Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 743 - Chương 746: Sự Cường Đại Của Tiêu Dương!

Chương 746: Sự cường đại của Tiêu Dương! Chương 746: Sự cường đại của Tiêu Dương!Chương 746: Sự cường đại của Tiêu Dương!

Đúng là trong một thời gian ngắn, Tiêu Dương không thể nào bố trí lại Ngũ Lôi Tuyệt Sát Trận được.

Nhưng "bữa tiệc" trận pháp Tiêu Dương đã chuẩn bị cho Đảo Quốc đêm nay, không phải chỉ có mình món Ngũ Lôi Tuyệt Sát Trận. Mắt thấy cả ngàn người bày trận sát khí ngập trời lập tức lao về phía mình, vẻ mặt Tiêu Dương không hề thay đổi, tay khẽ vung lên, trận kỳ màu vàng soàn soạt bay khắp tám hướng.

- Mi Âm Thí Sát Trận!

Trong khoảnh khắc trận kỳ bay ra, gần như mí mắt của mọi người đều đột nhiên giật giật, nhưng lần này, thực sự không có lôi điện xuất hiện.

Màn mưa lại bị ngăn cách một lần nữa, một ngàn người đều rơi vào trong trận.

Mi Âm Thí Sát Trận là một trận pháp kết hợp giữa âm ba và huyễn cảnh. Từ bên ngoài nhìn vào trông có vẻ bình thường, nhưng trên thực tế lại ẩn chứa sát cơ, không thua gì Ngũ Lôi Tuyệt Sát Trận.

Một ngàn người trong trận pháp chỉ cảm thấy có một cơn gió nhẹ nhàng thổi đến, bên tai còn vang lên tiên âm uyển chuyển, trong phút chốc trên gương mặt của vài người bắt đầu nở nụ cười mất phương hướng.

Âm ầm ầm!

Vùi

- Trận pháp mạnh quá.

- Xong rồi, xong rồi, một ngàn tinh anh Thần điện gặp nguy hiểm rồi!

Lão đích thân chạy tới, vừa nhìn thấy cục diện trước mắt, sắc mặt lập tức trâm xuống, ánh mắt lạnh lùng nhìn "Mi Âm Thí Sát Trận" trước mặt, rống lên một tiếng, sóng âm mạnh mẽ ùa về phía trước. Nhưng sóng âm này sau khi tiếp xúc bên ngoài Mi Âm Thí Sát Trận thì ngay lập tức biến mất không còn dấu vết.

- Trời ạ, lại là một trận pháp kinh khủng!

Lệnh vừa hạ xuống, đám người xung quanh như thủy triều dâng lên, trong mắt mọi người đều mang theo tia điên cuồng.

Thân ảnh người sau nối tiếp người trước ngã xuống, không hề có dấu hiệu gì báo trước, thậm chí chẳng có chút tri giác. Có vài người chịu ảnh hưởng của huyễn cảnh đã tự cắt đứt tâm mạch của mình, ngã xuống mặt đất.

Norimi Morishita khẽ hít một hơi lạnh, ánh mắt kinh dị liếc nhìn Tiêu Dương áo trắng đang đứng giữa bầu trời, chợt sải bước đi qua, quát lên.

- Người Viêm Hoàng này đúng là kinh khủng.

Khí tức tử vong trong âm ba uyển chuyển tràn ngập cả trận pháp.

Mấy bóng người phá không lao đến, kẻ câm đầu bất ngờ lại là Norimi Morishita.

- Sát!

Tiếng hét kinh hãi vang lên.

Sát khí ngập trời!

- Trận pháp này rất cường đại, một ngàn người bị nhốt bên trong sớm muộn gì cũng phải chết. Nghe lệnh, biển người chồng chất, phá vỡ trận pháp từ bên ngoài.

Họ không tin, trận pháp của Tiêu Dương thật sự tầng tầng lớp lớp. Thậm chí, có vài người không kìm được tự cởi quần áo của mình, nhanh chóng rơi vào trạng thái khỏa thân.

