Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 905 - Chương 911: Đến Thỉnh Giáo

Chương 911: Đến thỉnh giáo Chương 911: Đến thỉnh giáoChương 911: Đến thỉnh giáo

Do có máy khuếch âm nên tiếng nói của người đàn ông tóc vàng nhanh chóng len lỏi đến mọi ngóc ngách quảng trường, nổ bùng lên như quả lựu đạn, làm dậy lên những đợt sóng cồn tới tấp cuốn phăng mọi thứ.

Xôn xaol

Rồi phẫn nội

Phải biết rằng nơi đây là đài đấu cao nhất đại diện cho quốc tuý thư hoạ toàn Viêm Hoàng, được hàng vạn người quan tâm, được cả thế giới theo dõi. Thế mà lão Auros này lại dám nói năng càn rỡ trước mặt bao nhiêu người!

Xúc phạm nặng nề đến thư hoạ truyền thống của Viêm Hoàng!

- Cút xuống ngay! Mày là ai mà dám bình phẩm quốc tuý Viêm Hoàng của chúng tao!

- Không phải đồ điên thì là đồ ngu, cút ngay xuống đi đừng có đứng đấy bôi tro trát trấu vào mặt nữa.

Tiếng mắng chửi ập tới, như nước triều cuôn cuộn, mang theo sự phẫn nộ của khán giả.

- Ngài Auros, chúng tôi đang tổ chức cuộc thi.

- Nhóm người này đến đây làm gì vậy?

Tiếng nói đó không lớn nhưng cả nhóm Thuỷ Tu Trúc đều nghe thấy, sắc mặt ai nấy đều sa sâm cả xuống.

Cách đó không xa, Tiêu Tỉnh Y áo tím hơi nhíu mày nhìn. Cô bé đang nóng lòng được xem tác phẩm của Tiêu Dương, không ngờ lại có chuyện bất ngờ xảy ra, không biết từ đâu ra một đám người nước ngoài đến khiêu khích.

- Đây mà là tố chất của những người yêu thích thư hoạ à?

- Chuyện gì cơ?

Nhưng nhóm người nước ngoài không hề nao núng, vẫn vô cùng bình tĩnh, thậm chí còn thoáng nét cười mỉa mai khinh khỉnh. Có người còn nói:

Tiêu Tỉnh Y hỏi. Tiêu Viễn Hằng không biết, ông không quan tâm đến chuyện này. Một vị giám khảo chừng 50,60 tuổi đứng bên cạnh thấp giọng thì thâm:

- Nực cười.

- Đúng là một lũ bạo dân.

Ý là, các người đang cản trở tiến trình của cuộc thi đấy.

- Nhóm người này đến từ Liên minh Mặc Bảo tối cao châu Âu, gọi tắt là Âu Mặc Minh, thủ lĩnh của toàn giới thư hoạ châu Âu, có địa vị vô cùng cao.

Nhưng trước mặt bao nhiêu người, Thuỷ Tu Trúc không tiện thể hiện tức giận, đành cố nín nhịn nghiến răng nói:

Vị giám khảo nọ khẽ nói.

- Có thể là do chuyện ngày trước.

Tiêu Tinh Y tò mò hỏi.

- HừI Đây là đất Viêm Hoàng, hôm nay là ngày long trọng nhất giới thư hoạ Viêm Hoàng, đám người ngoài này lại dám đến khiêu khích cơ à?

Một người khác lại thì thầm thêm vào, ánh mắt đầy vẻ căm phẫn nhìn đám người nước ngoài đang cười khinh khỉnh.

- Erằng hôm nay giới thư hoạ Viêm Hoàng sẽ gặp phải khiêu chiến chưa từng có rồi!

Mấy hôm trước, đại diện của Âu Mặc Minh đến đây muốn thoả thuận hợp tác với Liên minh Thư hoạ để đưa tranh sơn dầu của họ vào thị trường Viêm Hoàng nhưng bị Liên minh Thư hoạ dứt khoát từ chối. Nghe nói lúc đó hai bên làm ầm lên chẳng vui vẻ gì rồi.

