Chương 912: Thiên hạ vô song
Chương 912: Thiên hạ vô songChương 912: Thiên hạ vô song
Jelison muốn nhân cơ hội này lấy lại thể diện.
Tối hôm đó bị Tiêu Dương phá hỏng "chuyện tốt lành", Jelison vẫn ghi mối thù, khi biết Tiêu Dương tham gia chung kết cuộc thi thư hoạ Viêm Hoàng, y mừng thâm cơ hội báo thù đã đến, càng thâm mong Tiêu Dương không bị loại từ vòng đầu tiên vì y muốn đích thân đứng trên đài đấu cao nhất hạ nhục Tiêu Dương!
Điểm số 98 chói sáng trên màn hình chính là cơ sở của .Jelison.
Cũng là sự tuyệt vọng của khán giả.
Phải biết rằng, trong tất cả những người đã được xét điểm thì Trương Dương đến từ Văn Bảo Hàng Châu với 88 điểm là người đạt điểm cao nhất, nhưng vẫn thấp hơn .Jelison 10 điểm. Điểm số 98 không khác gì núi cao vời vợi, đủ để đè bẹp quần hùng.
Trên đài đấu thư hoạ cao nhất của Viêm Hoàng, lại bị một người nước ngoài khiêu khích nhục nhã, cả quảng trưởng rộng lớn đều nghẹn họng không cam tâm.
Cho đến khi Tiêu Dương đứng dậy!
Xin chỉ giáo!
Ánh mắt Thuỷ Tu Trúc khế thoáng hi vọng, nội tâm hơi run lên. Tuy nói nếu tất cả mọi tuyển thủ đều thất bại thì sẽ có cường giả của Liên minh Thư hoạ xuất hiện nhưng nếu hôm nay bị đối phương đánh một đòn phủ đầu thì bao nhiêu khí thế sẽ mất hất.
Thuỷ Tu Trúc đã đặt tay lên tấm vải phủ.
Mọi người cùng xôn xao, ngọn lửa hi vọng lại bùng lên, tất cả đều nhóng cổ chờ tác phẩm của Tiêu Dương được xét điểm.
Mặc dù Thuỷ lão gia rất kỳ vọng vào tác phẩm của Tiêu Dương nhưng đối thủ lúc này là Âu Mặc Minh hùng mạnh, cộng thêm đề thi vô tiên khoáng hậu, Tiêu Dương có thể phát huy được hết khả năng của mình không?
- Sơn Hà Tiêu Dương, đứng đầu vòng thứ nhất! Tác phẩm của anh ta vẫn chưa được xét điểm, hi vọng cuối cùng đây rồi.
Tác phẩm của Tiêu Dương, được công bối
Đôi mắt mọi người đều sáng lên, nhìn thấy ánh rạng đông loé lên chiếu sáng đêm đen tuyệt vọng.
Các giám khảo đều tập trung lại, lòng thấp thỏm không yên, chờ khoảnh khắc công bố bức tranh.
- Ở khu vực Minh Châu, Tiêu Dương là người đầu tiên trong lịch sử được điểm tuyệt đối!
- Còn Tiêu Dương!
Hi vọng đặt vào Tiêu Dương!
Máy quay lập tức chiếu hình lên màn hình lớn.
Lúc này, ngay cả các đại diện tham đấu đến từ các công ty cũng hi vọng Tiêu Dương có thể đánh bại được sự khiêu chiến của Âu Mặc Minh.
Âm!
Thuỷ Tu Trúc khẽ liếc Tiêu Dương, thấy hắn đang cười tươi rạng rỡ, không hề căng thằng. Như bị lây truyền, tâm trạng Thuỷ Tu Trúc nhẹ nhàng hơn nhiều, giật mạnh tay, kéo tung lớp vải che... Soạt!
Thuỷ Tu Trúc trợn tròn mắt!
Từng nét bút hoá ảo thần kỳ, trong chớp mắt đã thu hút được tâm trí của tất cả mọi người.
Ngay cả Tiêu tiểu công chúa, tài năng thư hoạ "cao đến không thể hình dung" cũng tròn đôi mắt phượng kinh ngạc.
Trợn tròn mắt!
Họ thấy 98 là thừa đủ để chiến thắng.
Mọi người đều cùng chấn động như bị ngũ lôi đánh thẳng đỉnh đầu, đông cứng người lại.
Không thể không nhắc đến thực lực vô cùng hùng mạnh của Âu Mặc Minh, có thể nhìn thấu ý đồ của đề thi "vô đề" Liên minh Thư hoạ đưa ra rồi tức thì chuẩn bị một tác phẩm dự thi, điểm cao ngoài sức tưởng tượng!
Bức tranh này đáng bao nhiêu điểm?
