Chương 762: Tiên giới?
Chương 762: Tiên giới?Chương 762: Tiên giới?
Mục đích của Tiêu Dương chính là chín cường giả Tâm Lôi Kiếp. Cho dù bọn họ chỉ là Tâm Lôi Nhất Kiếp nhưng đối với mạch Kiếm Tôn hiện nay như vậy đã là quý lắm rồi. Hiện tại trong mạch Kiếm Tôn chỉ có một mình La Thiên Tôn Tọa vừa mới đột phá tới Tâm Lôi Kiếp.
Tiêu Dương rất muốn bên cạnh có những người như vậy.
Còn vê những người khác, nếu đã có thể sống sót sau trận chiến điên cuồng với Thiên Hoàng Vệ tự nhiên sẽ cách bảo vệ mạng của họ. Thực lực của những người đó ít nhất cũng phải đạt đến Hóa Tượng mấy trăm biến.
Một đội ngũ cường giả mạnh như vậy nếu như không phải rơi vào tuyệt cảnh bị Đảo Quốc đuổi cùng giết tận sẽ không bao giờ có chuyện chịu quy thuận Tiêu Dương.
Vẻ mặt lo lắng của Tiêu Dương lúc này nhìn có phần hơi tội nghiệp khiến người khác không đành lòng làm khó hắn.
Mọi người lại càng tin tưởng, loại phương pháp nghịch thiên này nếu Tiêu Dương dễ dàng đồng ý giúp những người không quen biết quả đúng là chuyện lạ.
Đi theo hắn ba năm.
Mọi người có chút do dự, tất cả đều biết điêu này có nghĩa là gì.
Một trong số chín cường giả tỏ thái độ, e rằng những người khác cũng sẽ không suy nghĩ nhiều.
Đại bộ phận mọi người đều đứng ra, chỉ có một số ý người bởi vì nguyên nhân thân phận cùng một số người là đặc công bí mất lệ thuộc vào quốc gia vẫn còn chần chừ...
Một cường giả Tâm Lôi Kiếp đến từ châu Phi lập tức đưa ra quyết định, gã đi lên phía trước. Gã vốn là một tán tu, thường xuyên đi khắp nơi tu luyện vì vậy việc đi theo Tiêu Dương ba năm không phải vấn đề.
- Bắt đầu từ hôm nay, cậu sẽ là ông chủ của tôi.
Hơn thế nữa, số lượt người có hạn. Mà nhìn vẻ mặt Tiêu Dương lúc này hình như còn có ý hối hận.
Cho dù phản ứng kịp thời nhưng trong nháy mắt vẫn có hai người thổ huyết ngã xuống trong vũng máu.
Sau khi Tiêu Dương cứu bọn họ ra khỏi đây, bọn họ sẽ mất đi ba năm tự do. Trong ba năm đó, bọn họ sẽ phải nghe lời Tiêu Dương không điều kiện.
Bỗng nhiên, một cơn cuồng phong nổi lên mang theo ngọn lực nóng rực.
- Tôi đồng ý.
Nhưng nghĩ lại, trước mắt bọn họ chỉ có hai con đường. Một là chết ở chỗ này, hai là đi theo Tiêu Dương ba năm. Bên nào nặng bên nào nhẹ hoàn toàn không cần phải nghĩ cũng biết.
- Anh bạn nhỏ, tôi đồng ý.
Mọi người sợ hãi đồng loạt hét lớn.
Tiêu Dương mỉm cười gật đầu.
Một bóng người bay lướt qua.
Mọi người kinh hãi, lập tức vận công chống lại.
- Anh bạn nhỏ, cứu mạng!
- Gói mang vê! - Thấy lực hút không nên chống cự lại!
- Tôi cũng đồng ý!
- Lão già vô sỉ này, dám phá hỏng chuyện tốt của Tiêu đại gia đây!
- Cậu... cậu rốt cuộc đã sử dụng thuật che mắt gì?
