Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 856 - Chương 861: Anh Có Thể Sờ Em Không?

Chương 861: Anh có thể sờ em không? Chương 861: Anh có thể sờ em không?Chương 861: Anh có thể sờ em không?

Âm thanh vang dội mang theo sự kỳ vọng và một chút xấu hổ, còn có sự hưng phấn nữa. Tiếng bước chân gấp gáp đã đến gần tòa nhà.

Mặt Dịch Quân Nhi tái đi, suýt nữa thì ngã ra ngoài cửa sổ.

Dù là quyền thế, địa vị hay những thứ khác, tại thủ đô này, Dịch Quân Nhi là một thiên kim tiểu thư mà không ai dám gây sự. Nhưng lần này tự nhiên gặp phải tên hòa thượng này, không biết tại sao, y còn được Thái Tử Dịch Hàn đồng ý cho ra vào Dịch gia, khiến Dịch quân Nhi đã bắt đầu những ngày tháng như muốn phát rồ.

Tên hòa thượng hoa này, cô không đánh được, không mắng nổi y, cũng không đuổi được y đi.

- Hắn ta đến rồi, hắn ta đến rồi.

Dịch Quân Nhi cuống quyết, vội kéo Hương Hương lại:

- Dù cô dùng cách gì, nhất định phải đuổi tên đó đi.

Hương Hương ngớ người nhìn Dịch Quân Nhi rồi tặc lưỡi:

Gương mặt tuấn tú được chăm chút tỉ mỉ càng trở nên hấp dẫn hơn. Nếu có một mái tóc đặc biệt, có lẽ sẽ càng khiến chúng sinh phải điên đảo. Cái đầu trọc lốc, trong tay câm một đóa hoa hồng tươi tắn, nhìn Dịch Quân Nhi rồi chớp mắt nói:

Đáp lại y là một cái bình hoa lớn do Dịch Quân Nhi ném sang. Hòa Thượng Giát Giát né người tránh, chiếc bình hoa vỡ tan tành.

- AIII Anh... anh... Tên hòa thượng vô liêm sỉ này... anh... Sao anh lại ở đây.

Bụp!

- Tôi mặc kệ, cô mau đi ra ngoài đi, anh ta sắp đến rồi.

Thằng nhãi này không ngờ nhận xét chiếc bình hoa có phải là thật hay không qua việc nó có vỡ không.

- Đại tiểu thư, cô... khoa trương quá đấy? Chỉ là một tên hòa thượng thôi mà.

- Vừa đập một cái đã vỡ rồi, nhất định là đồ đểu.

Dịch Quân Nhi vội vàng đẩy Hương Hương ra ngoài cửa, rồi đóng sầm cửa lại, hít vào một hơi, quay lại. Một lúc sau, đột nhiên, tiếng kêu thất thanh chói tai vang lên.

Trong ấn tượng của Hương Hương, Dịch Quân Nhi là nữ hào kiệt nổi tiếng mạnh mẽ, đâu có chuyện bị một âm thanh khiến cho đầu gối phải nhữn ra.

- Có bất ngờ không, có vui không!

- Anh, anh dám làm vỡ bình hoa của ta.

Giờ đây, người xuất hiện trước mặt Dịch Quân Nhi là hòa thượng Giát Giát.

Có lúc khi con gái trở nên đanh đá, cũng chẳng thèm để ý đến lý lẽ.

Giọng điệu của hòa thượng Giát Giát đầy khẳng định.

Dịch Quân Nhi tức giận trừng mắt với hòa thượng Giát Giát:

Hòa thượng Giát Giát đưa hoa bằng hai tay.

Hòa thượng Giát Giát hít vào một hơi, nét mặt lộ vẻ say đắm: - AI

Hòa thượng Giát Giát vội sờ cái đầu trọc của mình, rồi nhoẻn miệng khoe hàm răng trắng tinh, cười nói:

- Quân Nhi, đã xảy ra chuyện gì vậy.

- Vỡ là bình an, vỡ là bình an.

- Anh...

