Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 945 - Chương 952: Mười Bậc Thang Trời

Chương 952: Mười bậc thang trời Chương 952: Mười bậc thang trờiChương 952: Mười bậc thang trời

- Ấn núp sâu như thế, ngươi vẫn còn lộ ra được sơ hở.

Kim quang bắn ra trong mắt, nhìn thẳng về phía tiếng động phát ra. Trong chớp mắt, Cửu Miểu thần sứ đã cảm nhận được một hơi thở yếu ớt.

- Chỉ là, vốn không nghĩ đến, ngươi nhanh như vậy đã không chịu nổi rồi.

Cửu Miểu thần sứ nhẹ giọng nói, tập trung toàn bộ tinh thần nhìn thẳng Tiêu Dương, Trọng Xích trong tay chậm rãi giương lên.

Khí tức đọng lại.

Lúc này, Tiêu Dương giống như đèn dầu sắp cạn, ý thức của hắn bắt đầu mơ hồ.

Cả người không còn sức mạnh chống đỡ.

- Thật sự sẽ chết sao?

Cảm giác này giống như nước sữa hòa nhau, khiến cho thân hình khô kiệt của Tiêu Dương tuôn ra một luồng sức mạnh mới.

Phúc trạch trời cao.

Tiêu Dương cắn mạnh đầu lưỡi, để cho mình khôi phục lại ý thức. Ý thức tràn vào trong cơ thể, đánh giá lại kỳ kinh bát mạch, ngũ tạng lục phủ.

Còn nữa...

Không cam lòng.

- Tại sao lại như vậy?

Trong đầu Tiêu Dương xẹt qua một ý niệm, trong nháy mắt kéo Tiêu Dương trở lại.

Phía trên thạch bích, trong tay Cửu Miểu thần sứ phóng ra một luông sức mạnh mênh mông, chuẩn bị đánh xuống người đối phương.

- Mình còn có thể cố gắng, còn có thể chống đỡ được một chút.

Không cam lòng.

Vô cùng vô tận.

- Là sức mạnh tẩy lễ của thang trời.

Chỉ một thoáng, mỗi một tấc trong cơ thể một lần nữa nằm trong sự khống chế của Tiêu Dương. Lúc này, hắn đang cảm nhận một sự tinh diệu rất nhỏ trước nay chưa từng có. Không, loại cảm giác này chính là cảm giác nghênh đón chín bậc thang tẩy lễ.

Không thể tin nổi.

Nhưng chính lúc này lại bộc phát dị tượng. Một cổ khí tức vô hình từ chín tâng mây rơi xuống, đánh bay sức mạnh Trọng Xích của Cửu Miểu thần sứ không thấy tăm hơi.

Ánh mắt Cửu Miểu thần sứ hiện lên sự khiếp sợ:

Sức mạnh của thang trời tẩy lễ cũng phân ra mạnh yếu. Nếu chỉ là mấy bậc thang phía trước, Cửu Miểu thần sứ tin rằng có thể hạ được thiên uy, diệt sát người tiếp nhận tẩy lễ.

Trong lòng Cửu Miểu thần sứ cảm thấy hiếu kỳ. Ông ta rất muốn biết, rốt cuộc là ai với thực lực Tâm Lôi tứ kiếp lại có thể khiến ông không thể phát hiện được hành tung cả mấy ngày qua.

Một đạo hào quang hình trụ đột nhiên rơi xuống, oanh kích Trọng Xích của Cửu Miểu thần sứ. Trong khoảnh khắc, thân ảnh của Cửu Miểu thần sứ ầm ầm đánh vào trong thạch bích, phát ra tiếng nổ, khiến Cửu Miểu thần sứ phải lui lại.

Bởi vì chỉ có cảnh giới này mới có thể tiếp nhận tẩy lễ của thang trời.

Thiên uy không thể ngăn cản.

