Chương 815: Đại lễ
Chương 815: Đại lễChương 815: Đại lễ
Tiền bối Kiếm Tông.
Thanh âm Tiêu Dương giống như thiên lôi âm ầm giáng xuống đầu mọi người.
Một lát sau, hô hấp không khỏi dồn dập, ánh mắt nhìn Tiêu Dương trở nên vội vàng.
- Là ai? Là vì tiên bối nào?
Giọng nói La Thiên Tôn Tọa run lên, vừa mang theo kính ý, vừa kích động, lại vừa có chút khó có thể tin.
- Kiếm tiên si tình, Kỷ Ly tiên nhân.
Tiêu Dương nói từng chữ một.
Tất cả gần như hóa thạch.
Hôm nay, Tiêu Dương nhắc đến Si Tình Kiếm Tiên Kỷ Ly, không thể nghi ngờ chính là ngũ lôi oanh đỉnh đánh vào đầu đám người La Thiên Tôn Tọa.
Những người còn lại, ánh mắt cũng rơi vào người Tiêu Dương, đợi hắn nói tiếp.
Ông chính là mục tiêu đuổi giết của địch nhân.
Hốc mắt La Thiên Tôn Tọa đỏ bừng, kích động mà rơi lệ.
Si Tình Kiếm Tiên Kỷ Ly.
- Khi đệ gặp Kỷ Ly tiên nhân, ông ấy đang bị nhốt.
Ánh mắt mọi người mở to đến cực điểm, kinh sợ bất động.
Bọn họ cũng đoán được chuyện này sẽ không đơn giản. Nếu Kỷ Ly tiên nhân vẫn còn trên nhân thế, tại sao ông không trở về tổ quốc, trở vê Kiếm Tông chứ?
Cái tên này được bao phủ sắc thái truyên kỳ ở Kiếm Tôn nhất mạch. Trăm năm trước, ông chính là Kiếm tiên đỉnh phong của Kiếm Tôn nhất mạch, thực lực tuyệt đối xếp vào hàng phượng mao lân giác.
Si Tình kiếm.
- Kỷ Ly sư tổ... thì ra vẫn còn ở nhân thế.
Nếu đã quyết định an trí Thượng cổ hồng hoang ở đây, Tiêu Dương hiển nhiên không thể giấu diếm.
Thân bị hãm trong lớp lớp vòng vây, tất cả đều chết hết.
Hơn nữa những người trước mặt đều là những tiên bối đáng tin cậy.
Tiêu Dương cũng không chần chừ, nói:
Tiêu Dương đem chuyện trong Tử Vong cốc ở Mỹ nói cho mọi người nghe. Đương nhiên cũng có chuyện liên quan đến Thượng cổ hồng hoang và Hàn Động tam lão.
Cho đến khi Tiêu Dương nói xong, mọi người vẫn còn chưa hồi phục lại tinh thần.
Những lời Tiêu Dương nói ra, một lần nữa chấn động linh hồn mọi người.
Lực lượng đối mặt với địch nhân lúc trước của Kiếm Tông đã hiện ra trước mắt.
Hàn Động tam lão.
- Thất đệ, tại sao đệ lại đánh ta?
Thượng cổ hồng hoang. Xích Kiếm Tôn Tọa mừng như điên, nước mắt tuôn ra:
- Đại ca, huynh đau sao?
Bắp đùi La Thiên Tôn Tọa truyền đến cơn đau.
Kim kiếm.
Điều bọn họ muốn làm, chính là nghĩ biện pháp phá vỡ khóa Tiên Liên. Chỉ cân Kỷ Ly tiên nhân khôi phục thực lực, muốn trợ giúp Hàn Động tam lão đoạt xá cũng trở nên dễ dàng hơn.
Giống như đã trải qua mấy đời.
Bốp.
Sóng này còn chưa dứt, sóng sau đã xô đến.
Ngũ, Thất, Tam ba vị tiền bối.
Kỷ Ly tiên nhân.
Bọn họ nằm mơ cũng không nghĩ đến, khi Tiêu Dương trở về lại mang đến một phần đại lễ cho Kiếm Tông như vậy.
