Chương 878: Bóp vếu Long Trảo Thủ!
Chương 878: Bóp vếu Long Trảo Thủ!Chương 878: Bóp vếu Long Trảo Thủ!
Mặc dù vậy, nhưng giờ Tiêu Dương vẫn đang hết sức cảnh giác, chuẩn bị ra tay bất kỳ lúc nào.
Hắn hiểu rõ về thực lực của Bạch Húc Húc. Về mặt lý thuyết, cậu ta không phải là đối thủ của Dịch Huyễn. Huống hồ, giờ tất cả mọi người đều đang nhìn vào, Bạch Húc Húc không thể sử dụng sức mạnh thuộc tính của mình.
Chỉ là, điều Tiêu Dương biết là thực lực ngày xưa của Bạch Húc Húc!
Tiêu Dương không biết về kỳ ngộ của Bạch Húc Húc ở hồ Ba Vân.
Kim Xoa, mặc dù có xếp hạng không cao trong Thông Linh Thần Binh, nhưng vẫn có hiệu quả thoát thai hoán cốt đối với Bạch Húc Húc.
- Đừng căng thẳng, vị huynh đệ này của cậu không đơn giản đâu.
Tiêu Dương đã dịch chuyển Kim Phủ đến vị trí mi tâm. Giờ đây, tiếng của Tiểu Thất vang lên.
- Sáu trăm tám mươi mốt quyền!
Cảnh tượng chiến đấu trông rất thê thảm. Nhưng người xung quanh vẫn phải cố gắng lấy lại tinh thân để quan sát trận đại chiến giữa Tây Môn Xuy Tuyết và Tử Cấm Đỉnh. Mặt của tam hổ Bạch gia chảy dài thườn thợt, trông rất khó coi. Với họ, hành động của Bạch Húc Húc đã làm mất mặt Bạch gia.
Không ai biết rằng, ở sâu trong tòa nhà Dịch gia, giờ đây đang có một trận quyết đấu!
Dịch Huyễn thật sự rất tức giận. Vốn dĩ y chỉ định làm cho tên nhãi này mất mặt. Giờ đây xem ra, phải cho tên này một bài học xương máu mới được!
Tất cả mọi người đều yên lặng, chỉ còn lại tiếng hét lớn của Bạch Húc Húc.
Tên nhãi Bạch Húc Húc đã quá mệt, tốc độ tấn công không bằng trước đó. Đối với Dịch Huyễn quả là đầy lỗ hổng. Thậm chí Dịch Huyễn cảm thấy mình không cần đến một giây cũng đánh ngã được tên nhãi này.
Hòa thượng Giát Giát, đối thủ của anh ta là một người đàn ông trung niên sắc mặt lạnh lùng.
- Hộc! Sáu trăm tám mươi hai quyên!
Âm! Âm! Ầm!
Để đón sự thắng lợi trong một giây này, y đã chịu đựng cả một ngàn quyên.
- Hự! Sáu trăm tám mươi ba quyên!
Còn bên phía Dịch gia, gương mặt tươi cười trước đó của Dịch lão tướng quân đã trở nên cứng ngắc, thay vào đó là sự co rút.
Hòa thượng Giát Giát lạnh lùng hét về phía người đàn ông trung niên.
Y chịu đựng!
Người đàn ông trung niên cười lạnh:
Ba âm thanh đập vào nhau mãnh liệt, cơ thể đồng thời lùi vê sau mấy mét.
- Ông thật kỳ lạ, tự nhiên lại dám đánh lén bổn đại sư. Ông không sợ cụ Dịch hỏi tội sao?
Soạt!
- Cấm địa? - Lên!
Vù vù vùi
Hòa thượng Giát Giát không sợ, lạnh lùng nhìn đám người rồi đột nhiên chắp hai tay lại.
- Đây là quy định của Dịch gia, người dám xông vào cấm địa, dù vì nguyên nhân nào đều phải bắt!
Những tiếng kêu thảm thiết vang lên, những cơ thể ngã xuống.
Phật môn tuyệt học. Từng tia sáng vàng bay ra từ những kẽ hở của hai bàn tay hòa thượng Giát Giát giống như những tia sáng sắc bén, phân bố ra khắp mọi nơi.
- Phật Quang Phổ Chiếu!
Vừa dứt lời, bốn phương tám hướng bay đến từng trận mưa tên, giống như bão táp lao tới.
- Bắt gã lại!
Những tiếng ra lệnh vang lên. Rất nhiều hộ vệ của Dịch ra lập tức ào tới. Binh khí của cổ võ giả, sức mạnh to lớn của người thuộc tính ập ra, lấp lánh ánh sáng, ép vào không gian xung quanh hòa thượng Giát Giát.
Khí thế ngút trời chèn ép xuống khắp nơi.
Mắt hòa thượng Giát Giát sáng lên, dường như ngửi được điều gì đó. Uy lực của trận mưa tên này không hề kém cạnh so với súng bắn. Đối với một cường giả ở đẳng cấp như hòa thượng Giát Giát, súng ống bình thường không thể gây nguy hiểm gì cho anh ta. Vậy mà những mũi tên này lại khiến hòa thượng Giát Giát rợn ốc.
