Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 680 - Chương 684: Hợp Tác Vui Vẻ!

Chương 684: Hợp tác vui vẻ! Chương 684: Hợp tác vui vẻ!Chương 684: Hợp tác vui vẻ!

Không còn giờ khắc nào vui hơn lúc này nữa.

Khuôn mặt Quân Vô Lâm cười sáng lạn, giống như trăm hoa đua nở vậy.

- Quả nhiên là buồn ngủ lại gặp chiếu manh mà. Nắng hạn lâu ngày lại gặp mưa. Cảm giác này hóa ra tốt đẹp tới vậy.

Quân Vô Lâm ngâm nga xong, đi từ phòng vệ sinh ra, ngồi trên ghế, bắt chân chữ ngũ, hận không thể cho thời gian mau trôi tới tối.

Chỉ có ký hợp đồng xong thì mới xem như chính thức hoàn thành giao dịch này.

Hủy hợp đồng? Ai dám, tiền phạt lên tới hai tỷ bạc đấy.

- Đền tiền sòng bạc ngầm tới ba mươi triệu? Ba mươi triệu sao?

Quân Vô Lâm nhếch miệng cười.

- Có lẽ bằng vào cơ hội này, địa vị trong gia tộc của tôi sẽ được tăng vọt đây.

- Cuộc đời đúng là một thiên đường mà.

- Hóa ra buôn tranh chữ lại có cơ hội lớn như vậy đang chờ tôi.

Lần đầu Quân Vô Lâm cảm thấy cuộc đời mình đặc sắc như vậy.

Càng huống chi đây mới chỉ là đơn hàng đầu tiên của Vũ Phong Quán.

- ÁIIII

- Chỉ là ba mươi triệu mà thôi. Hoàn thành đơn hàng này, lợi nhuận mình thu được từ đó đâu có phải chỉ có ba mươi triệu.

Quân Vô Lâm cảm thán, cười ha hả.

Nếu Vũ Phong Quán có thể mở rộng thị trường hải ngoại thuận lợi, đơn hàng sẽ có lần thứ hai, thứ ba đánh tới đầy trời. Đến lúc đó công ty Tường Lâm Thư Họa quả thực sẽ trở thành một công cụ kiếm tiền của mình rồi, tốc độ thu tiền sẽ kinh khủng phi thường.

Hơn nữa sau khi ký được hợp đồng này, lập tức Vũ Phong Quán sẽ trả ngay tiên cọc, bảy mươi triệu đấy! Số tiền này cũng đủ để xoay vòng vượt qua cửa ải trước mắt rồi.

- Quân Vô Vũ, Quân Vô Ngân, các người cứ tưởng rằng vị trí trưởng tộc sẽ là của một trong hai người sao? Quá ngây thơ rồi. Quân Vô Lâm tôi sẽ phản đòn đấy. Thật sự mong chờ vẻ mặt trợn tròn mắt của hai người mà.

Trên xe trượt cao tốc trong khu trò chơi, mỗi một khi bay lên là lại khiến đám người hét lên chói tai. Lá gan Tiểu Nghệ, Tiểu Phàm không nhỏ, hầu như chơi hết tất cả các trò chơi cảm giác mạnh ở đây.

Quân Vô Lâm cười tủm tỉm ngẩng đầu nhìn trân nhà. Gã bắt đầu ảo tưởng ra tương lai của mình.

- Anh hai, em muốn đi vòng quay mặt trời.

xx*k**%

Tiếng thét chói tai vang lên không dứt.

Nghe vậy, Quân Thiết Anh đang ngồi trước mặt Tiêu Dương lập tức xoay người, ánh mắt trông ngóng nhìn lại, cũng vô cùng mong đợi. Trên vòng quay mặt trời, trong tiếng cười núi vui vẻ, điện thoại của Tiêu Dương đổ chuông. Hắn lấy ra nhìn, lập tức mắt sáng lên, nhận điện thoại, cười ha hả:

Hai người trò chuyện vài câu xong, Tiêu Dương tắt điện thoại, vẻ mặt hưng phấn gật đầu với Quân Thiết Anh.