- Không phải nằm mơ, không phải đệ đang nằm mơ.
Bịch.
La Thiên Tôn Tọa đá ra một cước, Xích Kiếm Tôn Tọa bị đánh bay ra ngoài, phát ra thanh âm thảm thiết.
La Thiên Tôn Tọa hưng phấn, bật cười đứng dậy, ánh mắt hơi ướt:
- Ta cũng không phải đang nằm mơ.
Không phải nằm mơ.
Chỉ là vui mừng lẫn sợ hãi khi tin tức đến quá đột ngột.
Tất cả mọi người còn chưa kịp chuẩn bị tâm lý khi biết Kiếm Tông vẫn còn bốn vị tiên nhân.
Mặc dù bốn vị tiên nhân này bởi vì những nguyên nhân khác nhau mà không thể hiện thân, nhưng ít nhất việc xây dựng lại Kiếm Tông đã xuất hiện được ánh rạng đông.
- Xin ra mắt thiếu gia.
Mọi người mừng rỡ như điên. Sau một lúc hưng phấn, tất cả đều bước đến trước mặt Tiêu Dương, cung kính khom người.
- Không khí bên ngoài thật tốt. Mặc dù linh khí nông đậm, nhưng cứ ở mãi bên trong sẽ khiến người ta dễ nổi điên.
- Chúng ta được giải thoát rôi sao?
- Nơi này là chỗ nào?
Bởi vì đã ăn Tử Mẫu Liên, tất cả mọi người đều không có suy nghĩ phản bội Tiêu Dương.
Tiêu Dương mỉm cười, ánh mắt hiện ra xẹt qua chút bi thương rồi rất nhanh biến mất:
- Nếu địch nhân tấn công, chúng ta còn có một chỗ dung thân tuyệt đối an toàn.
- Không chỉ như thế, bình thường cũng có thể tiến vào bên trong để tu luyện. Linh khí bên trong Thượng cổ hồng hoang còn dày đặc hơn bên ngoài gấp mấy lần.
Tiêu Dương vì Kiếm tông mà quy hoạch tương lai. Hắn nỗ lực làm cho ngôi nhà của mình trở nên tốt đẹp, an toàn và cường đại hơn. Đám người La Thiên Tôn Tọa nghe đến phấn chấn, cơ hồ khó có thể lên tiếng.
Tin tức đêm nay Tiêu Dương mang đến thật sự quá rúng động, khiến bọn họ vừa vui mừng lẫn sợ hãi.
- Được rồi, còn có một việc nữa.
Tiêu Dương khoát tay, trước mắt đột nhiên xuất hiện một đám người.
Là cường giả mà Tiêu Dương thu phục được ở mỗi nước.
- Ngày mai đệ sẽ tìm một chỗ an trí Thượng cổ hồng hoang, đến lúc đó sẽ đem cửa vào Thượng cổ hồng hoang nói cho mọi người biết.
Ánh mắt La Thiên Tôn Tọa lộ ra vẻ chờ mong.
-~ Tiêu Dương, khi nào tiện giúp chúng tôi bái kiến sư tổ?
Mọi người vui mừng đến phát khóc.
- Tốt, thật tốt quá.
Mọi người cảm giác, ngày nào đó hẳn không còn xa nữa.
Tiêu Dương mỉm cười gật đầu, nhìn La Thiên Tôn Tọa:
- Đây là lễ vật thứ hai mà đệ mang về cho Kiếm Tông.
Ánh mắt La Thiên Tôn Tọa rơi xuống đám người, nhìn thấy có đến chín cường giả Tâm Lôi Kiếp, không khỏi chấn động.
Tâm Lôi Kiếp.
Trong Kiếm Tông hiện nay cũng chỉ có một mình La Thiên Tôn Tọa. Bây giờ trong hai mươi tám người này có chín người Tâm Lôi nhất kiếp, mười chín người còn lại đã là cường giả Hóa Tượng trăm biến.
Lực lượng này bằng toàn bộ thực lực của Kiếm Tôn nhất mạch hiện nay.
