Chương 883: Ai là đệ nhất công tử Viêm Hoàng!
Chương 883: Ai là đệ nhất công tử Viêm Hoàng!Chương 883: Ai là đệ nhất công tử Viêm Hoàng!
Một lời không hợp, chiến ý dồn lên.
Tiêu Dương từ lúc bước ra đã hiểu rằng, muốn sống mà rời khỏi Dịch gia, chỉ có hai cách. Một là khom lưng chịu thỏa hiệp. Nếu Tiêu Dương dự định như vậy, thì hà tất gì phải đứng ra. Vậy thì, chỉ còn một cách cuối cùng... Đánh!
Nếu phía trước không có đường thì đánh mở ra một con đường.
Ánh mặt trời chiếu rọi lên mũi kiếm. Ánh kiếm lấp lánh tràn khắp không gian.
Bốn bê yên lặng, tập trung vào một chỗ.
Một trận gió nổi lên.
Kiếm quang lóe lên.
Phong Kiếm thế thứ nhất, Nhất Thiểm Như Điện!
Dịch Hàn dễ dàng tránh được. Đây là điêu nằm trong dự liệu của Tiêu Dương. Tay cầm Thiên Hoàng Kiếm, ánh kiếm giơ lên, mang theo uy lực trấn áp, kéo theo hàng loạt kiếm ý kinh thiên động địa.
Hai đệ tử đắc ý của hai vị cường giả cảnh giới Tiên Nhân, vũ khí mà họ sử dụng đương nhiên là bất phàm.
Suy nghĩ này hiện lên trong não mọi người. Lập tức họ trở nên kinh hãi.
Dịch Hàn vội né. Giờ đây ánh mắt của y cũng lóe lên sự kinh ngạc. Dù là địch hay bạn, cuộc đời này có một đối thủ thế này, thì không còn phải tiếc nuối gì nữa. Hôm nay đã phải đánh để phân thắng bại thì y cũng phải dốc hết sức mình! Nghĩ đến đây, Dịch Hàn lập tức hú dài, không còn chỉ trốn chạy nữa. Cánh tay y đã mang một đôi găng tay màu bạc. Khí tức của nó cho thấy đôi găng tay này không phải là hạng thường.
Vô số ánh mắt ngay lập tức trở nên kinh hãi. Họ kinh ngạc phát hiện ra rằng, tốc độ của Tiêu Dương giờ đây đã tăng gấp mấy lần trong cuộc hỗn chiến trước đó.
Vùi
Tiêu Dương tấn công trước.
Coongl!
Hắn vẫn giấu thực lực!
Thanh kiếm của Tiêu Dương như chớp, như một con rắn, lại giống như sao băng.
- Được!
Thăng Long Trảo!
Thực lực của đội trưởng Lăng Thiên thật không thể lường nổi.
Tiêu Dương không khinh thường. Kiếm quang đâm nghiêng, đột nhiên tránh được một móng vuốt. Mũi kiếm hóa làm một đường ánh sáng đâm thẳng vào ngực Dịch Hàn. Một tiếng coong vang lên trong tích tắc. Chiếc găng tay còn lại của Dịch Hàn nhanh chóng giơ ra, ngăn lấy đòn tấn công này của Tiêu Dương.
Thiên Hoàng Kiếm chạm vào đôi găng tay màu bạc. Âm thanh chói tai vang lên. Hai sức mạnh rất lớn cùng bị phá tan một lúc.
Găng tay như móng vuốt, giống như chim ưng trên nền trời, giáng xuống một cách rất sắc bén. Móng vuốt nhọn hoắt dường như có thể xé không gian ra. - Quá mạnh, hai vị này đều là người đứng đầu trong giới trẻ!
Sau khi Dịch Hàn đeo lên đôi găng tay màu bạc, khí chất nho nhã toàn thân đã mất hết, thay vào đó là sự uy nghiêm, giống như móng vuốt của Thiên Long, toát ra ánh sáng uy lực rất mạnh. Rồng bay lên chín tâng mây, chấn động thiên hạ.
