Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 871 - Chương 876: Sinh Nhật Vui Vẻ!

Chương 876: Sinh nhật vui vẻ! Chương 876: Sinh nhật vui vẻ!Chương 876: Sinh nhật vui vẻ!

Con trai cả của Dịch lão tướng quân - Dịch Dư Phong dẫn đầu, con cháu Dịch gia dồn dập đến chúc thọ, không khí rất náo nhiệt.

Cụ Dịch và Dịch lão tướng quân đều vui vẻ nhận lời chúc của con cháu.

Cảnh tượng này đúng là ngập tràn niềm vui.

- Cháu Dịch Hàn, chúc ông nội nhật nguyên xương minh, tùng hạc trường xuân!

Thái tử Dịch Hàn bước ra, lập tức nhận được sự chú ý của tất cả mọi người.

Thái tử Dịch Hàn đã trở về!

Những ngày này, tin tức như có cánh, bay khắp cả thủ đô.

Thái tử trước đó chỉ là tạm thay thế. Thái tử thật sự được tiên nhân chỉ dẫn, giờ đây đã học xong và quay về, sẽ được phong làm người đứng đầu trong giới trẻ thủ đô. Được Dịch gia tuyên dương hết mực, nên danh thế của thái tử Dịch Hàn rất lớn.

- Người nổi danh không phải là hư sỹ, nhưng nếu là đệ nhất công tử Viêm Hoàng thì chưa chắc.

Nhưng Tiêu Dương không kém gì y.

Nụ cười trên gương mặt Dịch lão tướng quân càng vui hơn. Nghe những lời khen ngợi đứa cháu mình bên tai, thậm chí có người còn nói là "đệ nhất công tử Viêm Hoàng”, khiến Dịch lão tướng quân như mở cờ trong bụng. Ông vui đến nỗi không ngồi yên được nữa, mà đứng thẳng dậy đi tới bên cạnh Dịch Hàn. Nhận lấy món quà của Dịch Hàn, ông tấm tắc khen:

Thái tử Dịch Hàn sinh ra đã có bê dày bối cảnh, có Dịch gia lớn mạnh làm hậu thuẫn, Thánh Long Vương và Thái Cực Vương lại nhận y làm đồ đệ. Một cơ duyên nghịch thiên như vậy là điều biết bao người thầm mong.

- Dịch gia có một hậu bối như vậy, thật đúng là Thương Long ra biển, không gì cản được.

Hắn đang đợi.

Đối diện với những ánh nhìn nóng bỏng, thân hình thái tử Dịch Hàn vẫn đứng thẳng, giống một công tử xuất thế, gương mặt bình tĩnh như nước. Ở tuổi như vậy mà đã có tố chất tâm lý vững vàng đến thế, đủ để khiến những người xung quanh thán phục.

Sau khi Tiêu Dương điềm đạm nhìn qua đó, hắn lại nhìn sang đám người Bạch gia đứng bên cạnh.

- Xứng danh là đệ nhất công tử của Viêm Hoàng cũng không quá.

- Không hổ là thái tử.

Trong đám người, Tiêu Dương thầm bĩu môi nghĩ vậy. Từ khi gặp được thái tử Dịch Hàn, Tiêu Dương đã ngầm so sánh giữa hắn và y. Nếu nói trước đó Tiêu Dương phải dựa vào Hám Đạo Thuật và thế giới "Thượng Cổ Hồng Hoang" nên phải tiếc nuối thì giờ đây, Tiêu Dương tự tin rằng, nếu đường đường chính chính đấu một trận với y, hai bên dốc hết sức, hắn chưa chắc sẽ thua Dịch Hàn.

Kết quả tốt nhất, đương nhiên là hòa thượng Giát Giát điều tra được vị trí của "Thần Thánh Chi Tâm”, thậm chí, lấy được "Thần Thánh Chi Tâm'.

- Tốt! Tốt! Tốt lắm!

Đương nhiên, trong lòng Tiêu Dương cũng đã thâm nghĩ đến kết quả xấu nhất. Đôi mắt ảm đạm vô thần của Bạch Khanh Thành khiến nội tâm Tiêu Dương đau quặn.