Mi Âm Thí Sát Trận, sát chiêu căn bản nhất là mi âm!

Một tiếng chim hí vang lên.

- Mi Âm khởi!

Trên móng vuốt của chim Cù Như, đang cầm một cái máy ảnh, vội vàng chụp ảnh những người bên dưới.

Ánh mắt Tiêu Dương lạnh lùng liếc nhìn, bỗng nhiên phất tay lên, mở rộng phạm vi bao phủ của trận pháp, bao vây không ít người xông lên sau vào trong lông.

- Nuôi mà không dạy, là mình sai.

Tiêu Dương than thở.

- Chắc chắn là bị thỏ tinh ảnh hưởng rồi.

Tiêu Dương khẽ nhếch môi.

Chim Cù Như trưởng thành như quái vật đột nhiên xuất hiện vào lúc này, phát ra âm thanh cáp cáp.

Tiêu Dương nhìn sang, trợn tròn mắt.

- Con chim này...

Trong phạm vi trận pháp, mi âm vừa vang lên, như mang theo một sức mạnh đặc biệt câu hồn nhiếp phách. Ánh mắt của người trong phạm vi trận pháp đều thừ ra, bên tai vang lên những âm thanh lả lướt lượn lờ, trước mắt chỉ nhìn thấy những hình ảnh khiến người ta phun máu, những tiếng rên rỉ bất giác thoát ra từ miệng mình...

- Cù Như khi nhục!

Ngay cả Tiêu Dương người tạo ra tất thảy những chuyện này, lúc này cũng không khỏi ngước đầu nhìn lên bầu trời ra vẻ thâm trầm...

Mấy trăm người cùng nhau lõa thể, làm những động tác không ai muốn nhìn, mấu chốt là, mấy trăm người này đều là đàn ông. Cả một đám đàn ông cùng cởi đồ sinh ra ảo tưởng mi âm, động tác đó thực sự khiến người ta không thể nào nhìn thẳng được.

Nhưng khóe mắt Tiêu Dương rõ ràng vẫn mang theo ý cười.

- Khốn kiếp!I

Đám Norimi Morishita ở bên ngoài không nhịn được, sắp hộc máu.

Nhục nhãi

Trong chiến đấu, chết sảng khoái đối với chiến sĩ mà nói chẳng có gì đáng sợ. Nhưng kiểu chết nhục nhã này, khiến người ta uất nghẹn vô cùng.

Không chỉ bị người nhục nhã, mà còn bị cả chim nhục nhã!

- Khốn nạn!

- Giết hắn!

Norimi Morishita không kìm chế được nữa, vung mạnh tay. Quân đoàn khổng lồ, cộng thêm ba mươi hai Thiên Hoàng vệ đồng loạt xuất động, khí thế cường đại cuốn cả trời xanh, phá không lao đến.

Cường đại như thết Thiên Kiếm trận!

Cảnh này khiến đồng tử tất cả mọi người ở hiện trường lập tức chấn động!

Âm! Một Thiên Hoàng vệ Hóa Tượng ba mươi hai biến của Đảo Quốc vừa mới tiếp xúc với ánh kiếm, ngay lập tức bị chém thành hai mảnh, thân thể ngã âm trên mặt đất.

So với Ngũ Lôi Tuyệt Sát và Mi Âm Thí Sát Trận Thiên Kiếm Trận là trận pháp thư sát tiền bối Tiểu Thất tạo riêng cho Tiêu Dương, lấy giết chóc làm chủ, uy năng công kích thực sự hủy thiên diệt địa.

Cánh tay Tiêu Dương vung mạnh, trận kỳ màu vàng tinh xảo bay nhanh ra, mau chóng bày trận.

Vẻ mặt Norimi Morishita lạnh lùng, đồng tử khẽ co rút.

- Đến đúng lúc lắm.

