Chương 879: Đợi đãi
Chương 879: Đợi đãiChương 879: Đợi đãi
Một tiếng rắc vang lên trong đầu mọi người như sấm dậy, tất cả đều phải kinh ngạc!
Dường như đã minh chứng cho lời Bạch Húc Húc nói, kẻ bại sẽ là "Phụ ảnh Hóa Tượng '!
Nhưng rất nhiều người đoán được con mãnh sư này là ai. Cường giả của Dịch gia, phụ ảnh mà người đó hóa thành, đâu có thể phá được dễ dàng?
Không thể phủ nhận rằng, uy lực chiêu này của Bạch Húc Húc, xem thì không có tiếng tăm gì nhưng kinh động đất trời.
Nếu không phải vì tên nhãi Bạch Húc Húc đã đặt cho chiêu thức này một cái tên rất kinh điển, thì trông nó cũng rất oai phong lẫm liệt, thần khí vô cùng! Vì năm chữ "Bóp vếu Long Trảo Thủ" vang vọng mãi trong không gian, cộng thêm tư thế của cậu ta bây giờ. Ba ngón tay đang chọc vào ngực Dịch Huyễn, mặc dù uy phong của nó không giảm, nhưng lại mang theo sự ám muội bỉ ổi...
Không hổ là người của chú Lan.
Âm!
Dịch Huyễn lại lùi về sau ba mét.
Ngực Dịch Huyễn nứt ra. Giờ y đã cảm nhận được sự đau đớn đang trào lên.
Giờ đây, tất cả mọi người xung quanh đều ngớ ra.
Nhưng hình ảnh mãnh sư Hóa Tượng đang dần nứt ra nhanh chóng nói cho Dịch Huyễn một sự thật chắc như định đóng cột rằng. Thực lực của Bạch Húc Húc chắc chắn cao hơn y! Giờ đây y chỉ là đang dựa vào phụ ảnh Hóa Tượng của tiên bối Dịch gia để đỡ lại đòn tấn công của đối phương mà thôi!
Điều này có nghĩa là, phụ ảnh Hóa Tượng đã bị Bạch Húc Húc đánh vỡ hoàn toàn.
Dịch Huyễn dường như giờ mới tỉnh ra. Từ khi Bạch Húc Húc tấn công đột ngột đến giờ, khí thế của cậu ta rất mạnh, không để cho Dịch Huyễn chút cơ hội để thở. Dịch Huyễn không ngờ rằng, y là người đứng thứ hai trong số thanh niên Dịch gia, mà không đấu lại được với một tên nhãi nhép mới mười bảy tuổi!
Còn Bạch Húc Húc thì đã khiến mọi người phải kinh ngạc, nhìn bằng con mắt khác sau trận chiến này.
Bạch Húc Húc nhân cơ hội này lao lên bồi thêm một trảo nữa, chọc thêm một lân nữa!
Thiên tài đứng thứ hai trong số thanh niên Dịch Gia bị tên nhãi Bạch gia đánh cho te tua. Nếu không phải là họ tận mắt nhìn thấy, có ai tin được chứ?
Không thể nào.
- Không!!!
Y bắt đầu sợ hãi.
Giờ đây, trong Kim Phủ ở trán Tiêu Dương, cuối cùng Tiểu Thất đã đoán được, tiếng nói không giấu nổi sự hưng phấn:
Âm!
- Tiêu Dương, cơ duyên của vị huynh đệ này của cậu không hề ít. Kim Xoa nhận chủ! Là Kim Xoa - Thông linh thân binh nhận chủ rồi!
Bạch gia là thế gia quân nhân, còn Dịch gia là gia tộc đứng thứ hai trong giới tu hành Trung Quốc. Con cháu của hai nhà so sánh với nhau, về mặt lý thuyết, Bạch gia không thể đọ với Dịch gia được. - Là Kim Xoal
- Ừm, Phản Vũ trung kỳ!
Tiêu Dương nhìn kỹ Bạch Húc Húc rồi nói:
Tiêu Dương chầm chậm gật đầu. Đây là tạo hóa nghịch thiên của người anh em của hắn!
Mắt Tiêu Dương sáng lên. Hèn gì hắn cảm thấy có một luồng khí tức quen thuộc. Lập tức hắn trở nên vui mừng. Hắn đã đích thân cảm nhận được tác dụng của việc thông linh thân binh nhận chủ, đương nhiên là rất vui mừng thay cho Bạch Húc Húc.
