Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 697 - Chương 701: Thượng Cổ Hồng Hoang!

Chương 701: Thượng cổ hồng hoang! Chương 701: Thượng cổ hồng hoang!Chương 701: Thượng cổ hồng hoang!

Tiêu Dương cảm thấy sâu trong nội tâm dường như có một luồng khí huyết đang cuộn trào.

Lại là một tấm vương bài!

Đối diện với kẻ địch mạnh bất cứ lúc nào cũng có thể xuất hiện, cường giả của Thế gia Hộ Long, trong lòng Tiêu Dương không thể không có áp lực. Bất cứ vị tiền bối bước ra từ Thiên Tử Các, thực lực cũng vượt xa mình.

Càng tiếp xúc vào sâu, Tiêu Dương càng cảm nhận được sự thần bí của thế giới này, mới càng cảm thấy dường như thế giới này có cường giả nhiêu như rừng. Năm đó mình dựa vào Hóa Tượng thiên biến giành được Võ trạng nguyên, e chỉ vì những cường giả thực sự khinh thường không muốn bán mạng vì triều đình thôi.

Bọn họ cũng chẳng muốn đi tranh giành cái danh hiệu Võ trạng nguyên của triều đình.

Tiêu Dương khát khao được trở nên mạnh hơn.

Cảm ngộ Họa đạo lực, dung hợp Hoàng hỏa, sự xuất hiện của bức tranh thế giới. Tiêu Dương cảm thấy, đây chính là thời cơ để hắn nâng cao thực lực.

Nhất định phải nắm chắc cơ hội này.

Soạt!

Tiêu Dương lắc đầu, mặc dù có thể tạo vật, nhưng không thể tạo người.

- Tạo... người?

Không thể tạo người.

- Tiêu Dương, cậu có thể tạo người được không?

- Cố gắng đi, một ngày nào đó cậu sẽ đạt được cảnh giới cao hơn, thật sự có thể tạo được người.

- Sức mạnh của tạo vật!

- Người là vạn vật chỉ linh, không thể tạo được người cũng là bình thường.

Tiêu Dương sửng sốt, cả người không khỏi run lên,

Giọng của Tiểu Cửu đột nhiên vang lên,

Nhưng mới vừa được một nửa, hình người này lập tức biến mất.

Đáng tiếc, hiện tại bức tranh thế giới này của mình chẳng qua chỉ đang ở thời kỳ ban đầu. Thực lực của mình, không thể vì thế mà có những thăng tiến thực chất. Tiêu Dương có thể cảm nhận được, linh khí trong bức tranh thế giới rất nhiều. Nếu có thể tạo ra người để tu luyện, sẽ rất nhanh chóng trở thành trợ giúp cực lớn trong quá trình trưởng thành của mình.

Giật mình một cái, Tiêu Dương hít sâu một hơi. Họa đạo lực trong đầu như dòng nước rất nhỏ chảy trong lòng bàn tay, hoạt động trong ngón tay, múa bút soạt soạt, một hình người nhanh chóng được vẽ ra...

Đáng tiếc, giờ trong bức tranh thế giới, chỉ có một con cọp lớn.

Trong lòng Tiểu Cửu cảm thấy khá thoải mái, thứ này coi như cũng không quá yêu nghiệt. Dừng lại một chút, lão lại nói tiếp:

Có được một thế giới, có được thế lực thực sự thuộc về mình.

Đôi mắt Tiêu Dương đột nhiên lóe lên tia sáng, suy nghĩ vừa nãy ra, đột nhiên, một tiếng hổ gấm chấn động đỉnh núi!

Tiêu Dương thử đem một cục đá bên ngoài vào trong bức tranh, rất dễ dàng không có vấn đề.

Con hổ này tuy hung mãnh, nhưng lại chưa hề có linh tính, cho dù có thể nghe theo sự chi phối của mình, nhưng lại không phát huy ra hiệu quả kinh người. Huống hồ, con hổ này không biết tu luyện.

Một thế giới rộng mênh mông.

- Phúc duyên! Tiêu Dương, đây chính là phúc Duyên lớn của cậu đấy!

Nhảy lên nhảy xuống, trông có vẻ rất hưng phấn.

- Thượng cổ hồng hoang?

Dị biến trên người Tiêu Dương đã thức tỉnh hai vị tiền bối đang ngủ say tu luyện này.

