Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 795 - Chương 800: Trì Hoãn!

Chương 800: Trì hoãn! Chương 800: Trì hoãn!Chương 800: Trì hoãn!

Thành công rồi!

Tiêu Dương mừng rỡ, hăng hái dùng sức.

- Kim muội muội, trông cậy cả vào em đấy!

Đường đường là Thần binh đứng đầu trong mười tám thần binh thông linh nhưng lại bị Tiêu Dương coi như rìu bổ củi. Từng nhát chém rất có tiết tấu chém tan bức tường, xích Tỏa Tiên Liên loảng xoảng rơi xuống đất.

Mục đích của Tiêu Dương rất đơn giản, nếu không thể chém đứt Tỏa Tiên Liên cũng không thể mang cả cung điện này đi vậy hắn sẽ phá hủy tất cả các bức tường.

Có Kim muội muội trong tay, tôi có cả thiên hạ.

Tiêu Dương lúc này rất khí phách.

Căn phòng bên cạnh giam giữ một người có mái tóc vàng bông xù che kín mặt lúc này đang phấn khích nhìn Tiêu Dương miệng nói ô oa gì đó.

Không biết tình huống bên ngoài thế nào, Tiêu Dương chỉ có thể giành giật từng giây một.

- Cho dù phá vỡ tất cả các bức tường nhưng hai mươi ba người bị xích Tỏa Tiên Liên khóa lại với nhau làm sao có thể ra khỏi đây được?

- Tổ chức Huyết Dạ thần thông quảng đại thật, đến cả Kim mao sư vương nổi danh giang hồ mà cũng bắt được...

Kỷ Ly tiên nhân dở khóc dở cười.

- Kim mao sư vương?

- Chắc... là có cách.

Những người bị nhốt ở nơi này đều có khát vọng được ra ngoài nhìn thấy mặt trời.

- Ông nội, Tiêu Dương bình thường có chút không nghiêm túc nhưng khi gặp chuyện lớn hắn sẽ không làm bừa đâu. Hắn làm như vậy chắc chắn là đã có cách.

Tiêu Dương sửng sốt, cảm thán:

Tuy nhiên đó chỉ là hy vọng xa vời, giờ đột nhiên hy vọng đó lại có thể thành sự thực, bọn họ đương nhiên vô cùng kích động.

- Rốt cuộc hắn muốn làm gì vậy?

Diêm Dương tiên nhân đứng trên mây lành, ánh mắt cao ngạo, phất tay nói:

Tiêu Dương cố nén xúc động lao lên hỏi Kim mao sư vương vê Cửu âm chân kinh. Hắn cầm theo Kim Kiếm tiếp tục phá vỡ các bức tường khác.

- Nể mặt bạn cũ, bản Vương không sẽ tính toán chuyện hôm nay, cậu mau cút đi.

Diệp Tang dừng lại sau đó do dự nói:

- Ha ha! Muốn trao đổi điều kiện với bản Vương sao? Nhóc con, cậu chẳng qua cũng chỉ là đồ đệ của Thánh Long Vương mà thôi.

Hai mắt Thái tử Dịch Hàn sáng lên. Thái tử Dịch Hàn nhìn xung quanh tìm kiếm bóng dáng Tiêu Dương nhưng lại phát hiện hắn không có ở đây.

Tiêu Dương lại tiếp tục phá thêm một bức tường nữa, ánh mắt thâm trầm nhìn lên phía trên sau đó cúi đầu lẩm bẩm:

Cùng thuộc top mười người dẫn đầu Thần bảng nhưng thực lực của Thánh Long Vương vượt xa Diêm Dương Vương.

Khói bụi mù mịt.

Thái tử Dịch Hàn nhíu mày. Quan hệ của Diêm Dương Vương với Thánh Long Vương bắn ngàn quả đại bác chẳng tới, lão 'có lòng tốt' thả gã đi chẳng qua là vì kiêng kị Thánh Long Vương!

- Không ngờ còn có cả 'gái phục vự! Cầm thú!

