Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 868 - Chương 873: Lừa Đảo

Chương 873: Lừa đảo Chương 873: Lừa đảoChương 873: Lừa đảo

Tiêu tiểu công chúa, là một cô gái ngạo nghễ nổi danh trong thủ đô. Sự xuất hiện của cô ấy đương nhiên sẽ trở thành tiêu điểm của tất cả mọi người.

Ánh mắt của tất cả mọi người đều rực cháy.

Nếu nhận được sự ưu ái của tiểu công chúa Tiêu thì chẳng khác nào cuộc đời sang trang.

Tiêu gia nắm trong tay quyền thế đệ nhất thủ đô, rất khiêm tốn nhưng lại rất lớn mạnh!

Phía sau Tiêu tiểu công chúa là hai vị thanh niên áo xanh. Tay cầm hộp quà lớn, che mất bộ dạng của họ. Đương nhiên, chẳng ai để ý đến hai tên người hầu. Tiểu công chúa Tiêu giống như một viên ngọc sáng, thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người.

Không ai biết rằng, một trong hai người hầu đó đang cúi thấp đầu, sự lạnh lùng trong ánh mắt thỉnh thoảng lại nổi lên.

Hắn đã bước được vào cửa Dịch gia rồi!

Dường như một tiếng sấm đang đánh xuống, mang theo uy lực của cơn giông tố vô hình.

Dịch Hàn chau mày. Y biết rằng, Tiêu Dương không phải là một người dễ dàng thỏa hiệp.

Hư hư thực thực, rất khó phân biệt.

Nhưng, rõ ràng y đã nhận được tin rằng Tiêu Dương đang uống rượu cùng người của Sơn Hà Thư Họa trong khách sạn.

Chỉ là thái tử Dịch Hàn không biết, Tiêu Dương đã ngụy trang để đến đây. Dịch Dung Thuật của Tiêu Dương đứng đầu thiên hạ. Dịch Hàn muốn nhận ra ngay, thì quả là đã quá coi thường Tiêu Dương. Và y không biết một điều nữa, đó là bên cạnh Tiêu Dương có một vị cường giả với thuộc tính "huyễn". Giờ đây người đang uống rượu ở trong khách sạn, chẳng qua chỉ là một mê hồn trận mà Tiêu Dương bày trí cho thái tử Dịch Hàn mà thôi.

Dịch Hàn rất nghi ngờ.

Có rất nhiều khách đến chúc thọ, địa vị khác nhau, nên đãi ngộ cũng khác nhau.

- Tiểu công chúa giá lâm, không đón được từ xa, thật thất lễ quá.

Nói chuyện một cách tượng trưng một lát, Dịch Hàn có thể nhận ra rằng, tiểu công chúa Tiêu không hề thích những loại lễ tiết kiểu này, bèn điềm đạm cười nói:

Y đã điều tra được mối quan hệ giữa Tiêu Dương và Tiểu công chúa Tiêu gia. Y dám chắc rằng nếu hôm nay Tiêu Dương muốn đột nhập vào Dịch gia, nhất định phải thông qua tiểu công chúa Tiêu.

Dịch Hàn mỉm cười bước tới. Ánh mắt thi thoảng nhìn qua hai người hầu phía sau Tiêu Nhu Y. Gương mặt của cả hai người đều bị hộp quà lớn che mất.

Sự việc rất đơn giản.

Tiêu Dương giả làm người hầu nên đương nhiên không được vào đại sảnh cùng Tiêu Nhu Y. Đây cũng là lý do khiến Tiêu Nhu Y khó chịu trước khi đến đây. Vốn dĩ cô định giới thiệu Tiêu Dương là bạn mình, dẫn Tiêu Dương làm quen với những người nổi tiếng ở thu đô, tiện thể có thêm người nói chuyện với cô ở đây. Ai ngờ, Tiêu Dương lại đưa ra yêu cầu giả vờ làm người hầu để đi vào.

