Chương 890: Người vượt qua sự cân bằng!
Chương 890: Người vượt qua sự cân bằng!Chương 890: Người vượt qua sự cân bằng!
Phá vỡ sự cân bằng!
Ngay cả Tiêu Tiên Nhân cũng đánh giá về hai người này như vậy, cho thấy hai tiền bối Dịch gia được đưa vào trong lớp ánh sáng này có thực lực mạnh đến đâu.
Ánh mắt Tiêu Nhu Y thay đổi, mặt tái nhợt. Có thể tưởng tượng rằng, cả trăm năm trước hai người này đã là đỉnh cao Tâm Lôi Ngũ Kiếp. Giờ một trăm năm đã qua rồi, họ vẫn ở Tâm Lôi Ngũ Kiếp. Sức mạnh tích lũy được đó, nếu bộc phát ra thì sẽ kinh khủng đến đâu.
- Dịch gia thật là bỉ ổi!
Tiêu Nhu Y tức giận nói, và không để thấp giọng của mình. Tất cả mọi người đều nghe thấy.
Ánh đỏ trong mắt Dịch Hùng Sư lóe lên, ánh mắt sắc bén xẹt qua. Nhưng lão bắt buộc phải áp chế nỗi giận trong lòng. Nếu người khác nói vậy, lão có thể trừng phạt. Nhưng địa vị của Tiêu Nhu Y không đơn giản. Có Tiêu Tiên Nhân ở đây, không đến lượt lão được quyền dạy dỗ lớp con cháu.
- Trong thủ đô nghiêm cấm cường giả trên mức "Tiểu Tiên Kiếp" đấu đá lẫn nhau. Vì vậy, mỗi tông phái gia tộc mạnh đều có bồi dưỡng một số người đỉnh cao Tâm Lôi Ngũ Kiếp để khi cần còn có mà dùng.
Tiêu Tiên Nhân điềm đạm nói:
Dù thế nào, cũng phải giết được Tiêu Dương!
Tiêu Tiên Nhân thật sự muốn bảo vệ Tiêu Dương.
- Dịch gia làm việc, không cần ông phải chỉ dạy!
- Lão Sư Tử, việc này chấm dứt ở đây đi. Bổn tiên có thể luyện một viên linh đơn cho ông.
- Lão Sư Tử, bổn tiên cũng cảm thấy vô liêm sỉ thay cho các ông đó.
Tiêu Tiên Nhân, người đứng đầu trong lĩnh vực luyện đơn của Tiêu gia.
- Những người này đã phá vỡ sự cân bằng trong Tâm Lôi Ngũ Kiếp, thậm chí có thể đánh được với Tâm Lôi Lục Kiếp. Giờ đây Dịch gia lại dùng để đối phó với một người thanh niên mới chỉ hai mươi tuổi...
Ngài biết rõ thực lực của hai người đó. Tiêu Tiên Nhân không muốn nhìn một thiên tài như Tiêu Dương chết sớm.
Dịch Hùng Sư cố nén sự giận dữ trong lòng.
Tiêu Tiên Nhân lắc đầu nói:
Ánh mắt Tiêu Tiên Nhân trở nên lạnh lùng. Một lát lâu sau, ngài chầm chậm nói:
Giờ đây, đám người xung quanh đều ồ ồ bàn tán.
Dịch Hùng Sư biết rằng, dùng sức mạnh này, dù có thắng, hôm nay Dịch gia cũng sẽ chẳng còn thể diện. Nhưng thế còn tốt hơn là cứ mặc kệ tên đã phá hủy Dịch gia này.
- Xem ra Tiêu Tiên Nhân muốn cứu Tiêu Dương từ trong tay Dịch gia, nên mới hứa cho Dịch gia lợi ích như vậy.
Một ngọn lửa nhanh chóng xẹt qua mắt Dịch Hùng Sư.
Nếu đồng ý với điều kiện này, nhất định lão sẽ có được một viên linh đơn mà lão hằng mong ước.
