Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 737 - Chương 740: Bạch Y Chói Mắt, Liếc Nhìn Chúng Sinh!

Chương 740: Bạch y chói mắt, liếc nhìn chúng sinh! Chương 740: Bạch y chói mắt, liếc nhìn chúng sinh!Chương 740: Bạch y chói mắt, liếc nhìn chúng sinh!

Tiêu Dương căn bản không hề biết chuyện gì xảy ra.

Hắn chỉ mơ hồ cảm thấy bất an, liền không chút do dự cưỡi chim Cù Như bay đi...

Từ khu mười dặm thành đông chạy về khách sạn bảy tầng trong trung tâm thành phố, khoảng cách không gần. Chân đạp chim Cù Như bay đi, đó là cách nhanh nhất Tiêu Dương có thể nghĩ ra.

Cơn mưa to như trút, dường như đang che dấu những hành vi độc ác đang xảy ra trong đêm tối.

Dưới cơn mưa to, ngoài đường người qua lại cực kỳ thưa thớt. Đặc biệt là khu vực xung quanh khách sạn bảy tâng sớm đã bị phong tỏa. Cho dù không ít người tò mò muốn biết chuyện gì xảy ra, nhưng vẫn không ai có thể vượt qua được tuyến phong tỏa của cảnh sát.

- Bọn họ yêu cầu xe cấp cứu?

Một viên cảnh sát mắt dơi mày chuột mặc đồng phục nở nụ cười lạnh.

- Chắc chắn ban nãy đánh lén đã khiến đám bọn chúng có người bị thương.

Trên tâng bảy, ánh mắt Lý Tiểu Phong thỉnh thoảng lại dò xét phía dưới lầu.

Đồng thời, dưới lầu truyền đến tiếng hét qua loa.

- Nếu đám người Viêm Hoàng ngu xuẩn này dám tự động xông ra, vậy thì phải cho chúng biết, thế nào là sức mạnh không thể địch nỗi.

- Đúng là có xe cấp cứu tới.

- Chuẩn bị xe.

- Đối phương nói, xe đã chuẩn bị xong, nhưng họ muốn nhìn xem con tin có sao không. Chỉ cần giao con tin ra, họ sẽ lập tức cho xe cấp cứu chở người bị thương của chúng ta đi cấp cứu.

- Giờ phải làm sao? Mười người tiểu đội Thiên Hoàng của chúng ta, còn cả hơn hai mươi bộ đội đặc chủng đều nằm trong tay chúng.

Ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Lưu Gia Ny.

Viên cảnh sát mắt dơi mày chuột khóe miệng nhếch lên.

Người nói không hề biết, hơn hai mươi bộ đội đặc chủng sớm đã chết trong vuốt hổ và Tiên Sơn Quyền của Phong Dương rồi.

Chỉ trong chốc lát, hai mắt đột nhiên sáng ngời, xoay người lại.

Phong Dương trâm giọng nói.

Y chờ tiểu đội Viêm Hoàng đến.

Mọi người đều gật đầu, đồng ý với suy nghĩ của Phong Dương.

Lưu Gia Ny nhẹ giọng nói.

- Hừ! Lũ chó, chúng ta chưa giao con tin ra chúng còn sợ ném chuột vỡ đồ, ngược lại, e là chúng càng đối phó chúng ta không kiêng nể gì.

- Người Đảo Quốc chắc chắn sẽ không tốt bụng để chúng ta rời đi như vậy đâu. Quan trọng nhất là con tin, những con tin này, giao cho các anh phụ trách.

- Tất cả mọi người chuẩn bị để chiến đấu bất cứ lúc nào. Lúc này, mười người tiểu đội Thiên Hoàng Đảo Quốc đã tỉnh lại, nhưng đều bị trói chặt, ngay cả miệng cũng bị nhét tất thối, vẻ mặt vô cùng đau khổ, ánh mắt oán hận nhìn chằm chằm đám người Tiểu đội Tinh Anh.

