Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 679 - Chương 683: Tôi Chỉ Là Một Con Chim Nho Nhỏ!

Chương 683: Tôi chỉ là một con chim nho nhỏ! Chương 683: Tôi chỉ là một con chim nho nhỏ!Chương 683: Tôi chỉ là một con chim nho nhỏ!

Tiêu Dương!

Hai chữ này giờ đây hầu như đã trở thành trụ cột tinh thân duy nhất của ông lão Chu Thạch Điển.

Ngoài nó ra thì cũng không còn thứ gì khác.

Về đến nhà, nhìn ánh mắt cũng bất lực của con trai, không một thời khắc nào trái tim ông lão Chu Thạch Điển không quặn đau.

Nhà họ Quân như một con quái vật lớn, căn bản nhà một bình dân không thể trêu chọc được.

Chỉ mong Tiêu Dương có thể giúp được mình thật.

Thân phận Tạ Chấn Vinh ở Minh Châu rất hiển hách, giám đốc Vũ Phong Quán, hiển nhiên Chu Thạch Điển nhìn một cái là nhận ra ông ta ngay. Nhưng ông không ngờ được lại là Tiêu Dương bảo Tạ Chấn Vinh tới.

Bảo, thậm chí Tạ Chấn Vinh không dùng một từ "mời”, có thể thấy quan hệ của ông ta và Tiêu Dương rất khác biệt. Chu Thạch Điển bị Tạ Chấn Vinh ôm, thân thể không khỏi run rẩy, ánh mắt kích động.

Quân Vô Lâm đang cảnh cáo Chu Thạch Điển đừng có nói những chuyện không nên nói. Mà Chu Thạch Điển lại trả lời thuyết phục gã, chuyện của cháu trai mình, mình cũng chưa nói cho Tạ Chấn Vinh biết.

- Lần trước gặp mặt, Chu lão vẫn còn ở Liên Minh Thi Họa nhỉ.

- Chỉ là có duyên gặp mặt vài lần mà thôi.

Tạ Chấn Vinh rất nhiệt tình với Chu Thạch Điển, đợi ông ngồi xuống còn tự mình rót một ly trà cho ông. Cảnh này rơi vào mắt Quân Vô Lâm, khiến gã càng nghi hoặc không thôi. Gã không hiểu tại sao tự nhiên Tạ Chấn Vinh lại có thái độ như vậy với Chu Thạch Điển.

Quân Vô Lâm cười ha hả với Chu Thạch Điển, trong ánh mắt lại ẩn chứa vẻ cảnh cáo, tàn nhẫn lóe lên.

- Giám đốc Tạ khen quá lời rồi.

Theo Quân Vô Lâm thấy, Chu Thạch Điển là được Tạ Chấn Vinh ôm rồi mới lộ vẻ mặt kích động như vậy, trong lòng càng em ngại hơn, sợ Chu Thạch Điển thật sự nói chuyện mình bắt cóc cháu trai ông ta ra, quyết một lần cá chết lưới rách.

Tạ Chấn Vinh than thở một hồi, nói:

Đương nhiên Chu Thạch Điển chú ý tới ánh mắt của Quân Vô Lâm, trong lòng không khỏi run lên, tay chân lạnh lẽo, hít sâu một hơi, miễn cưỡng cười với Quân Vô Lâm:

- Chu lão, không ngờ ông lại quen biết giám đốc Tạ đấy.

- Nào, Chu lão, ngồi xuống nói chuyện đi.

Trong lòng ông cũng nghi hoặc, không biết Tiêu Dương bảo Tạ Chấn Vinh tới đây, rốt cục muốn làm gì.

Hai người nói chuyện với nhau, cũng đều hiểu ý ngầm của nhau cả.

- Đều là lời tâm huyết thôi. Cả Minh Châu, tôi tôn sùng nhất thư pháp của Chu lão đấy.

- Lúc ấy tôi đi Liên Minh Thi Họa mua tranh liền gặp phải Chu lão ông, hơn nữa liếc mắt một cái liền nhìn trúng bức thư pháp do ông viết. Thật là khiến tôi kinh ngạc mà.

Chu Thạch Điển cười khách sáo.

- Ông đã không còn ở Liên Minh Thi Họa nữa. - Vốn Vũ Phong Quán đã liên kết với một công ty thư họa ở hải ngoại, chuẩn bị một đơn đặt hàng lớn. Tôi muốn thúc đẩy tranh chữ thư pháp của Chu lão, chỉ đáng tiếc...

