Chương 665: Trước quyết đấu!
Chương 665: Trước quyết đấu!Chương 665: Trước quyết đấu!
Một trận thắng lợi sảng khoái tới cực điểm!
Không giống với trận thắng thảm dưới vực sâu, trận chiến này là mạch Kiếm Tôn chủ động xuất kích, không mất một người nào, tiêu diệt tổng cộng hai mươi mốt cứ điểm của hai tông. Trong đó vị Lục công tử Tiêu Dương giết chết kia còn là một nhân vật lớn của Thần Tiên môn.
Đối với mọi người tham dự trận chém giết tối nay mà nói, giết rất sảng khoái, nhưng còn cảm thấy chưa đủ. Dưới bóng đêm bao phủ, mọi người đều cười lớn.
Ai nấy đều kích động.
Sau một lát, bọn họ mới từ từ tỉnh táo lại.
- Thành viên Cừu Ưng tiếp tục ẩn nấp.
La Thiên Tôn Tọa ra lệnh quyết đoán.
Hơn trăm thành viên Cừu Ưng thu kiếm sắc trong tay vào tay áo, sát khí ngập trời biến mất trong nháy mắt. Kiếm ẩn trong tay áo, giết người vô hình.
Xích Kiếm Tôn Tọa cười hắc hắc.
- Từ giờ trở đi, không chỉ có thành viên Cừu Ưng phải ẩn nấp mà bất cứ tung tích gì của mạch Kiếm Tôn chúng ta cũng đều phải dấu hết, không để cho kẻ địch có chút cơ hội. Trong khoảng thời gian này, chúng ta cần làm là âm thâm dồn sức, tăng thực lực, hơn nữa điều tra càng nhiều tin tình báo vê kẻ địch.
- Qua tối nay, sự trả thù của hai tông đối với mạch Kiếm Tôn chúng ta nhất định sẽ kịch liệt phi thường.
La Thiên Tôn Tọa gật đầu.
- Trận chiến này Kiếm Tông chúng ta toàn thắng, tuyệt đối đáng để ăn mừng. Chẳng qua sau đây chúng ta càng phải chú ý cẩn thận hơn. Tới đây sẽ là hành động trả thù điên cuồng của Lưu Tinh tông và Thần Tiên môn.
- Đại ca.
Vù vù.
- Không giao chiến, tích lực lượng và điều tra là chính.
La Thiên Tôn Tọa bình phục tâm tình hưng phấn và kích động, trầm giọng nói:
Bóng dáng Cừu Ưng biến mất rất nhanh trong màn đêm.
- Thất đệ nói rất có lý.
- Huynh bố trí nhiệm vụ gì cho Diệp Tang thế?
- Hắc, chúng ta ẩn đi, để cho chúng có sức cũng không có chỗ phát, phát điên xung quanh đi.
Tiêu Dương đột nhiên hỏi vậy, tất cả mọi người đều ngẩn ra.
Tất cả mọi người đều gật đầu. Đêm nay giết đã thoải mái quá rồi.
Tiêu Dương trầm ngâm một hồi, chân chừ rồi mở miệng nói.
- Không có đâu.
- Là thanh niên thức tỉnh thuộc tính Huyễn kia sao?
Thở dài một hơi, hắn nói: - Diệp Tang?
Tiêu Dương gật đầu.
Kể cả La Thiên.
Mắt nhìn Tiêu Dương, rất không nỡ chia tay, đồng thời còn mang theo vẻ ân cần, lo lắng:
Nhất là Hồng Lăng.
Mấy người nhìn nhau. Trong lòng bọn họ đều biết Tiêu Dương không có khả năng ở mãi tại Kiếm Tông. Chẳng qua khi cần phải để Tiêu Dương rời đi, mọi người vẫn có cảm giác không nỡ.
La Thiên nghi ngờ hỏi:
- Các vị đại ca, đại tỷ, đệ nghĩ chắc chúng ta phải tạm chia tay một thời gian rồi.
- Em phải về Minh Châu sao?
Hồng Lăng Tôn Tọa hỏi.
Tiêu Dương gật đầu.
Trâm tư một hồi xong, Tiêu Dương không nghĩ ra nên đành bỏ qua.
