Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 669 - Chương 673: Nhập Mộc Tam Phân! Thần Tác Kinh Thế! Sơn Hà Đệ Nhất!

Chương 673: Nhập mộc tam phân! Thần tác kinh thế! Sơn Hà đệ nhất! Chương 673: Nhập mộc tam phân! Thần tác kinh thế! Sơn Hà đệ nhất!Chương 673: Nhập mộc tam phân! Thần tác kinh thế! Sơn Hà đệ nhất!

Mấy trăm trang giấy bị Tiêu Dương nhấc hết lên. Cùng với lời nói của hắn, sắc mặt Thủy Tu Trúc không tránh được sầm xuống.

Lời này của Tiêu Dương hiển nhiên là hạ thấp mình với hai vị giám khảo.

Lý Ngụy Quốc cho hắn không điểm. Mình vào Hoàng Xương Niên cũng không phản đối gì xong, không ngờ Tiêu Dương lại đánh giá như thế.

Ông chẳng tiến bộ chút nào.

Tiếng nói cực kỳ chói tai.

Chẳng qua ánh mắt ba người vẫn không tự chủ được nhìn về vị trí Tiêu Dương vừa nhấc trang giấy lên...

Màn hình lớn trên quảng trường cũng vẫn tập trung vào đó.

Vùi

Nước chảy qua mặt bàn bằng gõ, rõ ràng là một bức tranh giống như được khắc lên mặt bàn.

- Nước chảy dưới biển rộng, mặt trời mọc ban mai. Đây là hình ảnh tuyệt đẹp trên thế gian.

Ánh mắt ba vị giám khảo nhìn tới, đồng tử đột nhiên trợn tròn xoe, đầu não giống như bị búa tạ ầm ầm đánh trúng, ngẩn người ra, hai mắt nhìn chằm chằm vào mặt bàn trước mắt...

- Đẹp, đẹp tới khiến người ta rung động.

Nước chảy quét qua mặt bàn, mang đi vết mực đen. Trong tích tắc này, giống như bóng đêm trước ánh bình mình biến mất, thay vào đó là ánh sáng ban mai dâng lên.

Toàn trường yên tĩnh trong khoảnh khắc, giống như đang lắng lặng đứng ngắm bình minh.

Tất cả trang giấy bị nhấc lên, mà trên mặt bàn bằng gỗ rộng rãi kia cũng dính đầy vết mực, đen xì cả mảng. Lúc này không đợi bất cứ kẻ nào đưa ra nghi vấn, Tiêu Dương đưa tay cầm thùng nước vừa rồi Tây Môn Lãng mang tới, hất mạnh vào mặt bàn...

Một bức Diệu nhật đông thăng đồ này của Tiêu Dương chủ đạo ở tuyệt mỹ, trong phút chốc dường như khiến kẻ khác thấy được cảnh tượng khi bình minh hiện lên trên mặt biển. Toàn bộ bức tranh lộ ra, nước chảy xẹt qua mặt bàn, giống như biển rộng sống dậy, một tia sáng ban mai lóe lên khi mặt trời bắt đầu thức giấc.

Âm! Âm! Ầm!

Àol

Giờ phút này, màn hình trên quảng trường cũng xuất hiện cảnh tượng này. Tiếng xôn xao lập tức vang lên. Đôi mắt đám người nóng bỏng nhìn chằm chằm vào bức họa trên mặt bàn, thừ người ngẩn ra.

Cảm nhận vẻ đẹp tuyệt vời của mặt trời.

Một cảnh tượng khó tin.

Cảm nhận sóng biển lãng mạn trong cảnh đẹp khiến người ta yêu mến tới nắm chặt bàn tay này.

Mọi người như có thể nghe được tiếng sóng biển rít gào, giống như có thể đoán được, mặt trời bình mình sẽ lập tức lao ra khỏi mặt biển hoàn toàn, tỏa ánh sáng như ngọc xuống mặt đất.

Cảm nhận được ánh sáng đầu tiên của một ngày mới.

- Không ngờ đời này tôi lại có thể chứng kiến tuyệt kỹ thư pháp này. Truyền thuyết Vương Hi Chỉ viết chữ trên ván gỗ lại sâu vào ba phân. Hôm nay Tiêu Dương không ngờ dùng trăm tờ giấy xếp chồng, còn viết được vào gỗ tới ba phân đấy...

- Nhập mộc tam phân, không ngờ là Nhập mộc tam phân!

