Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 646 - Chương 650: Kim Phủ Tử Thân

Chương 650: Kim phủ tử thân Chương 650: Kim phủ tử thânChương 650: Kim phủ tử thân

Toàn thân run rẩy, đầu óc như bị đánh mạnh một cú.

Thân hình lảo đảo.

- Tiêu Dương!

Hồng Lăng Tôn Toạ và Xích Kiếm Tôn Toạ đều thất kinh, ngỡ là Tiêu Dương bị đánh lén.

Họ coi tính mạng Tiêu Dương quan trọng hơn cả tính mạng mình.

- Em không sao.

Tiêu Dương cố sức vực cơ thể mình dậy, để mặc đầu óc cho nguồn sức mạnh tinh thần ăn mòn, Kim phủ trong tay chói sáng rực rỡ, ngẩng đầu nhìn Minh Lão Đại đang chậm rãi bước lên, ánh mắt lạnh lão:

- Ông đến thử xem, giết tôi rồi Kim phủ sẽ về tay ai.

Hoá Tượng mười lăm biến mà lại dám nói thẳng như thế này với cường giả Tâm Lôi Kiếp.

Kim phủ trong tay lập loè lúc sáng lúc tối, khuôn mặt Tiêu Dương co giật, một tay ôm đầu, có vẻ vô cùng đau đớn.

- Có giỏi thì ông đến mà lấy!

-A.

Bước chân không khỏi dừng lại.

Tiêu Dương vươn thẳng người. Hai người bên cạnh nhìn hắn mà lo lắng vô cùng...

Minh Lão Đại không thoả hiệp, Tiêu Dương càng không thoả hiệp.

Trong quá trình đoạt xá, Tiêu Dương cảm nhận được linh hồn của mình đang bị bóc ra từng tầng.

Tiêu Dương giơ cao Kim phủ trong tay, cười lạnh:

Minh Lão Đại hơi nheo mắt, vốn ông ta định dùng phương pháp này để bức Tiêu Dương, không ngờ Tiêu Dương lại gân như không bị ảnh hưởng gì.

Nhưng Minh Lão Đại còn chưa trả lời, Tiêu Dương đã cảm thấy một cơn đau nhức vô cùng đến từ sâu trong não.

Đùng!

Đến mà lấy!

Trong đầu Tiêu Dương nổ ùng mọt tiếng. Linh hồn dường như bị bóc hết ra, nhưng không bị phá huỷ mà bị một sức mạnh ôn hòa bao trọn, trôi nổi trong não hải...

Đau đớn thấu tim.

Thời gian cần cho đoạt xá không dài.

Nhưng Tiêu Dương đã dùng cả cái chết để cầu xin, ba vị tiền bối không thể không đồng ý.

Sức mạnh tràn ngập khắp cơ thể.

- Vì sao ta vẫn cảm nhận được sức mạnh hùng hậu này, cơ thể hiện tại không phải do Cửu tiền bối điều khiển sao?

Cảm giác hùng mạnh tột cùng.

—————— Một lát sau Tiểu Thất kêu lên:

Đồng thời, một khối Tiên Thân Tâm trong suốt lóng lánh như pha lê xuất hiện ở vị trí tim của Tiêu Dương, sức mạnh hùng hậu vô cùng lan ra lục phủ ngũ tạng và kinh mạch toàn thân.

Tiểu Ngũ mừng muốn phát điên.

- Chẳng trách thằng bé lại có duyên với Kiếm Tiên tối cường.

- Thất Xảo Linh Lung Thể! Thể chất của Tiêu Dương là Thất Xảo Linh Lung Thể! Giống thể chất của Kiếm Tiên tối cường.

Thậm chí kinh mạch toàn thân Tiêu Dương căn bản không chịu được sức mạnh này, bắt đầu nứt ra...

Ngay lúc này, trong kim phủ, Tiểu Ngũ và Tiểu Thất đều kinh ngạc.

- Chuyện gì thế này?

Không ai hiểu rõ.

Nhưng như lời Tiểu Ngũ tiền bối thì chỉ trong thời gian ngắn đoạt xá đã gây nên tổn thương vô cùng lớn cho cơ thể Tiêu Dương. Lấy thực lực Hoá Tượng mười lăm biến để tiếp nhận đoạt xá của Tiên nhân, chẳng khác nào tự sát.

Linh hồn của Tiêu Dương trôi nổi trong não hải.

- Lạ thật, không phải ta đã bước vào đoạt xá rồi sao?

Ít nhất vẫn còn một đường sống.

- Thất Xảo Linh Lung Thể không dễ sụp đổ đâu, có lẽ Tiêu Dương sẽ không nguy đến tính mạng.

- Phương thức đoạt xá của Tiểu Cửu cũng tương đối ôn hoà, Tiêu Dương vẫn kiểm soát được cơ thể.

Cường đại!

Là cảm giác duy nhất trong đầu Tiêu Dương lúc này. Tay cầm Kim phủ, Tiêu Dương có ảo giác mình đang đứng sừng sững giữa trời đất, tay cầm lưỡi rìu như thần Bàn Cổ khai thiên!