Giọng Tiểu Ngũ cũng vô cùng kích động vang lên.

Mình đành phải từ từ cải tạo vậy.

- Nếu có thể sáng tạo ra thế giới loài người, tức là sáng tạo ra Thượng cổ hồng hoang rồi!

Đột nhiên, một giọng nói hưng phấn vang lên!

Giọng của Tiểu Thất.

- Xem ra giữa hai thế giới có thể có sự liên hệ.

Đôi mắt Tiêu Dương sáng lên, trong lòng than thâmĐáng tiếc, không thể tạo ra con người. Nếu không, một ngày nào đó chắc chắn sẽ tạo được một đám thủ hạ cường đại."

- Thật sự là có thể triệu hồi ral

Một con hổ khổng lồ, bất giờ xuất hiện!

Tiêu Dương ngẩn ra, chưa hiểu rõ lắm.

- Thượng cổ hồng hoang, vạn vật vô linh, mãnh thú tụ tập. Thế giới đó, mãnh thú là người nắm giữ thế giới. con người thì lại bị vây trong giai đoạn ban sơ linh trí chưa được khai mở, vô cùng yếu ớt. Cậu có thể tạo ra hổ, chứng tỏ cậu có thể tạo ra những sinh vật bình thường! Có lẽ, bao gồm cả mãnh thú thượng cổi

Tiểu Thất kích động nói,

- Theo lý thuyết, mãnh thú thượng cổ trưởng thành, uy lực vô cùng, không hề thua kém người tu hành! Nếu như cậu có thể tạo ra mãnh thú thượng cổ con và nuôi nó trưởng thành, cậu chính là vua Thượng cổi Thử nghĩ xem, mãnh thú thượng cổ của cậu vừa xuất hiện, đạp phá Thế gia Hộ Long, cảnh này, khiến người ta kích động cỡ nào!

Tiêu Dương cũng hưng phấn, nhưng đầu óc lại càng bình tĩnh hơn, lắc đầu cười khổ,

- Ngay cả mãnh thú thượng cổ có hình thù như thế nào, tôi còn không biết, tạo ra làm sao được?

- Hahal Ý trời! đây đúng là ý trời!

Tiểu Thất cười phá lên, giọng vô cùng kích động,

- Cả đời tôi nghiên cứu trận pháp, một lòng muốn ngộ đạo thông qua trận phá. Tuy cuối cùng không cảm ngộ được Trận pháp chi đạo, nhưng lại góp nhặt được vô số trận đồ, trong đó thần bí nhất, là một trận pháp vô dụng nhất, đó chính là... Thượng cổ hung thú trận!

Con đường phía trước tương lai rạng rỡi

- Về lý, đương thời sẽ không ai địch nổi cậu! Tiểu Thất hít sâu một hơi,

- Trận đồ chia làm hai phần, phần thứ nhất là giới thiệu các loại mãnh thú hồng hoang thượng cổ, có các đặc điểm, các sở trường đặc biệt, thủ đoạn giữ tính mạng. Phần thứ hai, đó là các loại trận pháp được kết hợp từ những mãnh thú khác hoặc giống nhau. Tiêu Dương, nếu cậu có thể thông hiểu được tất cả những thứ này...

Tiêu Dương tạo vật phải sử dụng Họa Đạo lực của bản thân. Đây chính là một trói buộc trong việc tạo ra mãnh thú thượng cổ của hắn. Chỉ cần Họa Đạo lực có thể nhanh chóng đột phá thì cũng sẽ vẽ được nhiều mãnh thú hơn.

Không vẽ ra được!

Trong đầu Tiêu Dương lại lật sang trang thứ nhất của trận đồ...

Grrừi

Tiếng gầm gừ đỉnh tai nhức óc lập tức vang lên, khiến linh hồn người ta run rẩy.

Tâm thần Tiêu Dương cũng bất giác run lên, nhưng cũng rất nhanh chóng bình phục lại.

Mãnh thú thượng cổ quả nhiên có khí thế vô cùng kinh khủng.

Mãnh thú xuất hiện ở trang đầu tiên thân nhiều lông, đầu lợn, sát khí ngập trời. Trong mãnh thú thượng cổ, cũng thuộc hàng cường đại, mãnh thú Thao thiết!