Dịch lão tướng quân đã vượt qua "Tiểu Tiên Kiếp", giờ đây đang ở đỉnh cao của Tâm Lôi Lục Kiếp. Đương nhiên, không có nghĩa đây là thực lực của Dịch gia. Những gia tộc nổi tiếng của người tu hành Viêm Hoàng, sao có thể không có Tiên Nhân tọa trấn. Chỉ là, những tiên bối có thực lực cao siêu đều không mấy quan tâm đến việc của thế tục. Họ đã về quy ẩn, giấu mình tu luyện, tìm kiếm Thiên Đạo rồi.
Ánh kiếm lấp lánh không ngừng lao lên bầu trời. Ánh sáng của đôi găng tay màu bạc cũng lấp lánh khắp không gian.
Dịch lão tướng quân cũng từng tin rằng, nếu luận về giới trẻ tại Viêm Hoàng thì người mạnh nhân chắc chắn sẽ là Dịch Hàn.
Và như vậy, một trận đại chiến giữa hai thiên tài đã bắt đầu.
Dịch lão tướng quân ngầm làm một động tác tay, rất nhanh đã có người đi thực hiện.
- Nhất định phải điều tra lai lịch của người này!
Đến tận hôm nay, nhìn thấy một vị thiếu niên không hề kém cạnh Dịch Hàn xuất hiện, những suy nghĩ trước đó của Dịch lão tướng quân hoàn toàn sụp đổ hết.
Cơ thể Tiêu Dương nhẹ như bay. Một thanh kiếm trong tay hắn rất lanh lẹ. Ánh kiếm nhọn xuất rất nhiều chiêu, khiến người ta hoa mắt, đầy sát cơ.
Dịch lão tướng quân biết rõ thực lực của cháu trai mình.
Tâm Lôi Ngũ Kiếp!
Tuổi trẻ như vậy mà đã đạt được đỉnh cao thế này, được mệnh danh là thiếu niên chí tôn quả là không quá đáng.
Hai người đều thu hết khí tức về, ở vào trạng thái chiến đấu cực hạn, không hề có chút khí thế thừa thãi nào tiết lộ ra ngoài. Nhưng những người xung quanh có thể nhận ra rằng, mỗi một đòn tấn công của hai người đều kinh thiên động địa, sức mạnh ghê hồn!
Dịch lão tướng quân cũng trở nên trang trọng. Cơ thể tự nhiên đứng lên. Dấu vết năm tháng trên ông ấy chỉ có những nếp nhăn trên gương mặt và một mái tóc bạc. Sức mạnh tinh thần của ông vẫn khiến cho cơ thể sừng sững. Dịch lão tướng quân vốn cũng là một người tu hành. Thực lực của ông rất mạnh. Người có thể thống lĩnh Thiên Tử Các, đâu có phải hạng thường.
- Chậc chậc, nghe nói thái tử Dịch Hàn có cơ duyên nghịch thiên, quả là không giả. Nhưng giờ đây lại có một vị thanh niên sánh ngang với anh ấy, quá là khó tin.
- Không chiến đấu đến cuối cùng, không thể biết ai thắng ai thua.
Một vị thiếu niên sở hữu sức mạnh như vậy, nếu phía sau hắn không có một người thầy nổi danh chỉ đường, thì Dịch lão tướng quân không hề tin. Dịch Hàn là đệ tử đắc ý được hai vị Tiên Nhân rất mạnh huấn luyện ra, mới có được thành tựu như vậy. Còn Tiêu Dương trước mắt... sư phụ của hắn sẽ là ai đây?
Dịch lão tướng quân tám mươi tuổi, nhưng ông chưa hồ đồ. Giờ đây Tiêu Dương đến gây sự với Dịch gia, hai bên gây thù với nhau, đương nhiên Dịch lão tướng quân phải điều tra cho rõ. Giờ đây, trong đầu Dịch lão tướng quân hiện lên những lời mà Dịch Hàn nói tối hôm qua.
- Nước cờ này... Dịch lão tướng quân mắt lóe sáng:
- Mình đi không sai! Dù có sai, cũng chỉ có thể sai tiếp mà thôi!
Sự uy nghiêm của Dịch gia không thể mạo phạm.
- Không ngờ anh ấy dịch dung để vào đây là vì một người con gái.
Ở một bên, Tiêu Nhu Y nhìn Tiêu Dương đang tấn công bằng ánh mắt kinh ngạc:
- Là một người tình nghĩa đây! Ừm, anh ấy còn chưa truyền cho mình Long Vũ Cửu Thiên Thần Châm kìa, sao có thể để Dịch gia xử lý nhanh chóng vậy?
