Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 879 - Chương 884: Sự Mạnh Mẽ Quá Kinh Khủng!

Chương 884: Sự mạnh mẽ quá kinh khủng! Chương 884: Sự mạnh mẽ quá kinh khủng!Chương 884: Sự mạnh mẽ quá kinh khủng!

Kim Thương nhận chủ, Hồng Vân Kiếp Lôi, Xi Vưu Luyện Thểit

Chỉ trong một thời gian ngắn mà Tiêu Dương đã xảy ra sự thay đổi hoàn toàn. Đồng thời, Tâm Cảnh của hắn cũng thay đổi theo.

Đương nhiên, hắn biết rằng Dịch Hàn cũng có chiêu bí mật chưa dùng, nhưng Tiêu Dương rất tự tinI

Sức mạnh Kiếm đạo, cảnh giới Kinh Tiên, sự sắc bén bộc lộ đến cực đại, mạnh đến mức kinh tiên!

Vô địch không phải là tự phụ, mà là sự tự tin tuyệt đối.

Dịch Hàn là một thiên tài yêu nghiệt. Không cần nghi ngờ về điều đó. Nhưng Tiêu Dương bây giờ đã là trên mức thiên tài. Hắn tự tin có thể tiêu diệt toàn bộ chướng ngại vật trước mắt. Hắn tự tin rằng trong số thanh niên không ai có thể đọ với hắn.

Khí thế tăng nhanh theo đó. Sức mạnh khủng khiếp bộc lộ ra, giống như nước sông Hoàng Hà tràn ra xuống đất.

Khí thế của Tiêu Dương đột nhiên tăng nhanh, khiến tất cả mọi người đều kinh ngạc. Cả Dịch Hàn cũng rất ngạc nhiên.

Uy lực thật sự của Thăng Long Trảo đã hiển hiện toàn bộ vào lúc này!

Một cái cây lớn của Dịch gia bị chém đứt, vỡ tan và bay lên, rồi lại bị cắt thành những mảnh nhỏ giữa không gian.

Đòn kiếm này chém xuống, hình thái cực bát quái đang hiện trước người Dịch Hàn bỗng nứt ra. Âm một tiếng vang lên, cơ thể Dịch Hàn bị đánh bay ra mấy mét. Nhưng Dịch Hàn không phải là kẻ yếu. Chân gã mượn sức nhảy bật lên, không hề có dấu hiệu của bị thương. Ánh gã mắt nhìn chằm chằm vào Tiêu Dương, lộ vẻ đầy nhiệt huyết.

Âm!

- Dịch Hàn, để tôi xem thực lực thật của anh ra saol

Tiêu Dương dùng một kiếm đẩy lùi Dịch Hàn. Tấn công mạnh mẽ một hồi, Tiêu Dương đã chiếm thế thượng Phong. Dựa vào sức mạnh của "Xi Vưu Luyện Thể", cơ thể hắn giống một Thần Binh, mọi chỗ đều có phòng ngự, mọi chỗ đều ẩn sát cơ. Một cường giả Kiếm Đạo đã dung hợp cả thể tu, thực lực quả là kinh khủng.

- Không ngờ anh ấy vẫn còn sức mạnh.

Những cặp mắt đều nhìn chằm chằm vào chiến trường. Nhịp thở của họ đều trở nên gấp gáp và nóng dồn dập! Ở vào địa vị này của họ, đương nhiên sẽ biết những bí mật mà người khác không biết. Sự tồn tại của người tu hành không còn là bí mật đối với họ. Nhưng đây là lần đầu tiên họ thấy hai cường giả đỉnh cao quyết đấu. Thậm chí họ còn nghi ngờ rằng, nếu hai người sử dụng toàn bộ sức mạnh thì dù có là núi non sông ngòi cũng bị san bằng.

Vùi

Tiêu Dương cười lớn. Sự mâu thuẫn trong lòng hoàn toàn biến mất. Đầu óc bỗng thoải mái, tâm cảnh lại có cảm ngộ mới, xuất chiêu càng mạnh hơn.