Nhưng lúc này họ đang há miệng trợn mắt nhìn bức tranh trước mắt mà quên cả tính toán...
Bức hoạ chỉ có vài nét, không xa hoa lộng lẫy, cũng không tinh tế hoàn mỹ.
Trong lòng mỗi người đều bị chấn động theo các mức độ khác nhau.
Kể cả giám khảo, kể cả... thành viên của Âu Mặc Minhl
Tác phảm xuất sắc không cần phải thiên vị cũng phán đoán được cao thấp. Đó cũng là lý do tác phẩm của Jelison được đến 98 điểm. Điểm số các giám khảo đưa ra cơ bản đồng nhất với dự đoán của Âu Mặc Minh.
Bức tranh như có sức hấp dẫn quỷ dị thần kỳ, xuyên qua nhãn mạc, đi thẳng vào lòng người! Trong mắt mỗi người, bức tranh này đặc sắc một cách khác lạ, mỗi nét bút, mỗi nét vạch đều cộng hưởng với lòng người.
Tiêu Viễn Hằng vội bước lên phía trước, lồng ngực phập phồng lên xuống gấp gáp.
Thịch thịch.
Nhìn trừng trừng.
Nhưng bức tranh này của Tiêu Dương...
Vượt ra ngoài ý tưởng ban đầu khi đưa ra đề thi này của Liên minh Thư hoạ, đạt đến một cấp độ cao hơn.
Dưới nét bút của Tiêu Dương, vô đề không phải là bất cứ đề mục nào cũng được mà là một đề mục đặc biệt, hơn nữa còn thể hiện khác biệt trong mắt từng người!
Khó có thể tin có thể làm được đến trình độ này!
Nhìn chằm chằm bức tranh, có người cười, có người khóc...
Mỗi người đều cảm nhận được những điều khác nhau từ bức tranh này.
Bức tranh không cần nhiều nét, mới thực sự thể hiện được thực lực của Tiêu Dương!
Văn võ trạng nguyên, tuyệt thế vô songl
Đặc biệt là Tiêu Dương đã cảm ngộ được "Hoạ Đạo”, trong ngành hoạ tác, các đối thủ bình thường làm sao có thể trở thành đối thủ của Tiêu Dương! Mong muốn của một người già, cuối cùng cũng thành hiện thực.
- Giỏi, giỏi lắm! Giỏi lắm!
Chu Thạch Điển lão nhân mừng rơi nước mắt, thâm gạt nước mắt, nhướng mày cất cao giọng nói già nua khàn khàn:
Các đệ tử của Sơn Hà đều hưng phấn vô cùng.
Khác nào tướng quân uy vũ, thân binh xuất quân, kiếm chỉ thiên hại
Từ khi tiếp nhận công ty Sơn Hà sắp đóng cửa vào tháng 10, Quân Thiết Anh có nằm mơ cũng không thể ngờ lại có ngày Sơn Hà đứng trên đỉnh cao của cả nước. Không ai có thể ngờ rằng Sơn Hà lại tương hoành xuất thế, từ giờ phút này chiếm trọn giang sơn thư hoạ Viêm Hoàng!
- Là anh Tiêu! Niềm kiêu hãnh của Đại Môn Vệ chúng tôi!
Lâm Tiểu Thảo cứ như sợ mọi người không biết, cố hết sức gân cổ gào đến nỗi mặt đỏ bừng lên, hai mắt phát sáng lấp lánh, cười ha hả.
- Thắng rồi.
Quân Thiết Anh cũng đứng lên, ngây người nhìn dáng người cao cao trên sân khấu.
Không ai có thể đánh bại hắn.
Quân Thiết Anh hơn run, cho thấy cảm xúc trong lòng cô khác hẳn biểu hiện bình tĩnh bên ngoài.
Tất cả, tất cả, đều hoá thành hai chữ cuối cùng... Thắng rồi!
Tiêu Dương thắng rồi!
Sơn Hà thắng rồi!
Những người ngồi quanh sân khấu đều lần lượt đứng dậy, hò hét không ngớt trong tiếng hoan hô vang dậy.
Âm thanh chấn động rung trời!
- Tiêu Dương!
- Tiêu Dương!
- Sơn Hài Tiêu Dương!
Không phải chờ công bố điểm số cuối cùng nữa, sau một khắc im lặng, hàng vạn khán giả trên quảng trường bắt đầu hoan hô, vỗ tay, hưng phấn nhảy múa, thậm chì còn gào lớn để thể hiện nỗi kích động trong lòng.
Điểm số cuối cùng xuất hiện trong tiếng vỗ tay vang dội...
Nối tiếp thành công ở khu vực Minh Châu, điểm tuyệt đối!
100 điểm!