Kiếm ý Thanh Liêm giống như ngân hà tràn xuống.
Kiếm Ca Khinh Ngâm!
Mắt Dịch Hàn lóe lên ánh sáng, hai tay lật rồi chấn động, lập tức bèn vẽ ra một hình thái cực bát quái. Sức mạnh thái cực chầm chậm xuất ra, chặn luồng tấn công của Tiêu Dương lại.
- Được lắm!
Tiêu Dương cũng không muốn kéo dài trận đấu. Ánh kiếm chợt thay đổi, ngay lập tức chiêu thức của hắn lấp lánh hơn nhiều, khí thế ngút trời, cuồn cuộn tiến tới!
Chưa từng có ai dựa vào cảnh giới Tam Kiếp mà đọ được với sức mạnh của đỉnh cao Ngũ Kiếp!
Ngày càng nhanh!
- Hay lắm!
Tiếng của Dịch Hàn vang lên:
- Tiêu huynh, chỉ mới làm nóng người thôi, bỏ ra chút bản lĩnh đi!
Làm nóng người?
Mọi người đều kinh ngạc. Hai người đã tấn công mạnh như vậy, mà mới chỉ là khởi động thôi sao?
Rốt cục hai vị thiếu niên chí tôn này mạnh mẽ tới mức nào chứ.
Tiêu Dương giờ đã dò được cảnh giới của Dịch Hàn. Tâm Lôi Ngũ Kiếp chứ không còn phải nghi ngờ gì nữa. Đương nhiên, chỉ với bốn chữ "Tâm Lôi Ngũ kiếp" không thể khái quát toàn bộ thực lực được. Trong số cường giả Ngũ Kiếp, có một số người cũng có thực lực khác biệt hẳn nhau. Còn Dịch Hàn thì rõ ràng nằm ở trong số cường giả của Tâm Lôi Ngũ Kiếp.
Mặc dù Tiêu Dương là Tâm Lôi Tam Kiếp, nhưng thực lực không hề kém hơn so với cường giả Tâm Lôi Ngũ Kiếp. Theo Dịch Hàn thấy, Tiêu Dương cũng đã độ được Tâm Lôi Ngũ Kiếp. Nếu y biết rằng Tiêu Dương chỉ mới ở Tam Kiếp, có lẽ cũng rất kinh động.
Bạch Tố Tâm nhẹ nhíu mày. Trận chiến kịch liệt của hai người trước mắt ngày càng nhanh. Thậm chí cô còn không nhìn thấy rõ bóng hai người nữa. Không biết ai đang chiếm thế thượng phong. Thật ra, đừng nói là người bình thường mới chỉ học được vài đòn như Bạch Tố Tâm, dù là Bạch Húc Húc với thực lực như vậy, cũng không nhìn rõ trận chiến giữa hai người.
Bạch Húc Húc trả lời rất tự nhiên.
- Đương nhiên là thắng được. Đại ca là vô địch!
Trong đám người, sắc mặt Bạch Tố Tâm căng thẳng, hạ giọng hỏi Bạch Húc Húc.
- Húc Húc, em thử nói xem, liệu Tiêu Dương có thắng không?
Tiêu tiểu công chúa nghĩ vậy, mắt chuyển động, nhìn về phía một hộ vệ đằng xa làm một động tác. Giờ đây, ngay cả đám người xung quanh, ở tận sâu trong linh hôn cũng cảm nhận được sức mạnh đáng sợ của đường kiếm đẹp này.
Dịch Hàn mở to mắt, vẻ mặt cũng trở nên nghiêm nghị. Sức mạnh Thái Cực tràn ra toàn thân!
Hai tuyệt học lớn của Dịch Hàn, một công một thủ, kết hợp rất hoàn hảo với nhau.
Nhưng với Tiêu Dương, dù là đòn phòng ngự hoàn mỹ đến đâu cũng có sơ hở.
Thế gian không có tấm chắn nào không phá được!
Kiếm Ca như nước, thế như mưa, bay trong gió. Uy lực của Thanh Liên Kiếm Ca lại tăng cao trong tay Tiêu Dương!