- Dưới tình huống mực và giấy đều có vấn đề, không ngờ lại nghĩ tới khắc thẳng lên mặt bàn. Loại thủ đoạn này, đương thời trừ Tiêu Dương thì còn có người thứ hai làm được sao?

Một cơn gió thổi qua, giống như là gió biển, mang lại cho người ta một mùi hương thoải mái.

Thủy Tu Trúc so sánh xong, càng chỉ có thể cảm phục mà thôi.

*xxk+*x*++*%

- Nhập mộc tam phân, hóa mục nát thành thần kỳ.

Ba vị giám khảo tự hỏi, đừng nói là thủ đoạn thần kỳ Nhập mộc tam phân, cho dù là trực tiếp vẽ trên giấy, bọn họ cũng chưa chắc vẽ nổi một bức Diệu nhật đông thăng đồ truyền thần đạt ý như vậy được.

Thủ đoạn như vậy không thể không làm cho người ta cảm phục và than thở.

Giờ khắc này, tất cả mọi người nghiễm nhiên quên mất đây chỉ là một bức tranh. Thậm chí bức tranh này còn khắc trên mặt bàn.

Giờ phút này Thủy Tu Trúc cũng không tự chủ được thì thào, hai mắt hiện lên đầy vẻ rung động. Đây căn bản là chuyện người bình thường không làm được.

Thậm chí bản thân mình, Thủy Tu Trúc cũng lắc đầu. Nếu mình gặp tình huống như vậy thì chưa chắc đã có thể ngăn cơn sóng dữ.

- Một bức Diệu nhật đông thăng tuyệt thật.

Hoàng Xương Niên thì thào nói, hai mắt đột nhiên mở bừng lên kích động, không nén nổi phấn chấn trong lòng và sự khó tin:

- Tác phẩm khó tinI

- Thật sự khó có thể tưởng tượng nổi!

Trong lúc nhất thời, Hoàng Xương Niên căn bản không còn từ nào để tán dương tác phẩm trước mắt, càng quên phải cho điểm thế nào, hai mắt chỉ nhìn chằm chằm, giống như muốn ghi tạc từng chỉ tiết của tác phẩm này vào lòng.

Giờ phút này ánh mắt Lý Ngụy Quốc cực kỳ phức tạp, không nén nổi phải mở miệng thì thào, mang theo than thở từ nội tâm.

- Thần tác, chỉ có thể nói là thần tác.

Ngay lúc này, Tây Môn Lãng đứng cạnh Tiêu Dương đã kích động tới rơi nước mắt, nắm chặt nắm tay, toàn thân run rẩy bán đứng tâm cảnh của gã.

Phấn chấn và kích động vô cùng. Những người còn lại của Sơn Hà Thư Họa cũng thế, giống như rơi xuống vực thẳm lại bay thẳng lên trời cao, quan sát thế nhân. Cảm giác này giống như đang cưỡi mây, cười nhìn chúng sinh vậy.

Từ ánh mắt của quần chúng xung quanh lúc này, căn bản không cần nhiều lời về đánh giá của bức tranh này nữa.

Bức tranh có thể cảm động lòng người.

Tác phẩm thần kỳ xuất hiện khiến toàn trường khiếp sợ. - Tiêu khách khanh vạn tuết

- Tôi biết là Tiêu khách khanh sẽ không khiến chúng ta thất vọng đâu mà.

Khuôn mặt Tiêu Dương lộ nụ cười ôn hòa, nói với Hoàng Xương Niên:

Ánh mắt nhìn về phía Tiêu Dương.

Tiếng nói vừa dứt, sắc mặt Tây Môn Lãng đứng cạnh Tiêu Dương lại tái mét...

Năm mươi điểm thì vẫn coi như là bị loại.

- Quy tắc thi đấu là cần phải đồng thời có cả bức họa và thư pháp, chia đều 50% số điểm. Bức họa của Tiêu Dương tuy được điểm tối đa nhưng thiếu thư pháp, cuối cùng cũng chỉ điểm năm mươi điểm.

Lý Ngụy Quốc trâm giọng nói:

Thủy Tu Trúc hít sâu một hơi.

Bức Diệu nhật đông thăng đồ này trong mắt ông có thể nói là hoàn mỹ.

Cho dù trước đó mình có ghét Tiêu Dương thế nào, cho là hắn cuồng ngạo như giờ phút này Thủy Tu Trúc cũng không nén nổi phải thừa nhận, Tiêu Dương đúng là có tư cách để cuồng ngạo.