Không thể chê trách, không thể thay thế, không ai dám nghi ngờ không ai không phục...
Quán quân chung cuộc cả nước!
Quan trọng hơn là đã đánh bại đòn công kích đến từ Âu Mặc Minh hùng mạnh nhất giới thư hoạ châu Au.
Minh Châu Tiêu Dương, quân lâm thiên hạ, tuyệt thế vô song!
Cả quảng trường sôi lên! Tiếng hoan hô gào thét vang dậy !
Cả quảng trưởng Thiên An Môn như trở thành một sân khấu mừng Quốc khánh khổng lồ, biển người ào ào vượt quá sức tưởng tượng. Sự sôi động đó kéo dài hơn mười phút mới dần nguội xuống, ánh mắt của tất cả đều khoá chặt lên một người.
Trong tiếng hoan hô ca ngợi vang rên, Tiêu Dương vẫn mỉm cười từ tốn, chờ sau khi điểm số 100 được công bố Tiêu Dương mới cười quay sang chắp tay cúi chào .Jelison đang há hốc miệng bên cạnh:
- Đa tạ.
Mặt .Jelison nửa xanh nửa trắng như hai phần nước biển, vệt tàn nhang lấm tấm nổi bật lên.
- Sao lại thế được? Sao lại thế?
dJelison lắc đầu quầy quậy. Không mấy ai ở Viêm Hoàng biết ông ta nhưng trong giới thư hoạ châu Âu, Jelison là thiên tài tuyệt thết
Trên đầu ông ta vẫn luôn sáng rực vòng tròn thiên tài tuyệt thế.
Trong đầu .Jelison xuất hiện một hình ảnh: Tiêu Dương nhe răng cười, nâng búa đập vỡ tan chiếc vòng trên đầu mình, rồi máu loang ra bê bất...
- Không!
Cổ Jelison bỗng nổi gân xanh, hai mắt trợn trừng nhìn Tiêu Dương rít lên:
- Không thể nào! Mày không thể đánh bại tao! Không thể có chuyện điểm tuyệt đối! Là do Viêm Hoàng các người giở trò bỉ ổi, cố tình cho điểm cao! Thật vô sỉ! Vô sỉI
Đừng quên .Jelison vẫn mang theo máy khuếch âm.
Vừa cất tiếng là đã khuếch đại vang vang khắp nơi.
Gần như đồng thời, cả quảng trường rộng lớn ào lên tiếng nói âm ầm hướng thẳng vào Jelison.
- Cút xuống đi! Đồ dám cược không dám nhận thual
- Các người mới vô sỉ! Cả nhà các người đều vô sỉ!
- Đều do các ngươi từ chuốc lấy, khiêu chiến với giới thư hoạ Viêm Hoàng vào lúc này, gậy ông đập lưng ông rồi chứ gì! Ha ha! Quốc tuý tổ tiên truyền lại vẫn lợi hại, từ nay về sau chỉ mua tranh truyền thống của Viêm Hoàng, tranh vẽ của đám người Tây các người chẳng là gì hết!
- Nói hay đấy, bản thân người ta cũng có là gì đâu.
Trong tiếng chửi mắng của cả quảng trường, .Jelison hình như càng vững dạ, lấy chính điểm đó mắng Tiêu Dương:
- Thế nào, thẹn quá hoá giận rồi chứ gì, đồ Viêm Hoàng hèn hạ vô sỉ.
Thuỷ Tu Trúc và mọi người trên sân khấu cùng cau mày.
- lIm ngay!
Auros không nhịn được nữa. Nguyên do chuyện này là Viêm Hoàng chơi xấu, hay thực tài của họ hơn hẳn mình, nhãn lực của Auros và Âu Mặc Minh còn không nhìn ra hay sao?
- Yên tâm, chúng không dám làm gì chúng ta đâu.
Jelison hiểu sai ý, oai phong lẫm liệt liếc xéo Tiêu Dương.
— Hôm nay tôi nhất định phải vạch mặt hành động bỉ ổi này, đúng là làm giới thư hoạ mất mặt! - Khốn kiếp!
Auros giận điên lên, trợn mắt mắng:
- lm ngay cho tai
Nói rồi vẫn chưa hả, Auros xông lên đá cho .Jelison một cái đích đáng. Ông ta không phải giải tức cho Viêm Hoàng, mà do thấy Jelison đứng đây nói năng càn rỡ, cuối cùng mất mặt vẫn là Âu Mặc MinhI
Jelison bị đá ngã sấp mặt, khiến khán giả cười rộ.
Auros nghiến răng nghiến lợi, hai nắm tay đập vào nhau bôm bốp, nheo mắt nhìn Tiêu Dương, hừ một tiếng:
- Trận đầu tiên, các người thắng.