Tiêu Dương cười ha hả, ánh sáng màu bạc như ngọc vút lên trời, vô số kiếm quang bao phủ bầu trời đêm.

- Tàn Thiên Kiếm Trận!

Năm trăm thanh Thiên Hoàng kiếm đều bay ra cải

Tiêu Dương chưa thể phát huy được uy lực của Thiên Kiếm trận thật sự. Thiên Kiếm trận hiện tại vẫn chưa trọn vẹn. Cho nên Tiêu Dương mới thêm chữ "Tàn" trước Thiên Kiếm trận.

Nhưng cho dù chỉ là Thiên Kiếm trận không trọn vẹn thì cũng có đủ uy năng khiến trời đất biến sắc rồi!

Tiếng nổ ầm ầm vang lên, trên đỉnh đầu Tiêu Dương như pháo hoa nổ tung, tia sáng màu bạc bao phủ cả một vùng trời đêm mênh mông. Năm trăm thanh Thiên Hoàng kiếm đang vận hành cực nhanh với quỹ tích khác nhau, xẹt qua như tia chớp, xuyên qua bóng đêm, đuổi theo từng người.

Soạt soạt soạtI

- Người này cường đại quá.

Dễ như trở bàn tay.

Tiêu Dương ngẩng đầu nhìn chằm chằm quỹ tích công kích sặc sỡ, đôi mắt lóe lên một tia sắc bén, lòng bàn tay khẽ siết. Chuôi kiếm xông lên trời, lập tức soạt soạt vài tiếng, âm một tiếng phá tan công kích này.

Chim Cù Như thấy tình thế không ổn, lập tức đập cánh bay lên trời cao.

- Cù Như Cù Như!

Những công kích sặc sỡ từ trên trời cao hóa thành một đường, ầm ầm đánh xuống đỉnh đầu Tiêu Dương.

Thậm chí bản thân Tiêu Dương cũng thật sự không ngờ, rõ ràng chỉ mới chạm nhẹ một cái, đã khiến một Thiên Hoàng vệ Hóa Tượng hơn ba mươi biến bị cắt thành hai mảnh.

Uy thế công kích kinh khủng quái!

Trong thế giới bức tranh "Thượng cổ hồng hoang", đám người Tiểu đội Tinh Anh tròn xoe hai mắt, lúc này đã hoàn toàn sững sờ, rung động mãnh liệt!

Chấn động!

Ở một nơi khác, ánh mắt Tiểu Thất hơi kích động, lệ nóng tràn khóe mắt.

- Mũi nhọn của Kiếm Tông! Đây mới thật là mũi nhọn của Kiếm Tông!

- Tiêu Dương, vinh quang của Kiếm Tông nhờ hết cả vào cậu.

Vù vù vùi Kiếm ý đầy trời khiến vô số người run rẩy, sợ hãi đến cực hạn.

Chỉ trong vài hơi thở ngắn ngủi, đã có năm Thiên Hoàng vệ ngã trước uy năng kinh khung của Thiên Kiếm trận của Tiêu Dương. Còn Mi Âm Thí Sát Trận bên kia, những âm thanh lả lướt vẫn chưa dừng, những hình ảnh hoang đường không ai dám nhìn vẫn diễn ra trên mặt đất.

Trong tình cảnh chém giết đầy máu tanh, mà vẫn kèm thêm những màn "phong hoa tuyết nguyệt" như vậy, thật sự vô cùng quái dị, thậm chí là buồn cười. Nhưng Đảo Quốc, không một ai cười nỗi. Đồng tử của ai nấy đều bị chấn động mạnh mẽ, đang nhìn chằm chằm thân thể đang đứng bất động sừng sững giữa không trung, chiến thần áo trắng đến từ Viêm Hoàng.

Bóng dáng đó gần như không động đậy, đã có thể tạo nên giết chóc kinh khủng như vậy.

Quá cường đại!

Norimi Morishita cũng cảm thấy linh hôn mình đang run rẩy. Lão không nắm chắc, nếu như mình ra tay có thể địch lại được tên khủng bố trước mặt không.