Đợi tin của hòa thượng Giát Giát.

Muốn nhận ra y là ai không hề khó. Mặc dù Dịch gia đông con cháu, nhưng cháu trai trực hệ chỉ có Dịch Hàn, Dịch Huyễn và Dịch Nam. Qua vị trí mà họ đứng, dùng phương pháp loại trừ có thể đoán được một cách dễ dàng. Điều quan trọng là, Tiêu Dương giờ đây phát hiện ra nụ cười của thái tử giả Dịch Huyễn... rất giả tạo!

Thái tử giả, Dịch Huyễn.

Dịch Hàn trở về, vốn sự sáng chói tạm thuộc về Dịch Huyễn đã biến mất.

- Ừm?

- Tốt lắm!

Tiêu Dương nhìn sang đám người Dịch gia. Ai nấy đều rất vui vẻ, mặt nở nụ cười. Đương nhiên, nụ cười trên mặt có phù hợp với những gì họ nghĩ trong lòng không thì chỉ có mình bọn họ mới biết.

- Liệt tổ liệt tông của Dịch gia phù hộ cho con cháu Dịch gia, càng ngày càng mạnh!

Mặc dù những lời bình luận của người xung quanh dành cho Dịch Huyễn không bằng được Dịch Hàn, nhưng cũng là lời bình tốt, được nhiều người sùng bái kính trọng.

Dịch lão tướng quân cười ha ha. Ông không cần những lời chúc thọ hào nhoáng, chỉ cần tấm lòng của con cháu là được.

Ánh mắt Tiêu Dương nhìn sang một người thanh niên trẻ tuổi bên cạnh bà cụ Dịch, nghĩ một lát là đoán được y là ai.

Nếu nói lòng Dịch Huyễn không nghĩ gì thì thánh nhân cũng chẳng tin.

Nhưng giờ đây nụ cười của Dịch Huyễn rạng rỡ đến vậy, có thể cho thấy y thâm nho đến mức nào. Đợi Dịch Hàn chúc thọ xong xuôi, Dịch Huyễn bước ngay lên trước, động tác thể hiện được tư cách của con nhà quyền quý:

- Cháu Dịch Huyễn, chúc ông nội phúc tinh cao chiếu, cơ thể khỏe mạnh.

Mặc dù có không ít mâu thuẫn với thái tử giả, nhưng đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy y.

Trước khi thái tử Dịch Hàn quay về, Dịch Huyễn là thái tử giả, nhưng cũng là người đứng đầu trong số thanh niên Dịch gia.

Có thể hiểu được.

Dù y cười rất rạng rỡ, nhưng Tiêu Dương vẫn cảm nhận được sự giả tạo kinh tởm từ đó.

Sự lo lắng trong lòng bà cụ Dịch cũng hoàn toàn biến mất.

Thậm chí, bà cụ trở nên hoài nghi về những lời của đại sư Giát Giát. Dựa vào thanh thế của Dịch gia hiện nay, còn ai dám mang đến tai họa đổ máu trong ngày sinh nhật của Dịch lão tướng quân chứt

Mặt trời treo cao, thời tiết thủ đô hôm nay rất tốt.

Vùi

Trong một góc vườn hoa của Dịch gia, một người thanh niên trẻ tuổi tuấn tú vọt qua, rất nhanh biến mất ở một chỗ khác trong vườn hoa.

- Ừm? Có một mê trận.

Cơ thể hòa thượng Giát Giát dừng lại, dựa lưng vào một ngọn núi giả. Muốn vượt qua tai mắt của Dịch gia, điều tra được tung tích của "Thần Thánh Chi Tâm" đâu phải điều dễ dàng. Đặc biệt là hòa thượng Giát giát đã nhiều lần ngắt trộm hoa của Dịch gia, khiến không ít người Dịch gia nhìn thấy anh ta là phòng kỹ như phòng sói.

Trong quá trình tìm kiếm, anh ta cũng bất cẩn bị người ta phát hiện mấy lần.