Dịch Quân Nhi giờ mới nhớ đến việc Hương Hương còn đang ở ngoài, lập tức hít sâu vào một hơi, nhìn sang hòa thượng Giát Giát, thấy anh ta đang say đắm hít hà tay mình, nhớ lại vừa nãy bàn tay đó đã sờ linh tỉnh trên vai cô, cô lập tức tức giận nói:

Tiếng gõ cửa lại vang lên, Hương Hương cất lời hỏi.

- Một cái bình hoa thôi mà, vỡ thì thôi, em xem anh tặng cho em cái gì này, hoa đấy.

Dịch Quân Nhi kêu lên một tiếng rồi nhảy dựng lên, hòa thượng Giát Giát nhanh tay ôm lấy cô, rồi không ngừng võ vai cô, an ủi:

- Đừng sợ, đừng sợ.

Dịch Quân Nhi châm chậm mở mắt ra, nhìn thấy trước mắt cô là một cái đầu bóng loáng, lập tức mắt mở to, cúi thấp đầu thì thấy cơ thể cô đang dựa trên người hòa thượng Giát Giát. Cô lại kêu lên một lần nữa, đẩy hòa thượng Giát Giát ra rồi nhảy xuống.

- Thơm quá. Nào, hoa tươi xin tặng người đẹp.

Cộc cộc cộc! Ba tiếng gõ cửa vang lên.

- Suốt ngày đi ăn trộm hoa của người chết, anh không sợ quỷ đến gõ cửa sao.

Dịch Quân Nhi tức giận bĩu môi:

Tiếng nói run rẩy:

- Đồ vô sỉ (răng)!

Hòa thượng Giát Giát lộ hàm răng trắng tinh, vui vẻ nói:

- Một hàng thật chỉnh tê.

Cùng lúc đó, bó hoa hồng rực rỡ được đưa tới trước mặt Dịch Quân Nhi. Vẻ mặt hòa thượng Giát Giát rất thâm thúy, nhìn chăm chú vào mắt Dịch Quân Nhi:

- Quân Nhi, em nhìn kỹ thử xem, bó hoa này không giống trước kia đâu.

Mắt Dịch Quân nhi gặp phải ánh mắt của hòa thượng Giát Giát, bỗng lại nhìn sang bó hoa hồng rực rỡ, hơi ngớ người, không rời được mắt ra nữa:

- Hoa đẹp quá.

- Đương nhiên rồi.

Hòa thượng Giát Giát hít một hơi thật sau, dường như cuối cùng cũng đã lấy đủ dũng khí.

Vừa mở miệng, cơ thể xinh xắn của Dịch Quân Nhi đã hơi run run, ánh mắt nhìn chăm chăm vào hòa thượng đầu trọc.

- Anh...

Dịch Quân Nhi nghĩ linh tinh, còn hòa thượng Giát Giát thì nhìn cô bằng ánh mắt đa tình.

Nhưng Hương Hương là bạn tốt nhất của mình, để cô ấy nghe thấy cũng không sao. Thật xấu hổ, Hương Hương còn đang ở ngoài kia nữa mà...

- Đẹp.

Hòa thượng Giát Giát giơ tay, nắm lấy vai Dịch Quân Nhi, bốn mắt nhìn nhau.

- Có một câu, từ lúc gặp em, anh đã muốn nói rồi.

Hòa thượng Giát Giát trầm giọng, từng chữ lọt vào sâu thẳm trong lòng Dịch Quân Nhi.

Ngay lập tức, tim Dịch Quân Nhi đập thình thịch, cô hơi hoảng loạn.

Sự xuất hiện của tên hòa thượng hoa này đã làm xáo trộn cuộc sống của cô.

Mặc dù có lúc hành vi của anh ta rất quái đản và vô liêm sỉ, Dịch Quân Nhi cũng không ngừng chửi anh ta, nhưng trong sâu thẳm nội tâm, bóng hình của người hòa thượng tuấn tú này đã ở lại trong trái tim cô.

Anh ta không giống với những người khác, anh ta dễ dàng khiến tâm trí Dịch Quân Nhi trở nên hỗn loạn. Khi bị đôi bàn tay nắm lấy, Dịch Quân Nhi suýt nữa thì mê muội.