- Được, vậy thì đi vòng quay mặt trời.

- Tạm thời không nên.

Tiểu Nghệ chỉ về phía trước, hai mắt tỏa sáng.

Quân Thiết Anh gật đầu, suy nghĩ một chút, đột nhiên ánh mắt kinh hãi:

- Đơn hàng giám đốc Tạ đặt Quân Vô Lâm giá trị tới một tỷ rưỡi, nếu hủy hợp đồng, tiền bồi thường đạt tới con số kinh người là hai tỷ. Cho dù Quân Vô Lâm có tự phụ mấy thì cũng phải cẩn thận trong việc này. Nhất định gã sẽ bố trí người theo dõi Chu lão hai tư giờ mỗi ngày, không để ông ấy xảy ra chuyện gì bất ngờ. Hiện tại chúng ta nói cho Chu lão thì ngược lại sẽ đánh rắn động cỏ.

Tiêu Dương trầm giọng nói:

Tiếng cười vui vang vọng.

- Mọi chuyện đã sẵn sàng, chỉ còn đợi gió đông.

- Đúng rồi, Tiêu Dương, có cần báo tin cho Chu lão là cháu ông ấy đã bình an vô sự hay không?

Quân Thiết Anh hỏi một câu.

- Giám đốc Tạ, tôi đang chờ tin vui của ông đây.

Bằng thái độ của Tạ Chấn Vinh đối với Tiêu Dương, giúp hắn chuyện này đương nhiên ông cũng vui vẻ mà làm.

- Hiển nhiên là không thành vấn đề rồi. Tối nay tôi sẽ ký hợp đồng với Quân Vô Lâm.

Đầu kia của điện thoại, Tạ Chấn Vinh cười trả lời:

- Nếu Quân Vô Lâm biết ở Pháp xảy ra biến cố thì sao?

- Trong thời gian ngắn tuyệt đối không biết được đâu.

Tiêu Dương tự tin.

Dưới mắt hắn lóe lên ánh sáng lạnh.

Hắn đã hạ lệnh cho Cừu Ưng, giết không cần luận tội.

- Nếu thế thì thật sự rất tốt rồi.

Ánh mắt Quân Thiết Anh toát ra vẻ chờ mong và hưng phấn. Mình cũng phải chuẩn bị tốt một chút. Đây cũng là một cơ hội chính thức để phát triển Sơn Hà Thư Họa.

Quân Vô Lâm đã chui đầu vào bẫy rồi.

Sau khi đi chơi tới quá trưa, Tiêu Dương mang hai đứa nhỏ vê Vũ Phong Quán, sau đó cùng Đại tiểu thư trở lại Sơn Hà Thư Họa. Hiện tại có rất nhiều chuyện cần xử lý tại Sơn Hà Thư Họa, Tiêu Dương cũng không quấy rầy, tự lái xe về trường Phục Đại.

Lăng Ngư Nhạn nói:

- Tiêu Dương.

Quan hệ của Tiêu Dương với Quân Thiết Anh không hời hợt, đương nhiên cũng truyền tới tai Lăng Ngư Nhạn. Trừ trong lòng Lăng Ngư Nhạn dâng lên sóng gợn khổ sở, sau đó liền ngâm hạ quyết tâm, mình cũng phải học tập nhiều một chút, như vậy mới có thể ở lại bên cạnh Tiêu Dương.

- Em muốn giúp anh, không muốn trở thành sự ràng buộc của anh.

Trong lòng Lăng Ngư Nhạn còn nói thầm một câu:

- Em không bận rộn. Thừa dịp còn trẻ, học nhiều một chút.

Tiêu Dương mở cánh cửa, một khuôn mặt xinh đẹp dịu dàng, chim sa cá lặn, trâm tĩnh đối mặt với hắn. Trong bình tĩnh lại tràn đây nhung nhớ.

- Ngư Nhạn.

Tiêu Dương kêu khẽ, ánh mắt đồng thời hiện lên vẻ áy náy.

