Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 688 - Chương 692: Đạp Đổ Đại Tiểu Thư!

Chương 692: Đạp đổ Đại tiểu thư! Chương 692: Đạp đổ Đại tiểu thư!Chương 692: Đạp đổ Đại tiểu thư!

Đêm nay đừng về nữa.

Giọng nói của Tiêu Dương như mang theo ma lực, vang vọng bên tay Quân Thiết Anh.

Tiếng nói tràn ngập hấp dẫn như ma quỷ.

Trong phút chốc, ánh mắt Quân Thiết Anh hơi mê ly, ngước mắt nhìn đôi mắt sáng ngời như sao trời kia, giờ phút này tràn đây khát vọng và nhiệt tình.

Tràn ngập chờ mong.

Cánh tay mạnh mẽ ôm lấy mỹ nhân, không muốn buông ra...

Chỉ chốc lát, Quân Thiết Anh cúi đầu nhẹ nhàng, giống như đồng ý.

Tiêu Dương trực tiếp bế ngang hông Quân Thiết Anh, một bước đá cửa phòng bảo vệ, cất bước tiến vào, vô cùng cẩn thận đặt nhẹ Đại tiểu thư lên giường.

Quân Thiết Anh tắm rửa tới gần nửa giờ, rốt cục khi Tiêu Dương hận không thể xông vào phá cửa thì cạch một tiếng, cửa phòng tắm đã mở ra.

Khuôn mặt trong suốt long lanh, dường như không có chút tỳ vết, giờ phút này lại hơi đỏ hồng vì xấu hổ.

Tiêu Dương nằm trên giường, bên tai nghe thấy tiếng nước rào rào, trong lòng như có vô số con kiến đang bò, trái tim cực kỳ ngứa ngáy. Thời gian ngắn ngủi thế này lại giống như dài cả thế kỷ. Mà không biết do trong lòng Quân Thiết Anh ngượng ngùng hay cố tình thử sự kiên nhẫn của Tiêu Dương, rất lâu vẫn chưa đi ra.

Mái tóc xõa xuống bả vai, mang theo từng giọt nước trong suốt, chạy dọc theo cổ xuống khe rãnh kia. Hai vai trắng bóng lộ ra dưới ngọn đèn, trắng nõn, khiến kẻ khác không nén nổi muốn tới vuốt ve một hồi.

- Anh còn chưa tắm.

Phía dưới khăn tắm chỉ che được nửa đoạn đùi, để lộ hai chân xinh đẹp. Cặp đùi thon dài khiến Tiêu Dương của Tiêu Dương chỉ thoáng một cái lại càng nóng bỏng hơn, nhoáng tới trước mặt Quân Thiết Anh còn nhanh hơn cả dùng Phong Kiếm. Đôi mắt hắn cực nóng, bốn mắt nhìn nhau. Đôi môi đỏ mọng của Quân Thiết Anh nhanh chóng bị chiếm lĩnh.

Hắn xoay người, đóng cửa phòng bảo vệ nhanh như gió.

Vẻ đẹp tuyệt mỹ, con ngươi linh động.

Tiêu Dương không nén nổi xúc động trong lòng, tắm rửa với tốc độ nhanh nhất. Đợi hắn đi từ trong phòng tắm ra, đèn phòng bảo vệ đã bật. Quân Thiết Anh cũng đã đóng cửa sổ lại, trong tay câm một chiếc khăn tắm không biết lấy từ đâu ra, đi vào trong phòng tắm không được rộng rãi kia.

Tiêu Dương vọt tới, nhưng khi vừa mới đụng vào thân thể Đại tiểu thư, giọng Quân Thiết Anh nhỏ nhẹ ngượng ngùng vang lên:

Tinh thân Tiêu Dương chấn động, bóng dáng bật khỏi giường như lò xo, ánh mắt nhìn chằm chằm vào cửa phòng tắm. Lúc này một bóng người uyển chuyển, mang theo hấp dẫn vô tận bước ra từ bên trong.

Bước chân hai người di chuyển nhẹ nhàng, ngã song song xuống giường.

