Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 922 - Chương 929: Chấn Nhiếp Cửu Hoa

Chương 929: Chấn nhiếp Cửu Hoa Chương 929: Chấn nhiếp Cửu HoaChương 929: Chấn nhiếp Cửu Hoa

Sát khí cuồn cuộn.

Kiếm trong sương tuyết, tiếng hét điên cuồng trong gió lạnh tàn phá.

Đôi mắt Tiêu Dương đỏ lên như máu, nhìn chằm chằm vào Hoà thượng Ngộ Lao.

Từ cuộc điện thoại tối hôm qua, hắn có thể xác định chắc chắn Giát Giát rơi vào tay Hòa thượng Ngộ Lao rồi, hơn nữa hai cô gái không tìm được tung tích của Giát Giát, trong lòng Tiêu Dương liền nảy ra dự cảm không lành. Nỗi tức giận ùa ra thành bão, khí thế mênh mang phủ chụp lên Hòa thượng Ngộ Lao.

Không để Hòa thượng Ngộ Lao trả lời, kiếm quang của Tiêu Dương đã phủ xuống.

Soạt!

Hòa thượng Ngộ Lao cả kinh vội lui lại, khó khăn lắm mới tránh được một kiếm của Tiêu Dương, lộn một vòng nhảy lên bệ đài, ngoái lại tức giận trừng mắt nhìn Tiêu Dương, phất tay áo cười lạnh:

- Hừ! Thánh địa Cửu Hoa không phải chỗ để cậu tuỳ ý vọng động.

- Lợi hại quá, lẽ nào là đệ tử của Tiên nhân?

Tất cả đều im lặng quan sát.

Mọi người đứng quanh quan sát cũng thất kinh, không rời mắt khỏi trận đấu trước mắt, hít liền mấy hơi khí lạnh, ánh mắt chấn động.

- Hội Phật lần này có biến, không biết là tốt hay xấu đây.

Song chưởng của Hòa thượng Ngộ Lao toả kim quang nhấp nhoáng, chưởng phong như sấm, chỉ trong nháy mắt đã phủ kín cả bệ đài. Chưởng phong và trường kiếm chạm nhau leng keng, chỉ trong khoảnh khắc mấy hơi thở hai người đã giao đấu hơn mười chiêu.

Soạt!

Khi Hòa thượng Ngộ Lao xông lên, hai cô gái đã nhanh chóng rời khỏi bệ đài. Tiêu Dương cau mày, trường kiếm trong tay loé lên vẽ ra những đoá kiếm hoa lung linh, thân hình bay vụt lên, nhằm thẳng vào Hòa thượng Ngộ Lao.

Kể cả một bộ phận người của Cửu Hoa Sơn, Cửu Hoa Sơn đã phân thành ba phe thế lực, Tiêu Dương muốn trả thù đã gọi đích danh Hòa thượng Ngộ Lao, hai phe thế lực còn lại tất nhiên sẽ không vô cớ ra tay.

- Người này rốt cuộc là ai vậy!

- Kim Cương Chưởng!

- Cửu Hoa Sơn thế nào mà lại trêu vào y vậy?

- Rốt cuộc cậu là ai I

Hòa thượng Ngộ Lao là cường giả mạnh thứ hai trên Cửu Hoa Sơn, cường giả Tâm Lôi Ngũ Kiếp, cách "tiểu tiên kiếp" và nửa bước Phật tổ không còn xa nữa. Vậy mà lại bị một người trẻ tuổi đánh cho rơi vào thế yếu. Thật khó tin.

Hòa thượng Ngộ Lao tức giận rít lên.

Cánh tay vàng quét ngang đạo trường, Tiêu Dương cầm kiếm chém qua như trăng khuyết, khiến nổi sóng thu, đông kết không gian.

Hòa thượng Ngộ Lao cuống lên, càng đánh càng hoảng sợ. Thời gian giao chiến không dài, nhưng người trước mặt đây khiến ông ta cảm giác sâu không lường được.

- Bất Diệt Viêm Quyền!

Hòa thượng Ngộ Lao trợn mắt muốn nứt, Sư Tử Hống được xếp ở hạng nhất trong các môn tuyệt học của Phật môn.

Quyền chưởng chạm nhau.

Sóng âm cường đại hình thành nên một mũi dao nhọn nhằm vào Tiêu Dương, khiến người ta không kịp trở tay. Nhưng điều khiến Hòa thượng Ngộ Lao càng thêm khiếp sợ là luông sóng âm vô hình mạnh như sóng cồn ngoài biển lại tự động biến mất tăm trước mặt Tiêu Dương.

Một tiếng kêu thảm.

Tiếng rít này cũng đã vận dụng môn tuyệt học Sư Tử Hống của Phật môn!

- Ngộ Lao Trưởng lão!

- Sư thúc!

Đau nhức như xuyên tim truyền theo cánh tay đến thẳng hổ khẩu Hòa thượng Ngộ Lao, đau đến thắt ruột khiến ông ta không nhịn được kêu lên, thân hình bay ngược ra, huyết khí cuộn trào nên phun máu tươi, âm một tiếng ngã dụi xuống một góc bệ đài giảng đạo.