Chúc Hỏa sứ giả không kiềm chế được nữa cuối cùng ra tay tấn công. Ánh mắt lạnh lẽo nhìn vào Tiêu Dương. Lão không dám động vào hắn vì sợ ném chuột vỡ bình nhưng còn đám người này, lão hoàn toàn không cần kiêng nể. Hơn nữa lão cũng không để ý đến Tiêu Dương, lão không tin Tiêu Dương có thể vì một đám người không liên quan mà giết chết cây cọc cứu mạng duy nhất của hắn.
Trong mắt lão hiện lên vẻ tham lam.
Tuy nhiên lão lại càng tò mò muốn biết rốt cuộc Tiêu Dương đã sử dụng loại thuật pháp nào.
Chúc Hỏa sứ giả kinh sợ gầm lên, lão không cam lòng. Lão còn chưa giết được mấy người, nhất là chín cường giả Tâm Lôi Kiếp kia, tất cả đều đã bị Tiêu Dương mang đi. Sau khi tới biệt thự làm loạn một trận giờ lại để bọn họ dễ dàng rời đi, việc này chẳng khác nào tát thẳng vào mặt Chúc Hỏa sứ giả.
Tiêu Dương cắn răng quát lớn:
- A, cứu, hãy mang tôi đi với...
Những lời chưa kịp nói đều bị ngọn lửa thiệu trụi.
Một lát sau, ngoài những người được Tiêu Dương mang đi ra, những đặc công cùng cường giả khác đều ngã xuống trong vũng máu, không một ai còn sống. Còn Tiêu Dương vẫn giữ Thần điện chỉ tử duy trì khoảng cách an toàn với Chúc Hỏa sứ giả. Thanh kiếm trong tay chưa lúc nào rời khỏi cổ Thần điện chỉ tử.
Chỉ trong nháy mắt Tiêu Dương đã điều khiển lực hút của 'Thượng cổ Hồng Hoang vô hình.
Chỉ một cái phất tay, những người nói muốn đi theo Tiêu Dương đều được bàn tay thần kỳ của hắn mang đi. Sức mạnh thần bí này khiến đám Thiên Hoàng Vệ kinh hãi không nói nên lời. Chúc Hỏa sứ giả cũng khiếp sợ đến câm nín.
- Mang tất cả vê!
- Gói mang vê!
Nếu như có thể học được loại thuật pháp này, nó sẽ trở thành tấm bùa hộ mạng tuyệt vời nhất.
Tiêu Dương nhếch miệng cười, nháy mắt nói:
- Tôi sẽ cho ông chiêm ngưỡng thuật che mắt của tôi!
Tiêu Dương đột nhiên thu kiếm, kiếm quang lập tức biến mất.
Bịch!
Hắn tung ra một chưởng đánh thẳng vào lừng Thần điện chi tử. Ngay lập tức Thần điện chi tử cảm nhận một cơn đau thấu tim gan chạy thẳng từ trên đầu xuống ngón chân...
- Thần tửi
Chúc Hỏa sứ giả kinh hãi, hai mắt trừng lớn!
Lão vốn chỉ tập trung vào Tiêu Dương phòng trường hợp hắn đột nhiên biết mất nhưng không ngờ hắn ra giở chiêu này. Hắn đánh một chưởng lên lưng Thần điện chỉ tử, không những thế lực còn rất lớn, dường như muốn đánh chết Thần tử.
Tất cả vốn dĩ đều nằm trong khống chế của bọn họ. Ánh mắt lão nhìn xung quanh, toàn bộ phạm vi trong khu biệt thự đều là một đống lộn xộn, vô số xác chết, máu me loang lổ khắp nơi. Trận đánh đêm nay, Đảo Quốc đã điều động đến đây vô số cường giả, ngay từ trước bọn họ đã dự đoán được cường giả của các nước sẽ tới đây tranh đoạt 'Bồ Tát xử thai kinh.
Khuôn mặt Chúc Hỏa sứ giả dữ tợn, ngẩng đầu lên rống lớn!