Tiêu Dương sửng sốt một lát sau đó căm giận quát:

Tiêu Dương ngẩn người, Tỏa Tiên Liên chỉ xuyên qua căn phòng này mà không khóa bất cứ cường giả nào. Tuy nhiên trong căn phòng có một đám người quần áo rách nát tả tơi.

Tuy nhiên hiện tại Diêm Dương Vương đã xuất hiện, cho dù gã tiếp tục cũng chỉ là phí công.

- Hôm nào phải đi tìm Tà Vương hỏi xem lúc xây cung điện này đã gọi công ty xây dựng nào. Đợi khi nào mình xây nhà cũng sẽ gọi bọn họ, xây dựng rất chắc chắn.

Diệp Tang đứng ở đẳng xa:

Một người biến mất trên chiến trường thường có ba nguyên nhân. Một là trở thành một cái xác nằm trên mặt đất, Thái tử Dịch Hàn biết Tiêu Dương không hề kém cỏi đến mức đó. Hai là chạy trốn, khả năng này rất thấp, không có căn cứ xác định. Ba là rất có thể... Tiêu Dương đã đột nhập vào trong căn cứ dưới lòng đất rồi.

Thái tử Dịch Hàn đã có quyết định.

Mình cần phải kéo dài thời gian.

Chỉ cần Tiêu Dương có thể xâm nhập vào trong trụ sở, một khi lấy được Ngọc tỷ như vậy cũng có nghĩa là nhiệm vụ của gã đã hoàn thành.

Trong nhóm người có người hiểu tiếng Viêm Hoàng, người đó yếu ớt nói:

- Chúng tôi... đều là nam.

Tiêu Dương nhìn nhóm người bằng ánh mắt đồng tình, nghiến răng nói:

- Con mẹ nó, lão ta còn không bằng cầm thú!

Mãi một lúc sau Tiêu Dương mới biết thì ra đám người này chính là mục tiêu của cuộc chiến ngày hôm nay.

Nhóm chuyên gia nghiên cứu quốc tế.

- Thì ra là vẫn chưa bị bóc tem àI

Tiêu Dương mừng như điên, dưới ánh mắt sợ hãi của mọi người Tiêu Dương khua tay gói tất cả mang vê.

Đám người đột nhiên biến mất khiến Kỷ Ly tiên nhân cùng Diệp Tang sững sờ.

Bụp!

Diêm Dương Vương nhếch miệng khinh thường, mắt cũng không di chuyển, bàn tay như tấm quạt khổng lồ tung một chưởng vào người Lee Choen San.

Sự thật đã chứng minh lựa chọn của gã là hoàn toàn chính xác.

Lúc năm người đồng loạt tấn công, Thái tử Dịch Hàn bay về phía sau mấy chục mét.

Nhân lúc Diêm Dương Vương chưa kịp chuẩn bị.

Bọn họ đều nhìn ra được vị Diêm Dương tiên nhân này không phải nhân vật tâm thường. Tuy nhiên trong cục diện lúc này, bọn họ không cam lòng rút lui, chỉ có thể liều mạng tấn công.

- Nhóc con, chẳng lẽ cậu định để tôi phải tiễn cậu sao?

Giọng điệu sặc mùi sát khí.

Đúng là vì kiêng kị Thánh Long Vương nên lão ta mới không dám động vào đồ đệ của lão quái vật đó nhưng nếu chạm vào giới hạn của lão thì không thể nói trước được.

Sắc mặt Thái tử Dịch Hàn tối sâm.

Lúc này, lãnh tụ của năm nhóm thế lực liếc nhìn trao đổi ánh mắt với nhau.

Watson Kennedy dẫn đầu, cả năm người đồng loạt xông lên!

Vùi! Vùi! Vùi

Khí thế ngút trời

Năm người ra tay cùng một lúc, tung ra đòn tấn công mạnh nhất.

Ở bên ngoài, Thái tử Dịch Hàn đang cố gắng hết sức giúp Tiêu Dương kéo dài thời gian. Tuy nhiên kéo dài được một lúc sau, sắc mặt Diêm Dương Vương càng lúc càng xấu. Ánh mắt lão lạnh lếo, phất tay nói:

Tiêu Dương tựa như đang chơi trò đào vàng, sau khi đào được vật phẩm liền vui vẻ tiếp tục tiến công.