Tất cả mọi người xung quanh đều lùi vê sau. Giờ đây, hai người đều bắt đầu dùng toàn bộ sức lực. Những chiêu thức mạnh khó tránh khỏi gây ảnh hưởng đến họ. Bóng dáng thái tử Dịch Hàn bị ép rơi xuống mặt đất nhưng vẻ mặt không hề thay đổi, chỉ là hai mắt sáng hơn hẳn:

VùI Đôi găng tay màu bạc gây nên một trận gió lốc, giống như mãnh hổ xuống núi, gầm rống lên, trong chớp mắt lại giống như du long ra biển, nhìn khắp thế gian. Những đường móng vuốt trùng trùng, hiện khắp đất trời, thỉnh thoảng một trận gió thổi vụt qua, giống như thần long vẫy đuôi.

- Anh đúng là người xứng đáng để tôi sử dụng đòn tấn công mạnh nhất!

- Tuyệt học của Thánh Long Vương quả nhiên là kinh thiên động địa. Nhưng đây không phải là đòn cuối cùng của Dịch huynh đúng không.

Bộp!

- Một đường Đạo Lực!

- Đây là...

Trên thế gian này có rất ít người cảm ngộ được đạo thứ hai. Nếu cảm ngộ được tức là có thể có cơ duyên nghịch thiên.

Ánh mắt Tiêu Dương nhìn chằm chằm vào Dịch Hàn, cũng không dám thả lỏng."Xi Vưu Luyện Thể" bố trí khắp thân, lực phòng ngự tăng lên đến mức mạnh nhất.

Khi tay thái tử Dịch Hàn bỗng xuất hiện một hình cung tên lấp lánh, vẻ mặt của Tiêu Dương trở nên rất nghiêm nghị.

Vừa dứt lời, toàn cơ thể thái tử Dịch Hàn như có một luồng khí thế mênh mông bộc phát ra, dần lan ra cả trời đất. Sức mạnh mang tính hủy diệt này giống như một chiếc cự phủ khai thiên của Bàn Cổ, có mang theo khí tức trấn áp linh hồn cường giả.

Toàn thân thái tử Dịch Hàn sáng lấp lánh. Giờ đây y như đại thân Hậu Nghệ, muốn bắn hạ mặt trời! Một mũi tên màu vàng tự nhiên như trời sinh được đặt lên.

Thượng cổ đã có truyền thuyết rằng, Hậu Nghệ bắn mặt trời. Ngay cả sao đều có thể bắn hạ được, mặc dù có chút khoa trương, nhưng điều này cho thấy, uy lực của cung tên rất mạnh.

Tiên Đạo, điều này có nghĩa là sức tấn công rất mạnh!

Đúng lúc này, khắp người Dịch Hàn bỗng sáng lên ánh sáng chói mắt.

Ví dụ, Họa Đạo của Tiêu Dương, đã sinh ra thế giới "Thượng Cổ Hồng Hoang”! Mặc dù tỷ lệ biến dị nghịch thiên giống Tiêu Dương là rất ít, nhưng cảm ngộ đạo thứ hai dù là thế nào cũng rất mạnh.

Mà đường đạo thứ hai của thái tử Dịch Hàn... Là Tiễn!

Cung tên!

Thần sắc Tiêu Dương chơi chấn động, hắn nói:

Y là đệ tử đắc ý của Thánh Long Vương. Nếu so sánh với Thái Cực Vương, Dịch Hàn càng nhận được sự chân truyền của Thánh Long Vương hơn. Đạo mà y lĩnh ngộ được là "Trảo Chi Đạo" của Thánh Long Vương, uy lực của Thăng Long Trảo đã không cần phải nói nhiêu nữa.

Thái tử Dịch Hàn cũng đã cảm ngộ được sự tồn tại của hai đường đạo!

Chớp mắt, Tiêu Dương đã hiểu ra, ánh mắt sáng lên nóng rực.

Giương cung!

Tiêu Dương nhận biết một cách mẫn cảm rằng, thái tử Dịch Hàn giương cung rất non, không đạt đến độ căng tuyệt đối của cung. Đây không phải vì Dịch Hàn coi thường Tiêu Dương nên nhường cho hắn, mà là... Dịch Hàn không đủ thực lực kéo căng cây cung này!

