Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 659 - Chương 663: Biến Cố!

Chương 663: Biến cố! Chương 663: Biến cố!Chương 663: Biến cố!

Vùng Vân Nam, bảy nơi có ánh lửa ngập trời, thời gian chỉ chưa tới năm phút đồng hồ.

Ánh lửa bốc lên cực nhanh, người xung quanh còn chưa kịp phản ứng thì cả tòa nhà đã bị lửa lớn nuốt hết. Có người nhiệt tình vội vàng gọi điện báo cứu hỏa.

Tất cả mọi chuyện xảy ra lúc rạng sáng, hơn nữa khoảng cách cũng không gần, không khiến nhiều người chú ý lắm. Thậm chí kể cả Cổ trưởng lão và Hoàng Sư Tôn Tọa đang ngôi trong khu phố trung tâm, bàn bạc xong cũng đều đi nghỉ tạm.

Bọn họ cũng không biết một trận giết chóc nhằm vào hai tông đang lan rộng như lửa cháy.

Giết chóc!

Máu tanh tận trời.

Bảy ngọn lửa bốc lên tới tận trời.

- Ha ha! Sảng khoái, sảng khoái!

Hai mắt La Thiên Tôn Tọa đỏ như máu, bóng người nhoáng lên, tay trái chộp tới, không dùng kiếm, chụp thẳng vào một gã Tôn Tọa của Thần Tiên môn, trong khoảnh khắc bóp vỡ đầu lâu gã. Kẻ này hét thảm một tiếng, ngã xuống trong vũng máu.

Cứ điểm cuối cùng, thậm chí La Thiên Tôn Tọa không muốn dùng lửa đốt. Sau khi giết chóc hầu như không còn kẻ địch trong cứ điểm, La Thiên Tôn Tọa giống như rơi vào trạng thái điên cuồng trước khi nhập ma, cánh tay rung lên. Kiến trúc của toàn bộ cứ điểm bị ánh kiếm vô tận bao phủ, không thể tránh được, bị kiếm khí sắc bén chém nát như đậu phụ.

Tiếng xé gió vang lên không dứt.

- Hủy diệt đi!

Tiếng nói hưng phấn, vẻ mặt phấn chấn, ánh kiếm kích động bùng lên trong màn đêm. Tiếng kêu to vui sướng, kiếm khí chấn động ong ong trong bầu trời đêm.

Cười điên cuồng phát tiết.

- Không ngờ có một ngày ông đây lại có thể giết chóc đệ tử Thần Tiên môn sảng khoái thế này. Giết thêm được mấy người thì chết cũng không thiệt rồi.

Phát tiết thật sảng khoái.

Vùi! Vùi! Vùi

- Sướng! Giết sướng quá đi.

Giờ phút này La Thiên Tôn Tọa giống như một ma thần lộ ra ánh sáng dữ tợn, ánh kiếm trong tay bùng lên vẻ lạnh lùng, sát khí trải khắp toàn thân.

- Lục muội, Bát đệt

- Giết đi!

La Thiên Tôn Tọa quỳ xuống, vái về phía vực sâu xa xa, hai mắt đỏ bừng.

- Ha ha ha hal!

Mắt La Thiên Tôn Tọa tràn ngập ma tính, chẳng qua khác với trước kia, ma tính hôm nay bị ông khống chế, bị ông nắm trong tay hoàn toàn, chứ không phải bị ma tính che hết thần trí như trước. Thực lực của La Thiên Tôn Tọa đối với kẻ địch ở những cứ điểm này thật sự quá mạnh mẽ, hơn nữa ông căn bản không nương tay chút nào, vừa xông vào là giết chóc điên cuồng. Trong ba cứ điểm lớn, người có thực lực nổi bật cũng đều bị La Thiên Tôn Tọa giết trong chớp mắt.

Phía sau ông là hai đại Tôn Tọa, hai mươi sát thủ Cừu Ưng.

- Rút luil

Ánh kiếm trong tay La Thiên Tôn Tọa giương lên.

CạchI

- Nhìn chúng ta giết địch! Nhìn chúng ta chinh chiến đi.