Vùi
- Kim Xoa nhận chủ?
Sắc mặt của tất cả mọi người Dịch gia đều biến đổi ngay lập tức!
Một tiếng nổ ầm vang lên. Đòn đầu tiên đánh mạnh xuống. lập tức, phụ ảnh Hóa Tượng trên người Dịch Huyễn bị đánh tan.
Ba đòn liên hoàn!
- Hèn gì Dịch Huyễn đã không còn là đối thủ của Bạch Húc Húc nữa.
Dùng sức mạnh Phản Vũ trung kỳ để đánh lại phụ ảnh Hóa Tượng. Mặc dù uy lực của con mãnh sư này rất lớn, nhưng sức mạnh của thông linh thân binh đâu có phải là thứ một phụ ảnh chống lại được.
- PhálI!!
Cơ thể Bạch Húc Húc như gió, nhanh chóng lao lên. Ánh sáng vàng của ba ngón tay lấp lánh chói mắt, chiếu lên gương mặt sợ hãi của Dịch Huyễn.
- Có lẽ cậu ấy đã có thực lực Phản Vũ rồi.
Phản Vũ trung kỳ!
- Khi cậu ấy chưa ra tay, có Kim Xoa hộ thể, người thường rất khó đoán được thực lực của cậu ấy. Nhưng giờ thì có thể nhận ra rồi.
Tiểu Thất trả lời chắc nịch:
Cơ thể Dịch Huyễn như muốn bay đi. Nhưng Bạch Húc Húc không thể bỏ qua cơ hội này.
Thứ cậu ấy đang đợi là lúc Dịch Huyễn không còn phản kháng lại được nữa.
Đòn thứ hail
Đòn tấn công liên hoàn không thể thu vê được. Nếu trúng đòn này, Dịch Huyễn nhất định sẽ trọng thương.
Tốc độ như chớp giật!
Ba ngón tay của Bạch Húc Húc dần lớn lên trong đồng tử Dịch Huyễn.
Không!
Dịch Huyễn sợ hãi, cố gắng lùi vê phía sau.
Vùi
Y giống một ngọn núi chặn trước mặt cậu ấy.
Bạch Húc Húc thì không hề vui mừng vì thắng lợi, sắc mặt sâm xuống, không cam tâm nhìn Dịch Hàn.
Quả nhiên như những gì dự liệu. Giờ đây tất cả mọi người ồ lên, mỗi người một câu. Mặc dù tất cả mọi người đã cố gắng nói rất nhỏ, nhưng vẫn truyền đến tai Dịch Huyễn, rất khó nghe.
Tên tiểu tử Bạch Gia, giẫãm lên y, nổi danh sau một trận chiến.
Vốn muốn làm nhục tên nhãi này, vậy mà thất bại thảm hại như vậy trước mắt mọi người. Dịch Huyễn có thể tưởng tượng rằng, không cần đến nửa ngày, tin này sẽ đồn khắp thủ đô.
Không phải là vì bị thương, mà không chịu nổi cục tức này.
Thất bại trong gang tấc!
Anh ta đã cố gắng dùng tốc độ nhanh nhất. Nhưng giờ đây cuối cùng vẫn bị Dịch gia chặn lại.
Bạch Húc Húc không cam lòng!
Ngước mắt nhìn người đang đứng ra ngăn lại ở trước mặt, cậu ta lạnh lùng nói:
- Tùy ý nhúng tay vào trận đấu giữa võ giả là tác phong của Dịch gia sao?
Người ra tay chính là Dịch Hàn!
Giờ đây, Dịch Hàn đứng thẳng, ánh mắt không hề giận dữ, điềm đạm chắp tay nói:
- Thực lực của Bạch huynh đệ quả bất phàm. Nhị đệ tôi tài cán không bằng nên xin chịu thua.
Dịch Huyễn phía sau Dịch Hàn mặt trắng bệch.
Sức mạnh rất lớn lập tức đánh bật Bạch Húc Húc về. Lùi vê sau mấy bước mới đứng vững lại được, sắc mặt Bạch Húc Húc sầm xuống.
Một bóng người xuất hiện rất nhanh, chỉ trong chớp mắt đã hạ xuống giữa Bạch Húc Húc và Dịch Huyễn, nắm tay giơ ta.
VùiI
Tiêu Dương đang trà trộn trong đám người bỗng nghiêng mặt!
- Không xong rồi!
Ngón tay xé gió xẹt ra, khiến gương mặt Dịch Huyễn đau đớn.