Thời gian vừa qua mình bận rộn quá, thậm chí hôm qua đã về tới Minh Châu nhưng cũng chưa kịp thăm Lăng Ngư Nhạn một chút. Hiện tại ngược lại lại để Lăng Ngư Nhạn tới tìm mình...

Lăng Ngư Nhạn cười điềm tĩnh, nói nhỏ:

- Đúng là anh có nhà.

Tiêu Dương kéo tay Lăng Ngư Nhạn, hôn lên trán cô.

- Ngư Nhạn, em gầy đi không ít đâu. Không cần phải bận rộn ở bên quán cà phê Túy Vũ quá.

Lăng Ngư Nhạn lắc đầu:

Không có thời khắc nào hắn không tiến bộ.

Tu luyện tới xế chiều, Tiêu Dương cũng thu hoạch không ít.

Tiêu Dương mở hai mắt, thần thái trong đôi mắt lóe sáng.

Tiêu Dương khoanh chân lĩnh ngộ Kiếm Đạo, từ giữa trưa tới khi mặt trời xuống núi, cả thân thể giống như lập địa thành phật, vững chắc không chút sứt mẻ. Lúc này ngoài cửa phòng vang lên tiếng gõ cửa khẽ.

Không khi nào bọn họ ngừng tu luyện, hy vọng một ngày có thể trở lại đỉnh phong, mượn thân thể hoàn hồn, báo thù lớn của Kiếm Tông.

Giữa trưa yên tĩnh, Tiêu Dương trở lại phòng bảo vệ ngồi khoanh chân tĩnh tọa, dồn khí đan điền. Kim Đao, Kim Thương và Kim Phủ nằm yên tĩnh trong đó. Từ sau khi rời khỏi Kiếm Tông, Tiêu Dương đã đưa Kim Phủ trở lại Đan điên. Nếu Tiêu Dương không chủ động bỏ ra thì tam lão Ngũ Thất Cửu cũng không biết chuyện bên ngoài. Chẳng qua cho dù Tiêu Dương có thả ra thì lúc này tam lão Ngũ Thất Cửu cũng không phát hiện được. Tiêu Dương gọi vài tiếng, Kim Phủ cũng chẳng có bất cứ đáp trả gì, hiển nhiên tam lão cũng đã tiến vào tu luyện sâu rồi.

- Tối nay chúng ta cùng ăn cơm đi. Mẹ cũng biết anh vê Minh Châu rồi.

- Được.

Tiêu Dương cười nói:

- Tài nấu nướng của bác gái anh vẫn nhớ mãi không quên đấy.

Cả nhà Lăng Ngư Nhạn được Tiêu Dương sắp xếp ở một khu không xa trường Phục Đại lắm. Đó là căn nhà Tiêu Dương được bố trí khi tiến vào Thiên Tử Các. Mặc dù bị trục xuất khỏi Thiên Tử Các nhưng được Lam Chấn Hoàn hỗ trợ, căn nhà và xe vốn thuộc về Tiêu Dương cũng không bị thu hồi.

Tiêu Dương đi cùng Lăng Ngư Nhạn trở về nhà, Lăng Phong ra mở cửa.

Vừa thấy Tiêu Dương, Lăng Phong liền cười ha hả: - Cuối cùng hôm nay cũng gặp được lãnh đạo rồi.

Tiêu Dương xấu hổ cười cười.

Trong nhà bếp, tiếng của bác gái Lâm Xuân Yến truyền ra...

- Là Tiêu Dương tới rồi hả. Mau vào đi, có cơm ngay đây.

- Hôm nay con rể tới nhà, mẹ sao không làm món ăn ngon cho được.

Lăng Phong cười hắc hắc:

- Ông anh vợ này hôm nay cũng được ăn rình rồi.

- Hứ, anh đi sang một bên đi.

Mặt Lăng Ngư Nhạn đỏ lên, khẽ gắt với Lăng Phong một tiếng, lập tức kéo Tiêu Dương ra ghế salon ngồi.

Cuộc sống yên bình thoải mái thế này, Tiêu Dương rất hiếm được hưởng, nhất là sự chăm sóc dịu dàng của Lăng Ngư Nhạn càng khiến Tiêu Dương có cảm giác muốn ở trong tổ ấm này vĩnh viễn.