Trương Kiều Trí siết chặt nắm đấm.

- Ông nội mày, chẳng qua chỉ đem tất mười ngày chưa giặt nhét vào miệng chúng mày, chứ có bắt chúng mày phải ăn đâu.

- Dù thế nào, chúng ta cũng phải đưa ba người bị thương xuống.

Cửa phòng mở ra, Lam Hân Linh cõng Bạch Khanh Thành, mắt đỏ ửng đầy lo lắng.

Tất cả mọi người đều đã chuẩn bị xong.

Nếu không bị nhét miệng, e là không ít người của tiểu đội Thiên Hoàng đã hộc máu rồi.

- Chúng ta không có lựa chọn thứ hai.

Nhất là Phong Dương.

- Trừng cái gì mà trừng.

Phong Dương tức giận quát, tát một cái vào mặt tên Tiểu đội Thiên Hoàng bên cạnh.

Lưu Gia Ny dặn dò.

- Yên tâm, ai dám vọng động, chúng tôi sẽ bắn chết con tin.

Bảy người đồng thời gật đầu, vẻ mặt kiên nghị. ,

Câu nói cuối cùng, Lưu Gia Ny nói với bảy tinh anh cảnh sát bình thường. Thực lực của họ không có tác dụng lớn trong trận đấu này, nhưng trong tay họ có súng. Mà nổ súng chỉ là chuyện trong tích tắc, chỉ cần còn giữ được con tin, Đảo Quốc sẽ không dám hành động lỗ mãng.

- Mọi người chuẩn bị xuất phát.

Vẻ mặt Trương Kiều Trí vô cùng ngưng trọng.

Từ trong này đi xuống, anh ta không dám cam đoan có bao nhiêu anh em còn có thể nhìn thấy ánh mặt trời ngày mai.

Khốn cảnh sinh tử.

Lúc này, mãnh hổ nhảy đến, cản đường đi mọi người, rống lên vài tiếng với mọi người.

- Nó ngăn cản chúng ta?

Phong Dương nghi hoặc mở miệng.

Lam Hân Linh ngẩng đầu cười khổ nhìn con hổ.

- Đại miêu, bọn tao cũng biết lao xuống sẽ rất nguy hiểm, thậm chí vĩnh viễn không thể đứng dậy được nữa. Nhưng... nguyên tắc Tiểu đội Tinh Anh bọn tao, đó là không thể bỏ rơi bất kỳ một đồng đội nào. Chúng tao phải lao ra, kịp thời cứu chữa cho chị Bạch.

Viên cảnh sát mắt dơi mày chuột lập tức hét lên.

- Người Viêm Hoàng nghe đây, lập tức thả mười người tiểu đội Thiên Hoàng, nếu không sẽ giết hết bất luận tội.

Giữa khoảng cách này, có không ít ánh mắt của người Thần điện Đảo Quốc đang nhìn chằm chằm.

Xe cấp cứu không dừng trước cửa, mà dừng ở một nơi cách chừng 50m. Phong Dương cười lạnh, trong tay họ có mười con tin quan trọng, người Đảo Quốc tuyệt đối không dám nổ súng tập thể về phía này, dĩ nhiên họ cũng sợ ngộ sát người nhà.

- Hừ, giở trò hù dọa trẻ con.

Lam Hân Linh chân chờ, chợt nhẹ nhàng đặt Bạch Khanh Thành trên lưng xuống, để cô ấy nằm trên lưng hổ. Cô không sợ Bạch Khanh Thành từ trên lưng hổ té xuống. Lúc trước hai cô gái đã từng cưỡi trên lưng hổ, cho dù phóng đi cực nhanh nhưng trên lưng hổ cực kỳ vững chắc.

- Như vậy cũng tốt, tao có thể bỏ sức ra chiến đấu.

Trong đôi mắt dịu dàng của Lam Hân Linh lóe lên tia sát khí.