Trong đầu Tiêu Dương đã có vô số tưởng tượng, dường như thấy được cảnh tượng mỹ nhân tắm rửa. Từng tấc da thịt trắng mịn như bánh kem được nước chảy nhẹ nhàng, tỏa ra ánh sáng hấp dẫn mê người.

Hôn môi đối phó, chỉ trong chốc lát, bàn tay Tiêu Dương nhẹ nhàng mơn trớn mái tóc mềm mại, mịn màng của Quân Thiết Anh.

Trên người khoác một chiếc khăn tắm mỏng, trước ngực cao vút lên, khăn tắm như không thể bao phủ hoàn toàn được. Tiêu Dương đứng lên nhìn thoáng một cái, khe rãnh khiến chúng sinh mê người kia hoàn toàn dụ dỗ hết dục vọng trong lòng Tiêu Dương ra.

Tận tình đón nhận, một tay Quân Thiết Anh còn giữ khăn tắm không cho rơi xuống, thân thể nhanh chóng bị từng đợt cảm giác tê dại chiếm lĩnh, dựa vào lòng Tiêu Dương.

Giống như bóc lớp vỏ quả vải ra, lớp thịt trong suốt, lóng lánh liên hiện ra trước mắt.

Say tận đáy lòng.

Ánh mắt Tiêu Dương lóe lên trên từng tấc da thịt của Đại tiểu thư, dường như muốn ghi khắc thân thể tuyệt đẹp trời ban này vào trong óc. Dường như mỗi một tấc trên thân thể này đều mềm mại không chút tỳ vết, đều có lực hấp dẫn vô cùng vô tận.

Tiêu Dương nửa nằm nửa ngồi bên cạnh Quân Thiết Anh, đôi môi như lửa nóng nhẹ nhàng buông đôi môi gợi cảm của Quân Thiết Anh ra, thong thả hôn lên hai má, lên tai, cổ... Của cô.

Quân Thiết Anh vừa cử động, Thánh nữ phong trước ngực liền rung động. Đây là rung động có thể thu hút toàn bộ thế giới, dính luôn lên linh hồn người, làm cho người ta mê say.

Thân thể Quân Thiết Anh nằm thẳng, lông mi rung động, mi mắt đã từ từ nhắm lại.

Tiếng rên rỉ của Quân Thiết Anh giống như đã trở thành khúc nhạc êm tai nhất. Dưới tiếng nhạc này cổ vũ, thân thể Tiêu tiểu thư đồng đã hoàn toàn đặt trên người Đại tiểu thư.

Hôn môi đầy thâm tình qua từng tấc da thịt của Đại tiểu thư...

Thừa dịp đôi bàn tay mềm mại của Đại tiểu thư vung lên, bóng dáng Tiêu tiểu thư đồng liền lao lên đè xuống, ngậm luôn lấy một điểm mẫn cảm của Đại tiểu thư. Một đòn của Đại tiểu thư vừa vặn rơi lên vài Tiêu Dương, trực tiếp mở bàn tay ra, biến thành ôm chặt lấy hắn.

Chậm rãi di chuyển xuống, rốt cục đôi môi đã đến đôi vai trắng muốt khiến tim hắn đập thình thịch kia. Cả Tiêu Dương gần như đã nằm sấp xuống, ngửi thấy hương thơm thiếu nữ thoang thoảng.

Đại tiểu thư rất ngạc nhiên vì sao động tác của Tiêu Dương lại đột nhiên dừng lại, không nén nổi run rẩy mở mi mắt, chỉ thấy hai tròng mắt sáng bừng bừng nhìn chằm chằm vào thân thể mình, sắc mặt không kìm nổi ửng hồng, gắt khẽ một tiếng. Hai tay Quân Thiết Anh che kín hai mắt mình, ngượng ngùng nói:

- Anh... Anh còn nhìn gì nữa thế...