Kỷ Ly tiên nhân không thể giải thích nổi cảnh tượng đầy rung động trước mắt.

- Sao lại có thể như thế được? Không có khả năng! Đến cả Tiên nhân cũng không thể tạo ra không gian chứ đừng nói là nháy mắt đưa cả đám người vào trong đó...

Kỷ Ly tiên nhân trừng mắt, môi run run nói:

- Không gian tùy thân?

Máu tươi phun ra, Lee Choen San bay ra ngoài.

Gần như là cùng một lúc cả bốn người còn lại cũng có chung vận mệnh. Trong thời gian nháy mắt bị Diêm Dương Vương chưởng bay, cơ thể trọng thương rơi xuống đất.

Tâm Lôi ngũ kiếp, những người mạnh nhất trong đội quân tấn công vào trong cốc vậy mà lại không chịu nổi một đòn của đối thủ.

Nhóm đặc công hoảng sợ.

Còn nhóm bên tổ chức Huyết Dạ thì hưng phấn tột độ.

Diêm Dương tiên nhân quả nhiên vô cùng mạnh!

- Giết!

Ánh mắt lạnh lẽo của Diêm Dương Vương dường như có thể đông chết người, lão ra lệnh cho người của tổ chức Huyết Dạ.

Trong nháy mắt âm thanh chém giết lại lân nữa nổ ra.

Năm lãnh tụ của năm nhóm thế lực mất đi sức chiến đấu, ý chí chiến đấu của tổ chức Huyết Dạ lập tức tăng cao. Cục diện trận chiến này vì có sự xuất hiện của Tiên nhân nên đã phần thắng đã nghiêng về tổ chức Huyết Dạ.

Máu nhuộm đỏ cả bầu trời. ...

- Thật sự là cảnh giới Tiên nhân sao?

Hai mắt Tiêu Dương trừng lớn.

Lúc này tại một góc bí ẩn trong căn cứ, Tiêu Dương nằm sấp dưới mặt đất, mắt nhìn ra ngoài bất ngờ bắt gặp bóng dáng thần uy của Diêm Dương Vương. Sau khi Tiểu Thất quan sát từ trên xuống dưới, thăm dò kỹ lưỡng rồi cho ra một kết luận vô cùng chính xác.

- Mặc dù là thời gian thành Tiên không lâu nhưng đúng là một Tiên nhân hàng thật giá thật.

Vì lo lắng bên ngoài có biến sẽ ảnh hưởng đế kế hoạch giải cứu vì vậy Tiêu Dương đã giao Kim Kiếm cho Diệp Tang phá tường còn hắn thì ra ngoài này canh chừng. Cho dù bên ngoài thực sự có biến thì bằng bất cứ giá nào cũng không thể để bọn họ vào trong này.

Tiêu Dương kinh ngạc đánh giá người bên ngoài mấy lần sau đó hỏi:

- Nếu như tôi với lão ta đánh một trận thì phần thắng của người nào sẽ lớn hơn?

Tiểu Thất đứng thẳng lưng đầu chếch một góc bốn mươi lăm độ, mắt nhìn lên trời.

Tiêu Dương lau mồ hôi lạnh.

Sau khi hỏi câu hỏi ngu xuẩn đó ra khỏi miệng bản thân Tiêu Dương cũng muốn vả cho mình mấy cái. Hắn hỏi như vậy chẳng phải là sỉ nhục IQ của Tiểu Thất tiền bối sao?

- Làm sao bây giờ?

Tiêu Dương cau mày, nói:

- Theo như tình hình hiện nay, đợi sau khi tổ chức Huyết Dạ hoàn toàn khống chế thế cục, con dê núi đó nhất định sẽ cảm nhận được căn cứ bên dưới có vấn đề.

Con dê núi đó đương nhiên là để chỉ Diêm Dương Vương, bởi vì vẻ ngoài của lão ta quả thật rất giống dê núi.

