Chương 814: Hồi tông
Chương 814: Hồi tôngChương 814: Hồi tông
Vạt áo màu trắng phiêu dật.
Trong khoảng thời gian này, hộ long thế gia Thần Tiên Môn cùng với Lưu Tinh Tông đều trú tại Vân Nam, chính là vì muốn tìm kiếm Kiếm Tôn nhất mạch ở chỗ nào.
Sau đó tiêu diệt Kiếm Tông, vĩnh viễn tuyệt đi hậu hoạn.
Mặc dù Kiếm Tôn nhất mạch vẫn luôn ẩn giấu hành tung, nhưng vẫn không thể che giấu hoàn toàn, thỉnh thoảng sẽ phát sinh va chạm.
Kim Văn Tôn Tọa chính là bị Thần Tiên Môn phục kích, sinh tử chưa biết, khiến cho Kim Du Uyển không suy nghĩ mà tiến hành đánh lén.
Song phương không chết không ngớt.
Tối nay Tiêu Dương đã về, hiển nhiên là sẽ không nương tay, sẽ tặng cho Thần Tiên Môn một phần lễ.
Một người một kiếm công phá cứ điểm của Thần Tiên Môn, nhất dạ ngư long vũ.
Lúc này, giác ngộ đối với Ninh Cốc mà nói, chính là tạo hóa nghịch thiên. Kiếm Tông gặp đại kiếp, căn bản không còn cao nhân để chỉ điểm. Nhưng có thể đạt được trạng thái như bây giờ, đủ để nói rõ ngộ tính của Ninh Cốc rất cao.
Nhìn thân ảnh trên sườn núi, ánh mắt Ninh Cốc xuất hiện vài phần cung kính, ý cảm kích tràn ngập trong lòng, cất bước tiến lên:
Đương nhiên, có thể đạt được Kiếm tiên, còn khó hơn lên trời.
Thân ảnh Ninh Cốc nhảy dựng lên, thu hồi một kiếm.
Kiếm đạo tầng thứ nhất, nhập đạo tiền kỳ rất nhanh được củng cố.
- Đại sư huynh không nên khách khí.
Tiêu Dương lặng yên không một tiếng động trở vê chỗ cũ.
- Ninh mỗ cảm ơn Thanh Liên Tôn Tọa.
Một khi thành hình, hiểu được kiếm đạo, tương lai Ninh Cốc mới có tư cách vấn đỉnh Kiếm tiên.
Bên trong ẩn trận, hai mắt Ninh Cốc nhắm nghiền, hư kiếm trong đầu bắt đầu xoay tròn.
Không biết qua bao lâu, Ninh Cốc đột nhiên mở mắt, một tia chớp xẹt qua. Ẩn trận bên ngoài đã biến mất không thấy. Sườn núi phía trước, một thân ảnh bạch y đứng sừng sững, ngẩng đầu nhìn trời cao, giống như tự định giá chuyện gì.
- Một tiếng Đại sư huynh này, sợ rằng Ninh mỗ không nhận nổi.
Tối nay chỉ là gieo một hạt mầm, dưới mưa gió rất nhanh mọc rễ.
- Khách sáo quá rồi.
Thanh âm vang vọng, Tiêu Dương bừng tỉnh trong trầm tư, vội lắc mình nhảy xuống, mỉm cười nói:
Nghe xong, Ninh Cốc ngẩn ra, chợt cười khổ:
Bốp.
Trước đây quả thật y đã bước vào tâm ma, lấy dạ tiểu nhân mà đo lòng quân tử. Hôm nay, thái độ thản nhiên của Tiêu Dương khiến cho Ninh Cốc có cảm giác gặp được tri âm, vội gật đầu với hắn. Giọng nói rất quen thuộc.
- Đại sư huynh, các sư đệ sư muội trong tông còn cần huynh dẫn dắt, trùng kiến Kiếm Tôn nhất mạch của chúng ta.
Xích Kiếm Tôn Tọa xuất hiện, cười ha hả vỗ vai Tiêu Dương, ánh mắt tràn đầy tán thưởng:
Tiêu Dương nháy mắt cười:
Tiêu Dương mỉm cười.