- Cũng may, để phòng vạn nhất, vị tiền bối kia cũng sẽ chạy đến sau.

- Chỉ có bốn vị tiên bối Thiên Hoàng vệ bốn sao mới có thể đối phó được Chiến thần Viêm Hoàng kinh khủng này.

Vùi! Vùi

Kiếm ý bay xéo, kiếm quang bay lượn, kiếm ảnh kinh hồn.

Âm ầm, trời đất biến sắc, dường như kinh hãi khi đối mặt với Thiên Kiếm trận.

Phá!!!

Tiêu Dương đột nhiên quát lớn một tiếng. Mười thanh Thiên Hoàng kiếm đồng loạt vọt xuống, hung hăng đánh lên Mi Âm Thí Sát Trận mà chính hắn bày bố. Mi Âm Thí Sát trận ầm ầm vỡ nát.

Ngàn người bên trong, số có thể sống sót chỉ còn chưa đến một nửa. Lúc này, thần trí của mọi người đã khôi phục, có vài người thậm chí đã phát hiện dưới háng mình còn có một người, có vài người phát hiện mình đang ở dưới háng người khác, lập tức ai nấy liền khóc rống lên...

Vù! Vùi Vùi

Không có nhiều thời gian cho họ suy nghĩ, thân kiếm đã bay múa đầy trời, thu hoạch từng tính mạng, dễ như trở bàn tay, không tốn chút sức lực.

- Giết đi

Trận chiến tối nay, dường như đã lên đến đỉnh điểm. Mùi máu tanh nồng nặc cũng kích thích sự điên cuồng của người Đảo Quốc. Bọn họ cố nén sự sợ hãi, đôi mắt đỏ bừng điên cuồng tấn công về phía Tiêu Dương. Đặc biệt là hơn hai mươi Thiên Hoàng vệ còn lại, tất cả uy lực Hóa Tượng, cùng lao lên...

Bầu trời như có pháo hoa đẹp đế nổ tung.

Bóng đêm như màn bạc.

Mưa to gió lớn!

Kiếm quang bao phủ cả trời đất.

Soạt soạt soạtI

Ánh mắt Tiêu Dương liếc nhìn trời, điều khiển năm trăm thanh thần binh nhận chủ, ầm ầm đánh về làn sóng công kích điên cuồng của đám Thiên Hoàng vệ Đảo Quốc. Từng thi thể ngã xuống dưới chân Tiêu Dương, từng tia máu tươi bắn lên mặt Tiêu Dương... - Giết!

Ánh mắt Tiêu Dương lạnh lùng, không có chút tình cảm. Ánh mắt sắc bén quét qua hai mươi bảy Thiên Hoàng vệ Đảo Quốc còn lại. Kiếm ý vừa động, kiếm ảnh đã giáng xuống.

Hộc! Hộc! Hộc!

Vô số những đạo máu tươi phun ra.

Ba mươi hai Thiên Hoàng vệ Norimi Morishita cử đến, tất cả đều đã mất mạng.

Soạt soạt soạt-

Dưới kiếm quang đầy trời, lấy mạng tất cả những kẻ được gọi là tinh anh của Thần điện Đảo Quốc.

Rốt cuộc, có một người suy sụp, rên lên một tiếng, bưng lấy cánh tay gấy của mình.

- Hắn là ác ma giết người, mau chạy đi!

- Chúng ta chỉ chết uổng thôi!

- Trốn!

Binh bại như núi lỡ.

Hoàn toàn sụp đổ, bỏ chạy tán loạn...

Cánh tay Tiêu Dương giang ra, ngạo nghễ giữa bầu trời đêm. Trên đỉnh đầu, thần quang của năm trăm thanh Thiên Hoàng kiếm lưu động, uy thế kinh trời, ánh sáng sắc bén tràn ngập trời đất.
Bình Luận (0)
Comment