Nếu như để dê núi vào trong căn cứ, kế hoạch giải cứu của Tiêu Dương sẽ đổ sông đổ bể.

- Cậu có hai sự lựa chọn.

Tiểu Thất nhìn trời một lúc sau đó nói:

- Lựa chọn thứ nhất, ra ngoài ngăn cản Diêm Dương Vương.

Tiêu Dương giơ cánh tay lên nhìn ngắm một lát rồi lại nhìn ngắm bắp đùi Diêm Dương Vương, cuối cùng quyết đoán lắc đầu hỏi:

- Vậy lựa chọn thứ hai là gì?

- Đầu hàng!

Tiểu Thất lời ít mà ý nhiều.

- Sĩ có thể giết nhưng không thể sỉ nhục!

Tiêu Dương bi tráng ưỡn ngực nói:

- Hôm nay Tiêu đại gia đây sẽ làm nên lịch sử kẻ yếu đánh thắng kẻ mạnh! Tiêu đại gia hùng hổ xông lên, mới bước được vài bước đại gia chợt dừng lại, chân chừ hỏi:

- Nếu đầu hàng tôi có được lợi ích gì không?

Tiểu Thất đen mặt:

Xét về thực lực Tiêu Dương chắc chắn không thể cản nổi một chiêu của Diêm Dương Vương.

Theo như tình hình này chỉ e khoảng năm phút sau Diêm Dương Vương sẽ rời khỏi chiến trường đi vào trong căn cứ kiểm tra...

Hậu quả sẽ khó mà lường được.

Ngăn cản? Ngăn kiểu gì đây?

Tiêu Dương như kiến bò trên trào lửa, mặt nhăn mày nhó, đây chẳng khác nào lấy châu chấu đá xe. Mà mấu chốt là ở chỗ xe người ta là xe thể thao Hummer còn hắn lại chỉ là một con châu chấu mới sinh...

- Thái tử giả bộ cool ngầu cũng không có tác dụng sao?

Tiêu Dương lo lắng nhìn về phía Thái tử Dịch Hàn, bỗng nhiên hai mắt hắn trừng lớn.

- Giả bộ?

Tiêu Dương ngẩn người một lúc, sau đó sốc lại tinh thần, người đứng thẳng, hai tay chắp sau lưng, đầu ngẩng một góc bốn mươi lăm độ, vẻ mặt bình tĩnh pha chút lạnh lùng. Giọng nói đều đều hỏi:

- Tiểu Thất tiền bối, tiền bối thấy tôi thế này có phong phạm của cao thủ không?

Tiểu Thất nhìn hắn từ đầu đến chân, một lúc sau gật đầu nói:

- Nếu dưới chân có mây lành nữa là có thể thành Tiên nhân rồi.

Tiêu Dương gật đầu tán thành.

- Không có tường vân thì tôi cưỡi tranh, chẳng phải càng thâm nho hơn sao?

Tiêu Dương nhảy lên, cuộn tranh bị hắn triệu hồi ra ngoan ngoãn nằm dưới chân hắn.

Lúc này Tiêu Dương tương đương với giãm lên cả thế giới.

- Tiểu Thất tiền bối, chắc hẳn tiền bối có thể che đi khí tức làm cho con dê ngoài kia không nhìn ra thực lực của tôi đúng không?

Tiêu Dương vừa nói Tiểu Thất đã hiểu ý ngay, lão trừng mắt, hỏi:

- Cậu muốn ra vẻ cao thâm, chơi trò thùng rỗng kêu to hả?

- Thông minh lắm!

Tiêu Dương bĩu môi nói:

- Con dê đó sợ đánh Thái tử Dịch Hàn vì lo được một mất mười, điêu đó chứng tỏ lão ta là một người vô cùng cẩn thận. Mà những người như vậy thì thường dễ lừa... tiền bối bị làm sao vậy? Ánh mắt đó là sao? Khinh bỉ tôi?

Tiểu Thất nghiêm mặt nói:

- Thanh niên nói dối là không tốt...
Bình Luận (0)
Comment