- AAAAIH
Chỉ cần Chúc Hỏa sứ giả phân tâm, Tiêu Dương lập tức có thể dễ dàng rời đi.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Lão nhất định sẽ cứu Thần điện chi tử.
Làn khói đặc do Thiên địa độn tạo ra dần tan biến, đám Thiên Hoàng Vệ xông tới, mặt lập tức biến sắc.
- Biến mất rồi!
- Biến mất rồi! Thực sự biến mất không chút dấu vết!
Chúc Hỏa sứ giả run rẩy, hai tay không thể rời khỏi người Thần điện chi tử. Lão truyền nội lực vào trong cơ thể y, trong lòng tức đến muốn bốc khói.
- Chết tiệt!
Chúc Hỏa sứ giả nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt đó như muốn ăn tươi nuốt sống Tiêu Dương!
Với thực lực của lão, một tên nhóc như Tiêu Dương không xứng để lão phải để ý. Hắn chỉ là một con kiến hôi chết tiệt!
Thế nhưng đêm nay, lão lại bị một con kiến xoay như chong chóng, từ đầu đến cuối đều nằm ở thế bị động! Đến cuối cùng hắn bỏ trốn, lão vẫn bị hắn bẫy. Hắn lợi dụng Thần điện chỉ tử, một chưởng của hắn khiến mạng sống của Thần tử bị đe dọa. Nếu như lão không quan tâm, dùng khí cơ trói chặt Tiêu Dương có lẽ sẽ có cơ hội biết đến sự tồn tại của 'Thượng cổ Hồng Hoang.
Thế nhưng Tiêu Dương biết Chúc Hỏa sứ giả chắc chắn không dám bỏ mặc sống chết của Thần điện chỉ tử.
Chúc Hỏa sứ giả biến sắc, trong nháy mắt lão đã không còn cảm nhận được hơi thở của Tiêu Dương nữa.
- Không ổn!
Tiêu Dương vẫy tay phất cờ, sử dụng Thiên địa độn hủy diệt đi khí cơ Chúc Hỏa sứ giả cuốn trên người hắn.
Thiên địa độn!
Đúng lúc này, phía trước truyền đến tiếng nổ dữ dội.
Tuy nhiên Tiêu Dương khống chế lực rất tốt, một chưởng tưởng chừng như muốn lấy mạng Thần điện chỉ tử thực ra chỉ làm tổn thương kinh mạch của y, hoàn toàn chưa chạm đến tim. Đến lúc này Chúc Hỏa sứ giả cũng mới chú ý tới, lão không dám chần chờ lao lên ôm lấy Thần điện chi tử. Lão lập tức truyền nội lực vào cho Thần điện chi tử để bảo vệ tâm mạch của y.
Thế nhưng lại vì một tên quái thai khiến cho mọi công sức chuẩn bị của Đảo Quốc đổ sông đổ bể.
Không nói đến chuyện bọn họ hy sinh mất vô số người, hiện tại đến cả 'Bồ Tát xử thai kinh cũng đã không còn.
Lúc này tính mạng của Thần điện chi tử như mành chỉ treo chuông. Nội lực của lão có thâm hậu hơn nữa cũng chỉ có thể bảo vệ tâm mạch mà không thể hoàn toàn chữa khỏi... Thu hồi trận pháp phong ấn Chúc Hỏa?
Con ngươi lão co lại, mặc dù bọn Tiêu Dương đã biến mất nhưng lão tin rằng bọn họ nhất định vẫn còn đang ở trong trận pháp. Chỉ cần lão không thu hồi trần pháp, sống chết đợi ở đây, bọn họ nhất định sẽ phải lộ diện.
Thế nhưng Thần điện chỉ tử không thể đợi được.
- Tôi... hậnIII
Chúc Hỏa sứ giả ngẩng đầu lên hét một hơi dài, tim như đập lỡ một nhịp, con giận bùng lên không thể khống chế được nữa.