- Lão Sư Tử này, ông dám ra khỏi thủ đô đấu một trận với sư phụ tôi không? Vẻ mặt Dịch Hùng Sư thay đổi liên tục. Một lát sau, đột nhiên lão cười điên dại, ánh mắt lạnh lùng:
Đúng lúc này, trong lớp sáng, Tiêu Dương khom lưng với Tiêu Tiên Nhân, mỉm cười nói:
- Tiêu Tiên Nhân không thể ra tay. Nếu Dịch gia không đồng ý, có lẽ Tiêu Dương sẽ lành ít dữ nhiều.
Ngông cuồng!
- Nhưng hôm nay Dịch gia đã bị mất mặt lớn như vậy, liệu họ có đồng ý không? Họ là một hào môn cùng cấp với Tiêu gia.
Ánh mắt Tiêu Tiên Nhân nhìn sang Tiêu Dương. Một lát sau, ngài mỉm cười, không nói nữa mà bước ra phía sau hai bước.
Đương nhiên, cũng có một số người cảm thấy nhiệt huyết sôi trào. Hôm nay họ đã chứng kiến một thiếu niên chí tôn quật khởi, tạo nên một kỳ tích. Có lẽ, kỳ tích này có thể tiếp tục...
Không ít người có suy nghĩ này trong đầu. Họ thầm lắc đầu, đúng là tuổi trẻ thiếu kinh nghiệm. Tiêu Tiên Nhân có ý bảo vệ cho hắn, vậy mà hắn lại từ chối. Đây chẳng phải là tự đâm đầu vào chỗ chết sao?
- Thật đáng tiếc cho một thiên tài lớn thế này.
- Tiêu Dương xin nhận ý tốt của tiền bối. Chỉ có điều...
Tiêu Dương nhìn từ trên xuống dưới, nhìn sang hai người phía trước mặt, cất cao giọng:
- Chỉ dựa vào hai người này, còn chưa đủ để Tiêu Dương tôi phải chạy!
- Người phạm vào Dịch gia, nhất định phải chết! Tiêu Tiên Nhân, theo nguyên tắc của thủ đô, ông hãy đứng chờ ở một bên đi!
- Tiêu tiền bối!
Dịch Hùng Sư cười lạnh, hừ một tiếng.
Tiêu Nhu Y hét lớn.
- Quả nhiên là nghé không sợ hổ.
Ở phía dưới, hai anh em song sinh của Dịch gia, Dịch Bác Vinh và Dịch Học Vinh. Một người trong số đó lạnh lùng nhìn Tiêu Dương cười.
Dịch Bác Vinh cũng cười tiếp:
- Điếc không sợ súng. Câu này hợp với cậu đấy.
Tiêu Dương chau mày, nhìn hai người đó, tức giận nói:
- Lắm điều vậy làm gì, lên đây và chịu chết đi!
Đám người xung quanh mở to mắt.
Hai vị này không giống với những đối thủ trước kia. Đây là nhân vật cấp lão tiền bối của Dịch gia. Không ngờ, một tên thiếu niên chí tôn lại quát lớn về phía họ như vậy. Ánh mắt hắn còn mang vẻ khinh thường, như chẳng thèm để tâm đến họ.
- Muốn chết!
- Nếu tôi thắng.
Tiêu Dương mỉm cười. Dịch Hùng Sư rung động nằm trong dự liệu của hắn. Trên thế giới này, ai mà không rung động đối với Thông Linh Thần Binh?
Vốn lão tưởng rằng Tiêu Dương còn định giở trò gì để kéo dài thời gian, vừa chuẩn bị không để ý đến Tiêu Dương, định bảo anh em Dịch Bác Vinh xử lý Tiêu Dương. Nhưng giờ đây, lão đã rung động!
Không thể không nói, đây là một sự hấp dẫn lớn đối với Dịch Hùng Sư.
Nếu lão có thể được Kim Thương nhận chủ thì nhất định sẽ đột phá được chướng ngại hiện tại, lên tới một cảnh giới mạnh hơn! Đương nhiên Dịch Hùng Sư biết đặc điểm của thông linh thần binh. Dù lão có đánh chết Tiêu Dương, cùng lắm, Kim Thương cũng chỉ trở thành một vật vô chủ như trước rồi biến mất. Nhưng ngược lại, nếu Tiêu Dương đích thân tặng thì lại khác. Hắn có thể giải trừ nhận chủ trước đó của Kim Thương, rồi đưa Kim Thương đến trước mặt lão.
