Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 757 - Chương 761: Tôi Cũng Có Chỗ Khó Của Tôi!

Chương 761: Tôi cũng có chỗ khó của tôi! Chương 761: Tôi cũng có chỗ khó của tôi!Chương 761: Tôi cũng có chỗ khó của tôi!

Lúc này ngay Chúc Hỏa sứ giả cả suy nghĩ muốn khóc cũng có.

Đúng là bánh bao ném cho chó một đi không trở lại! Cả tảng đá to như vậy, bên trong cất giữ bảo vật quý giá nhất của Phật môn 'Bồ Tát xử thai kinh, vậy mà lại hoàn toàn biến mất ngay trước mặt mình.

Lão ngây người nhìn một lúc, ngay sau đó tức đến suýt hộc máu.

Thần điện chi tử dưới kiếm Tiêu Dương cũng trợn trừng mắt nhìn đến nỗi cảm giác hơi cay cay.

Sao lại có thể như thế?

Làm sao một tảng đá khổng lồ bị phong ấn lại có thể biến mất như vậy được...

Chẳng lẽ thật sự bị tên nhóc này 'gói mang về' rồi sao?

Gói mang về...

Giát Giát nghi hoặc ngẩng đầu nhìn trời, miệng lẩm bẩm:

Bởi vậy Giát Giát ở bên trong không nhìn thấy cảnh tượng Tiêu Dương hút tảng đá màu vàng vào bên trong.

Dù sao thì 'Thượng cổ Hồng Hoang' cũng có nhiều chỗ trống.

Sau khi Tiêu Dương ra ngoài liên không để Giát Giát nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài, hắn làm như vậy cũng vì cẩn tắc vô áy náy. Hắn cắt đứt liên lạc giữa 'Thượng cổ Hồng Hoang với thế giới ngoài, xác suất bị người khác phát hiện ra sẽ thấp hơn.

- May là lúc thu nạp Kim Kiếm phát hiện ra Họa Đạo còn có tác dụng kỳ diệu này, sau này ra ngoài muốn gói cái gì vê cũng tiện.

Giát Giát vô cùng kích động, trong đầu với mới nghĩ tới 'Bồ Tát xử thai kinh thì 'Bồ Tát xử thai kinh' liên từ trên trời rơi xuống.

Chỉ cần nghĩ đến ba chữ này là muốn hộc máu. Dường như nhìn thấy một cảnh tượng, trên con phố náo nhiệt, một bà dì câm theo cái bao đựng đầy khoai lang vui vẻ đắc ý rời khỏi sạp hàng bán hàng thanh lý...

Giát Giát cẩn thận quan sát một lượt sau đó hai mắt lập tức sáng sực, y nhảy cẵng lên hét:

Tiêu Dương quét mắt nhìn xung quanh xem có đồ gì quý không, tiện tay mang về luôn.

Mà vẻ mặt của Tiêu Dương lúc này... miệng nhếch lên hết cỡ, cười đến hoa cũng phải thẹn.

- Chẳng lẽ ở chỗ không gian này của đại ca có thiên thạch sao?

- Con muốn có một cô vợ... Con muốn có thật nhiều thật nhiều vợ..............

Lúc này, bên trong 'Thượng cổ Hồng Hoang, một tảng đá to đùng từ trên trời rơi xuống. 'Bịch một phát, suýt chút nữa đè chết Giát Giát, may là y phản ứng kịp nhanh nhẹn nhảy sang một bên nên mới thoát chết.

Bên trong trận pháp phong ấn Hỏa Chúc yên lặng như tờ.

- Ôi má ơi! Là... là 'Bồ Tát xử thai kinh!

Giát Giát nhìn chăm chằm vàng tảng đá đột nhiên từ trên trời rơi xuống này. Dường như nghĩ đến cái gì đó, y ngẩng phắt đầu lên sau đó đột ngột quỳ rạp xuống thành tâm bái lạy.

Sắc mặt Chúc Hỏa sứ giả hoàn toàn đen thui, lão dùng thần thức ra soát một lượt xung quanh. Lão nghi ngờ Tiêu Dương đã sử dụng thuật pháp che mắt đem tảng đá giấu ở một nơi khác trong khu biệt thự. Hòn đá đâu rồi?

Tiêu Dương nháy mắt vô tội đáp lại:

Tất cả mọi người đều có chung một suy nghĩ như vậy.

Nghe hắn nói vậy mọi người lập tức há to miệng.