Vậy thì rốt cục sư muội Tang Tang phải đi chấp hành nhiệm vụ gì chứ?
La Thiên Tôn Tọa đáp khiến Tiêu Dương càng nghi hoặc không thôi.
- Tiêu Dương, một mình em ở bên ngoài, nếu đụng phải người của Thần Tiên môn thì cũng không có người phối hợp chăm lo...
Tiêu Dương mỉm cười:
- Chị à, chị yên tâm đi, cho dù là trận đánh dưới vực sâu hay trận đánh đêm nay, Thần Tiên môn chưa có một người nào sống sót. Bọn họ căn bản không biết thân phận đệ tử Kiếm Tông của em.
Tiêu Dương không biết, sau trận đánh tại Tam Giác Vàng, Tiêu Dương đã trở thành đối tượng bị hoài nghỉ là đệ tử Kiếm Tông, bị Thần Tiên môn tìm kiếm. Chẳng qua dù sao bọn họ vẫn chưa chứng thực được. Mà càng may là sau trận đánh tại Tam Giác Vàng, Tiêu Dương liên mất tích hoàn toàn, không ít người tìm kiếm xung quanh nhưng vẫn tốn công vô ích.
Hồng Lăng Tôn Tọa gật đầu, chẳng qua vẻ lo lắng trên mặt vẫn chưa biến mất được.
- Đây là kiếm phù của thành viên Cừu Ưng.
La Thiên Tôn Tọa lấy một tấm kiếm phù màu vàng kim đưa cho Tiêu Dương, nói:
- Tôi nói cho đệ mấy phương pháp liên lạc đặc biệt, nếu cần đệ có thể dựa vào kiếm phù để điều động thành viên Cừu Ưng.
La Thiên Tôn Tọa trịnh trọng đưa kiếm phù cho Tiêu Dương.
Tin tức về cái chết của Lục công tử, căn bản lão cũng không biết phải báo cáo về như thế nào.
Nhân số Thần Tiên môn tổn thất mặc dù không nhiều như Lưu Tinh tông nhưng chỉ cái chết của một mình Lục công tử cũng đủ hơn tất cả tổn thất của Lưu Tinh Tông rồi. Giờ phút này sắc mặt của Cổ trưởng lão thực giống như một dòng sông băng vạn năm.
Tức giận! Khó có thể nén nổi sát ý trong lòng.
Ai có thể ngờ được, chỉ trong một đêm lại tổn thất tới mấy trăm người như vậy.
Hai tay Hoàng Sư Tôn Tọa nổi đây gân xanh, hàm răng nghiến kèn kẹt. Trong hai mươi mốt cứ điểm này, đại bộ phận thuộc về Lưu Tinh tông. Bởi vì Lưu Tinh tông gân Vân Nam nhất, điều động nhân lực cũng thuận tiện hơn.
- Hai mươi mốt cứ điểm! Không ngờ trong một đêm đã bị nhổ tận gốc.
Tiếng đồ sứ vỡ tan tành vang lên.
Hơi thở nóng nảy tràn ngập khắp căn phòng. Hai tròng mắt Hoàng Sư Tôn Tọa đỏ bừng, con ngươi trừng lón như muốn cắn nuốt tất cả mọi vật trước mắt.
Giận dữ điên cuồng!
- Không thể tha thứ được! Không thể tha thứ!
Yết hầu gào thét, tất cả mọi thứ có thể đập ở trong phòng đều bị Hoàng Sư Tôn Tọa đập tan rồi. Thậm chí ngay cả vách tường cũng đầy vết lõm.
Chỉ có thể phát tiết như vậy!
Lão chạy tới bất cứ cứ điểm nào gặp chuyện không may cũng chỉ chứng kiến một biển lửa. Bên trong đó toàn là tử thi.
- Mạch Kiếm Tôn!
Hoàng Sư Tôn Tọa nghiến răng nghiến lợi, giọng nói như rít qua kẽ răng, lạnh lẽo buốt xương.
Xoảng!
Tiếng còi báo cháy vang vọng, khiến vô số người dân ngủ say bị đánh thức.
Đêm đó vùng Vân Nam nổi lên biển lửa khắp nơi.