Vẻ mặt Tiêu Dương càng nghiêm nghị hơn.

Tiễn Đạo, kết hợp với Tuyệt Thế Thần Cung. Uy lực của mũi tên này có thể xuyên thủng trời đất.

- Cánh cung này đến từ thượng cổ.

Dịch Hàn nhẹ nhàng nói.

Khí thế đã đạt đến mức cao nhất, nhưng vào tích tắc khi sắp bắn ra, Dịch Hàn vẫn nhắc một câu. Đúng như những gì Tiêu Dương cảm nhận thấy, từ đầu đến cuối, Dịch Hàn không có địch ý với hắn. Những điều y làm chỉ là thực hiện trách nhiệm của mình mà thôi.

Giờ đây, toàn cơ thể Dịch Hàn bộc phát sức mạnh mênh mông.

Đây là lần đâu tiên y dùng đến đòn mạnh nhất từ khi xuất sơn.

Ở phía dưới, tất cả đều ngớ ral

Sức mạnh đồn khắp toàn thân Tiêu Dương. Cơ thể hắn bay lên không trung, còn mũi tên vàng đó đi theo như hình với bóng...

Âm!

Uy lực của mũi tên này vượt ngoài dự liệu của Tiêu Dương.

Một luông sức mạnh mang tính hủy diệt ào tới như cơn lũ. Không còn thời gian để phản ứng lại, Tiêu Dương bị chấn động đến mức thần kiếm rơi khỏi tay, mũi tên màu vàng lao thẳng tới!

Bỗng nhiên, sắc mặt Tiêu Dương thay đổi hẳn.

Tiêu Dương không né tránh. Từ khi Dịch Hàn giơ chiếc thân cung thượng cổ này ra và kéo cung, Tiêu Dương có một cảm giác rằng, dù hắn có chạy trốn về hướng nào, mũi tên này cũng sẽ bắn về phía hắn.

Đây là uy lực của Thượng Cổ Thần Cung.

- Nếu đã vậy thì không tránh nữa!

Ánh mắt Tiêu Dương nghiêm nghị nhìn mũi tên màu vàng đang lao nhanh lại. Hắn giơ mạnh kiếm, xương cốt khắp cơ thể kêu răng rắc. Tất cả sức mạnh đều tập trung vào cơ thểt

Giơ kiếm...

- Cường giả dưới Tâm Lôi Thất Kiếp, phòng ngự nhất định sẽ bị phá!

Ánh mắt Hàn Dịch đầy sự tự tin.

Chớp mắt, chiếc cung tên màu vàng đã đánh trúng vào thân kiếm Tiêu Dương.

Coong!

Một mũi tên màu vàng phá không bay ral

Vùi

Giương cung, bắn tên!

Trong lòng Dịch Hàn cũng vô cùng tự tin.

- Hàn Nhi, thực lực của con vẫn chưa đủ để kéo căng cây thần cung thượng cổ này, nên chỉ phát huy được một phần thực lực của nó. Nhưng, một phần thực lực này đủ để khiến con xuyên thủng cường giả dưới mức Tâm Lôi Thất Kiếp!

Trong óc xuất hiện lời cuối cùng sư phụ nói với y. - Trời ơi, đây là sức mạnh của con người hay sao?

- Trong thế gian lại có một thần binh lợi khí kinh khủng vậy sao!

- Dịch Hàn không hổ là thiếu niên chí tôn!

Uy lực của mũi tên màu vàng đó khiến trong nội tâm tất cả mọi người đều dâng lên cảm giác kính sợ. Họ không dám suy nghĩ rằng Tiêu Dương có thể chặn được một đòn này.

Ngẩng đầu lên, ánh mặt trời chiếu rọi.

Dịch Hàn giơ trường cung lên. Ánh mắt nhìn chăm chú vào bên trên. Bỗng nhiên, đồng tử của gã mở to thêm, kinh hãi kêu:

- Sao lại thế được...

Y cảm nhận được sức cản mà mũi tên màu vàng đang phải chịu.

- Kim Thương vô song!