Hai mươi người đứng sau lưng Tiêu Dương cảm giác trong đầu hoàn toàn trống rỗng. Chúc Hỏa sứ giả dễ dàng lấy 'Bồ Tát xử thai kinh như vậy, bên trong chắc chắn có âm mưu. Rất dễ dàng nhận thấy, hòn đá chứa 'Bồ Tát xử thai kinh chắc chắn không bình thường. Có khả năng nó đã được phong ấn bằng một trận pháp có thể tự động tấn công người khác, chỉ cần Tiêu Dương tới gần sẽ lập tức rơi vào trong trận pháp. Sau khi Chúc Hỏa sứ giả cứu được người sẽ thẳng tay giết chết Tiêu Dương.

- Sao Đảo Quốc lại chọc phải cái tên này vậy?

- Quả đúng là ăn đến không còn một mẩu xương!

- Mẹ... nó! Thì ra chính thằng ranh này đã ăn trộm đồ của các gia tộc tông phái trong thành phố Nagoya.

Nhưng trong khi mọi người người còn chưa kịp nhắc nhở Tiêu Dương thì hắn đã nhanh chóng gói tảng đá mang về.

- Thì vãn bối gói mang về rồi! Chẳng phải tiền bối nói có bản lĩnh thì mang đi sao?

Tiêu Dương khiêm tốn cười, nói:

- Chút bản lĩnh gói phân đó, tiểu bối vẫn có. Bằng không... nhiều nhà như vậy, nếu phải chuyển đi hết chẳng phải sẽ mệt chết tôi sao?

Đây là câu hỏi duy nhất trong lòng tất cả mọi người.

- 'Bồ Tát xử thai kinh ở chỗ nào?

Đột nhiên lão phẫn nộ gầm lên:

Cho dù là thế, loại thủ đoạn vặt vãnh đó cũng không thể qua mắt được lão.

Chân tướng cuối cùng đã lộ ra.

Chúc Hỏa sứ giả tức đến run rẩy, cơn thịnh nộ sắp không kiêm chế nổi nữa rồi.

Lão thực sự muốn nổi điên rồi!

Tuy nhiên thằng nhóc này vẫn luôn duy trì cảnh giác, thanh kiếm vẫn đặt bên cổ Thần tử. Lão không thể hành động thiếu suy nghĩI

- Khốn kiếp! Đáng chết!

Cơn giận của Chúc Hỏa sứ giả đã lên đến đỉnh điểm.

Ngực lão phập phồng lên xuống...

Tiêu Dương liếc nhìn ngực của Chúc Hỏa sứ giả, sau đó ngạc nhiên nói:

- Ô? Cũng lớn đấy chứt

Quả đúng là một con rùa không thể cạy ra khỏi mai.

Chúc Hỏa sứ giả rống lên, trước nay những người thực lực kém hơn làm gì có chuyện uy hiếp được lão. Với sức mạnh tinh thần siêu mạnh, lão luôn khiến kẻ khác phải thuân phục mình. Thế nhưng không ngờ, tên nhóc này lại hoàn toàn không hề hấn gì, tinh thân của hắn rất vững, tinh thân lực của lão không thể xâm nhập vào được. - Cậu đã lấy được 'Bồ Tát xử thai kinh, tại sao vẫn không thả Thần tử ra?

Lẽ ra không nên để Thần tử xuất hiện, như vậy sẽ không bị hắn bắt làm con tin.

Nhưng nếu không đánh, lão sẽ mất nửa cái mạng vì tức.

Muốn đánh lại không thể đánh.

Bởi vì lúc này Chúc Hỏa sứ giả thực sự đã bị hắn làm cho tức muốn bốc khói lên luôn.

Khuôn mặt lão đỏ bừng, quát lớn:

- Giết! Đêm nay bản sứ giả nhất định sẽ giết sạch các người!

Tiêu Dương không vui lườm lão một cái, nói:

- Nói không thì có tác dụng gì!

Bịch! Bịch! BịchI

Chúc Hỏa sứ giả hận không thể đi đâm đầu vào đâu đó cho chết quách đi!

Lão hận!!!

Tại sao đêm nay lão lại đụng phải cái tên quái thai này chứ?

Ánh mắt mọi người nhìn Tiêu Dương lập tức thay đổi. Đêm nay bọn họ có thể thoát được ra ngoài hay không đều phải trông chờ vào chàng trai này rồi.

Mọi người hoàn toàn không thể tiếp nhận nổi chuyện này.