Xích Kiếm Tôn Tọa cười to, không hề có chút đố ky.
- Thật không nghĩ đến, chỉ trong thời gian ngắn như vậy mà đệ đã đạt đến độ cao như thế, sợ rằng muốn bằng ta cũng không mất bao lâu nữa. Kiếm Tông thật may mắn.
Trong lòng Ninh Cốc đột nhiên cảm thấy ấm áp.
Tiêu Dương mỉm cười gật đầu:
- Xích Kiếm đại ca.
- Cửu đệ.
- Kiếm Tôn nhất mạch sẽ do tôi và cậu cùng nhau bảo vệ.
Bỗng nhiên, một tiếng cười sang sảng vang vọng đến. Một thân ảnh bay đến gần.
- Haha, được, được.
Dưới màn đêm, hai vị thiên tài Kiếm Tông bắt tay nhau, tuyên bố lời thề.
Hiện tại, Xích Kiếm Tôn Tọa đang trong cảnh giới Phản Vũ tiền kỳ. Với thực lực của Tiêu Dương lúc này, nếu vận dụng một kích Hám Đạo Thuật, ngay cả Tâm Lôi tam kiếp cũng khó có thể ngăn cản.
Đương nhiên, Tiêu Dương sẽ không nói điều này, lẳng lặng đứng hưởng thụ sự tán dương của Xích Kiếm Tôn Tọa. Được tiền bối khích lệ, Tiêu Dương cũng vui vẻ tiếp nhận.
Càng làm cho Xích Kiếm Tôn Tọa vui mừng hơn chính là, Tiêu Dương đã cải thiện được mối quan hệ với Ninh Cốc, chẳng những không ủy khuất bản thân mà còn đuổi được một tâm ma.
Xích Kiếm Tôn Tọa càng nhìn Tiêu Dương lại càng thích.
- Tiểu tử đệ trở về cũng chẳng thèm thông báo. Nếu không phải gặp được Diệp Tang, ta đúng thật là không biết đệ đã trở vê.
Vù.
Lúc này, một thân ảnh mặc hồng y bay đến, ánh mắt có chút vội vàng.
- Chị.
Trong lòng Tiêu Dương dâng lên cảm giác ấm áp. Người đến chính là Hồng Lăng Tôn Tọa.
Khi nhìn Tiêu Dương, La Thiên Tôn Tọa đầu tiên là ngẩn ra, chợt mừng rỡ:
Nhận thấy đám người Tiêu Dương đến, thân ảnh La Thiên Tôn Tọa chợt lóe lên, thu lại khí tức cường đại trên người. Dáng người to lớn, nhìn qua tràn ngập sức mạnh.
Vù.
Trong thiên hạ duy nhất chỉ có một vị Kiếm tôn lấy ma nhập đạo, quả nhiên có chỗ bất phàm.
Thậm chí khi gặp Tà Vương, Tiêu Dương cũng không có cảm giác này.
Cường đại. Hắn nhất định sẽ an bài Thượng cổ Hồng hoang, phòng trường hợp xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
- Tiêu Dương, khi đệ nhìn thấy đại ca La Thiên, khẳng định sẽ rất kinh ngạc.
Xích Kiếm Tôn Tọa và Hồng Lăng Tôn Tọa dẫn Tiêu Dương đến thủy đàm La Thiên Tôn Tọa nhập đạo. Còn Ninh Cốc thì trở lại chỗ ở của mình, dốc lòng nghiên cứu kiếm đạo vừa mới hiểu được.
Ban đêm vẫn còn.
Ánh sáng lập lòe trên đầm nước. Một thân ảnh đang phiêu động, mái tóc dài màu đỏ bay tán loạn, giống như một Ma Thân thời viễn cổ, tản ra khí tức vô cùng cường đại.
Tiêu Dương liên cảm nhận được một cảm giác áp bách, không khỏi chấn động, mở miệng nói:
- Thật cường đại.
Trong lòng Tiêu Dương rúng động.