Sự hiểu biết và vận dụng của Tiêu Dương đối với Thanh Liên Kiếm Ca còn lâu mới đạt đến mức cao nhất. Nếu một ngày nào đó, hắn có thể phát huy uy lực của Thanh Liên Kiếm Ca lên mức cao nhất, thì việc tái hiện lại sự huy hoàng của Kiếm Tiên mạnh nhất năm xưa khi trấn áp mười tám Hộ Long Thế Gia đâu có gì là khó?
- Quá mạnh! Trên thế gian không ngờ lại có kiếm pháp mạnh như vậy.
- Xem ra giờ đây hai bên đã đánh thật rồi. Ai thắng ai bại, rất nhanh có thể biết thôi!
- Chậc chậc. Ai là đệ nhất công tử Viêm Hoàng còn chưa chắc đâu.
Ai là đệ nhất công tử Viêm Hoàng!
Kiếm Ca của Tiêu Dương dựng ngang trời, kiếm ý tuôn rơi trên nền trời.
Sức mạnh của Thái Cực Bát Quái tràn ngập cuồn cuộn khắp cả không gian. Lực ngự của thái tử Dịch Hàn cũng đã đạt đến mức cao nhất!
Một kiếm phá không.
Mắt Tiêu Dương bỗng hiện lên sự do dự!
Giờ đây, nếu phải đối mắt với tử địch thì vũ khí có lợi nhất của Tiêu Dương nhất định sẽ phải thi triển ra... Hám Đạo Thuật!
Tiêu Dương tự hỏi, dựa vào thực lực của hắn, nếu sử dụng Hám Đạo Thuật thì có thể phá vỡ thế cục này ngay... Nhưng! Nếu dùng Hám Đạo Thuật, nhất định sẽ khiến Dịch Hàn bị thương nặng không thể vãn hồi.
Nặng thì đạo lực bị phá vỡ hoàn toàn, nhẹ thì đạo lực cũng bị giảm sút.
Tiêu Dương đã dùng Hám Đạo Thuật không chỉ một lần. Nên hắn biết sự kinh khủng của nó.
Nhưng chính lúc này, Tiêu Dương đã do dự.
Qua trận chiến ở cốc Tử Vong nước Mỹ, giữa Tiêu Dương và Dịch Hàn đã có tình cảm giữa anh hùng và anh hùng. Hai bên đều cảm thấy có cảm tình với nhau, coi nhau là đối thủ, vừa là địch vừa là bạn. Nếu sử dụng Hám Đạo Thuật, có lẽ Dịch Hàn sẽ không còn giữ được uy danh của Tuyệt Thế Thiên Tài.
- Còn do dự gì nữa chứt! Y là người của Dịch gia. Hôm nay cậu đã đắc tội với Dịch gia, nhất định một ngày nào đó, hai người cũng sẽ trở thành kẻ thù sinh tử. Đừng có nhân từ nữal
Ở Kim Phủ tại giữa trán, Tiểu Thất dường như đã nhận ra suy nghĩ của Tiêu Dương nên vội nhắc hắn.
Tiêu Dương vẫn giơ kiếm tấn công một cách mãnh liệt. Nhưng hắn vẫn do dự.
- Mặc dù Dịch gia có điểm đáng hận, nhưng trong suốt sự việc này, Dịch Hàn không có địch ý gì với tôi. Về điểm này, tôi có thể nhận ra được.
Tiêu Dương chau mày hỏi: - Nếu lần này mà hủy cả đời Dịch Hàn, thì liệu tôi có thể không thẹn với lòng mình không?
- Chỉ là do y không giỏi bằng người khác mà thôi!
Tiểu Thất nói.
- Không!
Dường như đã hiểu ra, mắt Tiêu Dương chợt sáng lên:
- Về sự việc này, Dịch Hàn cũng có ân nghĩa với tôi. Tiêu Dương tôi đâu có phải loại vô tình. Dù vê sau sẽ trở thành kẻ địch với anh ta, thì tương lai tôi cũng sẽ giết được anh tal
Tiêu Dương hỏi thật lòng mình, vẻ mặt trở nên sáng lạn. Đồng thời, ánh mắt hắn lộ ra vẻ tự tin:
- Càng huống hồ, dù không dùng Hám Đạo Thuật, tôi cũng chưa chắc không đánh bại được anh tai
- Hãy để người trên thế gian này xem cho rõ, ai là đệ nhất công tử của Viêm Hoàng!
Khí thế của Tiêu Dương lại tăng cao!
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