Một thằng nhóc cảnh giới Hóa Tượng ba trăm biến bắt một cường giả tâm Lôi Tam Kiếp làm con tin, khiến cường giả Tâm Lôi Ngũ Kiếp tức đến hộc máu...

Cơn giận tích tụ khiến tim chịu áp lực quá lớn dẫn đến thổ huyết. Hai mươi người đừng sau lưng Tiêu Dương trợn mắt há mồn nhìn cảnh tượng ngàn năm có một này.

Chúc Hỏa sứ giả không nhịn được nữa, miệng phun ra một ngụm máu.

Phụt!

Nhịn!

Mình phải nhịn!

Tiêu Dương tỏ ra khó xử, ngẩng đầu nhìn bầu trời rực lửa, nói:

- Trận pháp này...

- Cậu đừng có mơi

Chúc Hỏa sứ giả gầm rú lên:

- Muốn bản sứ giả thu hồi trận pháp là điều không thểt

Một khi thu hồi lại trận pháp phong ấn, ngay cả quyền chủ động cuối cùng lão cũng không có! Chúc Hỏa sứ giả tuyệt đối không thỏa hiệp điều kiện này!

Đêm nay những người này đến Đảo Quốc làm loạn, nếu lão để bọn họ toàn mạng rời khỏi đây, mặt mũi Đảo Quốc còn đâu nữa?

Gân xanh trên mặt nổi lên, ánh mắt Chúc Hỏa sứ giả trở nên điên cuồng, lão tức giận quát lớn:

- Bản sứ giả cho cậu hai lựa chọn! Một là thả Thần tử đồng thời giao 'Bồ Tát xử thai kinh ra đây, bản sứ giả sẽ để cậu bình an rời khỏi đây! Hai là cậu giết chết Thần tử, bản sứ giả sẽ... băm cậu ra thành ngàn mảnh! Lão nghiến răng nghiến lợi, hai mắt dữ tợn.

Sự kiên nhẫn của Chúc Hỏa sứ giả đã hoàn toàn biến mất!

Mặc dù sinh tử của Thần tử rất quan trọng nhưng 'Bồ Tát xử thai kinh cũng quan trọng không kém. Nếu cứu được Thần tử nhưng lại làm mất 'Bồ Tát xử thai kinh, vẫn là tội chết! Thực tế Chúc Hỏa sứ giả cũng đã bị Tiêu Dương làm cho tức đến sắp chết nên không thể nghĩ được đến những chuyện khác, nắm đấm siết chặt vang lên tiếng cạch cạch của xương khớp.

Tiêu Dương kinh ngạc nhìn Chúc Hỏa sứ giả.

Một lúc sau hắn mới nghi hoặc, mở miệng nói:

- Ông... nghĩ nhiều rồi!

Tiêu Dương híp mắt tươi cười, nói:

- Tôi hoàn toàn không có ý muốn ông thu hồi lại trận pháp này.

Hắn nghiêm túc nói:

- Trận pháp này là do ông tốn bao tâm huyết mới có thể tạo ra cho mọi người được chiêm ngưỡng. Nếu như tôi bảo ông thu hồi nó lại chẳng phải sẽ phụ ý tốt của ông hay sao?

- Huống hồ chi...

Tiêu Dương híp mắt cười nói:

- Nếu tôi muốn đi, có thể đi bất cứ lúc nào.

Có thể đi bất cứ lúc nào!

Mọi người kinh ngạc.

Tuy nhiên lại nghĩ tới hình ảnh Tiêu Dương phất tay một cái 'Bồ Tát xử thai kinh: đã biến mất, mọi người kích động hắn lên. Nếu hắn có thể làm cả một tảng đá to như vậy biến mất, nhất định cũng có thể làm bản thân hắn biến mất...

Sau một hồi kích động mọi người lập tức chuyển sang kinh hoàng.

Nếu như hắn biết mất, nơi này sẽ chỉ còn lại bọn họ, đây thực sự là một cơn ác mộng!

- Người anh em.

Một người không thể chờ đợi được lập tức bước lên, vẻ mặt lấy lòng, nói:

- Người anh em, ở đây tôi có tấm thẻ ngân hàng Thụy Sĩ, bên trong có tám trăm triệu đô la Mỹ. Nếu như người anh em thích, tôi có thể tặng cho cậu.

- Tám trăm triệu đô la Mỹ?

Hai mắt Tiêu Dương sáng lên, hắn lập tức nhận lấy, cười toe toét nói:

- Tôi thấy anh cũng khá đẹp trai, vậy tôi sẽ đưa anh đi.