Nói rôi Quân Vô Lâm mới ý thức đây là chuyện mình không nên hỏi. Chuyện buôn bán của người ta là bí mật, vậy nên gã phải vội vàng bổ sung một câu.

- Đáng tiếc là lân này gặp mặt, Chu lão đã thuộc về người khác.

Dừng lại một chút, Tạ Chấn Vinh tiện đà nói:

Tạ Chấn Vinh thở dài một hơi:

- Chúng tôi đầu tư giai đoạn đầu cũng đến mấy tỷ, không cần thì không làm, đã cần là làm cho thật tốt.

Lúc này vẻ mặt Tạ Chấn Vinh tràn ngập tự tin và trí tuệ, cất giọng nói:

- Vũ Phong Quán chuẩn bị giao thiệp với giới thư họa. Trong nước hầu như đã bị Liên Minh Thi Họa làm lũng đoạn thị trường rồi, Vũ Phong Quán chuẩn bị mở đường ra thị trường hải ngoại.

Ánh mắt Chu Thạch Điển dâng lên một tia buồn bã. Điểm này đúng là không phải diễn kịch. Địa phương ông trung thành duy nhất chính là công ty Sơn Hà Thư Họa.

- Tôi vô ý quá.

Chẳng qua dường như Tạ Chấn Vinh cũng không thèm để ý, nhấp một ngụm trà, mỉm cười nói:

- Cũng không có gì. Chuyện này cũng sẽ công khai sớm thôi.

Tạ Chấn Vinh lắc đầu.

- Đơn hàng gì vậy?

Trong chốc lát, đôi mắt Quân Vô Lâm ngồi một bên sáng ngời, giống như ngửi được một cơ hội làm ăn tuyệt diệu, không nén nổi mở miệng theo tiêm thức.

Đơn hàng lớn!

- Minh Châu có rất nhiêu danh gia thư họa, nhưng tôi coi trọng nhất là Chu lão, vốn định thông qua Chu lão để hợp tác với Liên Minh Thi Họa, sau đó đặt một đơn hàng cực lớn, trở thành cửa đột phá ra thị trường hải ngoại. Tính toán sơ bộ thì giá trị đơn hàng này... Ít nhất cũng phải tầm tỷ rưỡi.

- Tỷ rưỡi!

Đồng tử Quân Vô Lâm trợn tròn xoe, hít sâu một hơi khí lạnh.

Vốn liếng nhiều quá!

Đây mới gọi là vốn liếng lớn chứ. Mới giao thiệp với giới thư họa, đơn đầu tiên đã cả tỷ bạc.

Nếu so sánh, Quân Vô Lâm cảm thấy lần đầu mình giương cờ đúng là hơi keo kiệt.

- Tỷ rưỡi!

Tim Quân Vô Lâm lúc này càng đập thình thịch, hai mắt khó nén nổi vẻ nóng bỏng, ánh sáng lóe lên trong mặt.

Nếu công ty Tường Lâm Thư Họa của mình có thể nhận được đơn hàng tỷ rưỡi này...

Lập tức Quân Vô Lâm liền nhanh chóng đưa mắt ra hiệu cho Chu Thạch Điển.

- Chu lão, ông cảm thấy thế nào?

Tạ Chấn Vinh trâm ngâm một lúc, nhìn thoáng quá Chu Thạch Điển, ý tứ rất rõ ràng. Ông coi trọng là Chu Thạch Điển, còn về công ty Tường Lâm Thư Họa, ông ta khẳng định không để ý. - Việc này... Cũng không phải việc nhỏ.

Nếu Tiêu Dương ở đây, tuyệt đối sẽ không nén nổi than thở "con cáo già mà'! Từ lúc tiến vào công ty Tường Lâm Thư Họa tới giờ, có thể nói mỗi câu của Tạ Chấn Vinh đều dụ Quân Vô Lâm vào bẫy. Chuyện đơn hàng còn chưa cần Tạ Chấn Vinh đưa ra, hiện tại Quân Vô Lâm đã cầu khẩn sao cho nhận được đơn hàng này rồi.

Lúc này Tạ Chấn Vinh lại như cau mày suy nghĩ, giống như đang do dự vậy.

- Cho các cậu?