Sức mạnh mãnh liệt như thuỷ triều dồn lại, tràn khắp toàn thân. Sức mạnh có thể huỷ thiên diệt địa khiến đôi mắt Tiêu Dương phát sáng lấp lánh như sao.

VútI

Cánh tay xoay một vòng, kim phủ để lại một vệt vàng kim trong không khí.

Vì lo bị Tâm Lôi Kiếp dò xét nên Tiểu Cửu không dám để lộ sức mạnh ra, người khác vẫn thấy thực lực của Tiêu Dương là Hoá Tượng mười lăm biến.

Mà bọn họ không biết hiện tại cơ thể Tiêu Dương đã bị đoạt xá, được một khối Tiên Thần Tâm cung cấp năng lượng.

Thấy trường tiên đánh ra, ánh sáng trong mắt Tiêu Dương không hề yếu đi mà còn sáng bùng lên, hàn quang chói loá.

Mọi người đều thấy Tiêu Dương giống một con thiêu thân đang tự mình lao vào lửa.

Thiêu thân lao vào lửa!

Tiên ảnh sắp nuốt chửng Tiêu Dương rồi.

Tất cả mọi người trong Mạch Kiếm Tôn đều tuyệt vọng...

- Tiêu Dương!

———. Hành động này chính là tự tìm đường chết đây.

Minh Lão Đại khinh khỉnh nhìn Tiêu Dương cười:

- Lẽ nào cậu tưởng là cậu đang cầm Kim phủ nên có uy có thế lắm, ta không dám giết đấy?

Vụt!

Trường tiên quật xuống.

Minh Lão Đại cười miệt thị:

- Sai quá rồi.

- Đi chết đi, tội nghiệp.

Trường tiên trong tay Minh Lão Đại như long xà vung lên ngay chính diện, cả không gian vang dội tiếng nổ đùng đùng. Không gian như bị xé rách, vô số mảnh vỡ lao ào ào đến Tiêu Dương.

Hoá Tượng mười lăm biến mà dám chủ động tấn công cường giả Tâm Lôi Kiếp?

- Tiêu Dương mau về đây.

- Đừng!

Hồng Lăng Tôn Toạ hoảng hốt kêu lên:

Tiêu Dương lạnh lùng nhìn Minh Lão Đại, thân hình bỗng phóng lên, giơ cao kim phủ nhằm hướng Minh Lão Đại chém xuống.

- Ông không đến lấy thì để tôi mang đến cho ông.

Thân ảnh lăng không, ánh mắt chú mục vào Minh Lão Đại.

Kim phủ trong tay bỗng chém mạnh về phía trước...

Minh Lão Nhị, Minh Lão Tam và Cự Linh Tôn Toạ đứng sau Minh Lão Đại đều tức cười.

- Thật không biết tự lượng sức mình.

- Buồn cười thật, châu chấu đá xe là như thế này đây.

Kim phủ chém xuống một đường vàng, chạm vào trường tiên.

Trường tiên của Minh Lão Đại tuy không phải Thần tiên nhận chủ nhưng cũng là một món thần khí cao cấp có linh tính, độ bên chắc ít có binh khí nào bì kịp.

Nhưng cảnh tượng trước mắt khiến mọi người khó tin vào mắt mình...

Cạch!

Kim phủ chém qua.

Trường tiên bị chém thành hai đoạn.

Mọi người đều trợn tròn mắt, ngỡ mình hoa mắt nhìn nhầm.

Hay là ảo giác?

Thần tiên linh tính trong tay cường giả Tâm Lôi Kiếp bị Hoá Tượng mười lăm biến dùng kim phủ chặt đứt!

Khó tin đến chừng nào.

Minh Lão Đại cũng ngẩn người.

Hoàn toàn ngây ra. Sát khí trong mắt Tiêu Dương loé lên, không để Minh Lão Đại có thời gian định thần.

Nhìn có vẻ là Hoá Tượng mười lăm biến nhưng thực tế được Tiên Thần Tâm cung sức mạnh, mặc dù Tiểu Cửu mới khôi phục được vài phần thực lực nhưng đối phó với Tâm Lôi Nhất Kiếp là chuyện quá đơn giản.

Phập!

Thân hình Tiêu Dương đánh xuống nhanh như cắt.

Kim phủ vẽ nên một đường mờ mờ sáng trong đêm.

Phụt!

Một đường máu tươi phun ra từ cần cổ, cái đầu vừa bị cắt rời hai mắt còn mở trừng trừng của Minh Lão Đại văng lên theo đường vòng cung rồi rơi bịch xuống đất.

Tiêu Dương đáp xuống, cái xác không đầu trước mắt phun máu tung toé rồi ngã gục xuống.

Đáy vực im lìm như chất...

Người hai bên đều không dám tin vào mắt mình.

Minh Lão Đại vừa rồi còn kiêu ngạo cuồng vọng với thực lực Tâm Lôi Nhất Kiếp, trong một chiêu đã bị Tiêu Dương chém ngang cổ, chặt đứt đầu.

Một chiêu đã bị đánh chết, hơn nữa hoàn toàn không có khả năng chống cự.