Vừa ăn nho cho Lăng Ngư Nhạn bóc vỏ, vừa tán gẫu, thích ý cực kỳ.

Mùi thức ăn thơm ngào ngạt từ phòng bếp bay ra, làm cho Tiêu Dương thèm nhỏ rãi.

xxx

Màn đêm vừa buông xuống, Quân Vô Lâm đã không thể chờ đợi được thêm, đi tới Vũ Phong Quán. Chẳng qua trước khi xuất phát, đúng như Tiêu Dương nghĩ, Quân Vô Lâm đã bố trí những vệ sĩ trung thành nhất bảo vệ Chu Thạch Điển không rời, thậm chí có thể nói là giam lỏng, không cho Chu Thạch Điển rời khỏi công ty Tường Lâm Thư Họa nửa bước.

Ăn cơm cũng có người đưa đi, còn phải kiểm nghiệm có độc hay không.

Trong một tháng này, Quân Vô Lâm phải đối xử với Chu Thạch Điển như quốc bảo, tuyệt đối không thể để xảy ra chút chuyện bất ngờ nào.

Khi Quân Vô Lâm bước vào Vũ Phong Quán, đã có người chờ sẵn bên ngoài, dẫn gã đi tới một căn phòng riêng của Vũ Phong Quán.

- Quân thiếu gia.

Tạ Chấn Vinh đã chờ ở bên trong, thấy Quân Vô Lâm đẩy cửa bước vào, mỉm cười đứng lên.

- Mau vào ngồi đi.

- Giám đốc Tạ, chúng ta sắp thành đối tác rồi, còn xưng hô như vậy đúng là quá khách sáo.

Quân Vô Lâm ngôi xuống, cười nói:

- Ông cứ gọi tôi là Vô Lâm đi. Tôi cũng cả gan gọi ông một tiếng là chú Vinh.

Quân Vô Lâm đã muốn kéo gần quan hệ với Tạ Chấn Vinh rồi.

Có chút tài sản ở Minh Châu, nếu có thể kết giao với Tạ Chấn Vinh, đó sẽ là việc vô cùng tốt.

- Tôi, Vô Lâm.

Mặt Tạ Chấn Vinh cười rất thoải mái, đặt một phần tài liệu lên bàn, đưa tới trước mặt Quân Vô Lâm, cười nói:

- Đây là hợp đồng cụ thể, cậu xem một chút, nếu không có vấn đề gì thì có thể ký tên đóng dấu rồi.

Quân Vô Lâm cầm hợp đồng, bắt đầu lật lên xem. Dù sao hợp đồng trị giá tới cả tỷ bạc, cũng không thể qua loa được. Quân Vô Lâm không dám coi thường chút nào. Gã đọc từng điều một rất kỹ càng.

Tạ Chấn Vinh cũng không vội vàng, lúc Quân Vô Lâm bắt đầu xem, ông ngồi yên tĩnh nhấm ngáp cà phê, kiên nhẫn chờ đợi.

Chờ đợi con cá cắn câu.

Ước chừng mười phút sau, Quân Vô Lâm đọc đi đọc lại ba lần, xác định không có vấn đề, ánh mắt hưng phấn không nén nổi lại hiện lên, gật đầu với Tạ Chấn Vinh.

- Không thành vấn đề.

- Vậy là tốt rồi.

Tạ Chấn Vinh cười nói:

- Hợp đồng có ba phần, ký tên đóng dấu là xong.

- Tốt.

Trình tự ký hợp đồng được hoàn thành thuận lợi. Sau một phút buông bút, Quân Vô Lâm quả thực cảm thấy mình như có tiên nhạc tấu vang, toàn thân cảm thấy vô cùng thoải mái...

- Hợp tác vui vẻ.

Tạ Chấn Vinh mỉm cười vươn tay ra.

- Hợp tác vui vẻ.

Quân Vô Lâm tươi cười đầy mặt.

Hai bàn tay bắt chặt.

xxx
Bình Luận (0)
Comment