Khi hắn vừa mới rời đi, La Thiên Tôn Tọa cũng chỉ mới vượt qua Tâm Lôi nhất kiếp. Khi đó, trong mắt Tiêu Dương, La Thiên Tôn Tọa đã là cao không thể với. Nhưng sau nhiều lần kỳ ngộ, Tiêu Dương đã trở lại Kiếm Tông, thực lực của ông đã vượt qua Tâm Lôi Tam kiếp. Lúc này, khí tức phát ra từ La Thiên Tôn Tọa khiến cho linh hôn của Tiêu Dương phải sợ run.
Lần này trở về, Tiêu Dương xem như là vê nhà của mình, hưởng thụ cảm giác ấm áp mà người khác không thể phá vỡ.
Kiếm Tông đã được Tiêu Dương xem là nhà.
Một mình Tiêu Dương lưu lạc đến hiện tại, ngẫu nhiên có cơ hội tiếp xúc với Kiếm Tông nhất mạch, xem như nhận thức tổ tông.
Về nhà.
- Không có việc gì là tốt rồi.
Ánh mắt Hồng Lăng Tôn Tọa rơi xuống người Tiêu Dương một lúc lâu, một lát sau liền cao hứng ôm hắn vào lòng:
- Tiêu Dương, trong khoảng thời gian này thu hoạch không nhỏ nhỉ?
Tiêu Dương mỉm cười đáp lại.
- Thực lực của đại ca dường như tăng lên không ít.
Xích Kiếm Tôn Tọa đột nhiên mở miệng.
La Thiên Tôn Tọa gật đầu:
- Ba ngày sau, ta sẽ tiến nhập thất ẩn trận độ kiếp.
Tiêu Dương cả kinh:
- Nhanh như vậy đã đến Ma Lôi Nhị Kiếp rồi sao?
Chỉ trong một hai tháng ngắn ngủi đã đột phá mấy lần lôi kiếp, đúng là cực kỳ hiếm thấy.
Nghe Tiêu Dương nói xong, thần sắc mọi người đều trở nên cổ quái.
- Khụ, Tiêu Dương.
Xích Kiếm Tôn Tọa nói:
- Đại ca lần này cần độ là Ma Lôi Tứ Kiếp, Thiên Lôi.
Tứ Kiếp. Tiêu Dương vô cùng khiếp sợ.
Nhìn chằm chằm La Thiên Tôn Tọa, một lát sau liền vui mừng khôn xiết:
- Thật tốt quá.
Sau khi dùng ma nhập đạo, La Thiên Tôn Tọa nhất định sẽ chiếm được tạo hóa đoạt thiên.
Tu vi dĩ nhiên tăng vọt.
Một thời gian nữa, Kiếm Tôn nhất định sẽ xuất hiện trước thế giới, một lần nữa tuyên bố khai tông, chứ không cần trốn chui trốn lủi trong rừng núi như bây giờ.
Rất nhanh, Giang Phong Tôn Tọa, Hồng Đào Tôn Tọa cũng chạy đến. Mọi người tụ họp cùng nhau nói chuyện rất vui.
- Đợi đại ca vượt qua được Ma Lôi Tứ Kiếp, chúng ta có nên dạy dỗ đám người kia một trận không?
Ánh mắt Xích Kiếm Tôn Tọa hiện lên sát khí.
Thông qua cuộc nói chuyện vừa rồi, Tiêu Dương cũng biết được tình huống hiện tại của Vân Nam, đối với Kiếm Tôn nhất mạch mà nói thì cực kỳ không ổn.
Thần Tiên Môn và Lưu Tinh Tông lúc nào cũng phái nhân mã lén lút hoặc công khai xâm nhập vào, lần nào cũng do Cổ trưởng lão hoặc Hoàng Sư Tôn Tọa cầm đầu. Ngoại trừ hai đại hộ long thế gia này, còn có những thế gia khác cũng phái người đến Vân Nam dò xét hành tung của Kiếm Tôn nhất mạch.
Địch nhân của Kiếm Tôn nhất mạch không chỉ có Thần Tiên Môn và Lưu Tỉnh Tông.