Chết rồi!

Minh Lão Đại chết rồi!

Rồi Mạch Kiếm Tôn vỡ oà trong niềm vui không thể tin nổi.

Hô lớn.

- Thanh Liên Tôn Toại

- Thanh Liên vạn tuết

Họ không cần biết vì sao, chỉ biết là một trong những người mạnh nhất của kẻ địch đã bị giết, đáng để hoan hô rồi.

Bên cạnh đó, sắc mặt Minh Lão Nhị, Minh Lão Tam và Cự Linh Tôn Toạ đều sa sâm xuống.

Họ không hiểu vì sao Minh Lão Đại lại chết dưới tay một kẻ thực lực mới chỉ ở Hoá Tượng mười lăm biến.

Ánh mắt Tiêu Dương lạnh băng, không vì giết được Minh Lão Đại mà có bất kỳ xao động nào, nhìn thi thể các đệ tử của Mạch Kiếm Tôn nằm la liệt trên mặt đất, sát khí càng mạnh.

Thầm mặc niệm.

- Các anh em, xem tôi giết địch đây.

Vụt!

Thân ảnh Tiêu Dương lại nhanh chóng lao lên phía trước.

Giết một người, còn lâu mới đủ.

Tất cả kẻ địch bước chân đến vực sâu đêm nay đều phải chết.

Tiêu Dương tay cầm Kim phủ tử thần toả ra hơi thở âm trầm lạnh băng nhằm thẳng đến chỗ Minh Lão Nhị và hai người kia.

———. Giết giặc phải giết tướng trước.

Minh Lão Nhị, Minh Lão Tam và Cự Linh Tôn Toạ ba người nhìn nhau, nhanh chóng quyết định.

- Tên này có chút tà môn, chắc hẳn đã dùng bí pháp gì đó. Chúng ta cùng tiến lên.

- Giết nói

- Giết!

Lúc trước trong mắt Tiêu Dương ba cường giả Tâm Lôi Nhát Kiếp vẫn là những người mãi tít trên cao. Lúc này một mình hắn chống lại cả ba người.

- Tiêu Dương, tốc chiến tốc thắng.

Ba vị tiên bối nhắc nhở.

- Thời gian đoạt xá càng dài, thương tổn lên cơ thể cậu càng lớn.

Mặc dù sau khi biết Tiêu Dương là Thất Xảo Lung Linh Thể thì không còn nguy đến tính mạng nữa nhưng Thất Xảo Lung Linh Thể cũng có giới hạn. Thời gian đoạt xá càng dài nguy hiểm càng lớn.

Tay cầm Kim phủ!

Lúc này ngay cả kiếm Tiêu Dương cũng không muốn dùng, hắn thấy dùng kiếm còn nhân từ quá. Hắn chỉ muốn dùng Kim phủ chém chết hết kẻ thù như thời Bàn Cổ khai thiên.

Vụt!

Khí thế mạnh mẽ khoá chặt Minh Lão Tam, Kim phủ giáng xuống.

Âm!

Lập tức phá tan thế phòng thủ của Minh Lão Tam, Kim phủ hung hăng chém xuống ngay đầu Minh Lão Tam như bổ củi.

Minh Lão Tam, chất.

Uy lực dời non lấp biển.

Căn bản không có một cường giả Tâm Lôi Nhất Kiếp nào có thể ngăn cản được hợp lực của Tiêu Dương lúc này.

Minh Lão Nhị và Cự Linh Tôn Toạ hoảng sợ, đồng tử mở lớn, toàn thân run lẩy bẩy:

- Tên này tà môn quá.

- Chẳng lẽ Kim phủ nhận chủ? Không, Kim phủ nhận chủ không như thế này.

- Rút! Rút ngay!

Cự Linh Tôn Toạ không chần chừ, quay đầu chạy ngay.

Vùi

Thân ảnh như lưu quang phóng ra ngoài.

Tiêu Dương cầm Kim phủ như Ma Thần lấy mạng dễ như chơi. Cự Linh Tôn Toạ không có lòng nào ham chiến.

Tiêu Dương ngẩng đầu, ánh mắt lạnh lùng gắn vào sau lưng Cự Linh Tôn Toa...

Thân hình bỗng nhấc lên, nhanh như gió cuốn, Kim phủ vung lên, sức mạnh hùng hậu trấn xuống. Trong nháy mắt Tiêu Dương đã đứng ngay trước mặt Cự Linh Tôn Toạ, Kim phủ chém xuống!

Phụt! Máu bắn đầy trời, đầu lâu rơi xuống.

Cự Linh Tôn Toạ, chết.

Bốn cường giả Tâm Lôi Kiếp đã có ba người bị Tiêu Dương một rìu chém chất.

Như dao chém rau.

Tiêu Dương lăng không về hướng cửa ra của đáy vực, như Ma Thần đứng án ngữ, sát khí đằng đằng nhìn đám người Thần Tiên Môn và Lưu Tinh Tông...

- Đêm nay, một người cũng đừng hòng sống mà rời khỏi đây!
Bình Luận (0)
Comment