Không có ai nghel

Cổ trưởng lão ý thức được có chuyện không ổn rồi, bóng người lao ra khỏi đại sảnh, cau mày suy nghĩ, chỉ chốc lát sau vẫn không nhịn được, gọi lại một cuộc điện thoại về cứ điểm trước đó...

Đèn sáng lên, bóng Cổ trưởng lão nhoáng lên. Lão vừa nhận được một cuộc điện thoại. Nhưng vừa nghe điện thoại, lão chỉ nghe thấy một tiếng thét chói tai thảm thiết, sau đó liền không có bất cứ tiếng động gì nữa.

- Rút luil

Hai đơn vị do hai cường giả Hồng Đào Tôn Tọa, Hồng Lăng Tôn Tọa dẫn đầu cũng hoàn thành nhiệm vụ với tốc độ cực nhanh, thế như chẻ tre, nhanh chóng bỏ chạy, trở vê địa điểm tập kết đã ước định trước.

Giết chóc điên cuồng.

Tại khu phố trung tâm, trong phòng khách sạn xa hoa.

Sau khi đánh tan ba đại cứ điểm của đối phương, không ngờ không tổn thất một người nào.

- Rút luil

- Rút luil

Những người còn lại chỉ phải đối mặt với một đám tàn quân, hiển nhiên là giết chóc có tính áp đảo rồi.

Trái tim Cổ trưởng lão căng thẳng, lông mày nhíu chặt. Đột nhiên có tiếng đập cửa mạnh vang lên. Âm, không đợi Cổ trưởng lão đứng dậy mở cửa, cửa phòng đã bị đập mở. Khuôn mặt Hoàng Sư Tôn Tọa đăng đằng sát khí vọt vào, đôi mắt mang theo vẻ tức giận.

- Tôi nhận được tin tức, một cứ điểm tình báo của Lưu Tinh tông tôi vừa rồi mới bị một thế lực thần bí tiêu diệt, không để lại một người sống nào.

Nghe vậy, sắc mặt Cổ trưởng lão đột nhiên thay đổi hẳn!

Tái mét mặt mũi.

Dự cảm xấu trong lòng càng rõ ràng hơn, sắc mặt lão vô cùng âm trầm:

- Vừa rồi tôi cũng mới nhận được một cuộc điện thoại...

Đang nói chưa dứt lời, di động lại vang lên tiếng chuông.

Cổ trưởng lão nghe điện xong, sắc mặt càng tái hơn, đôi mắt trợn to giận dữ, đột nhiên ném mạnh điện thoại xuống đất:

- Ba cứ điểm lớn của Thần Tiên môn tôi đã biến thành biển lửa cả rồi.

Tay Tiêu Dương cầm một thanh Thiên Hoàng Kiếm, thoải mái giết chóc. Thiên Hoàng Kiếm uống máu, thân kiếm lại không dính chút máu nào. Ánh sáng lạnh như ngọc chợt lóe lên trong đêm. - Giết đi

- Giết!

Tiếng nói giận dữ điên cuồng vang vọng trong phòng. Hơi thở của hai cường giả điên cuồng lao về hai phía...

- Đêm nay có Lục công tử... Ngàn vạn lần không nên xảy ra chuyện không may!

Giọng Cổ trưởng lão thay đổi kịch liệt.

Mà hiện giờ mạch Kiếm Tôn không ngờ lại chẳng coi mình vào đâu, giết sạch đám người tại cứ điểm dưới tay mình rồi.

Giống như con rắn độc ẩn nấp trong bóng tối, lúc nào cũng có thể công kích ác liệt vậy.

Điện thoại của Hoàng Sư Tôn Tọa cũng đổ chuông.

Tin tức liên tục truyền tới

Sắc mặt lão âm trầm hẳn đi. Hiển nhiên hai người đang ở bờ vực bộc phát rồi.

Tin tức hàng loạt cứ điểm trở thành biển lửa truyền về khiến hai người không thể tiếp tục ngồi yên nữa.

- Đi! Đi nhanh tới những cứ điểm chưa xảy ra vấn đề.

- Chia nhau ra. Gặp Kiếm Tông, lão phu muốn chúng sống không được, chết không xong!

- Không tốt!

Cả đêm nay mình vừa cao giọng nói, tốt nhất là mạch Kiếm Tôn đừng xuất hiện, nếu xuất hiện một cái liền hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Mặt Cổ trưởng lão có cảm giác đau rát như bị tát.

