hòm rồi đây.

Tiêu Dương duỗi người một cái.

- Ái chà, Tiểu Ngũ sắp ngạt chết rồi.

Bỗng một âm thanh quỷ dị vang lên bên tai Tiêu Dương.

Tiêu Dương giật bắn mình, cảnh giác nhìn quanh một vòng:

- Ai đấy?

Tiêu Dương không khỏi đoán phỏng.

- Chẳng lẽ là linh hồn của thông linh thần binh?

Trong Đan Điền, không phải chính là ba món thông linh thần binh sao?

Hắn cảm nhận được ba tiếng nói này hình như phát ra từ chính Đan Điền của mình.

Tiêu Dương hoàn toàn ngây ra rồi.

Lần này Tiêu Dương nghe rõ mồn một, hoảng sợ hỏi lại:

- Ai đấy? Đi ra ngay.

- Phì phì, cái thằng này, Tiểu Thất ta mà ra được thì còn gọi cậu làm cái gì nữa?

Tiêu Dương ngẩn cả người. Lúc thì Tiểu Ngũ, lúc lại Tiểu Thất.

- Lúc nữa chắc không xuất hiện thêm một Tiểu Cửu đâu nhỉ.

Tiêu Dương thăm dò.

- Sao cậu lại biết tên ta?

Giọng nói cất lên vẻ rất ngạc nhiên.

Tiếng nói hình như dội ra từ trong đầu Tiêu Dương.

- Này nhóc, mau thả chúng ta ra.

Tiêu Dương nghi nghi hoặc hoặc, vừa định ngồi xuống thì lại nghe thấy một tiếng nói khác cất lên:

- Chẳng lẽ là ảo giác?

Tất cả đều im lặng. Trong khu vực chướng khí này rất ít động vật, chỉ có mấy loài kịch độc.

Mãi không thấy ai trả lời, Tiêu Dương cũng không cảm nhận được hơi thở nào khác thường quanh đây.

- Tưởng bởi

Tiếng nói tự xưng là Tiểu Thất chẳng khách sáo gì.

— Sau khi nhận chủ rồi thông linh thần binh mới giao tiếp qua linh hồn nhé.

Tiêu Dương càng thêm nghi hoặc, đồng thời ngâm cảnh giác, ba tiếng nói quả thật quá quỷ dị.

- Vậy ba vị tiên bối là...

Tiêu Dương ướm lời hỏi dò.

- Thằng nhóc hôm qua không phải vừa chuẩn bị cứu chúng ta đấy à?

- Cứu mấy người?

Tiêu Dương sửng sốt chốc lát, rồi nhảy bật lên:

- MalIl

Người hôm qua mình định cứu là Hàn Động Tam Lão, nhưng Hàn Động Tam Lão sớm đã thành ba bộ hài cốt rồi.

- Ba vị tiền bối yên tâm lên đường, Tiêu Dương con dù bất tài nhưng nhất định sẽ dốc toàn lực bảo vệ Mạch Kiếm Tôn, ba vị không phải lưu luyến phàm trần, không phải lưu luyến đâu ạ.

Tiêu Dương lắp bắp.

- Cái... cái thằng ranh này nói gì thết

Tiểu Cửu tức giận nói.

- Chúng ta nói chúng ta chết lúc nào đấy!

Tiêu Dương trê môi:

- Đúng là đệ tử chưa nghe ai nói mình chết rồi bao giờ cả. Chết rồi còn nói thế nào được?

- Cậu...

- Đừng cãi nhau nữa.

Tiểu Ngũ có vẻ trâm ổn hơn. - Tiêu Dương lấy kim phủ ra.

Tiêu Dương do dự một lát, ba tiếng nói này xuất hiện thình lình không biết từ đâu ra, không làm rõ thì mình cũng khó ăn khó ngủ. Hắn bèn động tâm niệm, lưỡi Kim Phủ liên xuất hiện trong lòng bàn tay.

Kim phủ vừa xuất hiện, một cảnh tượng kì dị cũng xảy ra. Từ trong lưỡi rìu xuất hiện ba luồng ánh sáng, trong nháy mắt biến thành ba hư ảnh nhàn nhã ôn hoà.

Tiêu Dương miệng há hốc mắt trợn tròn:

- Các vị là...

- Tiểu bối trong Tông không phải gọi chúng ta là Hàn Động Tam Lão à?

Người đứng giữa nói.

- Hàn... Hàn Động Tam Lão.

Môi Tiêu Dương run run. Cho dù nội tâm hắn có vững vàng đến đâu cũng khó lòng biết tiếp nhận tình huống này thế nào.

Rõ ràng đã trở thành hài cốt rồi mà bây giờ lại thình lình xuất hiện. Nhưng Tiêu Dương nhìn ra được đây chỉ là ba hư ảnh.

- Không nhầm đâu, chúng ta chính là Hàn Động Tam Lão. Nói đúng hơn thì một trăm năm trước ba anh em chúng ta gọi là "tổ hợp Ngũ Thất Cửu.

Tuy ba người đã già nhưng giọng điệu vẫn vô cùng trẻ con. Một người nói:

- Ta là anh cả, Tiểu Ngũ.

- Ta là Tiểu Thất.

- Ta là Tiểu Cửu.