Linh hồn Tiêu Dương cũng run rẩy, không thể nào vẽ ra được Thao Thiết. Điêu này chứng tỏ, Họa Đạo lực của Tiêu Dương lúc này vẫn chưa đủ chống đỡ để vẽ ra được một Thao Thiết con.

Tiêu Dương tiếp tục lật trang sau, như quay về với thế giới thượng cổ hồng hoang, mỗi một mãnh thú hông hoang đều lóe lên trong đầu Tiêu Dương như thiểm điện. Cả đầu Tiêu Dương ngập tràn khí tức hung sát.

Tuy nhiên, Tiêu Dương, một kẻ chỉ mới bước đầu có được Họa đạo lực thì gân như cảm thấy bất lực với hâu hết các mãnh thú.

Trên bìa của trận đồ là một mặt đất mênh mông hoang vu, trên mặt đất, chỉ là một dấu chân cực lớn, chẳng có thứ gì khác.

Lúc này, một ký ức giống như thủy triều dũng mãnh xông vào trong đầu Tiêu Dương. Là Thượng cổ hung thú trận đồ Tiểu Thất truyền cho Tiêu Dương thông qua dấu ấn tỉnh thần.

- Xã hội hiện tại, nếu còn có thể xuất hiện mãnh thú thượng cổ, vậy thì chỉ có thể xuất hiện trong tranh của Tiêu Dương cậu! Và tất cả mọi vật trong thế giới trong tranh của cậu, cậu đều có thể khống chế được. Thượng cổ hung thú trận đồ trong tay cậu, chưa chắc đã không thể trở thành hiện thực!

Giọng Tiểu Thất đột nhiên trở nên hưng phấn,

- Nhưng, hình như thứ này được đo ni đóng giày cho cậu!

- Trên trận đồ có ghi chép, uy lực của mãnh thú thượng cổ đã lên đến cực hạn. Nghiêng trời lệch đất! Nhưng ở cái thời đại của chúng ta, làm gì còn tôn tại mãnh thú thượng cổ gì đó nữa. Trận pháp này, cần phải có mãnh thú thượng cổ để bày trận. Thậm chí tôi đã từng nghi ngờ, trận đồ này, rất có khả năng được lưu lại từ thời thượng cổ. Chậc chậc, dùng mãnh thú thượng cổ bố trận, quả thực là một ý nghĩ điên cuồng vô cùng to gan. Hơn nữa, theo lý thuyết, cũng không thể trở thành sự thật.

Nhưng cần phải có thời gian để tôi luyện.

Sau khi vui mừng Tiêu Dương lại cười khổ, phải thông hiểu tất cả? Cả ngàn cả vạn trận pháp khác nhau, nếu muốn nắm chắc được tất cả uy lực trận pháp mãnh thú thượng cổ, đến lúc đó, bản thân mình ít nhất cũng đạt đến cảnh giới Tiên nhân rồi đấy.

- Tiêu Dương, cậu thử xem có thể tạo ra được mãnh thú nào không?

Giọng Tiểu Ngũ không kìm nén được nữa, vội vàng thốt lên.

Tiêu Dương gật đầu, điều động Họa Đạo lực yếu ớt trong cơ thể. Ánh mắt nhìn vào mãnh thú trong ảnh, ngón tay vẽ nhanh, soạt soạt soạt...

Âm!

Vừa mới được một nữa, bức hình mãnh thú liên ầm ầm vỡ nát.

- Chọn mãnh thú nào thực lực kém một chút.

Tiểu Ngũ nhắc nhở.

Tiêu Dương thử mấy lần liên tiếp, nhưng đều không được. Khi lật đến trang cuối cùng, bức tranh một mãnh thú xuất hiện trước mắt hắn...

- Mãnh thú thượng cổ "Hống”, hình dạng như thỏ trắng, dài hơn thước, lỗ tai dài nhọn.

Tiêu Dương nhẹ giọng đọc giới thiệu đơn giản về mãnh thú "Hống”, cắn chặt răng,

- Tôi không tin, ngay cả một con thỏ trắng cũng không làm được!

Tiêu Dương ngưng tụ hết tất cả Họa Đạo lực quanh người, tập trung tinh thần, ngón trỏ nhanh chóng vẽ giữa không trung. Bức ảnh mãnh thú thượng cổ "Hống”" nhanh chóng xuất hiện giữa không trung.