Điều này có nghĩa người đang ẩn núp mấy ngày qua không phải Thái Cực Vương mà là một người có cảnh giới Tâm Lôi tứ kiếp.

Không người nào có thể đến gần.

Nhất thời, một luông sức mạnh không thể chống cự đẩy Cửu Miểu thần sứ ra xa, mất vài dặm mới có thể ngừng lại. Khi ngừng lại, ánh mắt ngước lên, liền nhìn thấy đáy vực đã hoàn toàn bị thân quang bảy màu bao phủ.

Nhất là mười bậc thang trời vô cùng thần kỳ.

- Rốt cuộc hắn là ai?

Bịch bịch bịch...

Từng đạo ánh sáng bảy màu từ trên trời giáng xuống, bao phủ cả một khu vực.

Hô.

Trọng Xích trong tay Cửu Miểu thần sứ lại chậm rãi giơ lên, giờ khắc này ẩn chứa sức mạnh lôi đình vạn quân.

Bộp.

Phải biết rằng, trước khi Tiêu Dương đột phá Tâm Lôi tứ kiếp, hắn đã tiếp nhận tẩy lễ của chín bậc thang trời. Hôm nay thang trời lại xuất hiện, điều này đồng nghĩa, mười bậc thang trời trong truyên thuyết là thật sự tồn tại.

Nhưng lúc này Cửu Miểu thần sứ đã hoàn toàn tính sai.

- Thần quang bảy màu...

Cửu Miểu thần sứ đứng xa mà nhìn:

- Chẳng lẽ truyền thuyết là có thật? Thần quang bảy màu phủ xuống, đồng nghĩa mười bậc thang trời xuất hiện?

Mười bậc thang trời.

Bốn chữ hung hăng gõ vào trong đầu Cửu Miểu thần sứ.

Lúc này, cho dù cố tình muốn đến gần điều tra cũng không cách nào tiến vào được nửa phần.

Chỗ xa hơn.

Cả mấy ngày không có tin tức, hai cô gái đứng ngồi không yên. Đêm nay liên theo Thái Cực Vương, muốn thử dò xét một phen, lúc này, thân quang bảy màu chói mắt đập vào mắt ba người. Ba đạo thân ảnh nhất thời dừng lại, nghi hoặc mà nhìn.

- Đó là cái gì vậy?

Điều này đồng nghĩa Tiêu Dương căn bản còn chưa đến sơn động của Thánh Long Vương, mà đang ẩn núp dưới vách núi. Còn Cửu Miểu thần sứ lại canh giữ đến bốn ngày trời. Hai cô gái dường như cũng nghĩ đến điều gì, sắc mặt tái nhợt vài phần.

- Vị trí thân quang bảy màu chính là phạm vi dưới vách núi.

Qua một hồi lâu, Thái Cực Vương đột nhiên biến sắc, hít một hơi thật sâu:

Cảnh tượng thần kỳ này, mặc cho ai nhìn thấy cũng phải rúng động vạn phần.

- Nhất định là Tiêu Dương. Khi còn ở thủ đô, Tiêu Dương đã từng tiếp nhận tẩy lễ của chín bậc thang trời. Bây giờ mười bậc thang trời xuất hiện, cũng chỉ có một mình Tiêu Dương mới có tư cách thừa nhận.

Thái Cực Vương và Tiêu Nhu Y đồng thời kinh hô lên.

Diệp Tang ngẩn ra:

- Thang trời tẩy lễ? Chẳng lẽ Tiêu Dương...

Cô không thể không khẩn trương, bởi vì cô biết thực lực cảnh giới của hắn. Nhưng cô không biết, thang trời tẩy lễ đã cứu Tiêu Dương một mạng. Nếu hôm nay nó không xuất hiện kịp thời, Tiêu Dương đã trở thành vong hồn dưới Trong Xích của Cửu Miểu thần sứ.

- Thang trời tẩy lễ giáng xuống thần quang bảy màu?