Không biết Tiêu Dương định giở trò gì!

Tiêu Nhu Y không hiểu tại sao nhưng vẫn đồng ý. - Tiệc mừng thọ chưa chính thức bắt đầu, mời tiểu công chúa vào trong đại sảnh đã.

Tiểu công chúa Tiêu là đại diện cho tầng lớp đỉnh cao trong các gia tộc ở Trung Quốc, nên có thể vào trong đại sảnh. Những người còn lại đều ở trong một nơi đã được sắp xếp trước ở bên ngoài. Họ biết rằng giữa họ có sự khác nhau về địa vị nhưng không ai bất mãn.

Tiêu Nhu Y nhíu mày, thần sắc hơi chán ghét. Nhưng khi ngước mắt lên, Tiêu Nhu Y lộ vẻ hiếu kỳ:

Một âm thanh đầy khấp khởi vang lên.

Nỗi hận biến mất rất nhanh khỏi ánh mắt. Dịch Nam ngầm nghiến răng, trong lòng đã chửi Tiêu Dương rất nhiều lần, nhưng trên mặt lại cười nói:

Ánh mắt của Dịch Hàn lại nhìn sang hai người hầu của Tiêu Nhu Y. Tiêu Dương cầm lấy hộp quà, gương mặt bình thản đi về phía trước. Có Kỷ Ly Tiên Nhân đã để lại một thủ pháp trên người hắn, Tiêu Dương không lo rằng Dịch Hàn có thể nhận ra thực lực của mình. Cơ thể này trông không khác gì với người bình thường. Quả nhiên, sau khi Dịch Hàn chau mày mấy lần, bèn dịch chuyển ánh mắt qua chỗ khác.

Gương mặt Dịch Nam co giật. Ánh mắt sắc lạnh nhìn tứ phía nhưng không phát hiện ra Tiêu Dương. Anh ta hừ một tiếng không cam tâm rồi vội vàng lật đật chạy theo Tiêu Nhu Y.

Nguyên nhân rất đơn giản, vì cô coi Tiêu Dương là bạn của mình. Tiểu công chúa thấy mình rất có nghĩa khí.

Sự thật đã chứng minh rằng, hòa thượng Giát Giát có thể moi được nhiều tin tức như vậy từ miệng bà cụ Dịch, không phải là do gương mặt đẹp trai của anh ta, mà là do Phật Tượng Kim Thân của anh ta.

Trong một tòa nhà yên tĩnh của Dịch gia, khói hương tỏa ra nghi ngút.

Tiêu Dương mặc một bộ quần áo màu xanh trông rất bình thường. Sau khi đặt quà xuống, hắn đi ra ngoài, trà trộn vào đám người, rồi nhanh chóng bước về phía căn nhà của Dịch gia.

- Nhu Y, em đến rồi.

- Hôm nay là ngày đại thọ của ông nội. Anh là cháu, ngày đêm phải lo lắng nên hơi mệt. Vừa rồi không may bị ngã.

- Ngã mà cũng phải sành điệu quá nhỉ.

Tiêu Nhu Y nói. Rồi không để ý đến Dịch Nam nữa, vòng qua người anh ta bước vào trong.

Dịch Nam hấp tấp chạy tới, mặt cười tươi như hoa.

Anh ta không ngờ rằng, lần đầu tiên tiểu công chúa nhìn chính diện anh ta là do nỗi nhục này của anh tai

Dịch Nam chỉ muốn tìm một cái lỗ nẻ chui vào.

- Mắt anh bị làm sao vậy?

Ngồi khoanh chân, lưng mang theo ánh sáng vàng tỏa khắp vạn dặn, giống như Phật Tổ giáng lâm vậy, vô cùng thần thánh. Còn trước mặt anh ta, một bà lão tóc bạc trắng, mặt đầy nếp nhăn đang quỳ trên mặt đất, vẻ mặt trang nghiêm, giơ tay gõ mõ.

Tiếng cốc cốc cốc vang lên trong căn phòng rộng.

