Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 792 - Chương 797: Bó Tay!

Chương 797: Bó tay! Chương 797: Bó tay!Chương 797: Bó tay!

Tiêu Dương thu kiếm lại, vẻ mặt hắn không hề vui sướng mà ngược lại là buồn bã.

Vết thương cũ.

Có thể tưởng tượng được vết thương năm xưa của Kỷ Ly tiên nhân nghiêm trọng đến mức nào, nếu không đã không bị nhốt trong này. Vết thương qua một trăm năm nhưng vẫn không thể lành lại.

Trong lúc hai người giao đấu, Tiêu Dương có thể cảm nhận được khát vọng trong lòng Kỷ Ly tiên nhân.

An đắc Ỷ Thiên kiếm, khóa hải trảm trường kình! ( Làm sao để cầm Ỷ Thiên kiếm vượt biển giết kình ngư))

Nhất định là lúc nào tiền bối cũng nghĩ tới cảnh bản thân một tay câm kiếm về nước giết địch.

Đáng tiếc đã nghĩ một trăm năm nhưng hiện thực tàn khốc, chỉ còn lại tiếng thở dài bất lực.

Hôm nay Kỷ Ly tiên nhân đã nhìn thấy hy vọng phục hưng Kiếm Tông từ trên người Tiêu Dương.

- Đồng thời đại diện ba vị tiên bối Ngũ Thất Cửu, bái kiến sư tôn!

- Tiêu Dương, cậu... cậu đã gặp Ngũ tử, Thất tử với Cửu tử rồi sao?

- Tiêu Dương bái kiến Kỷ Ly tiền bối.

Diệp Tang cùng Kỷ Ly tiên nhân sửng sốt, ánh mắt Kỷ Ly tiên nhân chợt sáng lên, giọng nói run rấy:

- Chắc cậu là Tiêu Dương phải không?

Kỷ Ly tiên nhân kinh ngạc.

- Truyền nhân của Kiếm tiên mạnh nhất!

Vẻ mặt Tiêu Dương có phần cổ quái, nếu như bình thường nghe thấy cái tên thất tử này nhất định sẽ phụt cười nhưng trong trường hợp này không thích hợp để cười. Tiêu Dương cố nén cười, một lát sau mới ho khan đáp lại:

Trước đó lão đã nghe Diệp Tang nhắc đến hắn.

Kỷ Ly tiên nhân kích động hỏi Tiêu Dương:

Ngũ Thất Cửu?

Diệp Tang kinh ngạc trợn mắt.

Tiêu Dương cúi người cung kính sau đó lại nói thêm:

- Thì ra Hàn động tam lão không chết mà chỉ là ký thác Tiên thần tâm trong Kim phủi

- Ba vị tiền bối Ngũ, Thất, Cửu hiện đang ở trong cơ thể vãn bối.

Tiêu Dương nói gắn gọn vê chuyện của ba người kia.

- Tiền bối, chúng ta không có nhiều thời gian để nói chuyện phiếm.

Đứa bé...

Cứu ra?

- Những năm qua, ba đứa bé đó đã vất vả rồi.

Tiêu Dương muốn giật bật gốc dây xích cắm sâu trong tường nhưng có chút khó khăn.

Hai mắt Kỷ Ly tiên nhân nhòe lệ, xúc động nói: Tiêu Dương quay đầu nhìn Kỷ Ly tiên nhân sau đó lại cau mày hỏi:

- Kỷ tiền bối, sợi dây xích này rốt cuộc dài bao nhiêu?

Thực ra hắn muốn đưa cả Kỷ Ly tiên nhân lẫn xích đi nhưng sợi xích này không chỉ được chôn sâu vào trong bước tường dường như nó còn được gắn chặt với cả dãy nhà. Chẳng lẽ mình phải gói tất cả cung điện này mang về sao? Ắc, đối tượng quá lớn không gói hết được.

Khóe miệng Tiêu Dương giật giật như trúng gió.

Kỷ Ly tiên nhân cười khổ, nói:

- Tiêu Dương à, cậu không phá được Tỏa Tiên Liên này đâu... Cậu trèo lên cao thế làm gì?