- Ha ha.

- Nghe nói gần đây Âu Mặc Minh muốn khai thác thị trường Viêm Hoàng. Hơn chín phần thị trường thư hoạ Viêm Hoàng nằm trong tay tám đại gia tộc của Liên minh Thư hoạ và một cổ đông bí mật, Âu Mặc Minh muốn chen một chân vào, chắc chắn xung đột với Liên minh Thư hoạ.

Tách tách tách tách

- Thuỷ tiên sinh, người đến là khách, hôm nay là chung kết cuộc thi thư hoạ Viêm Hoàng cao cấp nhất, các danh hoạ của Âu Mặc Minh chúng tôi rất mong muốn được làm quen với trình độ của thư hoạ Viêm Hoàng truyền thống đây.

Auros cười tươi hoà nhã đầy thiện ý:

- Âu Mặc Minh cũng là một đám lòng lang dạ sói, có thế lực hùng mạnh nắm trọng toàn bộ châu Âu chưa đủ, còn muốn vươn sang Viêm Hoàng chúng ta, ý đồ dùng tranh sơn dầu thay thế hoàn toàn thư hoạ truyên thống của chúng tai

Tiêu Viễn Hằng vừa dứt lời, nhiều người bên cạnh cũng hiểu ra, sắc mặt lập tức thay đổi hẳn!

Không sai. Chính vì hôm nay quá quan trọng, cả thế giới đều quan sát, nếu hôm nay thư hoạ Viêm Hoàng có gì sơ sót thì tin này sẽ nhanh chóng bay đến khắp mọi ngóc ngách trên thế giới. Bất kể thế nào, bất kể đối phương có thách thức thế nào, giới thư hoạ Viêm Hoàng hôm nay tuyệt đối không được thua.

Nếu thua, bao nhiêu danh dự sẽ mất hết!

- Lần này đến đây chắc chắn chẳng có ý đồ gì tốt rồi.

Tiêu Viễn Hằng nheo mắt nhìn phía trước, bỗng hạ giọng nói.

- Chính bởi ngày hôm nay quá quan trọng.

Tiêu Tinh Y gần giọng nói.

Đèn flash máy ảnh đã nháy lên liên tục.

Đối với giới truyền thông, đây là tin tốt lành không gì bằng. Cuộc thi thư hoạ diễn ra thuận lợi quá thì chẳng thú vị gì, lợi nhuận từ đó cũng giảm đi đáng kể. Bây giờ Âu Mặc Minh bỗng nhiên xuất hiện, người có mắt đều biết là đến "phá”, lập tức khiến các phóng viên như được tiếp sức, giơ máy ảnh lên bấm lia lịa.

Tin này chắc chắn lên được trang nhất!

Là đại diện của Liên minh Thư hoạ, Thủy Tu Trúc phất tay nói:

- Đã như vậy thì mời ngài Auros và các vị đây đi xuống, tôi sắp xếp chỗ ngồi để các vị từ từ thưởng thức quốc tuý của thư hoạ Viêm Hoàng.

Auros nhếch miệng cười nhẹ:

- Chắc ngài Thuỷ nghe nhầm rồi, tôi chỉ đến làm quen với thư hoạ Viêm Hoàng mà không có ý thưởng thức. Auros đã có ý chơi bài ngửa.

Nếu Liên minh Thư hoạ không chịu hợp tác, họ sẽ dựa vào chính sức mình để đoạt lấy!

- Chiến!

Một chữ...

Trong thoáng chốc, từ đám đông khán giả bên dưới ầm ầm vang động, dẫn đến phản ứng chung của cả đám đông, âm thanh ầm ầm như sóng cồn nước cuốn.

- Chiến!

- Chiến!

- Chiến!