La Thiên Tôn Tọa dặn dò Tiêu Dương cặn kẽ một phen xong, Tiêu Dương liền từ biệt mọi người, biến mất rất nhanh trong màn đêm. Đám người Hồng Lăng Tôn Tọa nhìn bóng lưng Tiêu Dương hoàn toàn biến mất rồi cũng quay đầu trở vê.
Trong Kiếm Tông, trừ Lục đại Tôn Tọa ra thì chỉ có Tiêu Dương là có tư cách điều động Cừu Ưng thôi.
Cừu Ưng là tổ chức sát thủ đứng đầu thế giới, là đòn đại sát thủ của mạch Kiếm Tôn. Hôm nay La Thiên Tôn Tọa giao quyền điều động cho Tiêu Dương, đủ nói lên sự tín nhiệm của ông với hắn.
Nói về địa vị trong tông, Lục công tử còn ở trên trưởng lão hạch tâm như lão.
Lục công tử là đệ tử của Tiên nhân!
- Mạch Kiếm Tôn lại dám càn rỡ như thế.
Giọng nói của Cổ trưởng lão trâm thấp lạnh lẽo.
- Hoàng Sư, xem ra hôm nay chúng ta phải đồng thời cầu viện tông phái, phái thêm nhiều người hơn tới đây. Cần phải bắt hết mạch Kiếm Tôn này, bầm thây vạn đoạn!
- Không sai. Bầm thây vạn đoạn!
Hoàng Sư Tôn Tọa nắm chặt nắm tay.
xkx+*«
Hôm sau, trời mưa phùn mang theo từng hơi khí lạnh. Minh Châu tháng mười một đã có khí lạnh mùa đông. Sáng sớm, dòng người trên phố đồ cổ rõ ràng đã tăng lên rất nhanh.
Mọi người tập trung về các ngả đường.
Hôm nay là ngày tổ chức Đại hội thư họa được cả giới thi họa chú ý, do Liên Minh Thi Họa tự mình quản lý, tổ chức thi đấu trên cả nước. Giải thưởng cực lớn hấp dẫn hầu hết các tập đoàn, công ty thi họa trong nước, lúc này đều tranh giành vinh quang tại giải thi đấu này.
Không ít cao thủ thi họa xuất chiến khiến mức độ cạnh tranh của đại thi đấu tăng lên kịch liệt, khiến nhiệt tình của quần chúng vây xem tăng vọt chưa từng thấy.
Các tác phẩm thi họa truyền thống của Viêm Hoàng, cách bài trí theo lối cổ càng khiến cho cả giới chú ý. Mỗi một khu thi đấu đều vô cùng nổi bật và thu hút, trong khoảng thời gian ngắn đã khiến cho không ít dân chúng hứng thú nhiều hơn với thi họa truyền thống của Viêm Hoàng.
Thi đấu vòng đầu chung kết tại khu vực Minh Châu sẽ bắt đầu vào mười hai giờ trưa!
Hiện tại mới là sáng sớm nhưng đã có rất đông người tập trung trên quảng trường. Trước khi trận đấu bắt đầu, không ít tiết mục biểu diễn văn nghệ được tiết hành, không khí nhiệt liệt. Xung quanh có không ít công ty thi họa lớn bố trí quầy bán hàng tạm thời, cũng có rất nhiều người bán hàng rong di chuyển bán hàng trên phố, náo nhiệt tới cực điểm.
Khoảng cách tới mười hai giờ trưa càng lúc càng gần, hầu như trên tay ai cũng cầm một bức tranh, túm năm tụm ba, bàn tán nhiệt tình.
- Bắt đầu đến nơi rồi. Thật sự khiến người ta chờ mong mà.
- Quần hùng trục lộc, không biết sau vòng loại, tám công ty nào trong hai mươi hai công ty có thể thuận lợi thăng cấp đây.
- Công ty Vận Phong tất nhiên không thành vấn đề. Bọn họ là công ty mạnh nhất rồi. Không biết con hắc mã mới nổi bật Sơn Hà Thư Họa kia có thể tăng cấp lần nữa không?
- Sơn Hà Thư Họa? Chậc chậc, nơi này vốn đã là công ty sắp sập tiệm, hiện tại lại khó lường rồi. Nghe nói một tam tiểu thư nhà họ Quân tiếp quản xong liên thay đổi táo bạo, lần lượt tạo ra kỳ tích, vực dậy công ty sắp phá sản. Hiện tại còn mời chào được danh gia bốn sao như Chu Thạch Điển làm đại tướng, chắc nhảy vào tám thứ hạng đầu cũng không có vấn đề đâu.