Những câu kinh Phật thần bí được đọc ra từ miệng hòa thượng Giát Giát, dường như muốn rửa sạch tất cả tội ác trên thế gian.

Tụng kinh.

Vẻ mặt bà cụ Dịch rất thành khẩn, nói: - Tín nữ thành khẩn cầu xin Phật Tổ, bảo vệ đời đời kiếp kiếp Dịch gia. Không cầu có công, nhưng xin đừng mắc sai lầm. A di đà phật.

Hòa thượng đang ngập trong ánh sáng vàng miệng hơi nhếch lên. Với quyền thế của Dịch gia như hiện tại, đương nhiên là chẳng cần phải lập công cao gì nữa.

Rắc!

Bỗng nhiên, cái mõ trong tay bà cụ Dịch nứt ra, và tốc độ nứt rất nhau. Khi bà cụ Dịch gõ tiếp xuống, nó nứt ra làm đôi...

- A di đà phật.

- Xin đại sư chỉ rõ.

Nghe vậy, cơ thể bà cụ Dịch run lên, bốn chữ "tai họa đổ máu" có thể lớn mà cũng có thể nhỏ!

- Nhân thứ nhất, là trong tiệc đại thọ của Dịch lão tướng quân, ắt có tai họa đổ máu!

Bà cụ Dịch kinh ngạc, vội thỉnh giáo.

- Quả ngày nay của Dịch gia, có hai nguyên nhân lớn.

- A di đà phật, luật nhân quả. Có nhân ắt có quả, có quả thì phải có nhân. Đây gọi là luật nhân quả.

- Mong đại sư giải thích cho.

Bà cụ Dịch thành khẩn nói.

- Kinh Quan Vô Lượng có viết "Thâm tín nhân quả, bất báng đại thừa”. Chỉ Quan Ngũ Hạ viết "chiêu quả vi nhân, khắc hoạch vi quả". Phật pháp có tứ chấp: tà nhân tà quả, vô nhân hứu quả, hữu nhân do quả, vô nhân vô quả.

Hòa thượng Giát Giát phát huy tác dụng của một cao tăng đắc đạo. Những điều cao tăng nói đương nhiên là phải cao rồi. Nói hùng hồn gần mười phút đồng hồ, đều đề cập đến tuần hoàn nhân quả trong kinh Phật. Người tín Phật đương nhiên đã từng nghe được những điều này. Nhưng giờ nghe đại sư giải thích, sắc mặt bà cụ Dịch hơi trắng ra:

- Ý của đại sư là, quả ngày hôm nay, là do nhân mà Dịch gia từng trồng sao?

Bà cụ Dịch rất sợ, bởi lẽ "quả" này là một điềm xấu trong lòng bà.

- Những hành vi của chúng sinh đều có thể giải thích bằng luật nhân quả. Hành nghiệp thiện ắt có quả thiện. Hành nghiệp ác ắt có quả báo ác.

Hòa thượng Giát Giát trịnh trọng nói:

Thần sắc của hòa thượng trở nên trang nghiêm như cũ, âm thanh vang như trống dồn:

- Không đeo sao?... Chậc, a di đà phật, người xuất gia có thể phạm sắc giới, nhưng không được có khẩu vị nặng.

Hòa thượng nghi hoặc nhìn về phía trước ngực bà cụ Dịch:

- Điềm hung, điềm hung...

Bỗng nhiên, bà cụ Dịch ngớ người, cơ thể run rẩy:

Rắc!

Ánh sáng khắp người hòa thượng sáng lên:

- Thiên cơ bất khả lộ. Sắc mặt bà cụ Dịch trắng bệch, đột nhiên bà cụ dập đầu trước hòa thượng Giát Giát:

- Tín nữ xin cầu chỉ giáo.

Một sức mạnh dịu dàng nâng bà Dịch dậy.