Sư Tử Hống không có tác dụng với hắn?

Âml!II

Khí thế ác liệt nhấn chìm đại điện trong nháy mắt, chưởng phong lan ra bốn phía khiến không ít người lảo đão ngã xuống.

- ÁI

Lão không ngờ Hám Đạo Thuật của Tiêu Dương là khắc tinh của tất cả những đòn tấn công tinh thần. Chỉ dùng sóng âm tấn công thì không đến gần được Tiêu Dương, chưa đến nơi đã bị hoá giải hết rồi.

Phật tông bí điển!

- Bát Nhã Chưởng!

Quyền trái của Tiêu Dương bỗng đánh ra nhanh như sao băng, quyền phong vù vù, quyền ảnh mang khí tức sắc bén. Hòa thượng Ngộ Lao vừa tránh được một kiếm, không ngờ Tiêu Dương lại thình lình xuất quyền, trong tình thế cấp bách chỉ có thể giơ chưởng đỡ lại.

Bao nhiêu tiếng kêu cuống quýt.

- Tên này đáng sợ quá.

Hòa thượng Ngộ Lao bất chấp đau đớn gượng đứng lên, ánh mắt thoáng vẻ kiêng kị, ho ra máu nhìn Tiêu Dương. E rằng mình mình không thể nào đấu lại hắn ta.

¬ Rốt cuộc cậu là ail

Hòa thượng Ngộ Lao hỏi lại.

Soạt!

Mũi kiếm của Tiêu Dương chỉ thẳng trước ngực Hòa thượng Ngộ Lao, lạnh lùng gằn từng tiếng:

- Anh em của Giát Giát!

Hòa thượng Ngộ Lao chấn động. Trong nháy mắt, sau lưng hai người hiện ra một bức tượng Phật vô cùng hùng vĩ lăng lệ.

Hòa thượng Ngộ Lao quệt ngang vệt máu nơi khoé miệng, liếc nhìn Ngộ Tâm Trưởng lão. Hai người cùng gật đầu, thân hình soạt soạt đan chéo vào nhau, tiếng niệm Phật tràn ngập trời đất ập xuống, nhấn chìm cả bệ đài giảng đạo.

- Thằng ranh, thế gian này thiên tài cũng nhiều mà... thất bại chết đi cũng dễ lắm.

Lúc này Tiêu Dương đã nhìn ra Cửu Hoa Sơn to lớn như vậy chỉ còn một bộ phận của Ngộ Cần Đại sư đỉnh Thất Hiền vẫn trung thành với Phương trượng, cũng chỉ có mỗi phe này không gây khó dễ cho Tiêu Dương mà ai nấy đều nhíu mày suy nghĩ. Đặc biệt là Ngộ Cần Đại sư, suy nghĩ chăm chú trong chốc lát rồi ngầm vẫy tay gọi một vị hoà thượng lớn tuổi lên ghé tai nói nhỏ mấy câu rồi vị hoà thượng này vội gật đầu rời đi...

Tiếng nói nhao nhao tức giận.

- Giết nó tế Cửu Hoa Thánh sơn!

- Ngộ Tâm, thằng nhãi này có liên quan đến Bồ Tát Xử Thai Kinh. Ta biết Giát Giát ở đâu, chúng ta kết hợp lại xử lý xong thằng nhãi này rồi cùng hưởng Bồ Tát Xử Thai Kinh, đệ thấy thế nào?

Hòa thượng Ngộ Lao không thể không quăng mồi được nữa.

Quả nhiên nét mặt Ngộ Tâm Hoà thượng có chút thay đổi, rõ ràng đã động lòng rồi. Ông ta nhảy vụt lên cạnh Hòa thượng Ngộ Lao, nheo mắt nhìn Tiêu Dương:

- Cửu Hoa Thánh sơn lại có thể dung túng cho người ngoài làm càn ưi

Tiêu Dương lạnh lùng nhìn Ngộ Tâm Trưởng lão, rôi nhìn đám người Cửu Hoa Sơn:

- Còn ai thì lên nốt đi.

- Hỗn láo!

- Quá cuồng vọng!

- Trưởng lão phế nó điI

Hòa thượng Ngộ Lao thầm mắng, nhưng biểu hiện trên khuôn mặt không hề thay đổi. Ông ta biết muốn đối phó với thằng nhãi này cần phải liên kết với Ngộ Tâm Trưởng lão, bày Song Phật Trận của Cửu Hoa Sơn. Ngừng một chút, Hòa thượng Ngộ Lao truyền âm tiếp.

- Đồ chết tiệt!

Ngộ Tâm Trưởng lão hơi ngẩn ra, rồi khoé miệng khẽ nhếch lên, cười lạnh không nói.

Ngộ Lao vội vã thầm thì.

- Ngộ Tâm! Chúng ta hợp tác xử lý tên nhãi này, thế nào?

Thâm mắng một tiếng, nghiến răng nhìn Ngộ Tâm Trưởng lão đang đứng một bên. Ngộ Tâm Trưởng lão là người đứng đầu đỉnh Liên Hoa, cũng không phục Ngộ Võ Phương trượng, hơn nữa luôn có ý dòm ngó vị trí Trưởng lão của Cửu Hoa Sơn!