Triển khai giết chóc điên cuồng như vậy trong một đêm với đệ tử của hai tông môn mình chỉ có thể là mạch Kiếm Tôn.

Mạch Kiếm Tôn!

Bọn họ đều nghĩ tới một khả năng...

Ánh mắt hai người nhìn nhau, đồng thời ẩn chứa lửa giận.

Thu hoạch một tính mạng.

Lực lượng của một cứ điểm cuối cùng mạnh hơn so với tin tình báo nhiều.

Cường giả mạnh nhất quả thật là một vị Tôn Tọa đạt Hóa Tượng bảy mươi chín biến, giờ phút này đang bị Kim Văn Tôn Tọa kiềm chế, một chốc một lát Kim Văn Tôn Tọa cũng chưa đánh chết được gã. Mà Thanh Mộc Tôn Tọa cầm Ngũ hành thanh mộc kiếm trong tay, thế như chẻ tre, dẫn một Tôn Tọa khác và hai mươi sát thủ Cừu Ưng triển khai tiến công điên cuồng.

Tiêu Dương giết liên mấy người xong, đột nhiên có một kẻ địch nhảy ra bức hắn phải lùi lại trong nháy mắt.

Cũng là một gã thanh niên mà đã có thực lực Hóa Tượng hơn bốn mươi biến.

Cảnh giới gấp hơn hai lần Tiêu Dương.

Mắt người thanh niên này tràn ngập vẻ kiêu ngạo, tay cầm trường tiên, thi triển xuất thân nhập hóa. Nói về tiên pháp, thậm chí gã còn vượt qua cả cường giả Hóa Tượng bảy mươi chín biến kia.

Đôi mắt Tiêu Dương lạnh lùng vô cùng, sát khí trong mắt càng nồng nặc hơn. Từ quần áo, thiên phú và thực lực tiên pháp của người thanh niên này mà phán đoán, địa vị của gã ở Thần Tiên môn nhất định không thấp.

Tiêu Dương không hiểu tại sao đột nhiên một nhân vật như vậy lại ẩn nấp bên trong cứ điểm thế này nhưng giờ phút này trong đầu hắn chỉ có một ý niệm.

- Nếu trong lúc vô tình câu được con cá lớn thì đương nhiên phải đánh chết chứ còn nề hà gì nữa.

Sát ý tràn ngập.

Người thanh niên nhận ra sát khí trong mắt Tiêu Dương, ánh mắt lóe lên vẻ khinh thường.

Gã đúng là Lục công tử trong miệng Cổ trưởng lão.

Gã chỉ liếc mắt một cái là nhận ra thực lực của Tiêu Dương.

Thực lực như vậy mà cũng dám nổi sát khí với mình?

Mắt Lục công tử lộ vẻ khinh thường. Giờ phút này tuy trận thế của Thần Tiên môn bất lợi phi thường nhưng trong lòng Lục công tử cũng không hề có nửa điểm ý định bỏ chạy.

Gã tự hỏi, toàn trường này không có ai có khả năng gây tổn thương tới mình.

Mặc dù Lục công tử chỉ đại Hóa Tượng hơn bốn mươi biến nhưng trên người gã có phụ ảnh của Hóa Tượng gần đạt tới Tiên nhân bảo vệ. Có tấm hộ thân phù này, căn bản Lục công tử không coi những người nơi này vào đâu cả.

Gã thầm nghĩ phải giết tên cuồng vọng trước mặt trước, sau đó đợi người tới trợ giúp, lúc đó sẽ một lần giết sạch đám người Kiếm Tôn này.

Chát chát chát!

Trường tiên vô cùng nhanh chóng như linh xà, vọt tới như chớp, trong khoảnh khắc đã bao phủ Tiêu Dương.

- Tiên pháp không tồi đâu.

Khóe miệng Tiêu Dương nhếch lên. Mặc dù hắn chỉ mới đạt Hóa Tượng hai mươi mốt biến nhưng bằng vào thủ đoạn của bản thân, người dưới Hóa Tượng năm mươi biến, hắn căn bản chẳng coi trọng.

- Thức thứ nhất Phong kiếm, Nhất Thiểm Như Điện!