Hòa thượng Giát Giát thở dài:

- Thôi vậy, trời cao có đức hiếu sinh. Bần tăng chỉ có thể tiết lộ mười sáu chữ...

Dừng một lát, hòa thượng trầm giọng nói:

- Đoạt người thương người, cưỡng ép nhân duyên, làm trái thiên đạo, tất gặp thiên khiển!

Bà cụ Dịch ngớ ra, một lát sau, bà gật đầu nói:

- Tín nữ xin ghi nhớ lời dạy của đại sư.

- Nhân thứ hai.

Hòa thượng Giát Giát nghiêm nghị nói:

- Trong phủ đệ Dịch gia, có nơi cất giữ báu vật hiếm có. Khí linh bảo ngút trời, sẽ cắt đứt vận khí của Dịch gia. Nếu không sai gì, trong Dịch gia nhất định có một vật thần thánh trấn trạch.

Bà cụ Dịch kinh ngạc gật đầu. Bà ấy đã bị hòa thượng Giát Giát lừa cho đầu óc quay cuồng.

Càng huống hồ, những gì hòa thượng vừa nói không phải là nói bừa. Dịch gia hôm nay nhất định có tai họa đổ máu.

- Linh bảo tiên khí quá nặng, đã đi ngược lại sự vận chuyển của thiên đạo. Phải chuyển sang một nơi phong thủy khác, mới giữ cho Dịch gia vạn đời phồn thịnh.

- Đúng là nói bừal

Đúng lúc này, đột nhiên một âm thanh tức tối vang lên từ bên ngoài. Một người đang tức giận nhìn hòa thượng Giát Giát:

- Hòa thượng thối kia, không ngờ anh dám nói linh tinh lừa bà nội tôi.

Người đó chính là Dịch Quân Nhi.

Vừa dứt lời, bà cụ Dịch đã đổi nét mặt, vội mắng:

- Quân Nhi, không được làm bừa.

Giờ đây, hòa thượng Giát Giát không nói thêm nhiều, chỉ nhắm mắt lại, hai tay chắp trước ngực, miệng khẽ động đậy. Phật pháp của một cao tăng bao trùm lấy cả căn phòng. Những nơi ánh sáng vang lan tỏa đến, dường như có thể tẩy sạch toàn bộ dơ bẩn.

Không khí vô cùng thần thánh.

Giờ đây, thậm chí Dịch Quân Nhi cũng phải bịt miệng lại. Mặc dù cô biết hòa thượng này đến để tụng kinh niệm phật cho bà nội cô, nhưng chưa từng nhìn thấy gương mặt trang nghiêm của hòa thượng Giát Giát, nên rất kinh ngạc.

- Phật Tổ thứ tội, Phật Tổ thứ tội.

Bà cụ Dịch thành khẩn, vội vàng đọc kinh.

Một lát sau, bà mới được Dịch Quân Nhi châm chậm đỡ dậy:

- Quân Nhi, cháu tìm bà có việc gì không?

Dịch Quân Nhi tỉnh ra, nói: - Bà, tiệc mừng thọ ông sắp bắt đầu rồi. Bà ra để chủ trì đi ạ.

Tai họa đổ máu!

Giờ đây, bốn chữ này nhanh chóng hiện lên trong đầu bà Dịch. Hai mắt đục của bà Dịch nhìn sang hòa thượng Giát Giát đang rất trang nghiêm, rồi quay lại châm chậm gật đầu:

- Vậy, chúng ta đi thôi.

Dịch Quân Nhi cũng quay sang nhìn hòa thượng Giát Giát, rồi lập tức đỡ bà nội ra khỏi đại điện.

- A di đà phật.

Khi hai người đi xa, hòa thượng Giát Giát mở mắt, nhìn lên cái mõ đã vỡ rồi lầm bầm:

- Nếu như bà ấy biết là do mình làm vỡ, liệu có đập nát mình ra không nhỉ? A di đà phật, nhân quả tuân hoàn, thiên lý chiêu chiêu!
Bình Luận (0)
Comment