- Lần này, chắc chắn phải thành công!

Vẻ mặt tam lão trong Kim phủ đều vô cùng căng thẳng.

Nếu thành công, chứng tỏ, đồ trận mãnh thú thượng cổ này, thật sự có hiệu quả.

- Ngưng! Thành!

Nét bút cuối cùng của Tiêu Dương hạ xuống, mãnh thú "Hống" con xuất hiện, cơ thể nhỏ nhắn như một con thỏ con, bộ lông mềm mại và trắng tinh, cơ thể vô cùng linh động nhảy nhót trên vai Tiêu Dương, nhẹ nhàng cọ cọ lên tóc Tiêu Dương, có vẻ vô cùng thân thiết.

- Đây chính là mãnh thú thượng cổ "Hống”?

Tiêu Dương hơi dở khóc dở cười, nhìn chú thỏ trắng còn ngoan ngoãn hơn cả thỏ trắng bình thường này.

- Mẹ kiếp! Cậu còn muốn thế nào nữal

Giọng của Tiểu Cửu kích động vang lên.

- Lúc này mới chỉ bắt đầu, chỉ cần cho cậu đủ thời gian, chắc chắn có thể biến bức tranh thế giới này thực sự trở thành thế giới thượng cổ Hồng hoang!

- Thượng cổ hồng hoang!

Đôi mắt Tiêu Dương cực kỳ nóng bỏng, cơ thể thẳng tắp đứng trên bức tranh, bước vào trong thế giới kia. Cảm giác này giống như Bàn Cổ khai thiên lập địa, xây dựng nên một thế giới vậy.

- Được! Bắt đầu từ hôm nay, thế giới này của tôi, sẽ là "Thượng cổ hồng hoang!

Thế giới Thượng cổ hồng hoang!

Bóng dáng Tiêu Dương nhoáng lên, bước ra khỏi "Thượng cổ hồng hoang”. Bức tranh lại trở vê trong đầu Tiêu Dương. Con hổ bên ngoài cũng được Tiêu Dương thu trở về thế giới "Thượng cổ hồng hoang". Tuy nhiên, con mãnh thú thượng cổ "Hống" có hình dạng như thỏ trắng này vẫn đang nắm chặt tóc Tiêu Dương, không chịu buông ra.

- Tiêu Dương, bắt đầu từ hôm nay mỗi ngày cậu bỏ ra khoảng một hai tiếng theo tôi học trận pháp!

Giọng nói trầm trầm của Tiểu Thất vang lên,

- Trận đồ thượng cổ mãnh thú, trận nào cũng vô cùng cao thâm. Với trình độ trận pháp hiện nay của cậu thì còn xa mới nắm bắt được điểm cốt yếu. Tuy nhiên, với ngộ tính của cậu, theo tôi học trận pháp, chắc chắn sẽ nhanh chóng đột phá thôi.

Thấy thiên tài yêu nghiệt như vậy, Tiểu Thất cũng không nén được muốn truyền thụ toàn bộ tuyệt học của mình.

Tiêu Dương không từ chối, ánh mắt kích động.

- Cảm ơn Tiểu Thất tiền bối.

Tiểu Thất cười ha hả, vẻ mặt đắc ý.

- Theo lý mà nói, sau này có một cường giả kinh thiên chấn địa xuất hiện, cũng có một phần công lao của Tiểu Thất tôi... AI Ngũ ca, anh lại giãm tôi rồi!

Đang vui hóa buồn, thảm thiết kêu lên rồi biến mất.

Lúc này không còn sớm nữa, giờ Họa Đạo lực của mình cần phải tích lũy và cảm ngộ thêm nhiều. Tối nay có nghiên cứu cũng chẳng ích gì. Tiêu Dương lại di chuyển Kim phủ về mi tâm. Nghiêng mặt sang nhìn mãnh thú thượng cổ "Hống” đầu tiên mình tạo ra, mỉm cười nói:

- Thỏ trắng nhỏ! Giữ chặt! Chúng ta về thôi!

Vùi

Bóng dáng Tiêu Dương giống như sao băng bay xuống núi, tốc độ cực nhanh, chỉ để lại một tàn ảnh trong đêm đen...
Bình Luận (0)
Comment