- Đúng đúng.
Mọi người đều phụ họa.
- Ôi, sao vẫn còn thảo luận về mấy công ty thi họa này chứ? Chẳng lẽ các người không biết, trận quyết đấu cuối cùng của khu Minh Châu ngày hôm nay còn có một điểm nhấn tuyệt đối khiến người ta phải chờ mong sao?
- Anh nghe được tin đồn gì...
- Hắc, chính Thủy Ngưng Quân! Hơn nữa còn không phải là tin đồn đâu. Là thật đấy. Thủy Ngưng Quân muốn đích thân đến biểu diễn mở màn trong trận chung kết khu Minh Châu đấy.
- Thủy Ngưng Quân à! Không phải cô ấy còn đang tiến hành lưu diễn sao? Sao lại còn có thời gian tới đây trao giải. Bài hát Thiếu nữ nhớ nhung trên Băng thần sơn kia hiện giờ đang cực hot đấy.
Tiếng bàn luận trên quảng trường thoáng cái đã liên tục xoay quanh ba chữ Thủy Ngưng Quân. Có thể thấy được danh tiếng của Thủy Ngưng Quân hiện nay, từ khi trở lại sau khi không còn sát thủ uy hiếp, lúc này thậm chí còn hơn xưa rất nhiều.
Phố đồ cổ, Sơn Hà Thư Họa.
Trong phòng lớn vẽ tranh ở lầu hai, một đám người Sơn Hà Thư Họa với sắc mặt phấn chấn cũng chạy tới công ty từ sáng sớm, chờ mong vòng thứ nhất của cuộc thi chung kết thi họa khu vực Minh Châu bắt đầu. Nhất là những người cũ của Sơn Hà Thư Họa, bọn họ nằm mơ cũng không ngờ được trong thời gian ngắn ngủi như vậy, Sơn Hà Thư Họa sẽ có một ngày từ một công ty rách nát gần phá sản trở thành một trong hai mươi công ty vào vòng chung kết, hơn nữa hôm nay rất có hy vọng tiến vào vòng tám đội mạnh.
Lúc này xếp hạng cuối cùng của Đại thi đấu thi họa, trình độ nhất định sẽ quyết định đến địa vị của công ty lớn trong lòng nhân dân. Đại thi đấu thi họa khiến cho sự chú ý của dân chúng đã lên rất cao rồi.
- Ha ha, nghe nói TV hôm nay còn truyền hình trực tiếp nữa.
Tất cả mọi người đều đang chờ mong.
- Tam tiểu thư tới.
- Chào tam tiểu thư.
Quân Thiết Anh mặc một bộ đồ nhạt, lộ rõ khí chất tự tin xinh đẹp, mỉm cười cất bước về phía trước, gật đầu chào hỏi mọi người, đi lên phía trước, ánh mắt nhìn quanh, vẻ mặt không khỏi ngẩn ra.
- Chu Lão còn chưa tới sao?
Cũng khó trách Quân Thiết Anh lại cảm thấy lạ. Bởi vì trước mỗi trận đấu trước đây, Chu Thạch Điển đều là người đến sớm nhất. Hôm nay mọi người hầu như đã đến hết nhưng lại chưa thấy ông lão Chu Thạch Điển đâu.
- Tôi vừa mới gọi điện cho Chu Lão rồi.
Tây Môn Lãng lập tức trả lời.
Quân Thiết Anh yên lòng. Ông lão Chu Thạch Điển là quân chủ lực của Sơn Hà Thư Họa. Tại trận đấu mấu chốt này, không thể xuất hiện chuyện gì bất ngờ được.
- Xấu hổ quá, tôi tới trễ rồi.
Một giọng nói già nua vang lên. Bóng dáng Chu Thạch Điển xuất hiện ở góc cua, bước nhanh tới.
Ánh mắt Quân Thiết Anh nhìn lại, trái tim không nén được chấn động. Giờ phút này hai mắt ông lão Chu Thạch Điển tràn ngập tơ máu...