- Theo tin tình báo, thôn trang cuối khu rừng đã trở thành cứ điểm của Thần Tiên Môn.
Hồng Đào Tôn Tọa trâm giọng nói:
- Ta đề nghị nhanh chóng tiêu diệt nó. Nếu không, Thần Tiên Môn sẽ lấy cứ điểm này làm trung tâm, sau đó mở rộng phạm vi điều tra. Kiếm Tông của chúng ta rất nhanh sẽ bị lộ.
- Được, lần này do ta hành động.
Xích Kiếm Tôn Tọa đằng đẳng sát khí.
- Thôn trang cuối rừng?
Tiêu Dương ngẩn ra, ho nhẹ một tiếng, có chút xấu hổ:
- Xích Kiếm đại ca, sợ rằng lần này huynh phải thất vọng rồi.
Mọi người đều nhìn Tiêu Dương.
- Trước khi trở vê, đệ... đã thuận tay diệt nó rồi.
Tiêu Dương nói xong, tất cả đều yên tĩnh.
- Mẹ kiếp, tiểu tử cậu...
Xích Kiếm Tôn Tọa trợn mắt, cười khổ lắc đầu:
- Đúng là lôi lệ phong hành mà.
- Hỏa Tượng bốn trăm năm mươi biến?
Lúc này, Hồng Đào Tôn Tọa mới nhận ra được thực lực của Tiêu Dương.
Tốc độ trưởng thành của tiểu tử này cũng quá yêu nghiệt đi.
Tiêu Dương xấu hổ sờ mũi, nửa ngày sau mới dò hỏi: - Đại kiếp trăm năm qua đi, Kiếm Tôn nhất mạch của chúng ta bị xé thành mảnh nhỏ. Ngoại trừ một chỉ của chúng ta, có còn những chỉ khác trốn thoát được hay không, cũng đang trùng kiến Kiếm Tông?
Tiêu Dương đưa ra nghi vấn này, thứ nhất là cảm giác được khả năng này rất có thể. Thứ hai, Diệp Tang bị phái đi đoạt Tam Thước Lệnh, rốt cuộc là nhận được lệnh của người nào? Diệp Tang không nói, nên Tiêu Dương không thể biết được rõ ràng.
Mọi người đều trầm tư, một lát sau, La Thiên Tôn Tọa thở dài nói:
- Bản doanh của chúng ta mới chuyển về nước ba năm nay, cũng đang cố gắng tìm kiếm xem còn có lực lượng nào còn sót lại hay không. Nhưng...
La Thiên Tôn Tọa lắc đầu, thần sắc buồn bã:
- Không thu hoạch được gì.
- Trận đánh năm đó, đối phương muốn đuổi cùng giết tuyệt chúng ta. Muốn trốn ra được tuyệt đối rất khó.
Hận ý tràn ngập trong ánh mắt Giang Phong Tôn Tọa.
- Có lẽ ở một nơi nào đó còn có hậu nhân của Kiếm Tôn Nhất mạch chúng ta. Nhưng, địch nhân cường đại như vậy, ai dám biểu lộ thân phận của mình chứ?
Hồng Lăng Tôn Tọa thấp giọng nói:
- Có lẽ có một ngày, Kiếm Tôn nhất mạch sẽ cường đại, không còn sợ địch nhân tiêu diệt, công khai mở tông, khi đó hẳn sẽ có hậu nhân Kiếm tông đến nhận tổ quy tông.
Mưa to đã dứt, gió lớn thổi vù vù, lãnh ý xâm nhập.
Mọi người đều hy vọng ngày đó sẽ đến, nhưng lại biết được ngày đó xa xôi đến cỡ nào.
Ít nhất, Kiếm Tôn nhất mạch lúc này so với địch nhân mà nói thì như trẻ con đối mặt với người trưởng thành.
Tiêu Dương trầm mặc, nhướng mắt nói:
- Lần này chấp hành nhiệm vụ của Thiên Tử Các đến nước Mỹ, đã gặp được một vị tiên bối Kiếm Tông.