Tiêu Dương giương mắt nhìn thần thái của Quân Thiết Anh lúc này, không nén được cười, nhẹ nhàng nằm xuống, thì thào nói nhỏ bên tai một câu. Đôi bàn tay mềm mại của Quân Thiết Anh liên không ngừng đánh lên người Tiêu Dương.

Toàn thân Quân Thiết Anh co rút lại, nhẹ nhàng giãy giụa, phối hợp với Tiêu Dương. Tiếng rên rỉ như có như không, nhẹ như hơi thở lại càng cổ vũ Tiêu Dương. Bàn tay của hắn đã đặt lên trên khăn tắm từ bao giờ, nhẹ nhàng cởi ra...

Thân thể trần trụi của Đại tiểu thư xuất hiện hoàn toàn dưới con mắt của Tiêu Dương.

Hai con thỏ bạch vẫn bị bao vây giờ thoát luôn ra, kích thích đôi mắt Tiêu Dương.

Phù!

Một đêm đầy xuân sắc.

xkkkx xkkk

Sáng sớm, gió nổi lên.

Nương theo chút mưa nhỏ, đợt không khí lạnh đầu tiên của tháng mười một đã tràn về.

Tại phòng ngủ tòa nhà A, mưa phùn rơi rơi, cả toàn nhà yên tĩnh. Ngẫu nhiên có bước chân đi ngang qua giữa sáng sớm, cũng không khiến những người đang say giấc kia thức dậy.

Tiêu Dương đã tỉnh dậy từ sớm, mở mắt ra, nhìn cô gái vui vẻ rúc bên cạnh mình, không nén nổi nụ cười thoải mái. Nhớ lại một đêm điên cuồng, nhìn khuôn mặt tuyệt đẹp bên cạnh, hắn không nén nổi mở miệng ngâm khẽ...

- Vai tựa vót thành,

Eo như được bó.

Lông mi Đại tiểu thư run lên rất nhẹ.

(*): Xuân Cung Khúc - Vương Xương Linh.

Ngoài rèm xuân lạnh, được ban áo gấm. (*)

Trong nhà công chúa Bình Dương, người ca nữ đang thừa hưởng ân sủng,

Điện trước cung Vị Ương bóng trăng cao.

- Đêm qua gió thổi làm nở hoa đào bên giếng lộ,

Ngoài môi thắm đỏ,

Răng ngà bên trong.

Con ngươi khẽ liếc,

Má lúm đồng tiền.

Phong tư kiều diễm,

Dáng tĩnh thân nhàn.

Nhu mì khoan nhã,

Mê hoặc tiếng thanh. (*)

(*): Lạc Thần Phú - Tào Thực

Mày uốn thon cong.

Tóc búi mây bồng,

Phấn màu chẳng ngự.

Sáp thơm không dùng,

Da ngần hé lộ.

Cổ gáy thon dài,

Dường như cô cũng đã tỉnh dậy từ rất sớm rồi.

Mở mắt, nhìn khuôn mặt tuấn tú mà cương nghị trước mặt, khuôn mặt Quân Thiết Anh lộ nụ cười hạnh phúc, nhẹ nhàng rúc vào ngực hắn.

Nhưng chưa tới vài giây sau, cảm giác hạnh phúc liên biến thành cực kỳ hoảng sợ. Trong ổ chăn, cặp tay quái ác đã lặng yên đặt lên trên Thánh Nữ Phong của cô. Quân Thiết Anh không kìm nổi mà phát ra một tiếng rên rỉ.

Bộ ngực sữa của cô là nơi mẫn cảm nhất, trong tích tắc liền sắp bị ngập chìm trong đó.

- Đừng... Mà...

Quân Thiết Anh lắp bắp, ánh mắt mang theo tia cầu xin nhìn Tiêu Dương:

- Hôm nay mình còn phải đi đến khu nhà chị Tố Tâm đấy.

Quân Thiết Anh sợ mình bị Tiêu Dương "hành hạ" cho không xuống nổi giường nữa. Nhưng thân thể cô lại cũng đã có phản ứng, không kìm nổi mà nhẹ nhàng phối hợp.