Đòn vừa rồi của cậu ấy, Dịch Hàn đỡ được một cách rất dễ dàng, cho thấy thực lực của y cao hơn hẳn so với Dịch Huyễn. Lý trí cho Bạch Húc Húc biết rằng, cậu ấy không phải là đối thủ của thái tử Dịch Hàn. Nhưng sự kích động đã làm át lý trí. Bạch Húc Húc cúi gầm lên một tiếng nhỏ, rồi lao vê phía Dịch Hàn như một con báo săn mồi.
Bộp! Bộp! Bộp!
Ba quyên với tốc độ rất nhanh. Thái tử Dịch Hàn đều đỡ được hết.
Cơ thể Bạch Húc Húc lại bị phản chấn bay ra ngoài.
Giờ đây, sắc mặt của người Dịch gia mới dễ coi hơn một chút. Mặc dù Dịch Huyễn thảm bại, nhưng ít nhất Dịch gia vẫn còn Dịch Hàn. Giờ đây thấy Dịch Hàn đỡ những đòn tấn công của Bạch Húc Húc một cách dễ dàng, từ bà cụ Dịch đến những người hầu hộ vệ đều mỉm cười.
Sự thật cho thấy rằng, giới trẻ của Dịch gia vẫn có thế mạnh tuyệt đối, không ai có thể tranh được.
Bạch Húc Húc nắm chặt tay, ánh mắt mang theo sự phẫn nộ không chịu thua, muốn lao lên một lần nữa.
- Dừng tay!I
Một tiếng hét lớn vang lên. Một người xuất hiện trước mặt Bạch Húc Húc. Đó là cha Bạch Húc Húc - Bạch Gia Minhl Vẻ mặt Bạch Gia Mình sâm xuống, nhìn Bạch Húc Húc rồi mắng:
- Đủ rồi, đến điểm là dừng!
Bạch Húc Húc lộ vẻ không cam lòng, một lúc sau mới nghiến răng nói:
- Con chỉ giao lưu với các thiếu gia Dịch gia một chút thôi.
- Lùi về!
Hôm nay là ngày mừng thọ Dịch lão tướng quân, đồng thời cũng có liên quan đến mối quan hệ giữa hai nhà. Tiên bối Bạch gia đương nhiên không thể để kệ Bạch Húc Húc làm bừa. Trước đó trận đấu giữa Dịch Huyễn và Bạch Húc Húc là do Dịch gia khiêu chiến trước, Dịch Huyễn có thua cũng là do họ đuối lý. Nhưng nếu Bạch Húc Húc làm càn thì nhất định sẽ phá vỡ mối quan hệ giữa hai gia đình.
Tiếng nói của Bạch Gia Đống quát Bạch Húc Húc rất uy nghiêm.
Bạch Húc Húc nghiến chặt răng, nắm chặt tay. Cơ thể cậu ấy run lên rất mạnh, dường như đang cố gắng nén sự xúc động trong lòng!
Cậu ấy không muốn tận mắt nhìn thấy hạnh phúc của chị cả mình bị vùi dập!
Cậu ấy cũng không biết rằng, nếu sau này gặp phải "anh rể cả", cậu ấy phải giải thích ra sao.
- Đồ hỗn láo! Cháu không để tâm đến tính mạng của ông nội cháu rồi saol
Đột nhiên, tiếng của Bạch Gia Đống vang lên trong đầu Bạch Húc Húc.
Y truyên âm cho Bạch Húc Húc, người ngoài không nghe thấy.
Cơ thể Bạch Húc Húc chấn động, ngẩng mạnh đầu.
Ông nội!
Ánh mắt Bạch Húc Húc không cam tâm, nhưng dần hiện lên một lớp sương mù.
Nội tâm cậu ấy rất dày vò.
- Húc Húc.
Đúng lúc này, Bạch Khanh Thành nhìn sang Bạch Húc Húc, nhẹ nhàng nói:
- Chị biết em tốt với chị. Đừng bướng bỉnh nữa.
Dừng một lát, Bạch Khanh Thành nói nhỏ với Bạch Húc Húc:
- Hãy nói cho anh ấy, rằng chị... yêu anh ấy.
Lúc này, cuối cùng Bạch Húc Húc không chịu nổi nữa, nước mắt tràn ra.