Vì lần này trong tay hòa thượng Giát Giát không có hoa, và anh ta còn nói rằng muốn kiểm tra phong thủy Dịch gia cho bà cụ Dịch, nên cũng đã thuận lợi điều tra được nhiều nơi. Vì địa vị của bà cụ Dịch ở Dịch gia rất cao, bà lại rất tin lời hòa thượng Giát Giát, đây là điều mà rất nhiều người biết.

Cũng là một trong tứ đại hào môn cấp cao của Thiên Tử Các, nhưng Đàm gia chỉ có một mình cháu gái gia chủ Đàm Hương Hương đến tặng quà.

Tôn Duệ của Tôn gia cũng là nhân vật hiển hách trong đám thanh niên, đưa quà lên trong những lời tán dương của mọi người.

Tiểu công chúa Tiêu gia, đại diện cho Tiêu gia, đưa quà mừng lên.

Ánh mắt thái tử Dịch Hàn lại nhìn về phía trước.

- Vâng.

- Bắt lấy gã, đừng làm kinh động đến bất kỳ ai.

Dù có tốt hay không, nhưng trong ngày sinh nhật của Dịch lão tướng quân, đương nhiên là tiếng vỗ tay càng to càng tốt. Mọi người tích cực hơn cả diễn viên quần chúng.

Không ít người cười đến nỗi mặt co rút mà vẫn không biết mệt.

So sánh với mọi người thì nét mặt của thái tử Dịch Hàn điềm đạm hơn nhiều. Ở sâu trong đôi mắt, nét nghi ngại vẫn không biến mất.

Theo thông tin mà y có được, Tiêu Dương vẫn đang uống rượu trong khách sạn.

- Anh ta bỏ cuộc thật rồi sao?

Thái tử Dịch Hàn thâm nghĩ. Dù Tiêu Dương có rời khỏi khách sạn đến đây, thì có lẽ cũng không kịp nữa.

Giờ đây, một bóng người xuất hiện phía sau thái tử Dịch Hàn, tiếng rất khẽ:

- Đại thiếu gia, có người xông vào cấm địa.

Dịch Hàn nhíu mày, quyết đoán hạ lệnh:

Khi Dịch Quân Nhi dùng lời nói ngọt ngào tặng món quà mà mình đã chuẩn bị kỹ lưỡng, không khí lại đẩy lên cao trào mới.

Khách tấp nập, nói chuyện náo nhiệt.

xkkkx

Hòa thượng Giát Giát vừa bước được vài bước, cơ thể bỗng dừng lại. Lập tức, một luông khí tức rất mạnh lập tức khóa chặt lấy hòa thượng Giát Giát...

- Người của Dịch gia đúng là hết việc.

Hòa thượng Giát Giát thầm phá giải mê trận này, phát hiện ra bên trong không có gì cả. Lập tức anh ta phát hiện ra đây chỉ là một thứ để che mắt người khác, bèn bĩu môi quay người đi:

- Khanh Thành, đến lượt cháu rồi.

Giờ đây, con trai cả của Bạch gia, Bạch Gia Đống, vốn yên lặng từ đầu đến cuối, chầm chậm mở miệng.

Cơ thể Bạch Khanh Thành rung động. Đến rồi, cuối cùng cũng đến rồi.

Bạch Khanh Thành nhìn sang người đàn ông trung niên trước mặt, cha cô, Bạch Gia Minh. Trong trí nhớ của cô, cha cô chưa bao giờ khiến cô chịu uất ức. Dù là mấy năm trước cô dẫn theo em gái đến Minh Châu, cha cô cũng không trách móc nửa lời.

Nhưng, hôm nay...

Bạch Gia Minh không dám nhìn ánh mắt con gái, cố quay đầu đi, nội tâm thầm thở dài.

Vì Bạch Thiên Mệnh.

Vì gia chủ Bạch gia, trụ cột của Bạch gia.

Vì quân hồn của quân khu thủ đô Viêm Hoàng!

Ông biết những suy nghĩ của con gái, nhưng không còn sự lựa chọn nào hết.

Bạch Tố Tâm mím chặt môi, nắm lấy tay Bạch Khanh Thành. Cô sợ rằng, nếu mình buông tay ra, sẽ mất hẳn chị mình.