- Xuất phát.

Trương Kiều Trí khoát tay, xông lên trước tiên, đi đến cầu thang trước. Đám người Tiểu đội Tinh Anh bày ra một trận hình đơn giản, bao vây con tin và tinh anh bình thường ở trong, còn con hổ cõng Bạch Khanh Thành thì ở sau cùng...

Lúc xuống lầu một khách sạn, một luồng sát ý lập tức ập đến.

Soạt soạt soạtI

Trong nháy mắt Tiểu đội Tinh Anh xuất hiện, có vô số khẩu súng đồng loạt chĩa về phía họ.

Chỉ cần ra lệnh một tiếng, lập tức bao nhiêu họng súng tóe lửa.

Con hổ rất có linh tính gật đầu.

Lam Hân Linh thử thăm dò.

- Đặt chị Bạch lên lưng mày?

Nhưng ý của mọi người Tiểu đội Tinh Anh đã quyết, nó không thể ngăn cản được. Cuối cùng, bất đắc dĩ, mãnh hổ rống lên một tiếng, đi tới bên cạnh Lam Hân Linh, cơ thể nhẹ nhàng nằm sấp xuống.

Mãnh hổ gầm nhẹ, bốn chân loạn xạ, hơn nữa còn lắc đầu.

Hống.

Ánh mắt mọi người lập tức nhìn về phía Lưu Gia Ny, ánh mắt Lưu Gia Ny lạnh lùng nhìn sang, cất giọng nói.

- Lái xe cấp cứu qua đây, nếu không chúng tôi gạch đá cùng vỡ, chết chung với các người.

Giọng nói của cô vô cùng kiên định bất chấp tất cả.

Không chút nhân nhượng.

- Cố gắng ngăn cản chúng thêm năm phú nữa.

Lúc này, tin tức được truyên đến bên tai viên cảnh sát mắt dơi mày chuột.

- Huấn luyện viên Shibata Tanaka sẽ tới trong vòng năm phút nữa.

Vẻ mặt của viên cảnh sát này càng thêm trấn định, khóe miệng nhếch nụ cười lạnh, ánh mắt mang chút tà ác quét về phía Lưu Gia Ny, nói chuyện không chút liên quan.

- Vị tiểu thư xinh đẹp này, có lẽ cô là người thông minh, hà tất phải cùng chịu chết với đám người này?

Hai bên giằng co.

Lúc này, trong chỗ tối dưới cơn mưa tầm tã, cũng có vài khí tức quỷ dị đang ẩn nấp.

Là Kane Huyết linh sử ba sao của Tổ chức Huyết Dạ. - Đại nhân Kane, người của chúng ta đã đông đủ, nếu bất đắc dĩ...

- Ai về vị trí nấy.

Giọng Kane lạnh lùng vang lên.

- Cho dù thế nào, tuyệt đối không để cô ấy xảy ra chuyện.

Cô ấy!

Lúc này ánh mắt Kane nhìn qua, hai bên đang giằng co, có điều "cô ấy" không biết cụ thể chỉ ai.

- Lưu tiểu thư, bọn họ đang trì hoãn thời gian.

Ánh mắt Trương Kiều Trí lạnh như băng.

- Chúng ta không thể chờ nỗi.

- Xông lên đi

Xe cấp cứu đang ở trước mặt cách hơn năm mươi mét.

Trương Kiều Trí dẫn đầu tiến lên, đám người Tiểu đội Tinh Anh đi sát theo sau...

- Cản chúng lại!

Viên cảnh sát mắt dơi mày chuột lập tức lạnh giọng ra lệnh.

Vù vù vùi

Từng bóng người lập tức bao vây Tiểu đội Tinh Anh, ánh mắt ngập tràn ý lạnh.

- Các người dám ra tay lần nữa, bọn tôi sẽ giết một người của tiểu đội Thiên Hoàng!