Cảnh tượng mạnh mẽ này khiến cho những người đang bao vây ở xung quanh đều phải sợ hãi, ánh mắt mang theo sự kinh hoàng. Vị hòa thượng này xem ra đúng là có chút tài cán. Hèn gì anh ta lấy được sự tín nhiệm của cụ Dịch.
Hai mắt như có tia điện. Tay hòa thượng bỗng đập mạnh ra. Bốn phương tám hướng xuất hiện một bàn tay to lớn, đập rơi toàn bộ những mũi tên đó.
Ánh sáng vàng khắp người hòa thượng Giát Giát lập tức tỏa ra. Ánh sáng mang theo uy lực của chư Phật. Cơ thể anh ta bay lơ lửng trong không gian. Những nơi ánh sáng vàng chiếu tới, những mũi tên đang lao như bắn tới đã chậm hơn vô số lần.
Hòa thượng Giát Giát khí thế rất mạnh. Đồng thời anh ta còn giơ tay đánh vào một phía trận pháp. Lập tức tường đá vỡ ra, đá bay tung tóe. Một trận pháp bị phá, ở trong không có gì.
- Đây là một trận pháp không may mắn, vì đã động đến phong thủy Dịch gia, nên cụ Dịch bảo ta phá nó. Ta không thể phụ sự kỳ vọng của cụ ấy.
Hòa thượng Giát Giát đánh tứ tung như cầm Thượng Phương Bảo Kiếm trong tay vậy.
Nếu đối phương đã phát hiện ra hành tung của anh ta, thì anh ta cứ làm liều cho xong, nhỡ đâu lại tìm được nơi cất giấu "Thần Thánh Chi Tâm' thì sao. Vì dù Dịch gia có bố trí nhiêu mê trận đến đâu, nơi giấu "Thân Thánh Chi Tâm" nhất định phải được bảo vệ bởi một lực lượng rất lớn. Anh ta xông tới, có thể dựa theo sự mạnh yếu của lực lượng canh phòng mà đoán ra được nơi thật sự quan trọng của Dịch gia.
Hòa thượng Giát Giát vừa hét lớn mệnh lệnh của cụ Dịch, vừa đi tới.
- Đủ rồi!
Giờ đây, một tiếng hét tức giận vang lên như sấm. Một cường giả hiện thân, lạnh lùng nhìn hòa thượng Giát Giát: - Dù là cụ Dịch có dặn cậu đến kiểm tra phong thủy Dịch gia, nhưng hành động của cậu cũng là phá hoại phong thủy Dịch gia.
Hòa thượng Giát Giát nhìn về phía cường giả Dịch gia rồi bĩu môi nói:
Trong số những người này, người biết được tình hình trong chỗ sâu khu nhà Dịch gia chỉ có hai người.
Hai tay Dịch Huyễn bóp chặt lại kêu rắc rắc. Phong độ trước đó giờ đã bị Bạch Húc Húc xóa tan. Y thâm thê rằng, sau một nghìn quyền này, nhất định phải dùng một quyền khiến tên nhãi này nằm gục một tháng!
Khi Bạch Húc Húc đánh quyền ra, bèn thân thiết hỏi.
- Tám trăm sáu mươi hai quyền... Hợ, anh ngủ mất rồi à?
Nếu so sánh với bên này thì cuộc chiến giữa Bạch Húc Húc và Dịch Huyễn thật sự là quá nhạt nhão.
Cuộc chiến rất kịch liệt!
Hòa thượng Giát Giát chắc rằng giờ bà cụ Dịch đang ăn tiệc mừng thọ ở bên ngoài. Dù những người này có nghi ngờ anh ta cũng không đi hỏi bà cụ Dịch cho ra lẽ được.
Cường giả Dịch gia lạnh lùng cười nói:
- Vậy lão phu sẽ tóm cậu trước rồi đợi xử trí saul
"Tóm' và "Giết" là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Như vậy, hòa thượng Giát Giát càng không sợ gì nữa rồi, bĩu môi nói:
- Bổn đại sư không có thời gian nói nhiều với ông.
Vừa dứt lời, hòa thượng Giát Giát vội chạy về một bên.
Người đó không ngờ hòa thượng Giát Giát dám làm bừa lần nữa, lập tức giận dữ nói:
- Ngăn gã lại!
Âm ầm ầmI
- Bổn đại sư làm việc vì cụ Dịch, tận tâm tận lực, không ai được cản tôi!
Hòa thượng Giát Giát thâm giật mình, vội bước lùi vê phía sau, đồng thời nói:
Một luồng quyên phong phóng tới.
- Lão phu không hiểu về phong thủy, nhưng tôi biết rằng, phải làm thế nào để xử trị một tên cuông vọng xông vào vùng cấm địa!
Sắc mặt cường giả sâm xuống, ánh mắt trở nên sắc bén:
- Ông có hiểu gì về phong thủy không?
Dịch Hàn nghe báo cáo liên tục, còn Tiêu Dương thì đoán được việc đó.
- Giát Giát lâu vậy mà chưa có tin gì.