Bất giác, không ít ánh mắt nhìn về phía này, nhìn sang Bạch Khanh Thành.

Gần như tất cả mọi người đều đã biết một tin, rằng hôm nay cùng với tiệc mừng thọ tám mươi tuổi của Dịch lão tướng quân, còn là ngày đính hôn của Dịch Huyễn với con gái lớn Bạch Gia - Bạch Khanh Thành.

Nhìn ánh mắt Bạch Khanh Thành, không ít người thâm ngưỡng mộ, thậm chí có một vài cô gái không giấu nổi sự đố ky.

Mặc dù Dịch Huyễn không bằng Dịch Hàn, nhưng trong số thanh niên Dịch gia, cũng chỉ kém có mình Dịch Hàn mà thôi. Nhìn khắp số thanh niên trong thủ đô, không mấy ai bì được với Dịch Huyễn. Vẻ bề ngoài tuấn tú, khí chất nho nhã, tài năng xuất chúng, cộng thêm một thân thế hiển hách. Đây là hoàng tử bạch mã đối với không ít thiếu nữ.

- Bạch gia đúng là có phúc.

- Đúng thế, hai nhà liên hợp lại, địa vị nhất định sẽ tăng cao.

- Cô con gái Bạch gia đúng là nghiêng nước nghiêng thành, xứng đôi với Dịch Huyễn.

Những tiếng khen ngợi vang lên. Không ít ánh mắt nhìn vê phía Bạch Khanh Thành và Dịch Huyễn. Điều này khiến sự âm lãnh trong lòng Dịch Huyễn bớt đi. Dù sao thì, giờ đây y lại nhận được cảm giác mình là tiêu điểm, huống hồ... y lại sắp sở hữu một cô vợ xinh đẹp.

Ánh mắt Dịch Huyễn nhìn Bạch Khanh Thành không giấu nổi sự dục vọng và nhiệt huyết.

Từ lần đầu tiên gặp Bạch Khanh Thành, Dịch Huyễn đà thề rằng phải có được cô gái này.

Y cũng đã từng thử theo đuổi Bạch Khanh Thành nhưng đều bị từ chối.

Tức giận, Dịch Huyễn đã nghĩ tới việc dùng cách hôm nay...

Dưới sự chứng kiến của mọi người, sở hữu một cô vợ xinh đẹp đúng là hạnh phúc lớn trong cuộc đời.

Gương mặt Dịch Huyễn mang theo nụ cười từ trong nội tâm.

- Khanh Thành.

Mọi người đang nhìn chăm chú, nhưng Bạch Khanh Thành vẫn không động đậy. Phương Mộng Lam nhẹ nhàng kéo tay cô.

Bạch Khanh Thành nhẹ nhàng ngước mắt dậy, nhìn về phía đám người Dịch lão tướng quân.

Bạch Tố Tâm mím chặt môi, không muốn thả tay ra. Một bước.

Bạch Khanh Thành chầm chậm bước về phía trước. Ở bên cạnh, một người hầu đã bê lấy hộp quà, đưa đến trước mặt Bạch Khanh Thành.

Cô biết rằng cô sắp phải đối mặt với việc gì.

Tặng quà mừng thọ, sau đó... Dịch gia sẽ tuyên bố việc đính hôn giữa cô và Dịch Huyễn...

Tay cầm hộp quà nặng, Bạch Khanh Thành bước lên một bước rất khó khăn.

- Để em làm cho.

Đúng lúc này, phía sau cô bỗng có một thân hình vọt ra, giống như một cơn gió. Hộp quà trong tay Bạch Khanh Thành không biết tự bao giờ đã rơi vào tay Bạch Húc Húc. Tất cả mọi người đều không kịp ngăn lại. Bạch Húc Húc đã bước nhanh đến trước mặt mọi người nhà Dịch gia, giơ hộp quà lên cao rồi nói lớn:

- Cháu Bạch gia, chúc lão tướng quân sinh nhật vui vẻ, sinh nhật vui vẻ... ừm, sinh nhật vui vẻ!

†r
Bình Luận (0)
Comment