Thông Linh Thần Binh Kim Thương!
- Thực lực của hai anh em Dịch Bác Vinh, cậu có thể dùng Kim Thương mà đọ lại được sao?
Ánh mắt Dịch Hùng Sư cũng lóe lên vẻ hâm mộ. Thông linh thần binh nhận chủ là điều tất cả mọi người đều mơ ước.
- Đẹp không?
Tiêu Dương cười giơ Kim Thương trong tay, ánh mắt đột nhiên nhìn về phía Dịch Hùng Sư, cười rạng rỡ nói:
- Lão Sư Tử, có hứng thú đánh cược với tôi không?
Dịch Hung Sư chau mày.
Tiêu Dương nói tiếp:
- Trận chiến này, nếu thua, tôi sẽ tặng cho ông Kim Thương.
Vừa dứt lời, ánh mắt Dịch Hùng Sư như trở nên nóng bỏng.
Dịch Hùng Sư cười lạnh:
- Kim Thương là vũ khí mạnh nhất của cậu rồi đúng không.
Tay Tiêu Dương lật lên, Kim Thương lại lấp lánh xuất hiện, tỏa ra ánh sáng thần thánh.
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Tiêu Dương dùng một âm thanh rất lớn, như sấm dậy, lập tức khiến hai người đó sững lại.
- Đợi chútIII
Hai người rất tức giận, cơ thể lao lên, chớp mắt hai đường sáng sắc bén xet ra.
Tiêu Dương châm chậm nói:
- Tôi muốn có được... Thần Thánh Chi Tâm của Dịch gial
Ngay lập tức, lòng mọi người nhà Bạch gia trở nên chấn động.
Ánh mắt nhìn chằm chằm vào Tiêu Dương.
Tất cả mọi người đều biết hắn đến đây vì Bạch Khanh Thành. Liên hôn giữa Bạch gia và Dịch gia có lý do vì Thân Thánh Chi Tâm. Giờ Tiêu Dương đánh cược như vậy, tất cả mọi người đều biết rõ dụng ý của hắn.
Tất cả đều yên lặng.
Ánh mắt Dịch Hùng Sư thay đổi liên tục, dường như đang tính toán thiệt hơn. Dù từ góc độ nào, lão cũng không thể nghĩ đến việc Tiêu Dương có thể thắng hai anh em Dịch Bác Vinh.
Đối với Dịch Hùng Sư, đây là trận đấu tất thắng.
- Được! Dịch Hùng Sư cũng rất dứt khoát, nói từng chữ một:
- Ta đồng ý!
- Tiêu tiền bối, phiền ngài làm người làm chứng.
Tiêu Dương mỉm cười nhìn sang Tiêu Tiên Nhân.
Tiêu Tiên Nhân gật đầu.
- Đến đi!
Tiêu Dương cười lớn một tiếng, trận đấu kịch liệt lại cháy lên. Kim Thương trong tay biến mất, thay vào đó là một thanh thần kiếm với bảy sắc cầu vồng. Ánh kiếm bao bọc lấy toàn cơ thể Tiêu Dương. Tiêu Dương ở trong đó giống như phượng hoàng niết bàn, trùng sinh từ trong lửa, mũi kiếm chỉ vào anh em Dịch Bác Vinh, ngạo nghễ nói:
- Hãy nhớ hôm nay, người trấn áp Dịch gia là ta, Viêm Hoàng Kiếm Tông, Tông chủ Tiêu Dương!
Viêm Hoàng Kiếm Tông!
Tiêu dương chính thức đưa Kiếm Tông ra, khiến Kiếm Tông chính thức xuất hiện lại trên thế gian.
Hôm nay những vị khách đến Dịch gia đều không là người bình thường. Tiêu Dương chọn lúc này để làm nổi danh Kiếm Tông. Nếu thành công, nhất định sẽ khiến Kiếm Tông trở nên nổi tiếng khắp Viêm Hoàng.
Xung quanh không ít người thâm nhớ lấy mấy chữ này.
- Viêm Hoàng Kiếm Tông, hóa ra đây là sư môn của Tiêu Dương.