Riêng bức họa này đã đủ để ngạo thị quần hùng rồi.

- Tôi chỉ có thể cho điểm tuyệt đối.

Điểm tuyệt đối, một trăm điểm!

Nhưng mọi người đều không giật mình chút nào. Ngay từ khi chứng kiến bức họa này, trong lòng bọn họ đã đánh giá bức họa này phải đạt điểm tối đa rồi.

Bức họa hoàn mỹ không tỳ vết.

- Tôi không có ý kiến khác, điểm tối đa. Chẳng qua...

- Bức họa này...

Lúc này vẻ mặt của ba vị giám khảo cũng từ trong rung động bình tĩnh lại.

- Chỉ bằng một bức họa này, tuyệt đối hơn hẳn bức họa của lão tiên sinh Hứa Nhạc Bằng của công ty Vận Phong rồi.

- Xem đi, đây mới là thực lực của Sơn Hà Thư Họal

Chỉ chốc lát sau, những fan hâm mộ của Sơn Hà Thư Họa vốn "ngậm bồ hòn làm ngọt" cũng đều ngẩng cao đầu, hai mắt tỏa sáng rực, mở miệng đầy nhiệt tình:

- Tốt, tốt, tốt quái

- Giám khảo Hoàng, ông cho là thế nào?

Nghe vậy, Hoàng Xương Niên mới từ từ rời mắt được khỏi bức Diệu nhật đông thăng đồ. Ông đứng ở đối diện ba người, lúc nây không khỏi than thở.

- Nhập mộc tam phân, thư pháp đẹp, trên đời thật sự là vô song!

Thư pháp... Đẹp?

Trong lúc này, mọi người đều ngẩn ra.

Đây rõ ràng là một bức tranh mài

Trong mắt Hoàng Xương Niên sao lại biến thành thư pháp rồi? Lúc này dường như Thủy Tu Trúc đã nghĩ tới điều gì, ánh mắt chấn động, vội vàng bước quanh mặt bàn, đứng cạnh xuất hiện, nhìn ở góc độ hoàn toàn trái ngược, cúi đầu nhìn xuống...

Hoảng sợ chấn kinh!

Trong chốc lát, Thủy Tu Trúc chỉ còn cảm phục, thậm chí còn sinh lòng sùng bái.

- Hắn... Rốt cục hắn làm thế nào?

Yết hầu Thủy Tu Trúc lẩm bẩm, mi mắt lộ đầy vẻ chấn động, không dám tưởng tượng.

Từ trước mặt nhìn lại thì đây đúng là một bức Diệu nhật đông thăng đồ!

Không còn nghi ngờ gì nữa.

Nhưng giờ phút này nhìn từ phía khác, đây rõ ràng là bốn chữ thư pháp...

Diệu Nhật Đông Thăng!

Lối chữ thảo cuồng ngạo phóng khoáng, giống như có cả biển khơi dậy sóng. Ý cảnh bốn chữ Diệu Nhật Đông Thăng ẩn chứa dường như khiến người ta cảm thấy được cả hình ảnh vừa rồi.

Sóng biển cuồn cuộn. Giờ phút này hình ảnh trên màn hình đã xoay tròn một trăm tám mươi độ rồi.

Từ bức tranh chuyển thành thư pháp chỉ phải xoay một trăm tám mươi độ thế này thôi.

Gần vạn người ở đây yên lặng như ve sầu mùa đông.

Có thể nghe được cả tiếng kim rơi.

Nửa ngày sau, tiếng âm ầm vang vọng, xôn xao kinh hãi, sợ hãi than thở vang lên!

- Thần kỳ! Thật sự là quá thần kỳ rồi!

- Tôi còn chưa bao giờ thấy trong bức tranh lại ẩn chứa thư pháp, lấy thư pháp để thể hiện hội họa. Hôm nay đúng là thật sự được mở rộng tâm mắt rồi.

- Mấu chốt là cùng một bút tích ấy lại tạo thành thư pháp vô song, hình ảnh vẽ ra cũng là độc nhất vô nhị.

Tiếng than thở sợ hãi vang lên, ánh mắt mọi người nhìn càng nóng bỏng.

Ngay lúc này, đại biểu các công ty tham gia thi đấu đều không tự chủ được nhìn về phía này, ánh mắt rung động.