Kỷ Ly tiên nhân ngước mắt nhìn Tiêu Dương bám vào Tỏa Tiên Liên bò lên trên nóc nhà.

Tiêu Dương thầm nghĩ có khi nào trong mắt Kỷ Ly tiên nhân, hắn chỉ là một đứa trẻ sơ sinh bập bẹ nói không?

Tiêu Dương đánh giá sợi dây Tỏa Tiên Liên trói chặt Kỷ Ly tiên nhân.

- Đợi vãn bối cứu người ra sau đó để người đoàn tụ với ba vị Ngũ Thất Cửu.

Tiêu Dương nghiêm túc nói:

- Có cách nào kéo nó vê đây không?

Không đợi Kỷ Ly tiên nhân trả lời, Tiêu Dương đạp hai chân lên tường, hai tay kéo mạnh dây xích.

Bỗng nhiên phòng bên cạnh vang lên tiếng gào thét đầy phẫn nộ.

Tiêu Dương giật mình ngơ ngác nhìn Kỷ Ly tiên nhân.

Kỷ Ly tiên nhân cười khổ lắc đầu, nói:

- Tiêu Dương, cậu đừng phí sức nữa, hai người mau rời khỏi đây đi. Nếu không sẽ xảy ra chuyện đấy!

Kỷ Ly tiên nhân lo lắng cường giả tọa trấn Tử Vong Cốc của tổ chức Huyết Dạ sẽ chạy tới đây. Như vậy tương lai của Kiếm Tông sẽ gặp nguy hiểm.

Bản thân lão đã là một tù nhân cho dù ra ngoài được thì thế nào? Một trăm năm qua chẳng phải vẫn sống như vậy sao?

Tiêu Dương phỏng đoán:

Tuy nhiên Tiêu Dương lại bướng bỉnh lắc đầu không chịu đi. Nếu như hắn đi sợ là về sau tổ chức Huyết Dạ sẽ chuyển bọ Kỷ Ly tiên nhân đi nơi khác bởi vì căn cứ này đã bị lộ, sớm muốn gì các cường giả quốc tế cũng sẽ chạy tới đây.

Kỷ Ly tiên nhân liên tục giục hắn rời khỏi đây.

Bó tay toàn tập!

Tiêu Dương chán nản.

- Vẫn không được, mọi người đều bị nhiệt nóng làm phỏng nhưng Tỏa Tiên Liên vẫn không hề hấn gì.

Mấy cái đồ kim loại như này thường có tính hấp thụ nhiệt tốt, Tiêu Dương không biết Tỏa Tiên Liên này có tính hấp thụ nhiệt như thế nào cũng không dám lấy Kỷ Ly tiên nhân ra làm thí nghiệm. Tuy nhiên, khoảng năm phút đồng hồ sau, cùng với vô số tiếng mắng chửi cùng tiếng kêu gào đau đớn Tiêu Dương xím xịt chạy về.

Tiêu Dương nghe không hiểu nhưng Diệp Tang lại hiểu. Người đó đang mắng chửi Tiêu Dương.

- Cái tên khốn kiếp không có lương tâm kia! Kéo tay rồi còn kéo chân, chơi vui lắm phải không?

Cái tên khốn kiếp không có lương tâm đó chạy khắp các phòng thử một lượt dẫn đến hàng loạt tiếng chửi mắng. Tiêu Dương nhăn mày hỏi Tiểu Thất:

- Làm sao bây giờ? Chiến thuật đóng gói mang về không áp dụng được.

Tiểu Thất đau khổ nhăn mặt, nước mắt trên mặt vẫn chưa khô. Lão không ngờ lúc sinh thời còn được gặp lại sư tôn.

Nhưng giờ tận mắt nhìn thấy sư tôn chịu khổ nhưng lại bất lực không thể làm gì. Cái cảm giác này khiến tiểu Thất vô cùng hận bản thân.

- Đúng rồi, thử Hoàng Hỏa xem saol

Tiêu Dương nói liên làm, tuy nhiên hắn không thực hiện ở trong này mà chạy sang phòng cách vách thí nghiệm.

Phòng bên cạnh lập tức vang lên tiếng gào thét tru tréo.