Nhất định là thằng ranh kia cố ý đánh Thần điện chỉ tử thành ra như vậy, mục đích chính là ép lão phải thu hồi trận pháp! Nếu không Thần điện chi tử chắc chắn sẽ phải chết.
Lão nghiến chặt răng, tựa như muốn cắn nát tất cả mọi thứ trước mắt.
Hai tay siết chặt khẽ run lên, một lát sau ánh mắt lão đột nhiên trở nên ảm đạm.
Bất lực!
Đêm nay, lão chỉ có thể nhận mình đã thua!
Lão không đền nổi tính mạng của Thần điện chỉ tử.
Phù!
Trận pháp phong ấn Chúc Hỏa xuất hiện một lỗ hổng lớn, Chúc Hỏa sứ giả lập tức ôm theo Thần điện chi tử bay ra ngoài. Ngay sau đó trận pháp phong ấn lại bị đóng lại lần nữa.
Lão vẫn muốn thử đánh cuộc một ván, lão chỉ thu hồi một góc của trận pháp sau đó lập tức đóng lại. Tiêu Dương chắc chắn không thần không biết quỷ không ra chui ra vào đúng lúc đó.
Thế nhưng lão lại hoàn toàn không biết rằng, trong khoảng khắc lão quyết định thu hồi trận pháp ấy đã định sẵn lão không còn cơ hội bắt Tiêu Dương lại nữa.
Bởi vì Thượng cổ Hồng Hoang' đã biến thành một hạt bụi bám trên quần áo Chúc Hỏa sứ giả. Khi lão xông ra ngoài đã vô tình mang theo cả 'Thượng cổ Hồng Hoang ra.
Vù! Vùi
Chúc Hỏa sứ giả ôm Thần điện chi tử đang trọng thương bay về phía trước. Nửa đường bay qua một rừng cây, hạt bụi kia nhẹ nhàng rơi xuống, hoàn toàn không có chút bất thường nào.
Bên trong "Thượng cổ Hồng Hoang' là một thế giời tràn ngập linh khí.
Hai mươi cường giả đến từ các quốc gia khác nhau giờ phút này đều có cùng một vẻ mặt, đó là khiếp sợi
Cảm nhận được nơi này tràn đầy linh khí khiến bọn họ vô cùng kích động.
- Nơi này rốt cuộc là chỗ nào?
- Nơi tu luyện tốt nhất của sư môn tôi cũng không nhiều linh khí như vậy.
- Đây chẳng lẽ là Tiên giới trong truyền thuyết hay sao?
Đám người liên tục hít sâu tựa như muốn tranh thủ hít lấy một chút linh khí ở nơi này. Có người vội vàng ngồi xuống khoanh chân tu luyện. Không quan tâm đây là nơi nào, chỉ biết nơi này tuyệt đối là một thánh địa để tu luyện vì vậy phải nắm chắc cơ hội, tăng thêm thực lực.
Một lát sau có người mở trừng mắt ra, mừng rỡ nói: - Đột phá rồi! Chỉ trong thời gian ngắn như vậy không ngờ lại đột phá được chướng ngại mà trước đây tôi không thể đột phá nổi. Nơi này quả đúng là thánh địa tu hành!
Không chỉ một mình người này mà tất cả những người khác đều có chung cảm nhận như vậy.
Bọn từ từ mở mắt ra đánh ra thế giới tràn ngập linh khí này. Một lát sau đột nhiên có một con chim khổng lồ bay qua trên đỉnh đầu bọn họ, khí thế của nó rất mạnh mẽ, trên người toát lên sát khí khiến người †a không rét mà run.
Mở to mắt nhìn kỹ, tất cả lập tức kinh hãi đứng dậy.
- Ặc! Là quái điểu ba đầu!
- Lại còn là đầu người nữa chứi
Cả người đều giật mình.
Bọn họ chưa từng gặp con chim nào quái dị như vậy.
- Chẳng lẽ nơi này thật sự là Tiên giới sao?