Trực tiếp nhìn so với nhìn trên màn ảnh kia càng khiến trái tim người ta rung động.

Hứa Nhạc Bằng của công ty Vận Phong giờ phút này ở trong đám người, sắc mặt đã xanh mét rồi.

Lão có thể đoán được, Tiêu Dương xuất thế ngang trời từ Sơn Hà đã hoàn toàn cướp đi vinh dự vốn thuộc về lão.

Lý Ngụy Quốc cất bước đi tới phía khác. Mà Hoàng Xương Niên lại nhanh chóng đổi chỗ với lão.

Sợ hãi than thở.

- Đây không phải là tác phẩm của thần thì thiên hạ còn có cái gì có thể được gọi là tranh đẹp nữa?

Hoàng Xương Niên không tiết kiệm lời khen chút nào, đánh giá cực cao bức họa này của Tiêu Dương.

Vừa là tranh, vừa là thư pháp đúng theo đề tài của cuộc thi.

Đáp án Tiêu Dương đưa ra không ngờ lại cùng công hiệu, dung hợp tranh và thư pháp vào một chỗ.

Đừng quên rằng dưới điều kiện tiên quyết là mực và giấy có vấn đề, Tiêu Dương thông qua bút phong không thể tưởng tượng nổi, trực tiếp dùng bút pháp khắc tác phẩm này trên mặt bàn gỗ. Nói về độ khó thì độ khó đã đạt tuyệt đỉnh.

Nói về tác phẩm, đây là tác phẩm tốt nhất.

- Điểm tuyệt đối.

- Điểm tuyệt đối.

- Điểm tuyệt đối.

Ba vị giám khảo cuối cùng chỉ có thể cho điểm tuyệt đối.

Bởi căn bản bọn họ không biết phải moi đâu ra tỳ vết của tác phẩm khiến người ta chấn động này.

Theo bọn họ thấy, tác phẩm này không hề có chút tỳ vết nào.

- Chúc mừng Sơn Hà Thư Họa, đạt điểm tuyệt đối chưa từng có trong lịch sử!

Tiếng nói của người dẫn chương trình vang lên nồng nhiệt, giống như đã hoàn toàn quên vừa rồi mình cũng đi theo trào lưu, khinh thường Sơn Hà rồi. Hôm nay gã đã bị rung động cảm phục rồi.

Những người trêu chọc và khinh miệt lúc trước, cho rằng Sơn Hà Thư Họa bị điểm không, giờ phút này mặt đều nóng bỏng.

Than thởi

Hoan hôi

Phấn chấn!

Tiếng vỗ tay nhiệt liệt vang lên như sấm khắp quảng trường.

Sơn Hà Thư Họa quả thực đã phá kỷ lục, quả thật đã sáng tạo ra lịch sử. Chẳng qua kết quả lại không phải như mọi người dự đoán, viết nên kỷ lục kém cỏi nhất mà là đạt được thành tích sau này không ai có thể hơn nổi.

Điểm tuyệt đối!

Tám phẩm hoàn mỹ!

Trong chốc lát này, mọi người của Sơn Hà không tự chủ được cất tiếng hoan hô và võ tay lớn. Vẻ mặt và tâm tình bọn họ kích động, phấn chấn vô cùng.

Sơn Hà đã giành được vinh quang lạ thường.

- Chúc mừng Sơn Hài

Giọng của người dẫn chương trình cao vút kích động tâm tình của người xem lên tới tột độ.

- Vòng chung kết khu vực Minh Châu, tranh đoạt vị trí tám đội mạnh giờ đã có kết quả rồi!

- Đứng thứ tám, công ty Trúc Mặc Thư Họa.

Võ tay.

- Thứ bảy...

- Thứ ba...

- Thứ hai, công ty Vận Phong!

- Đứng đầu...

Giọng của người dẫn chưa trình chưa nói hết, tiếng mọi người tại quảng trường đồng thời vang lên chấn động trời xanh. - Sơn Hà Thư Họal

Tiếng hô này giống như Sơn Hà xông tới, khí thế ngập trời.

Trong thời gian ngắn ngủi, Sơn Hà Thư Họa đã lại thu được rất nhiều fan hâm mộ.

- Sơn Hà đệ nhất!

Bốn chữ này đồng thời vang lên trong đầu mọi người thuộc Sơn Hà Thư Họa. Bọn họ nắm chặt bàn tay.
Bình Luận (0)
Comment