Tiêu Dương không cam lòng, hắn chạy sang phòng bên cạnh dùng sức kéo mạnh.

- Hai chân hai tay, bốn dây xích nối liền hai mươi ba căn phòng khóa hai mươi ba cường giả. Trừ khi là phá vỡ dây xích, ngoài ra không còn cách nào cả.

- Không chỉ có phòng bên cạnh, mà phòng bên cạnh của bên cạnh cũng như thế này.

Vì để Tiêu Dương hết hy vọng, Kỷ Ly tiên nhân gật đầu.

- Chẳng lẽ sợi xích này được nối liền với các căn phòng khác đồng thời cũng khóa cả những người khác?

Một khi bọn họ phát hiện tổ chức Huyết Dạ giam giữ cường giả hàng đầu của các quốc gia ở nơi này nhất định sẽ làm dấy lên một làn sóng phẫn nộ. Về sau tổ chức Huyết Dạ sẽ trở thành con ghẻ của cả thế giới bị người người phỉ nhổ.

- Mất đi cơ hội lần này, lần sau muốn cứu người ra lại càng khó hơn.

Tiêu Dương cau mày nhìn dây xích thô to bằng cả cánh tay người, hắn nhất định không chịu thua, vén ống tay áo lên nói:

- Mụ nội nó chứ, tao không tin tao không làm gì được cái xích chó nhà mày!

Sắc mặt Kỷ Ly tiên nhân nháy mắt đen thui.

Xích chó...

Tiêu Dương xấu hổ nhìn Kỷ Ly tiên nhân, khụ khụ mấy tiếng, giải thích:

- Ờ... vừa rồi... vãn bối không phải nói tiền bối...

Tiêu Dương vung kiếm Thiên Hoàng trong tay lên vận hết sức chém vào Tỏa Tiên Liên.

Kengl

Cơ thể chợt tê dại lùi về sau mấy bước.

Kỷ Ly tiên nhân không biết phải nói thế nào để khuyên Tiêu Dương.

Tỏa Tiên Liên, nếu không phải Tiên nhân không thể nào phá vỡ được nó. Tiêu Dương mới chỉ đạt cấp Hóa Tượng làm sao có thể chém đứt được.

Biết rõ không được nhưng vẫn cố làm. Tuy nhiên nhìn thấy Tiêu Dương cố chấp như vậy thậm chí còn không ngừng chém lên Tỏa Tiên Liên...

Kỷ Ly tiên nhân cảm giác cổ họng mình như nghẹn lại, không thể nói nên lời.

Diệp Tang cũng vậy.

Cô hiểu rõ Tiêu Dương.

Mặc dù hắn không nói ra nhưng khi hắn nhìn thấy Kỷ Ly tiên nhân bị Tỏa Tiên Liên khóa trụ, trong lòng hắn nhất định rất đau.

Bị giam cầm cả một trăm năm đằng đẳng, loại cảm giác này không phải ai cũng hiểu được.

Cho dù chỉ là bèo nước gặp nhau nhưng lòng vẫn cảm thấy không đành.

Huống hồ chỉ Kỷ Ly tiên nhân lại còn là lão tiên bối của Kiếm Tông.

Mặc dù lão là Tiên nhân nhưng trong mắt Tiêu Dương lúc nào lão chẳng qua cũng chỉ là một ông cụ bị ngược đãi giam cầm trong ngục tối.

Một ông cụ mà hắn tôn kính.

Hô hấp của Tiêu Dương trở nên nặng nề, thanh kiếm Thiên Hoàng trong tay không bị sứt mẻ gì nhưng bàn tay của hắn đã chảy máu.

Lực phản lại quá lớn!

Kengl

Tiêu Dương điên cuồng chém lên vách tường nhưng cũng chỉ để lại một vết xước mờ.

- Cái nhà giam quái quỷ gì vậy!

Hai mắt Tiêu Dương đỏ lên vì tức, đến cả tường cũng cứng đến đáng ghét.

Tiêu Dương điên tiết vung kiếm lên chém.

Tuy nhiên vẫn vô dụng.