Anh ta muốn nói gì đây?

Dịch Quân Nhi bất giác gật đầu:

Tiếng nói của hòa thượng dịu dàng hơn bất kỳ lúc nào trước đó.

- Có đẹp không?

Hai tay Dịch Quân Nhi bỗng đỡ lấy bó hoa hồng xinh đẹp kia. Gương mặt như ánh hồng lên, giống như một quả táo đỏ mọng, làm rung động lòng người, khiến người ta muốn cắn một miếng.

- Bó hoa này là những bông hoa đẹp nhất được lựa chọn từ vô vàn hoa cả thủ đô này. Chậc chậc, hoa đẹp biết bao. Cũng chỉ có những đóa hoa này, mới xứng được với khí chất cao quý của Quân Nhi em.

Tiếng hòa thượng Giát Giát dịu dàng vang lên bên tai Dịch Quân Nhi:

- Quân Nhi.

- Ừm.

- Anh... Anh có thể sờ em không?

- Ừm... AIIIII

Dịch Quân Nhi như tỉnh lại từ cơn mộng, kêu thét lên một tiếng, lập tức lửa giận ngút trời, đạp một đòn thật mạnh. Hòa thượng Giát Giát ngã ra ngoài cửa sổ.

- Cút! Cút đi!

Dịch Quân Nhi giống như một con sư tử cái nổi điên vậy.

Bốn bề là một màn yên tĩnh.

Bên ngoài cửa sổ cũng đen thui, xem ra tên hòa thượng vô liêm sỉ đó đã rời đi rồi.

Dịch Quân Nhi nghĩ kỹ lại một chút, dường như từ lần thứ hai cô gặp tên hòa thượng hoa này, mỗi lần gặp mặt, hắn ta đều bị cô đá ra ngoài... Nhưng ngày hôm sau lại lật đật chạy đến đây...

Dịch Quân Nhi vừa tức vừa thấy nực cười. Mặt cô đỏ bừng, nghĩ đến những lời vừa rồi tên hòa thượng nói.

Một lát sau, Dịch Quân Nhi mới dần bình tĩnh lại, cô quay người ra mở cửa. Thấy Hương Hương đang đau khổ ngã trên mặt đất, cô vội thất thanh:

- Hương Hương, cô sao vậy? - Đỡ... Đỡ tôi dậy đi.

Hương Hương khó khăn giơ tay ra, đến khi Dịch Quân Nhi đỡ cô dậy, Hương Hương bỗng lại ôm lấy bụng, cười sằng sặc.

- Tôi... Tôi cười ngã lăn ra đất.

Dịch Quân Nhi:

Khó khăn lắm Hương Hương mới dứt được cơn cười, gương mặt cô vẫn co lại, đột nhiên nói:

- Quân Nhi, cô thích tên hòa thượng hoa đó rồi à?

Vừa dứt lời, Dịch Quân Nhi nhảy dựng lên, nhìn vào Hương Hương mà hét lớn:

- Không thể nào! Tôi... Tôi chỉ muốn đạp chết hắn ta thôi!

Hương Hương nhoẻn miệng cười, nhìn Dịch Quân Nhi rồi nói:

- Theo những gì tôi biết về cô, cô rất ít khi tức giận lôi đình mà. Đại... tiểu... thư.

- Hừi

Dịch Quân Nhi quay phắt đầu, bước sang một bên rồi ngồi xuống:

- Đừng nói đến tên hòa thượng hoa đó nữa. Này, Hương Hương, tôi gọi cô đến đây là để thương lượng về việc mua quà gì cho ngày lễ mừng thọ của ông nội kìa, sao cô lại nói sang chuyện tên hòa thượng kia vậy chứ.

Hương Hương cạn lời. Cô muốn phản bác lại, rõ ràng là cô đã nói vê tên hòa thượng hoa đó từ đầu đến cuối còn gì...