Ánh mắt Thái Cực Vương rung động:

- Chính là cực hạn phàm thể trong truyền thuyết, mười bậc thang trời.

- Mười bậc! Đây chính là mười bậc.

Tiêu Nhu Y không át chế được sự khiếp sợ:

- Thang trời tẩy lễ?

Thái Cực Vương trầm ngâm.

- Chẳng lẽ...

Tiêu Nhu Y nói.

- Cảm giác rất quen thuộc.

Diệp Tang thốt lên.

- Anh ấy đang gặp nguy hiểm.

Ánh mắt Diệp Tang hiện lên sự lo lắng, mau chóng lao đến chỗ thần quang bảy màu.

- Không được kích động.

Thái Cực Vương vội vàng kinh hô, chặn Diệp Tang lại:

- Bình tĩnh. Cho dù Tiêu Dương đang ở trong hiểm cảnh, cô cũng không thể qua đó được.

- Cho dù tôi chết, tôi cũng phải ở cùng với anh ấy.

Ánh mắt Diệp Tang hiện lên sự kiên quyết. Cô đương nhiên không hy vọng mình có thể cứu được Tiêu Dương, chỉ là nghĩ đến trên đường xuống hoàng tuyền có thể đi cùng với hắn.

- Tang tỷ, mau bình tĩnh lại. Bây giờ Tiêu Dương không gặp nguy hiểm đâu.

Lời nói của Tiêu Nhu Y làm cho Diệp Tang một lần nữa chấn động, quay sang nhìn Tiêu Nhu Y, Tiêu Nhu Y vội nói:

- Nếu không có mười bậc thang trời hiện xuống, Tiêu Dương có lẽ sẽ cửu tử nhất sinh. Nhưng nhờ phúc của trời đã cứu được anh ấy một mạng. Chị hãy cảm nhận một chút, thân quang bảy màu đối với người ngoài có tác dụng bài xích. Trong phạm vi vài dặm, ngoại trừ Tiêu Dương, căn bản không có bất luận kẻ nào đến gần được. Cho dù Cửu Miểu thần sứ có mạnh bao nhiêu đi chăng nữa, cũng không có khả năng đối kháng thiên uy.

- Tiểu công chúa nói không sai.

Thái Cực Vương tiếp lời:

- Phúc trạch trời ban như thế, chỉ có một mình Tiêu Dương mới có tư cách hưởng, còn lại bất luận kẻ nào cũng phải tránh né.

Trong lòng Diệp Tang dấy lên một tia hy vọng:

- Vậy chúng ta phải làm gì bây giờ?

- Tiêu Dương là người thông minh, nhất định sẽ nhân cơ hội này hóa giải khó khăn cho mình. Đợi tẩy lễ chấm dứt, cậu ấy khẳng định sẽ tránh khỏi nguy hiểm. Vì thế, chúng ta không cần lo lắng cho an nguy của cậu ấy, ngược lại còn phải tìm một chỗ để ẩn núp.

Thái Cực Vương trâm giọng nói:

- Cửu Miểu thần sứ không tìm được Tiêu Dương, nhất định sẽ tìm kiếm chung quanh, chúng ta phải tránh đi mới được.

Ba thân ảnh liếc mắt nhìn thần quang bảy màu, sau đó quyết đoán rời đi.

Lúc này, bảy đạo thần quang trực tiếp bao trùm cơ thể Tiêu Dương, cả người tản mát ra quang mang.

Cơ thể như đèn dầu sắp tắt của hắn trong phút chốc như được ngâm mình trong cam tuyền.

Cảm giác tuyệt không thể tả của tẩy lễ thang trời một lần nữa phủ xuống người Tiêu Dương. Tiêu Dương nhắm chặt hai mắt, cảm nhận thân hình của hắn bắt đầu lột xác theo nghi thức tẩy lễ của thang trời, tạp chất trong cơ thể không ngừng loại trừ, cơ thể càng lúc càng hoàn mỹ.