Lông mày Tiêu Dương thầm chau lại. Nhìn cuộc chiến đang diễn ra, hắn hi vọng rằng, tên nhãi có thể đánh gục Dịch Huyễn, giải tỏa hôn ước, để hắn có đủ thời gian tìm kiếm "Thân Thánh Chi Tâm”!
- Tám trăm tám mươi tám quyền!
Vẫn giống như trước đó, Bạch Húc Húc đánh ra một đòn nhẹ hều.
Dịch Huyễn đã không thèm để tâm đến sự tấn công của Bạch Húc Húc, cơ thể chầm chậm né qua...
Lúc này, phong vân bỗng biến đổi! Nắm đấm dường như nhẹ hều của Bạch Húc Húc bỗng cuộn lên một nguồn sức mạnh.
Vùi
Hàn phong nổi lên, chiêu thức chuyển đổi!
Thần Tiên cửu thức!
Ngũ Đế thiên uy!
Âm!
Quyền này quá đột ngột, không ai ngờ được, kể cả Dịch Huyễn.
Vốn tưởng rằng chỉ cần nhẫn nại một chút nữa là có thể tấn công lại tên nhãi này một cách quang minh chính đại, nên sự đề phòng của Dịch Huyễn đối với Bạch Húc Húc đã giảm rất lớn.
Uy lực của quyền này khiến tất cả mọi người khiếp sợ.
Âm ầm ầm!
Một quyền vang lên vô số tiếng nổ.
Cơ thể Dịch Huyễn bay ra xa ba mét. Bạch Húc Húc lao tới ba mét.
Đây là cơ hội!
Ánh mắt Bạch Húc Húc lóe lên sự tàn nhãn, quyền phong rất dũng mãnh.
Âm!
Grào!
Trên cơ thể Dịch Huyễn bỗng nhiên xuất hiện một hư ảnh của sư tử rất dũng mãnh. Thiên địa như bỗng xuất hiện một uy lực vô hình, mang theo tiếng gào thét, lao về phía Bạch Húc Húc!
- Đây là phụ ảnh Hóa Tượng của cường giả Dịch gia bám trên người Dịch Huyễn!
Sắc mặt Bạch Húc Húc biến đổi. Sự tấn công mạnh mẽ này, nếu dựa vào thực lực của Dịch Huyễn, Bạch Húc Húc tự tin có thể làm bị thương đối phương!
Trong các tông phái của gia tộc quý phái, đệ tử trung tâm thường có không ít người nhận được sự bảo vệ của người bề trên.
Một là phụ ảnh Hóa Tượng bám trên người; hai là tiên khí hộ thể.
Nếu luận về uy lực, đương nhiên là tiên khí hộ thể mạnh hơn, thường là không phá vỡ được, trừ phi gặp phải một sức mạnh lớn hơn phá vỡ.
- Dù là phụ ảnh Hóa Tượng của cường giả lớn đến đâu, cũng chỉ là cảnh giới Hóa Tượng!
Bạch Húc Húc không dừng lại, ánh mắt lộ rõ tia sáng mạnh mẽ.
Gã cần phải xông lên, đánh bị thương Dịch Huyễn.
Bạch Húc Húc giơ tay phải lên, giơ ba ngón tay ra, giống như hình của một móng vuốt. Thật ra, là gã dùng ngón tay thay cho Tam Giác Kim Xoa. Giờ đây, Bạch Húc Húc không hề do dự sử dụng sức mạnh của Kim Xoa.
Vùi
Ba ngón tay dường như có thể xé rách không gian.
Ánh sáng nhè nhẹ màu vàng bao bọc lấy ba ngón tay. Trông uy lực rất kinh người.
Cảnh này khiến tất cả mọi người có mặt ở đây phải ngớ người. Một cuộc chiến đấu xem chừng rất ngán ngẩm mà lại nổi vũ bão. Sự tấn công mạnh mẽ đột ngột của Bạch Húc Húc đã khiến Dịch Huyễn không thể phản kháng lại, giờ chỉ có thể dựa vào phụ ảnh Hóa Tượng để chống lại đợt tấn công.
- Đây là...
Đồng tử Tiêu Dương mở to, cảm nhận được một luồng khí tức khá quen.
Đám người nhà Dịch gia biến sắc, kinh ngạc nhìn Bạch Húc Húc đang trên đà khí thế.
Không thể tin nổi.
Ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung ở ba ngón tay của Bạch Húc Húc. Rất nhanh, ba ngón tay đã tiến gân với cơ thể Dịch Huyễn, mang theo khí tức hủy diệt.
Khi tất cả mọi người đều phải kinh ngạc nghi ngờ đây là tuyệt học gì, thì Tên nhãi Bạch Húc Húc đã hét lớn.
- Bóp vếu Long Trảo Thủi
Tất cả mọi người cạn lời...
Ba ngón tay màu vàng nhạt đâm mạnh vào ngực Dịch Huyễn.
Âm!
Âml!II
Phụ ảnh Hóa Tượng hình sư tử bám trên người Dịch Huyễn giờ gào rống lên, sau đó nhanh chóng trở nên mờ đi.
Một tiếng vỡ răng rắc vang lên...