Sức mê hoặc khi vừa muốn chống cự lại nghênh tiếp này khiến Tiêu Dương không kiềm chế nổi dục hỏa trong lòng, trực tiếp vác thương lên chém giết, xoay người đặt Quân Thiết Anh lên trên mình, cười hắc hắc:

- Cũng không phải đi rõ sớm như thế đâu.

Đôi môi nóng như lửa đặt lên đôi môi đỏ mọng của Quân Thiết Anh. Hai mắt Quân Thiết Anh lập tức nhắm lại. Rất nhanh, bên ngoài phòng bảo vệ, sáng sớm đã có mưa xuân nổi lên. Bên trong phòng lại là cảnh xuân cung kiêu diễm, dát giường bị chà đạp quay cuồng. Tiếng kêu uyển chuyển vang lên không dứt, diễn tấu bản nhạc tuyệt mỹ nhất thế gian.

Mười một giờ rưỡi trưa.

Quân Thiết Anh tỉnh lại, nét đỏ ửng trên mặt còn chưa rút đi, nhìn khuôn mặt nhưng đang nằm mơ, khóe miệng còn có ý cười bên cạnh, chỉ muốn hôn một cái nhưng sợ lại xảy ra "biến cố" như buổi sáng, lúc này tiện tay cầm lấy cái khăn tắm phủ lên thân thể mình, bước nhẹ vào phòng tắm tắm rửa. Đợi Quân Thiết Anh thay quần áo xong đi ra, Tiêu Dương đã cười dài ngồi dậy trên giường, thân trên cởi trên, bên dưới có cái chăn đắp.

- Đều tại anh, để chị Tố Tâm phải gọi điện tới thúc giục rồi.

Quân Thiết Anh giận dữ lườm Tiêu Dương một cái, lại giống như đầy tình ý, khiến Tiêu Dương lại có phản ứng.

Quả nhiên phụ nữ chính là đóa hoa tiên, được tưới tắm càng lộ vẻ xinh đẹp mê người.

Tâm thần Tiêu Dương hơi run rẩy, cuối cùng bị Quân Thiết Anh thúc giục mà phải xốc chăn lên rồi dậy.

- ÁI

Quân Thiết Anh che mắt theo tiêm thức, sắc mặt đỏ bừng.

Mặt Tiêu Dương không đổi sắc, người trân như nhộng đi vào phòng tắm.

Lằng nhằng mãi trong phòng bảo vệ tới gần nửa giờ, Đại tiểu thư khuất phục dưới dâm uy của tiểu thư đồng, giúp hắn mặc quần áo xong, cửa phòng bảo vệ mới mở ra.

Khu vực này cũng không thiếu con gái ra vào, mặc dù thấy Quân Thiết Anh ở bên trong những cũng chẳng ai thấy quái lạ. Mọi người cũng đều biết quan hệ của Quân Thiết Anh và Tiêu Dương từ ngày đầu tiên khai giảng rồi.

Chẳng qua Quân Thiết Anh giống như có tật giật mình, đầu vẫn cúi gằm xuống.

- Ô? Thiết Anh, hôm nay không phải ngày lên lớp, bạn đến trường làm gì thế?

Vừa vặn đâm đầu đi tới lại là Tiếu Tiếu, vẻ mặt nghi hoặc nhìn Quân Thiết Anh, đồng thời đôi mắt cảnh giác nhìn thoáng qua Tiêu Lục Lang bên cạnh Quân Thiết Anh.

- Mình... Trở vê gặp mọi người một chút. Sắc mặt Quân Thiết Anh đỏ bừng, ấp úng nói một tiếng.

Dưới ánh mắt nghi hoặc của Tiếu Tiếu, Quân Thiết Anh đi như chạy kéo Tiêu Dương tới bãi đỗ xe của trường Phục Đại. Ngước mắt lên nhìn, lại thấy vẻ tươi cười chế nhạo của Tiêu Dương, cô không khỏi thẹn quá hóa giận, đưa tay véo vào thắt lưng hắn một cái:

- Anh còn cười à.

Một tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Bình Luận (0)
Comment