Chương 959: Song Vương chiến thân sứ
Chương 959: Song Vương chiến thân sứChương 959: Song Vương chiến thân sứ
Cả tòa sơn động lay động kịch liệt. Tiêu Dương mở to mắt nhìn chăm chú nhìn Thánh Long Vương bước ra ngoài.
Phía sau ông thỉnh thoảng rơi xuống một tảng đá lớn.
Bên ngoài, Cửu Miểu thần sứ đang cười lên điên cuồng.
Hết thảy dường như kết cục đã định.
Trận pháp Thái Cực Vương lưu lại bên ngoài đang bị phá từng cái một.
Cả người Tiêu Dương run rẩy, hai mắt gân như sung huyết, nắm chặt nắm đấm. Hắn thật sự... không cam lòng.
Hắn ghét nhất chính là chuyện không cách nào nắm giữ vận mệnh. Hắn hận nhất chính là chuyện lâm vào tuyệt cảnh như thế này.
- Trời không tuyệt đường con người. Nhất định sẽ có biện pháp.
Thái Cực Âm Dương trận là trận pháp cường đại cuối cùng Thái Cực Vương bày trong sơn động. Một khi trận pháp bị lay động, chứng tỏ Cửu Miểu thần sứ đang cách hai người Thánh Long Vương rất gần.
Cửu Miểu thần sứ là một trong những thần sứ của Tam Xích Thần Minh Điện tại địa cầu. Thực lực không tính là mạnh nhất, nhưng cũng được xem là cường giả siêu cấp trên thế giới. Thủ hạ dưới trướng ông ta hiển nhiên cũng không yếu. Với ý định tiêu diệt Thánh Long Vương, Cửu Miểu thần sứ đã phái lực lượng cường đại nhất đến. Trong số lam y nhân vây công Thái Cực Vương có hai tiên nhân.
Lúc này, Thái Cực Vương đang bị đám người lam y nhân công kích, sắc mặt lại càng biến đổi hơn.
Khóa Tiên Liên xuất hiện đầy trời, xoáy lên một cơn gió lốc, lấy Thái Cực Vương làm trung tâm, điên cuồng công kích.
Thánh Long Vương dừng lại, thụt lùi vài bước, ánh mắt nhìn chăm chú phía trước:
- Tam Xích Thần Minh Điện, thế nhân không dám đụng đến thần uy của các người, nhưng đêm nay, bổn vương sẽ quyết chiến với các người.
Trong đầu Tiêu Dương cứ lặp đi lặp lại câu nói, ánh mắt chăm chú nhìn theo bóng lưng của Thánh Long Vương.
Mặc dù thực lực của hai người này đều không bằng Thái Cực Vương, nhưng trong tay bọn họ lại có khóa Tiên Liên, chẳng khác nào còng tay của sứ giả địa ngục. Hai khóa Tiên Liên dài hơn mười thước quấn quanh bầu trời, giống như hai con mãng xà phát ra tiếng rít gào, không ngừng công kích Thánh Long Vương.
- Thì ra Quân lão đệ đã lưu lại Thái Cực Âm Dương trận.
Đột nhiên, ánh sáng chiếu đầy cả sơn động.
Hơn nữa, với thực lực của Cửu Miểu thần sứ, Thái Cực Âm Dương trận không thể ngăn cản ông ta thời gian quá dài.
Cánh tay Thái Cực Vương huy động, cả người bộc phát nguồn năng lượng cường đại. Trên đỉnh đầu, âm dương bát quái tỏa ra, chậm rãi xoay tròn, một luồng sức mạnh cường thế chậm rãi tiến vào bên trong cơ thể Thái Cực Vương.
- Bọn họ đã gặp nguy hiểm rồi. - Không ổn rồi.
Ban đầu Thánh Long Vương còn có kiên nhẫn dây dưa với bọn họ. Nhưng hiện tại, Thái Cực Âm Dương trận đã bị động, đã triệt tiêu tính nhẫn nại của Thái Cực Vương, khuôn mặt hiền lành trở nên hung tợn, ánh mắt lợi hại, tức giận hét lớn:
Bằng bất cứ giá nào.