Nhưng Hương Hương rất thông minh, cô không phản bác lại Dịch Quân Nhi. Đàn bà khi đã yêu là không bao giờ để ý đạo lý. Cô khẽ ho một tiếng, rồi bước đến một bên soi gương, đồng thời nói:

- Là sinh nhật của ông nội của cô à, ông nội cô thích gì mà cô cũng không biết sao?

Dịch Quân Nhi trở nên khó quyết định:

- Nói thật, tôi cũng không biết ông nội thích cái gì. Vào ngày mừng thọ của ông, nhất định không ít người tặng quà cho ông, một bữa tiệc lớn đến như vậy, chắc chắn sẽ chẳng thiếu thứ gì. Tôi phải tặng cái gì mới khiến ông thích thú đây?

- Đây là một vấn đề khó.

Hương Hương nói.

- Nếu dễ thì tôi gọi cô đến đây để cùng nghĩ cách làm gì.

Dịch Quân Nhi nói.

Hương Hương mắt sáng lên, nhìn Dịch Quân Nhi rồi cười hì hì:

- Dịch Quân Nhi, dẫn tên hòa thượng đẹp trai đó đến gặp ông nội cô, đảm bảo ông nội cô sẽ mừng đến nỗi không khép nổi miệng.

- Thôi ngay đi

Dịch Quân Nhi mắng khẽ, mặt đỏ bừng.

ky

Vầng mặt trời mới mọc chiếu xuống những mảnh màu vàng, rọi khắp các ngọn núi. Dãy núi dài miên man, đẹp một cách hùng vĩ.

Trong một sơn cốc, những căn nhà gỗ mới được xây lại toát ra sức sống mãnh liệt.

Mọi người đều đã tập trung trên một khoảng đất trống.

Để tiễn Thanh Liên Tôn Tọa.

Hôm nay là ngày Tiêu Dương rời đi.

- Kinh thành là nơi có rất nhiêu chuyện, Tiêu Dương, cậu hãy nhớ là phải hết sức cẩn thận.

Nghễ Trân Tôn Tọa ôn tôn dặn dò như một người bề trên. Tiêu Dương mỉm cười gật đầu, nhớ những lời đó.

Mặc dù lần này thực lực của hắn bỗng tăng mạnh, nhưng trên thế gian này còn rất nhiều người mạnh hơn hắn.

- Trước khi khai tông, chúng tôi đều sẽ làm công tác chuẩn bị. Cần phải chọn địa chỉ cụ thể ở thế giới bên ngoài, làm xong các thủ tục... Kim Văn Tôn Tọa đã lành vết thương, ông ấy sẽ dẫn theo con gái và một số đệ tử đi ra ngoài làm việc đó.

Nghễ Trần Tôn Tọa nói:

- Chúng tôi sẽ chuẩn bị xong mọi thứ.

Tiêu Dương gật đầu:

- Việc ở Bắc Kinh kết thúc là tôi sẽ quay lại ngay. Đến lúc đó sẽ là ngày Kiếm Tông khai tông.

Mắt Tiêu Dương lóe lên một ngọn lửa, đầy kỳ vọng.

Nghễ Trần Tôn Tọa cười ha ha:

- Mọi người đều đang chờ đợi. Còn nữa... Đừng quên là phải chăm sóc con gái tôi cho tốt đấy.

Nghễ Trân Tôn Tọa nhìn sang Diệp Tang đứng cạnh Tiêu Dương. Bị mọi người nhìn, Diệp Tang đỏ bừng mặt.

Tiêu Dương thì nắm lấy tay Diệp Tang không hề do dự:

- Hãy yên tâm, Tang Tang nhất định sẽ không thiếu một cọng tóc.

Diệp Tang cúi đầu, lòng rất ấm áp.

- Cửu đệ, hãy bảo trọng.

- Cẩn thận với Hộ Long Thế Gia đó, thủ đô cũng có chi nhánh của họ.

- Đi đường thuận lợi nhé.

Rất nhiều đệ tử Kiếm Tông vẫy tay, Tiêu Dương dẫn theo Diệp Tang quay người, bước ra khỏi sơn cốc.

XX+kkk‡+kkkckkckck
Bình Luận (0)
Comment