Những người này nhìn qua dường như rất nghe lời Tiêu Dương.
- Ba Uy.
Tiêu Dương lãnh đạm gọi.
Ba Uy, cường giả Tâm Lôi kiếp đến từ Thailand, người đầu tiên ăn Tử Mẫu Liên, rất được Tiêu Dương tín nhiệm. Tiêu Dương đã giao cho y phụ trách đội ngũ hai mươi tám cường giả này.
Ba Uy cất bước tiến lên, chắp tay với Tiêu Dương:
- Thiếu gia cứ phân phó.
Đã ăn Tử Mẫu Liên, Tiêu Dương muốn lấy mạng bọn họ chỉ bằng một ý niệm. Bọn họ cũng cảm nhận được, nếu bọn họ có suy nghĩ khác thường, trong nháy mắt Tiêu Dương sẽ phát hiện ngay.
Dù sao Tiêu Dương cũng đã ra điều kiện là chỉ đi theo ba năm.
Huống chi, Tiêu Dương đã tìm đường sống cho bọn họ.
- Vị này chính là La Thiên Tôn Tọa.
Tiêu Dương chỉ vào La Thiên Tôn Tọa, trâm giọng nói:
- Bắt đầu từ ngày hôm nay, các người hãy nghe theo mệnh lệnh của huynh ấy vô điều kiện.
Nếu là thực lực của La Thiên Tôn Tọa trước kia, hoàn toàn không thể phục chúng. Nhưng La Thiên Tôn Tọa ngày hôm nay, cả người mơ hồ tản ra khí tức ma thần cường đại, khiến cho người ta phải kinh sợ. Ba Uy chỉ chần chừ trong nháy mắt, sau đó cung kính khom người với La Thiên Tôn Tọa: - Xin chào La Thiên Tôn Tọa.
- Xin chào La Thiên Tôn Tọa.
Tất cả mọi người phía sau đều đồng thời hành lễ.
La Thiên Tôn Tọa trố mắt, mở to miệng nhìn Tiêu Dương.
Tiêu Dương mỉm cười gật đầu:
- Những người này tuyệt đối đáng tin cậy.
Thầm thở ra một hơi, La Thiên Tôn Tọa cố gắng áp chế nỗi vui mừng trong lòng, gật đầu với đám người Ba Uy.
Lực lượng.
Đây chính là lực lượng mà Kiếm Tôn nhất mạch muốn nhất.
Lần này Tiêu Dương trở về, không những mang theo ánh rạng đông phục hưng cho Kiếm Tông, mà còn mang về một lực lượng cường đại như thế, sao không khiến cho đám người La Thiên Tôn Tọa hưng phấn cho được.
Tuyệt đối là món quà lớn.
- Xích Kiếm, Lê Thiên.
La Thiên Tôn Tọa lớn giọng phân phó:
- Đệ hãy lập tức đi sắp xếp cho bọn họ, ngày mai sẽ tuyên bố bọn họ là thành viên Kiếm Tông, đối đãi ngang nhau.
Ánh mắt đám người Ba Uy hiện lên sự cảm kích, tất cả đều gật đầu.
Mặc dù bọn họ đã ăn Tử Mẫu Liên, thủy chung vẫn có vài phần bị ép buộc.
Tiêu Dương hiểu rất rõ điều này.
Hắn lấy ba năm làm hạn định, muốn lưu bọn họ lại nhất định phải nhờ tay La Thiên Tôn Tọa rồi.
Xích Kiếm Lê Thiên dẫn mọi người rời đi.
Tỉnh thân đám người La Thiên Tôn Tọa thật lâu vẫn không thể bình tĩnh.
- Tiêu Dương, đệ đã mang về cho chúng ta những món quà rất nặng.
Giọng nói của Hồng Lăng Tôn Tọa vô cùng kích động.
- Tỷ, đệ cũng là một phần của Kiếm Tông mà.
Tiêu Dương mỉm cười nói.