Tiêu Dương huơ tay một cái, người đứng trước mặt hắn lập tức biến mất.

Khiếp sợi

Kinh hãi!

Mọi người vô cùng kích động, đồng thời vô cùng hâm mộ người vừa rồi. Nhìn thấy Tiêu Dương chẳng tốn chút sức nào đã làm người kia biến mất, bọn họ lại càng khát vọng hơn.

Hy vọng sống đang bày ra trước mắt bọn họ. - Anh em...

- Anh bạn...

Một đám người nhao nhao bước đến.

- lm miệng!

Tiêu Dương hét lớn một tiếng sau đó lại quát tiếp:

- Dừng tay!

Lần quát thứ hai là dành cho Chúc Hỏa sứ giả. Thì ra lão thấy tình thế có vẻ hỗn loạn nên muốn nhân cơ hội đó ra tay cứu người. Kết quả lão vừa mới giơ tay lên đã bị Tiêu Dương phát hiện ra, ánh mắt hắn đầy cảnh giác nhìn lão chằm chằm. Thanh kiếm trong tay hắn lại cắt qua cổ Thần tử một đường khiến máu tươi chảy ra...

Chúc Hỏa sứ giả phẫn nộ nhưng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Lúc này Tiêu Dương mới lại mỉm cười quay đầu lại nhìn hai mươi người kia, đám người đưa ra rất nhiều điều kiện hấp dẫn để lấy lòng hắn.

- Tôi cũng rất muốn cứu tất cả mọi người ra ngoài nhưng...

Tiêu Dương tỏ vẻ khó xử, chậm rãi nói:

- Thi triển loại bí pháp nghịch thiên này rất khó khăn, tôi không thể thi triển quá nhiều lần.

Nghe vậy mọi người lập tức tỏ ra lo lắng.

Nói như vậy có nghĩa là vé vào có hạn, hết phiếu liên không bán nữa?

Kể cả chín cường giả Tâm lôi kiếp cũng có vẻ mặt lo lắng.

Đám người đưa ra cho Tiêu Dương không ít điều kiện hấp dẫn.

Thậm chí còn có một tên lớn tiếng nói muốn tặng cho Tiêu Dương mười cô nàng mỹ nữ.

Tiêu Dương không hài lòng lườm người đó.

Đại gia tôi là cái loại người đó sao?

Tuy nhiên Tiêu Dương vẫn lưu ý đến người đó, thâm nghĩ nếu có cơ hội thì cứu gã ra cũng được.

Chúc Hỏa sứ giả đứng ở đằng xa tức đến nghiến răng nghiến lợi!

Bùng nổi

Đúng là khinh người quá đáng, đám người này hoàn toàn không coi lão ra cái thể thống cống rãnh gì cải

Nhưng... hiện tại không thể tùy tiện ra tay!

Thần tử đang ở trong tay Tiêu Dương, đây quả thực là điểm trí mạng của lão!

- Mọi người nghe cho rõ đây.

Tiêu Dương do dự một lúc lâu, sau đó mới cắn răng đưa ra quyết định, hắn thở dài, nói:

- Nếu như tôi cứu tất cả mọi người ra ngoài sẽ phải trả một cái giá rất đắt. Mà tôi không thể trả giá không công được đúng không?

Mọi người nhất loạt gật đầu tán thành.

Một lẽ rất đương nhiên.

Trên đời này làm gì có chuyện tốt nào tốt đến vậy. Không cần nghĩ cũng biết, phương pháp nghịch thiên như vậy nếu như hắn sử dụng nhiều lần chắn chắn rất khó khăn.

Mọi người đều rất thông cảm cho Tiêu Dương.

- Hay là thế này đi.

Tiêu Dương tỏ vẻ bất đắc dĩ, hắn giơ ba ngón tay lên, nói:

- Ba năm! Các người ai đồng ý đi theo tôi trong vòng ba năm, tôi sẽ cứu người đó ra ngoài!

Trên mặt hắn hiện ra vẻ sâu khổ, đảo mắt nhìn mọi người, nói:

- Nhưng cũng đừng nhiều người quá, tôi... tôi cũng có chỗ khó của tôi!

Cái đuôi hồ ly của Tiêu Dương cuối cùng cũng lộ ra, ánh mắt của hắn không ngừng liếc về phía chín cường giả Tâm Lôi Kiếp.
Bình Luận (0)
Comment