- Hàn Động Tam Lão, tổ hợp Ngũ Thất Cửu?

Tiêu Dương đờ cả người, đầu óc không sao chuyển kịp.

- Thằng ranh coi thường tổ hợp Ngũ Thất Cửu chúng ta? Năm đó khi kiếp nạn ập đến, tổ hợp Ngũ Thất Cửu chúng ta dựa vào uy thế của đòn hợp kích mới mở được một đường máu đấy!

Tiểu Thất trừng mắt nhìn Tiêu Dương.

- Không, không phải coi thường, mà là...

Tiêu Dương không nhịn được hỏi dò tiếp.

— Ba vị tiền bối, ba vị là... hiện tại các vị là...

- Đây là Tiên Thần Tâm của chúng ta.

Tiểu Ngũ như sực nhớ ra điều gì, vội giải thích.

- Cũng không trách cậu, thực lực của cậu quả là vẫn chưa đến lúc biết được sự tồn tại của Tiên Thần Tâm.

- Nói đơn giản thì Tiên Thân Tâm là đặc điểm của Tiên! Khi nguyên thần thoát xác trở thành Tiên Thần Tâm cũng có nghĩa là độ qua chín kiếp Tâm Lôi thành công, vũ hoá thành Tiên.

- Tiên Thần Tâm là sinh mạng thứ hai của tiên nhân. Nhục thể của chúng ta đã bị huỷ hoại, may mà Tiểu Cửu ngẫu nhiên lấy được kim phủ, Tiên Thân Tâm của chúng ta ẩn náu trong kim phủ đã một trăm năm này. - Nhục thể chết rồi mà trái tim vẫn sống được .

Tiêu Dương khiếp sợ vô cùng, hàm dưới thiếu điều rớt xuống đất.

— Đây là thế mạnh của tiên nhân sao?

- Nếu không sao lại xưng là Tiên?

Tiêu Dương thừ người ra chốc lát, bỗng tỉnh ngộ, mắt sáng lên phấn chấn hỏi:

- Nói như vậy ba vị tiền bối chỉ cân có thân thể thích hợp là có thể mượn xác hoàn hồn đúng không ạ?

Tiểu Thất gật đầu:

- Về mặt lý thuyết thì đúng.

Tiểu Ngũ lắc đầu:

- Trên thực tế thì không.

Tiêu Dương tròn mắt nhìn ba người.

Trong lòng hắn, Hàn Động Tam Lão uy nghi đường đường.

Bây giờ nhìn đây thì ái chà, chẳng khác gì ba lão ngoan đồng.

- Trước khi trúng độc chúng ta mới chỉ ở kiếp thứ chín của Tâm Lôi Kiếp, thực lực tuy có thể xấp xỉ các tiểu tiên nhưng chúng ta lại đột phá sau khi trúng độc, đang trong lúc ác chiến, nhục thể sắp bị huỷ mất. Chúng ta đóng băng trong động băng, chưa có chín kiếp Tâm Lôi giáng xuống, trái tim của chúng ta đã thoát xác thành Tiên Thần Tâm rồi nhưng chưa độ kiếp, bây giờ Tiên Thần Tâm trong tình trạng nửa tiên nửa người, mượn xác hoàn hồn chúng ta cũng không làm được.

Tiêu Dương không khỏi thất vọng:

- Nói như vậy ba vị chỉ có thể tồn tại trong kim phủ rồi... ÁI

Tiêu Dương bỗng hét lớn.

— Nói như vậy cũng có nghĩa là sau này ba vị sẽ gắn liền với con từng giờ từng phút saol

Tiểu Thất gật đầu:

- Về mặt lý thuyết là thế.

Tiểu Cửu gật đầu:

- Trên thực tế cũng là thế.

Tiêu Dương bi phẫn nói:

- Nếu thế con đi tiểu cũng bị ba vị nhìn thấy hết ạI

Chà chà thế thì hay thật!

Thế là... thế là...

Thế là sau này mình còn gì là riêng tư nữa!

- Hầy, thằng nhóc này nghĩ nhiều quá.

Tiểu Ngũ nói.

— Tuy chúng ta có thể giao tiếp với cậu qua kim phủ nhưng cậu có móc mũi hay ăn vụng chúng ta cũng không biết.

Bây giờ Tiêu Dương mới thở phào nhẹ nhõm gật đầu:

- Thế thì được ạ.

Nếu không bất kể Hàn Động Tam Lão hay là tổ hợp Năm Bảy Chín, Tiêu Dương đều phải nghĩ cách để nhanh chóng tiễn họ đi.

- Đúng rồi, thưa ba vị tiền bối.

Tiêu Dương vừa ngừng lại, lại không nhịn được nói tiếp.

- Với trạng thái Tiên Thân Tâm của ba vị bây giờ có thể phát huy thực lực chiến đấu không ạ?

Đại chiến sắp xảy ra rôi, nếu được ba lão ngoan đồng giúp đỡ thì khả năng chiến thắng tăng cao rất nhiều.

Nhưng ba lão ngoan đồng nhất định là muốn làm Tiêu Dương thất vọng.

- Về mặt lý thuyết...

Tiểu Thất vừa lên tiếng Tiêu Dương đã cướp lời:

- Nói thực tế.

- Ừ, trên thực tế thì không thể.
Bình Luận (0)
Comment