Vùi

Tốc độ cực nhanh, quả thực khó có thể hình dung được.

Căn bản Lục công tử chưa kịp phản ứng, ánh sáng lạnh đã dồn dập lóe lên nơi mắt.

Xoetl

Thiên Hoàng Kiếm của Tiêu Dương đã đâm về hướng yết hầu Lục công tử.

Âm.

Một đám phụ ảnh Hóa Tượng mênh mông hùng hậu lập tức hiện ra.

- Hơi thở thật mạnh.

Không chỉ có Tiêu Dương, mọi người đang tác chiến xung quanh cũng đều chấn động trong lòng.

- Kiếm nhanh quá.

Giờ phút này, ánh mắt của Lục công tử cũng không nén nổi vẻ kinh hãi. Một kiếm kinh khủng kia cắt tới, nếu không phải mình có phụ ảnh Hóa Tượng mạnh mẽ phụ thân, sợ rằng đã toi mạng mất rồi. - Đáng tiếc, cho dù kiếm của mày có nhanh thì giờ phút này cũng không phá nổi phòng ngự của công tử 1a.

Đôi mắt của Lục công tử bùng lên sát khí. Trên người của Tiêu Dương, gã cảm nhận được sự uy hiếp rất mạnh.

Chỉ là Hóa Tượng hai mươi mốt biến, không ngờ có thực lực giết ngay Hóa Tượng bốn mươi biến. Lực công kích này kinh khủng tới mức nào chứ.

Trường tiên đánh tới kín như bưng. Bóng dáng Tiêu Dương nhoáng lên, chỉ thoáng một cái đã biểu diễn Quý Phi Túy Tửu ra vô cùng nhuân nhuyễn. Không có một bóng roi nào có thể tới gân Tiêu Dương.

Một bên khác, ánh sáng vàng bỗng bùng lên.

Phốc!

Một luồng máu tươi phun ra. Kim Văn Tôn Tọa chém giết đối thủ của mình thuận lợi, ánh mắt nhìn thoáng về phía Tiêu Dương. Kim Văn Tôn Tọa lập tức vác kiếm phóng tới, giết sạch đám người Thần Tiên môn còn lại. Giết chóc chấm dứt rất nhanh.

Vùi

Một kiếm của Kim Văn Tôn Tọa phá không đánh tới, trực tiếp đâm vào sau lưng Lục công tử nhưng chỉ nghe leng keng một tiếng, bóng người lập tức bị đẩy lui vài mét.

Sắc mặt lão hơi thay đổi.

- Tiêu Dương, không giết được kẻ này. Chúng ta mau chóng rút lui thôi.

Kim Văn Tôn Tọa quyết định thật nhanh, hét lớn. Giết chóc tối nay đã tới cuối cùng, hai đại cường giả của Thần Tiên môn và Lưu Tinh tông khẳng định đã phát hiện ra.

Không mau chóng rời đi, sợ rằng sẽ có biến cố.

Kim Văn Tôn Tọa cảm nhận được sự lợi hại của phụ ảnh Hóa Tượng kia, cho dù là La Thiên Tôn Tọa cũng không thể phá vỡ được.

- Rút luil

Tiêu Dương cũng lập tức ra lệnh.

Vù! Vùi Vùi

Từng bóng đen biến mất trong đêm tối, Tiêu Dương cũng nhoáng người đi.

- Muốn chạy sao?

Lục công tử căn bản không sợ hãi, sát khí trong mắt lóe lên, tấn công thẳng về phía sau lưng Tiêu Dương.

- Muốn chạy không dễ thế đâu!

Sắc mặt Kim Văn Tôn Tọa hơi thay đổi. Nếu Lục công tử mạnh mẽ dùng thân thể mình ngăn cản Tiêu Dương, tốc độ của gã không chậm, trong thời gian ngắn Tiêu Dương không dễ dàng thoát đi được.

Lão cũng đoán được thân phận của Lục công tử không đơn giản, cường giả của Thần Tiên môn chắc sẽ chạy tới trợ giúp nơi này đầu tiên!

Trái tim Kim Văn Tôn Tọa trầm xuống.

Biến cố vẫn xảy ral
Bình Luận (0)
Comment