Tạ Chấn Vinh chân chừ nhìn Quân Vô Lâm, một lúc sau mới lắc đầu:

- Không phải là tôi không muốn, nhưng với quy mô của công ty Tường Lâm Thư Họa các cậu, sợ rằng không nuốt nổi đơn hàng này đâu. Trước chúng tôi đã bàn tính rồi, trong vòng một tháng nhất định phải hoàn thành đơn hàng này...

- Một tháng được mài

Quân Vô Lâm lập tức tự tin nói:

- Giám đốc Tạ, công ty Tường Lâm Thư Họa của tôi mặc dù vừa đăng ký nhưng quy mô cũng không nhỏ. Hơn nữa sau lưng công ty Tường Lâm Thư Họa chúng tôi còn có nhà họ Quân, vê danh dự thì tuyệt đối không thành vấn đề đâu.

Ánh mắt Quân Vô Lâm mang theo khát vọng vô cùng nhìn Tạ Chấn Vinh.

Trong lòng gã càng không ngừng cầu khẩn.

Đồng ý đi, nhất định phải đồng ý đấy.

- Giám đốc Tạ, hiện tại Chu lão đang ở công ty Tường Lâm Thư Họa chúng ta. Nếu ngài vừa ý thì chỉ bằng giao đơn hàng này cho công ty Tường Lâm Thư Họa chúng ta đi.

Quân Vô Lâm cố nén kích động trong lòng, nhìn Tạ Chấn Vinh, hít sâu một hơi, trịnh trọng nói:

Một trận mưa vô cùng kịp lúc!

Hạn lâu ngày gặp mưal

Không sai! Nếu có thể nhận được đơn hàng này thì quả thực cửa ải khó khăn trước mắt của mình sẽ không đáng nhắc tới.

Quân Vô Lâm trợn tròn hai mắt, giống như người trong đêm tối đột nhiên nhận thấy ánh rạng đông vậy.

Giờ phút này đầu óc Chu Thạch Điển đã mơ hồ.

Tiêu Dương bảo tiên sinh Tạ Chấn Vinh tới đây là để tặng gã một đơn hàng giá trị trên trời thế này sao?

Tuyệt đối không có khả năng làm chuyện có lợi cho Quân Vô Lâm như vậy.

Chẳng qua nhất thời Chu Thạch Điển vẫn chưa nghĩ ra nguyên nhân gì.

Nghe Quân Vô Lâm nói xong, trái tim Chu Thạch Điển hơi chấn động. Ý của Quân Vô Lâm rõ ràng là muốn mình khuyên nhủ Tạ Chấn Vinh một chút. Hiện tại mình có gan làm ngược lại lời Quân Vô Lâm sao?

Tâm tình Chu Thạch Điển nặng nề, một lúc sau mới giương mắt nói:

- Giám đốc Tạ, chuyện này...

- Như vậy đi.

Tạ Chấn Vinh lên tiếng. - Quân thiếu gia, trước tiên cậu dẫn tôi đi thăm quan công ty thư họa của các người một chút, sau đó tôi sẽ quyết định.

- Được, không thành vấn đề.

Quân Vô Lâm gật đầu như bổ củi, mừng rỡ như điên, đứng lên nói:

- Mời giám đốc Tạ.

Tạ Chấn Vinh đi theo Quân Vô Lâm và Chu Thạch Điển, dạo một vòng quanh công ty Tường Lâm Thư Họa. Trùng hợp là hôm nay công ty Tường Lâm Thư Họa vừa hoàn thành một loạt đơn hàng cướp của chúng ta, đang bận rộn náo nhiệt vô cùng. Cảnh tượng nhìn như đang phát triển phồn vinh, rơi vào trong mắt Tạ Chấn Vinh, thỉnh thoảng ông lại gật đầu...

Quân Vô Lâm vẫn luôn chăm chú quan sát vẻ mặt của Tạ Chấn Vinh, mỗi cái gật đầu đều khiến gã mừng thâm, giống như thấy được đơn hàng giá cả tỷ bạc nện điên cuồng vào mình, hạnh phúc đến sắp ngất xỉu.

Nhất định phải đặt hàng, nhất định đặt hàng nhé.

Trở lại phòng làm việc lần nữa, Tạ Chấn Vinh vẫn chưa lên tiếng, Quân Vô Lâm chỉ có thể cố nén tâm tình, ánh mắt vô cùng khát vọng nhìn Tạ Chấn Vinh, chờ ông trả lời.