Âu Mặc Minh có thể toạ trấn giới thư hoạ châu Âu, thế lực khổng lồ, thậm chí có thể vượt qua Liên minh Thư hoạ. Nhưng thế mạnh của họ là sơn dầu, còn sở trường của Liên minh Thư hoạ Viêm Hoàng là quốc tuý truyền thống, hai mảng không giống nhau.

Hôm nay đối phương chọn ngay thời điểm này để xuất hiện, chắc chắn là có chuẩn bị công phul

Bình tĩnh mà nói thì Thuỷ Tu Trúc chỉ muốn thuận lợi tổ chức thành công cuộc thi là đại cáo công thành rồi. Không ngờ Âu Mặc Minh lại chọn ngay lúc này để xuất hiện, khiêu chiến với Liên minh Thư hoạ, hay nói đúng hơn là khiêu chiến với cả giới thư hoạ Viêm Hoàng!

Tiến thoái lưỡng nan.

Nếu đồng ý thì chắc chắn Âu Mặc Minh còn có tính toán khác, ẩn ẩn hiện hiện chỉ e giới thư hoạ Viêm Hoàng sẽ chịu thiệt thòi lớn.

Nhưng trước mặt mấy vạn khán giả, nếu không đồng ý thì sẽ ảnh hưởng vô cùng nặng nề đến danh tiếng của Liên minh Thư hoạ.

Không ít đại diện tham đấu của các công ty đang đứng trên sân khấu đều nhìn Auros vẻ tức giận.

- Hừ! Để cho họ tham gia điI

- Tôi không tin lão tóc vàng này có được bao nhiêu tài năng!

Thuỷ Tu Trúc sầm mặt xuống.

- Thuỷ tiên sinh, danh gia thư hoạ của Âu Mặc Minh chúng tôi là như vậy, nếu gặp được cơ hội thể hiện sẽ nhất định muốn được ra mặt, Thuỷ tiên sinh hãy chỉ điểm cho anh ta vài đường đi.

Auros cười ha hả:

- Đề tài chung kết mà Liên minh Thư hoạ các ngài đưa ra là "vô đề"! Tôi hơi ngứa tay, liền hoạ một bức, hi vọng có thể dùng để tham gia thi đấu, không biết ngài có đồng ý hay không?

Auros bật ngón tay,người quen" tóc vàng của Tiêu Dương liền đưa lên một cuộn tranh, rảo bước lên trước, ánh mắt mang vài phần khiêu khích liếc nhìn Tiêu Dương rồi đưa bức tranh cho Thuỷ Tu Trúc, nói:

Chỉ cần hôm nay đánh bại được Liên minh Thư hoạ ngay trên đài đấu cao nhất thì đưa tranh sơn dầu vào thống trị thị trường Viêm Hoàng chỉ cần trở bàn tay là làm xong.

Khán giả dưới đài chắc chắn đều đứng về phía thư hoạ Viêm Hoàng truyền thống nhưng họ không ý thức được hậu quả của thất bại, lúc này đang có người cố tình dẫn dắt, gân như cả quảng trường đều nhốn nháo lên.

Sắc mặt Thuỷ Tu Trúc xanh mét đi. Đối phương đúng là có chuẩn bị công phu.

Mượn sức mạnh truyền thông, mượn sức mạnh của khán giả, nếu hôm nay họ thắng thì chắc chắn giãm chắc trên vai Liên minh Thư hoạ Viêm Hoàng. Tranh sơn dầu của Âu Mặc Minh sẽ có tư thế cao hơn hẳn, lấn át được thư hoạ truyền thống Viêm Hoàng!

Thuỷ Tu Trúc nắm chặt nắm tay, ánh mắt tập trung vào bức tranh trong tay người đàn ông tóc vàng, rồi đưa mắt nhìn những người còn lại trong Liên minh Thư hoạ, sau khi xác định, thâm hừ một tiếng rồi cao giọng nói:

- Đã như vậy, thì xin mời.