Đánh thắng Dịch Huyễn, cậu ấy là anh hùng thiếu niên, thiên chất vượt trội, nổi danh thủ đô. Nhưng dù sao cậu cũng chỉ là một tên nhãi mười sáu mười bảy tuổi. Nhìn thấy chị ruột mình không còn lựa chọn nào, không còn sự trợ giúp nào, mà cậu ấy thì lại không giúp được. mắt Bạch Húc Húc đỏ au, nhìn Bạch Khanh Thành từng bước ởđi lên phía trước...
Dịch Hàn đã dẫn Dịch Huyễn về lại bên cạnh cụ Dịch.
Mặc dù Dịch Huyễn thất bại, nhưng khí thế của Dịch Hàn đã khiến Dịch gia lấy lại được chút thể diện. Tâm trạng của Dịch lão tướng quân bắt đầu tốt trở lại. Nhìn Bạch Khanh Thành bước tới, Dịch lão tướng quân cười ha ha, nói khẽ:
- Huyễn Nhi, cháu không đánh lại được cả em rể, về sau phải cố lên nữa nhé.
Sắc mặt Dịch Huyễn lại như thường, không ai biết nội tâm đang nghĩ gì. Y cúi đầu đáp lại: - Vâng.
- Bạch Khanh Thành chúc Dịch lão tướng quân quy niên hạc thọ, nhật nguyệt trường minh.
- Tốt, tốt lắm.
Dịch lão tướng quân cười nói.
- Vị này là...
Đúng lúc này, cơ thể bà cụ Dịch nhoài ra trước một chút, dịu mắt, nhìn Bạch Khanh Thành.
- Mẹ à, đây là cháu dâu của mẹ đấy.
Dịch lão tướng quân nhẹ nhàng nói.
Lập tức mắt bà cụ Dịch sáng lên, cười rồi vội giơ tay nói:
- Này cháu gái, ngẩng đầu lên cho cụ xem nào.
Bạch Khanh Thành mím môi rồi châm chậm ngước đầu lên.
Gió lạnh thổi qua. Mặc dù gương mặt hơi tiều tụy nhưng cũng không giấu được vẻ nghiêng nước nghiêng thành. Mái tóc bay trong khó, khiến người khác thấy thương.
Bà cụ Dịch không ngừng gật đầu, gương mặt cười rất tươi, rõ ràng là rất hài lòng.
Thấy cảnh này, không ít người Dịch gia và Bạch gia đều thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ cần cụ Dịch không phản đối, thì hôn sự này nhất định sẽ thành công.
- Nào, đến đây để cụ nhìn rõ hơn xem.
Cụ Dịch mỉm cười vẫy tay.
Hai tay Bạch Khanh Thành rụt vào trong ống tay áo. Giờ đây, cô cố gắng nén sự nặng nề trong lòng, từng bước đi lên phía trước.
- Sao Giát Giát không có tin gì nhỉ!
Trong đám người, ánh mắt Tiêu Dương lộ vẻ lo lắng. Đã đến nước này, nếu không có tin gì của "Thần Thánh Chi Tâm' thì chỉ còn lại sự lựa chọn cuối cùng rồi!
Ánh mắt tất cả mọi người đều tập trung trên người Bạch Khanh Thành.
Mỗi người một sắc thái khác nhau.
Khi Bạch Khanh Thành chỉ còn cách bà cụ Dịch một bước, Dịch lão tướng quân đưa cho cụ Dịch một cái hộp.
Bà cụ Dịch mở hộp ra, lấy ra một chiếc vòng tay ngọc trong suốt, cười đưa ra:
- Nào, cụ tặng cháu một món quà.
Lập tức, biết bao ánh mắt rất ngưỡng mộ.
Tất cả mọi người đều biết rằng, chỉ cần Bạch Khanh Thành nhận lấy chiếc vòng này, thì có nghĩa là cuộc hôn nhân giữa cô ấy và Dịch Huyễn đã được định đoạt.
Đối với rất nhiêu người, đây đúng là việc người ta mơ ước.
Nhưng giờ đây nội tâm Bạch Khanh Thành đang cực kỳ dày vò đau khổ. Cơ thể run lên nhè nhẹ, ánh mắt nhìn vào chiếc vòng ngọc rất hấp dẫn đó...
- Khanh Thành, cụ cho em đấy, mau nhận đi. Dịch Huyễn mỉm cười giục.
Nội tâm Bạch Khanh Thành lóe lên tia tuyệt vọng, ánh mắt châm chậm khép lại... - Đợi đãl!!
Một tiếng nói vang lên!