Lưu Gia Ny cũng đưa ra thông điệp cuối cùng, sát cơ trong mắt lóe lên.

Sắc mặt Viên cảnh sát mắt dơi mày chuột đột nhiên trâm xuống. Đám người này tuy vây lấy Tiểu đội Tinh Anh nhưng không dám tùy tiện tấn công, Tiểu đội Tinh Anh tiến lên một bước, họ lùi một bước...

Đột nhiên, phía xa vang lên tiếng huýt gió dài.

Âm thanh vang vọng, sức mạnh mênh mông, khí thế cường đại.

- Ưm ưm ưm...

Đám người tiểu đội Thiên Hoàng bị nhét tất thối hai mắt lập tức sáng lên.

Là huấn luyện viên Shibata Tanakal

Huấn luyện viên đến rồi!

Bọn họ vô cùng mừng rỡ, trong lòng cảm thấy thù lớn sắp được báo rồi.

Vùi

Bóng người từ trên trời giáng xuống, vẻ mặt lạnh băng uy vũ lăng không xuất hiện trước mặt mọi người.

Đúng là Shibata Tanaka.

Khí thế toàn thân Shibata Tanaka trải rộng, trong khoảnh khắc, đám người Tiểu đội Tinh Anh cảm thấy khó thở, kể cả đội trưởng Trương Kiều Trí.

Sắc mặt bọn họ liền thay đổi, xanh mét khó coi.

Cổ sức mạnh trước mặt, họ căn bản không thể chống lại được.

Shibata Tanaka, cường giả Hóa Tượng. - Một đám sửu nhi như kiến hôi mà dám làm loạn thế này à?

Ánh mắt Shibata Tanaka khinh miệt liếc nhìn phía dưới, quét qua mười người tiểu đội Thiên Hoàng, trong mắt lập tức lóe lên sát khí.

Tiểu đội này có thể nói là môn sinh của gã, đại diện cho mặt mũi của gã, hôm nay lại gặp cảnh ngộ này.

- Bắt giữ con tin?

Ánh mắt Shibata Tanaka vô cùng khinh miệt, thân thể giữa bầu trời đột nhiên nhoáng lên, mọi người cảm thấy tất cả chỉ xảy ra trong nháy mắt.

- Đội trưởng!

Đám người Tiểu đội Tinh Anh kinh ngạc kêu lên.

Trương Kiều Trí, đã rơi vào tay Shibata Tanaka.

Thân thể Shibata Tanaka một tay chụp lấy yết hầu Trương Kiều Trí, cho dù Trương Kiều Trí giãy giụa thế nào cũng chỉ có thể khàn khàn kêu lên vài tiếng, hai chân đạp mạnh.

- Giãy dụa vô ích.

Giọng Shibata Tanaka, còn dùng tiếng Viêm Hoàng.

- Tao muốn bóp chết mày chỉ như giết một con kiến thôi.

Mưa to tâm tã, sắc mặt Trương Kiều Trí đỏ lên, giống như sắp không thở được nữa...

Tâm thần của đám người Tiểu đội Tinh Anh đều rơi xuống đáy vực.

Không đủ sức để phản kháng!

Bỗng nhiên!

- Cù Như cù như...

Dưới bầu trời đêm, một tiếng chim quái dị kêu lên.

Một màu trắng như tia chớp bổ qua bầu trời đêm, không để lại bất kỳ dấu vết gì.

Bóng người còn chưa xuất hiện, một giọng nói lạnh nhạt đã vang vọng khắp bầu trời đêm...

- Tao bóp chết mày... so với bóp chết con kiến... còn đơn giản hơn!

Trong hư không, một cánh tay đột nhiên xuất hiện, lập tức khắc chế yết hầu Shibata Tanaka.

Một bóng người ẩn hiện, áo trắng chói mắt, ánh mắt, liếc nhìn chúng sinh.
Bình Luận (0)
Comment