Trên sườn núi, Tiêu Dương cùng với La Thiên Tôn Tọa, Hồng Đào Tôn Tọa, Giang Phong Tôn Tọa, Hồng Lăng Tôn Tọa và Xích Kiếm Tôn Tọa, La Thiên Tôn Tọa vừa mới quay lại trắng đêm nói chuyện với nhau về cảm ngộ kiếm đạo, về tương lai của Kiếm Tông. Còn có kế hoạch phản kích.
Sáng hôm sau.
Sương sớm bốc hơi, Tiêu Dương duỗõi thắt lưng, xương sườn kêu lên rôm rốp.
- Trời sáng rồi.
Nhưng gương mặt đám người La Thiên Tôn Tọa vẫn không hề có dấu hiệu mệt mỏi.
Trời đã sáng rồi. Kiếm Tông bị dày vò trong bóng tối những trăm năm, rốt cuộc cũng có ngày nghênh đón ánh rạng đông.
- Có được lực lượng của Ba Uy, chúng ta hoàn toàn có thể phát động phản kích.
La Thiên Tôn Tọa đứng lên:
- Hành động của Thân Tiên Môn và Lưu Tinh tông ở Vân Nam vô cùng ngang ngược. Dù sao thì bọn họ cũng biết được đại bản doanh của chúng ta ở Vân Nam. Như vậy, chúng ta hãy để cho bọn họ nếm thử tư vị phản kích.
- Dựa theo kế hoạch thương nghị tối hôm qua, tất cả mọi người hãy đi chuẩn bị.
La Thiên Tôn Tọa cảm nhận sức mạnh bên trong cơ thể:
- Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, tối ngày mai ta sẽ độ Ma Lôi Tứ Kiếp Thiên Lôi.
Lời nói La Thiên Tôn Tọa thì đơn giản nhưng lại tự tin mười phần.
Từ xưa đến nay, không có mấy người có thể độ lên Thiên kiếp.
Nhưng mọi người lại tràn đầy tin tưởng đối với việc độ kiếp của La Thiên Tôn Tọa.
- Hành động phản kích chính thức sẽ khởi động sau khi độ kiếp.
La Thiên Tôn Tọa nhìn Tiêu Dương, ánh mắt tràn đầy tán thưởng.
Kiếm Tông có được hắn, còn hơn có được mười vạn đại quân.
- Tiêu Dương, đệ hãy đi thăm Kim Văn Tôn Tọa một chút đi.
Giang Phong Tôn Tọa trầm giọng nói:
- Mấy hôm trước, huynh ấy bị Thần Tiên Môn thư sát, bị bao vây. Mặc dù cuối cùng đã nhờ viện thủ kịp thời chạy đến phá vòng vây cứu được, nhưng thân chịu trọng thương. Ta đã dùng kim châm tạm thời bảo vệ tâm mạch cho huynh ấy, nhưng thương thế thì không thể phục hồi.
- Đệ lập tức đi ngay.
Tiêu Dương nghe xong liền cả kinh, lập tức xoay người bay vút đến chỗ ở của Kim Văn Tôn Tọa.
Đêm qua Tiêu Dương mới về, cũng không biết được Kim Du Uyển là vì Kim Văn Tôn Tọa bị thương mà tiến hành đánh lén Thân Tiên Môn.
Tiêu Dương vẫn xem Kim Văn Tôn Tọa như đại ca. Khi còn ở Minh Châu, hai người huynh đệ tương xưng, ẩm tửu luận kiếm.
Không khí sáng sớm có chút lạnh.
Trong căn phòng giản dị dựng trên một cái bè tre.
Trên giường, mùi thuốc nồng nặc, một dáng người khôi ngô được bọc băng vải trắng xóa như xác ướp, trên người còn ghim mấy cây kim châm.
Một thân hình nhỏ bé ghé vào bên cạnh giường, ánh mắt nhắm lại, nhưng sau đó liền dựng thẳng đầu lên, vội vàng đứng dậy, dùng một cái khăn lông nhẹ nhàng lau gương mặt của người bị thương.
- Cha, cha mau tỉnh lại đi.
Kim Du Uyển nghẹn ngào.
Cửa phòng lặng yên đẩy ra, sương sớm nhanh chóng thẩm thấu vào.