- Song Phật Trận của Cửu Hoa Sơn à?

Huyền Không Đại sư khẽ cười.

¬ Nhìn thì đúng là có mấy phần môn đạo.

- Phong!

Tượng Phật khổng lồ nhanh chóng kết ra vô số ấn ký, khí tức khủng khiếp che trời lấp đất phủ xuống. Chát!

Sức mạnh chói mắt kinh khủng lao thẳng đến Tiêu Dương.

Mang theo sức mạnh thuần tuý nhất của Phật môn.

Song Phật Trận!

Kết hợp sức mạnh của hai cường giả, đòn tấn công này mang sức mạnh huỷ diệt, đã vượt quá sức mạnh của "tiểu tiên kiếp"!

- Tên kia chết chắc rồi!

- Thiên tài chết trẻ.

Không ít người than thầm.

Tiêu Tinh Y và Diệp Tang nhìn nhau, mỉm cười thản nhiên.

Gần như nói cùng một lúc.

- Anh ấy là Tiêu Dương.

Anh ấy là Tiêu Dương!!!

Kiếm quang phá tan ngân hà, toả ra hào quang sáng chói.

Như từng đoá hoa khói bay lên chín tâng trời, ánh sáng long lanh như ngọc, khi hạ xuống lại biến thành những đoá hoa sen xinh đẹp thánh khiết.

Mỗi đoá sen đều ẩn chứa sức tấn công huỷ thiên diệt địa.

Thanh Liên Kiếm Cai

"Nước bay thẳng xuống ba nghìn thước!"

Mỗi kiếm một hoa, mỗi hoa một giới.

Cả bệ đài giảng đạo như đã biến thành thế giới của kiếm.

Trong phút chốc đã đè nát vụn pho tượng Phật.

Kiếm quang xẹt qua, tượng Phật vỡ vụn.

- Phái

Âm!

Phụt!

Hai người Ngộ Lao, Ngộ Tâm cùng hộc máu bắn văng ra, ngã phịch xuống.

Kiếm quang chưa dừng lại, theo sát như hình với bóng.

Hai người dốc hết sức nhảy lên tránh thoát, đưa mắt nhìn nhau rồi đồng loạt mỗi người đưa ra một chuỗi Phật châu.

Trên từng viên Phật châu đều có khắc ấn ký cổ, được hai người vận khí, hai chuỗi Phật châu toả ra ánh sáng rực rỡ.

- Phật Duyên Châu Bí

Hai người cùng ném hai chuỗi Phật châu ra, dây nối đứt tung, Phật châu bắn như mưa ra bốn phía, vây Tiêu Dương lại.

- Nổi Âm ầm ầm!

Chuỗi tiếng nổ vang vọng trong đại điện, khói bụi bắn tung ra tứ phía. Phút chốc đại điện trở nên hỗn độn, mọi người nháo nhác chạy tìm chỗ tránh. Trung tâm vụ nổ là bệ đài giảng đạo đã vỡ nát hoàn toàn, khói đặc cuộn lên.

Tiếng nổ dần chậm lại, tâm nhìn dần trở nên rõ ràng.

- E rằng chết không toàn thây rồi.

- Hai chuỗi Phật Duyên Châu Bí cùng nổ, uy lực của đòn này không thấp hơn một đòn toàn lực của nửa bước Phật tổ là bao, muốn không chết cũng khó.

Tiếng bàn bạc xôn xao, nhưng đôi mắt của mọi người nhanh chóng mở lớn, ngơ ngác nhìn cảnh tượng phía trước...

Kiếm quang lung linh hình thành nên một đoá hoa sen màu bạc.

Toạ Hoá Liên Hoal

Dùng kiếm để phòng ngự, chặn đứng được đòn tấn công.

- Cái gì?

Ngộ Lao, Ngộ Tâm hai người cùng trợn tròn mắt.

Một khắc này hoa sen nở ra, một luông kiếm quang lạnh băng âm hàn phóng ra từ giữa đoá hoa.

Bóng áo trắng thoáng hiện, chiến thắng thiên sơn bạch tuyết.

Một tay vung kiếm, thân hình bay tung lên, một kiếm hoành không, diễn biến ra tâng tầng kiếm ý.

Xoet! Xoetl

Một kiếm đâm thẳng, hai luồng tên máu bắn vọt ta. Hai người Ngộ Lao, Ngộ Tâm thậm chí còn không kịp kêu, hai chân đau đớn kịch liệt, thịch một cái ngã quy xuống đất.

Đến khi phản ứng lại thì đã không dám há miệng kêu nữa, vì lúc này thanh trường kiếm sắc bén đang đặt ngay trên môi hai người, ánh thép lấp loá phản chiếu trong đôi mắt, lạnh đến thấu xương. Hai người cảm thấy mình như bị đóng băng, rùng mình.

- Bây giờ có thể trả lời lại câu hỏi của tôi được chưa?
Bình Luận (0)
Comment