Sức mạnh "luyện thể Xi Vưu" đã kinh khủng vô cùng, nhưng Tiêu Dương cảm thấy mình khống chế cơ thể vẫn rất hoàn mỹ. Nhưng dưới mười bậc thang trời tẩy lễ, Tiêu Dương dường như nhìn thấy được có một cánh cửa rộng hơn đang chậm rãi mở ra.

Những gì hiểu biết trước kia của hắn vẫn còn chưa đủ.

- Thì ra còn có thể như vậy.

- Dĩ nhiên là vậy.

Một đống câu hỏi khó trước kia được khai mở, từng đạo năng lượng cam tuyền một lần nữa trở về cơ thể, rất nhanh tràn ngập toàn thân.

Dần dần trở nên đầy đủ.

Tẩy lễ vẫn còn tiếp tục, Tiêu Dương tha hồ cảm nhận được sự khoan khoái, dễ chịu vô cùng.

Phúc trạch trời ban.

- Đây chính là mười bậc thang trời.

Một khắc Tiêu Dương cảm nhận được sự tuyệt vời của thang trời tẩy lễ, trong đầu không khỏi xuất hiện một ý niệm "Mười bậc thang đã là đỉnh điểm sao?"

Năng lượng tại kinh mạch trong cơ thể Tiêu Dương đã đạt đến trạng thái no đủ, tùy thời có thể đột phá cảnh giới tiếp theo, Tâm Lôi ngũ kiếp.

- Không, còn chưa thể đột phá.

Tiêu Dương đột nhiên kêu lên. Cũng không phải hắn không nghĩ đến mười một bậc thang trời, mà lúc này hắn đang ở trong hiểm cảnh, căn bản không thể đột phá.

Nếu đột phá Tâm Lôi ngũ kiếp, nhất định sẽ dẫn đến thiên lôi.

Mà thang trời tẩy lễ rất nhanh sẽ chấm dứt. Nếu dẫn thiên lôi đến, không có thang trời tẩy lễ ngăn cản, Cửu Miểu thần sứ sẽ lao đến. Cho dù hắn thuận lợi đột phá, cũng chỉ trở thành vong hồn dưới Trọng Xích của Cửu Miểu thần sứ.

Tiêu Dương toát mồ hôi lạnh, vừa rồi suýt chút nữa hắn đã nhịn không được mà muốn đột phá. Như vậy tuyệt đối là tìm tử lộ.

- Nhưng muốn áp chế sức mạnh mênh mông này cũng không phải dễ.

Tiêu Dương bất đắc dĩ.

Nhưng như vậy cũng còn tốt hơn lúc trước.

Lúc trước, sức mạnh của hắn hoàn toàn khô kiệt, mỗi một giọt đều được tận dụng hết. Còn bây giờ, trong cơ thể tràn đây năng lượng mênh mông, kinh mạch lớn nhỏ cũng đã đủ lực chống giữ, chẳng khác nào cảm giác đã được ăn no.

Không suy nghĩ nhiêu, Tiêu Dương ra sức vận chuyển tâm pháp nội khí, trấn áp nguồn năng lượng mênh mông.

Khởi động.

Đè xuống.

Khởi động.

Tiếp tục đè xuống.

Lặp đi lặp lại như vậy không biết bao nhiêu lân. Mỗi lần chỉ vừa bằng một cái hô hấp. Quá trình này khiến cho Tiêu Dương vừa thống khổ vừa vui sướng.

Cứ lặp đi lặp lại một quá trình, hẳn tránh không được sự thống khổ dày vò, nhưng trong thống khổ, cấp bậc khống chế chân khí trong cơ thể dường như tăng thêm được một bậc.

- Trấn áp.

Tiêu Dương một lần nữa áp chế chân khí. Nhưng đồng tử của hắn đột nhiên co rút.

Biến cố xảy ra.
Bình Luận (0)
Comment