Mình có thể vượt qua được cửa ải khó khăn trước mắt hay không đều phải nhờ vào một câu nói của Tạ Chấn Vinh rồi.

Đương nhiên Quân Vô Lâm hồi hộp.

Lòng bàn tay gã cũng đã túa đây mồ hôi lạnh.

Dường như trước đang cố tình tạo không khí yên lặng hồi hộp, vẫn trâm mặc không lên tiếng.

Liên tục uống vài chén trà xong, Tạ Chấn Vinh buông chén, mới thở dài một hơi nói.

- Có thật là công ty Tường Lâm Thư Họa có thể hoàn thành đơn hàng này trong một tháng không?

Ánh mắt Quân Vô Lâm sáng lên, gật đầu son sắt nói:

- Nhất định làm được.

- Trước tiên đừng hứa suông.

Tạ Chấn Vinh suy nghĩ một chút, lấy một hợp đồng từ túi xách vẫn mang theo.

- Đây là một phần hợp đồng soạn sẵn trong kế hoạch mở rộng thị trường ra hải ngoại lần này của tôi, trong đó có yêu cầu nhất định với các bức thư pháp.

Quân Vô Lâm nhận lấy, đọc vài lần, vẻ mặt kích động càng đậm.

- Không thành vấn đề, không thành vấn đề chút nào.

Quân Vô Lâm cất tiếng nói.

Yêu cầu trên đơn hàng này cũng không nhiều lắm, chỉ có một điểm quan trọng nhất đó là tất cả các tác phẩm đều phải được Chu Thạch Điển ký tên hoặc đề chữ.

Hiện tại không phải Chu Thạch Điển đang ở ngay cạnh mình sao, làm gì có vấn đề chứ?

- Cậu xem kỹ rồi chứ?

Tạ Chấn Vinh trâm giọng nói:

- Đơn hàng này đối với Vũ Phong Quán cũng vô cùng quan trọng, không phải là trò đùa. Nếu đến kỳ hạn mà không thể giao hàng, tiên bồi thường hợp đồng... Quân Vô Lâm cúi đầu nhìn lướt qua, trong lòng không nén nổi chấn động.

Một khi hủy hợp đồng, tiên bồi thường thậm chí còn vượt qua giá trị đơn hàng này, lên tới hai tỷ!

Gã thâm hít sâu một hơi khí lạnh.

Con mắt Quân Vô Lâm trợn to thêm vài phần.

Hấp dẫn rất lớn, nhưng cũng có nguy hiểm nhất định.

Gã đọc kỹ lại từng điều khoản của hợp đồng một lần nữa.

Thời gian một tháng...

Thật sự cũng đủ...

Quân Vô Lâm còn tự tin phi thường vào điểm này.

Cố hết sức nuốt hết đơn hàng này cũng không phải vấn đề.

- Không thành vấn đề!

Quân Vô Lâm cắn răng gật đầu.

- Nếu giám đốc Tạ còn không có vấn đề gì khác thì lúc nào chúng ta cũng có thể ký hợp đồng.

- Được, thanh niên phải nhiệt tình như vậy.

Vẻ mặt Tạ Chấn Vinh nhìn Quân Vô Lâm vô cùng coi trọng, cười sang sảng, vỗ bờ vai gã, sau đó nói:

- Thời gian ký kết hợp đồng thì để đến đêm nay, ở Vũ Phong Quán đi! Đến lúc đó để cho tôi tận tình địa chủi

- Như vậy thì cám ơn giám đốc Tạ rồi.

Vẻ mặt Quân Vô Lâm mừng như điên, gật đầu nói.

Sau đó Tạ Chấn Vinh nói cần phải xử lý đơn hàng này, nhanh chóng rời đi.

- Ha ha ha ha! Trời không diệt Quân Vô Lâm tôi rồi! Thật sự là trời cũng giúp tôi!

Trong phòng làm việc, rốt cục giọng nói của Quân Vô Lâm không nén nổi vui mừng, cất tiếng cười như điên.

Tâm tình khoái trá tới cực điểm, vung tay vung chân nói.

Một lát sau, gã ngâm nga hát thâm, đẩy cửa phòng vệ sinh ra, vừa cởi quần vừa hát...

- Tôi chỉ là một con chim nho nhỏ...
Bình Luận (0)
Comment