Kỷ Ly tiên nhân thở dài khuyên:

- Vô ích thôi, nếu không cậu thử dùng Kim phủ xem sao, đối phó với loại Tỏa Tiên Liên này chỉ có thân binh thông linh may ra còn có tác dụng.

Vừa rồi lúc nói chuyện về Ngũ Thất Cửu, Kỷ Ly tiên nhân đã biết Tiêu Dương có kim phủ nhưng lão cũng không ôm bất cứ hy vọng nào bởi thực lực của Tiêu Dương quá yếu.

Thần binh thông linh cũng cần phải đạt đến thực lực nhất định mới cho thể phát huy được hết sức mạnh của nó.

Hai mắt Tiêu Dương lập tức sáng lên, hắn vội vã cất kiếm Thiên Hoàng, đưa tiểu Thất vào 'Thượng cổ Hồng Hoang' sau đó triệu hồi Kim phủ ra.

- Yaaaalll

Ánh mắt Tiêu Dương vô cùng kiên định, hay tay vung Kim phủ khổng lồ lên chém mạnh xuống!

Kengl

Tia tửa bắn ra.

Âm-

Cơ thể Tiêu Dương bị lực phản trấn đẩy ngược lại đập mạnh vào vách tường.

Miệng phun ra một ngụm máu, Tiêu Dương tức giận chạy về vị trí cũ. Hắn triệu hồi Kim thương vận sức chém xuống.

Kengl!l

Âm-

Lại bị bật ngược lại!

- Tôi không tinl

Tiêu Dương tựa như một con báo nổi điên, hai mắt đỏ ngầu trợn trừng như quan công, trong tay bất ngờ xuất hiện Kim đaol

Kỷ Ly tiên nhân lúc này hai mắt cũng trừng lớn.

Vô cùng kinh ngạc!

- Tên... tên nhãi này nhà bán buôn thần binh thông linh hay sao vậy?

Kỷ Ly tiên nhân vốn tưởng Tiêu Dương chỉ có mỗi Kim phủ, không ngờ hắn lại liên tiếp lôi ra ba loại Thần binh thông linh.

Thần binh thông linh trong thiên hạ chỉ có mười tám chiếc!

Kỷ Ly tiên nhân ngẩn người.

Tuy nhiên đến cuối cùng Kim đao của Tiêu Dương cũng không có tác dụng.

BịchI

Cơ thể hắn va mạnh vào tường, máu tươi trào ra khóe miệng.

Lực phản chấn quá mạnh, Tiêu Dương không chịu nổi dẫn đến hộc máu.

- Tiêu Dương!

Diệp Tang lo lắng chạy tới nâng hắn dậy.

Tiêu Dương ngẩng đầu nhìn sợi Tỏa Tiên Liên, chỗ bị hắn chém liên tiếp vẫn bóng loáng, thậm chí đến một vết xước cũng không có.

Kỷ Ly tiên nhân mở miệng:

- Tiêu Dương...

- Tôi vẫn muốn thử một lần nữa.

Tiêu Dương cắn răng lau đi vết máu ở khóe miệng, nghiêng đầu nhìn Diệp Tang, nói:

- Chờ anh muốn chút.

Sau đó Tiêu Dương hoàn toàn biến mất trong không trung.

Bên trong 'Thượng cổ Hồng Hoang, Tiêu Dương xuất hiện trong khu vực chứa Kim kiếm.

Kim kiếm!

Tiểu Thất cũng hiện ra bên cạnh Tiêu Dương, lão biết Tiêu Dương đang nghĩ gì, lão cau mày nói:

- Tiêu Dương, Kim kiếm đúng là thần binh thông linh mạnh nhất nhưng...

Tiểu Thất chán nản xua tay, nói:

- Chúng ta không thể tới gân nó được.

Ánh mắt Tiêu Dương vô cùng kiên định, hắn ngẩng đầu nhìn thanh Kim kiếm khổng lồ lơ lửng trong không trung bắn ra ánh sáng thần thánh. Vẻ mặt hắn bỗng trở nên lưu manh, nghiến răng nói: - Nếu hôm nay nó không chịu theo tôi, tôi sẽ... cưỡng bức nói
Bình Luận (0)
Comment