- Sao tôi chưa từng nghe nói đến tông phái này?
- Tiêu Dương còn là tông chủ nữa kìa. Chẳng lẽ là do anh ta sáng lập ra tông phái này.
Mọi người thâm nghị luận.
Kiếm Tông là một mạch Kiếm Tôn!
Gần như cùng lúc đó, trong số khách mời của Dịch gia cũng không ít người phát ra khí thế sắc lạnh, nhưng rất nhanh bèn ẩn đi như thủy triều.
Hai anh em Dịch Bác Vinh nhìn nhau, cơ thể cùng bay lên, khí thế toàn thân bùng lên. Cánh tay hai người giống như hóa thành vũ khí, chớp mắt biến hóa vô cùng. Trong phạm vi lớp ánh sáng bao bọc, cánh tay hư ảo chợt mở rộng, dường như trong chớp mắt đã hoàn toàn bao bọc lấy toàn bộ không gian.
- Tuyệt học Dịch gia, Cự Linh Thủ!
Vùi! Vùi! Vùi
Cánh tay dường như đủ để che trời, khiến trời đất phải biến sắc.
Ngay chớp mắt, thậm chí đám người đã không nhìn thấy bóng Tiêu Dương đâu nữa. Hắn đã hoàn toàn bị cánh tay này che mất.
Chỉ là giờ đây, trong không gian bỗng vang lên tiếng cười rạng rỡ của Tiêu Dương. Hắn không hề sợ đòn tấn công lớn mạnh như hủy diệt đất trời này.
- Thiên Thu Giai Nhân!
Chớp mắt, bóng người áo trắng như tràn ngập cả không gian. Bị cánh tay lớn tấn công, bóng người áo trắng lúc ẩn lúc hiện, không thể bắt được thân thật của hắn.
- Không hổ là người phá vỡ sự cân bằng. Khi nhị lão ra tay, Tiêu Dương bèn cảm nhận được thực lực kinh khủng của họ. Hơn nữa, hai người là anh em song sinh, sự kết hợp nhuần nhuyễn cả hơn trăm năm khiến thực lực của họ tăng mạnh gấp mấy lần. Nếu luận về uy lực tấn công, thì có lẽ những Tâm Lôi Lục Kiếp bình thường cũng không phải đối thủ của họi
Nếu luật về uy lực tấn công, Tiêu Dương không thể bằng với nhị lão.
Nếu nói về phòng ngự, dựa vào "Hỗn Nguyên" thế của Kim thương và thân pháp tuyệt thế "Thiên Thu Giai Nhân", Tiêu Dương có thể dễ dàng đánh với nhị lão. Nhưng đây là một thế cục giằng co, nội khí của hắn không thể bì với hai lão già sống cả trăm năm này.
Càng huống hồ, chỉ phòng ngự không phải là tác phong của Tiêu Dương!
Ánh mắt Tiêu Dương toát ra vẻ sắc bén. Hư Kiếm trong não chấn động mạnh!
Sức mạnh kiếm đạo toàn thân lập tức bao bọc cả đất trời.
Hám Đạo Thuật!
Tiêu Dương nhấc kiếm giơ lên cao. Một nghìn hóa thân lập tức hợp vào làm một, lao lên bầu trời. Thanh kiếm bảy màu bay lên rồi rơi xuống khắp nơi trên bầu trời như một con chim công, ánh kiếm liên tục toát ra hàn ý, bao bọc lấy cả đất trời.
- Thanh Liên Kiếm Cal
Tiêu Dương hét lên, ánh sáng của kiếm dồn xuống.
Đương nhiên, tiếng hét chấn động đất trời này chỉ để che tai mắt mọi người thôi. Sức mạnh kiếm đạo hùng hậu trong người Tiêu Dương bắn qua mũi kiếm...
Dùng thẳng đòn tấn công mạnh nhất mà hắn cảm ngộ được.
Tầng thứ tư Hám Đạo Thuật, Tế Vũ Tà Ti.
Trong bầu trời, mưa bay bay rơi xuống.
Hai anh em Dịch Bác Vinh bỗng sợ hãi kêu thảm thiết.