- Hừ! Cho dù Âu Mặc Minh có chuẩn bị trước đến đây thì Liên minh Thư hoạ đâu phải đèn cạn dầu! Chắc chắn sẽ ứng phó được với mọi khiêu khích của họi

Một giám khảo tự tin nói.

- Không sai, họ chỉ có thể đến đây tự rước nhục thôi!

Không ít người đều cất tiếng nói, ánh mắt nhìn chằm chằm nhóm Auros vẻ thù địch.

- Người đạt điểm cao nhất hiên nay là Trương Dương, 88 điểm, tôi không tin họ có thể vượt qua được.

- Cho dù có qua được thật đi thì đừng quên còn ai chưa trình bày tác phẩm?

- Tiêu Dương!

Lúc này người đàn ông tóc vàng chưa vội mở bức tranh ra, ánh mắt lạnh lùng nhìn Tiêu Dương, dừng lại cách Tiêu Dương hai mét, cười lạnh nói:

- Không ngờ hả.

Tiêu Dương liếc một cái, không buồn trả lời.

- Hôm nay tao phải cho mày xấu hổi

Người đàn ông tóc vàng nghiến răng nhìn Tiêu Dương, tàn nhẫn nhả từng tiếng rồi vênh mặt bước lên, đưa bức tranh trong tay cho Tiêu Dương, cười kiêu ngạo nói:

- Hoạ sĩ cao cấp của Âu Mặc Minh, .Jelison! Xin được thỉnh giáo!

delison khinh khỉnh cười với Tiêu Dương, y muốn tận mắt nhìn thấy cảnh Tiêu Dương run rẩy mở bức tranh ra...

Tiêu Dương mỉm cười không đáp.

- Có gì ghê gớm đâu.

Tiêu Tinh Y bỗng lên tiếng, bước đến nhận cuộc tranh của .Jelison, rảo bước lên trước, trải ngay lên một mặt bàn!

Trong nháy mắt, một cuộn tranh tuyệt mỹ vô song hiện ral

Thịch thịch thịch.

Các giám khảo vội quây lại, gân như cùng lúc phát ra âm thanh thất kinh.

Tuy rất không muốn Âu Mặc Minh đưa ra tác phẩm đẹp nhưng cảm giác đầu tiên bức tranh này đem lại là... không còn gì để chê trách!

Vừa thấy bức tranh, sắc mặt Thuỷ Tu Trúc đã tối lại.

Máy quay đã chiếu toàn bộ bức tranh lên màn hình lớn ở quảng trường, tiếng thở sâu chấn động liền nổi lên. Một lát sau, không ít người cùng im lặng...

Gần như không cần bình xét gì nữa, chất lượng của bức tranh này đã vượt qua tất cả những bức trước.

Auros tươi cười theo dõi diễn biến sự việc.

Tất cả đều trong dự liệu.

Ông ta không lo đối phương cố ý cho điểm thấp, chất lượng bức tranh như thế nào mọi người đều thấy cả, không ai dám khinh thường. Hơn nữa các giám khảo đều là những người thực lòng yêu thích mỹ thuật, trong lòng họ tuy có muốn nước mình thắng nhưng chắc chắn sẽ không trút giận lên bức tranh.

Quả nhiên điểm số cuối cùng cũng được công bố.

98II

Điểm số cao đến không tưởng, như một mũi tên nhọn hoắt đâm sâu vào tâm hồn mọi người.

- Còn chưa được thỉnh giáo!

Jelison đắc thắng nhìn Tiêu Dương.

Tiêu Dương cười lãnh đạm, nhẹ nhàng đứng dậy nhìn bức tranh nọ rồi chắp tay chào:

- Sơn Hà vùng đấu Minh Châu, một thư đồng hèn mọn Tiêu Dương, xin được thỉnh giáo!
Bình Luận (0)
Comment