Giờ đây, một âm thanh ngạo nghễ dường như phát ra từ chín tầng mây, giống như sấm dậy.

Đinh tai nhức óc.

Tất cả mọi người như ý thức được điều gì đó. Họ cố gắng chịu đựng sự đinh tai, ngước mắt lên nhìn.

Trong đám người, một người mặt tái mét, lộ vẻ khó tin. Giờ đây, Đàm Đài Diệc Dao không thể giữ vẻ ung dung tự tại đó nữa:

- Kim Thương!

Cô là đệ tử Thương Tông, sao không biết về Kim Thương chứ.

Cảnh trước mắt này, chẳng lẽ là...

- Kim Thương đã nhận chủ rồi ư?

Đạm Đài Diệc Dao như nhìn thấu qua bóng dáng phía trên trời. Ánh mắt đầy vẻ phức tạp. Đồng thời cô lâm bầm:

- Không ngờ là anh ta. Không ngờ là anh ta...

- Hỗn Nguyên!

Tiếng của Tiêu Dương hét lên.

Hiện tại, chiêu phòng ngự mạnh nhất của Kim Thương mà Tiêu Dương biết là Hỗn Nguyên thế thứ nhất!

Coong coong coondl

Trong bầu trời, ánh lửa bắn ra.

Vùi

Cơ thể nhanh chóng rơi xuống.

Tất cả mọi người đều thay đổi sắc mặt, thâm nhìn cảnh trước mặt...

Người áo trắng đó như một chiến thân vô địch. Tay câm một chiếc Kim Thương lấp lánh, mũi thương chỉ vào mũi tên màu vàng đó.

Lực dồn xuống!

Âm!

Mũi tên màu vàng bị áp xuống. Âm một cái, rơi lên mặt đất, tạo thành một cái hố lớn rất sâu. Vùi

Cơ thể Tiêu Dương bay lên không trung, tay cầm Kim Thương, đâm thẳng về phía thái tử Dịch Hàn.

Giờ đây Dịch Hàn vẫn còn đang kinh hãi về việc mũi tên màu vàng bị phá. Khi phát hiện Tiêu Dương tấn công, y nhanh chóng giơ chiếc thần cung thượng cổ đến để đỡ. Âm một tiếng lớn, cơ thể thái tử Dịch Hàn lùi nhanh về phía sau, người lộn vòng trong không trung, phun ra một ngụm máu tươi!

Bụp bụp bụp!

Khi đáp xuống đất, cơ thể y còn không ngừng lùi vê sau mười mấy bước. Vết chân đạp sâu vào trong đất, gây một vết tích rất rõ, cuối cùng mới đứng vững được trên mặt đất. Y nhìn phía trước bằng thái độ không thể tin nổi.

Tiêu Dương tay câm Kim Thương, đứng lơ lửng trong không gian, không tấn công thêm nữa. Hai mắt hắn lấp lánh, tỏa ra sức mạnh to lớn giống như sao trời.

Hình tượng này đã trở thành một dấu ấn đi theo suốt đời không ít người.

Bao nhiêu năm sau cũng không ai quên rằng, vị cường giả chí tôn này đã từng có một trận chiến đỉnh cao nhất của giới thanh niên tại Dịch gia.

Dịch Hàn ho ra một ngụm máu, lau đi vết máu rồi nhìn Tiêu Dương, vẻ mặt rất phức tạp nhưng vẫn thẳng lưng, từ tốn nói:

- Dịch Hàn xin chịu bại.

Đám người yên lặng như tờ.

Họ dường như nhìn thấy một vị chí tôn thiếu niên đầy nhiệt huyết đang dần bay lên dưới ánh mặt tời tại Viêm Hoàng.

Sau trận chiến này, chắc chắn uy danh của hắn sẽ lan truyền xal

Dù là kết cục cuối cùng thế nào, vị chí tôn thiếu niên này đã chinh phục được tất cả mọi người.

Thực lực tuyệt đối quá mạnh.

Dưới ánh nắng gay gắt, bóng người vị chí tôn thiếu niên này lấp lánh vô cùng, không nhìn thẳng được!
Bình Luận (0)
Comment