Khóa Tiên Liên lại đầy trời, khí tức huyền diệu đột nhiên xông đến.
- Mau bắt y lại.
- Thái cực giả, vô cực nhi sanh, động tĩnh chỉ ki, âm dương chi mẫu, động chỉ tắc phân, tĩnh chi tắc hợp!
- Thái Cực Vương đã che giấu thực lực.
- Quyền tự lưu tinh nhãn tự điện, yêu như xà hình cước như kiềm!
Sắc mặt của một tên lam y nhân biến đổi, âm trầm nói:
Có thể cùng với Thánh Long Vương am hiểu tấn công cả đời không bại, ngoại trừ phòng ngự, tấn công nhất định cũng sẽ không chênh lệch. Lúc này, Thái Cực Vương đã bộc phát năng lượng cường đại nhất của mình.
Đây mới chính là sức mạnh thật sự của Thái Cực Vương.
Một tiếng mặc niệm, quyền ảnh xuất kích, thân ảnh Thái Cực Vương quỷ my không cách nào bắt được. Bóng dáng khóa Tiên Liên đầy trời chụp xuống, nhưng giống như đánh vào một vật có tính đàn hồi, sức mạnh bị phản chấn, căn bản không cách nào chạm đến Thái Cực Vương nửa phần.
- Tiên linh lực mênh mông như vậy, sợ rằng đã đạt đến tâng ba đỉnh phong.
Trong màn đêm văng vẳng thanh âm của Thái Cực Vương. Thái Cực xuất hiện, Thiên địa biến sắc, bát quái đồ hiện lên.
Quyền ảnh động.
Tĩnh như chết, động như thỏ chạy.
Vù vù vù.
Dùng chậm đánh nhau, dùng nhu chế cương.
Thái cực chỉ áo nghĩa!
Một khắc này, Thái Cực Vương trở nên thong thả vô cùng, giống như bước vào cõi vĩnh hằng.
Oành.
Một gã tiên nhân bị thổ huyết văng ra ngoài, thân ảnh trực tiếp đập vào một đống tuyết.
Thái Cực Vương trở tay, đánh bật khóa Tiên Liên dài hơn mười thước văng trở về. Trong nháy mắt, hơn mười gã lam y nhân té xuống mặt đất.
Tình thế đột nhiên thay đổi. Công kích của Thái Cực Vương không thể ngăn cản được.
Đột nhiên, một gã tiên nhân khác cũng ngã xuống.
Không chút do dự, ánh mắt Thái Cực Vương hiện lên sự kiên quyết, phóng đến chỗ Cửu Miểu thần sứ.
Nơi đó đang có huynh đệ thân thiết một đời của mình.
Ở đó đang có địch thủ siêu cấp, nếu vọt đến, tùy thời có thể nguy hiểm đến tính mạng. Nhưng Thái Cực Vương vẫn dùng tốc độ nhanh nhất vọt đến, hơn nữa khóe miệng còn nhếch lên. - Huynh đệ, ta lại cùng huynh chiến một trận cuối cùng rồi.
- Ba vị tiên bối, thật sự... không còn biện pháp nào sao?
Tiêu Dương như hóa thạch, nhìn về phía cửa động. Hắn cảm nhận được lúc này Thánh Long Vương đang triển khai cuộc chiến kịch liệt với Cửu Miểu thần sứ.
- Thánh Long tiên nhân...
Tiếng cười to của Thánh Long Vương vọng vào trong sơn động. Sơn động rung lên, tảng đá rơi xuống, dường như muốn sụp đổ.
- Cửu Miêu lão tặc, mạng của bổn vương ở đây, ngươi có bản lãnh thì đến lấy đi.
Ông phi thân bay ra ngoài, cũng không để Cửu Miểu thần sứ phá trận xong mà nhìn thấy Tiêu Dương.
Thánh Long Vương quay đầu nhìn Tiêu Dương, nhấn mạnh từng chữ một.
Tim Tiêu Dương nhói lên.
Hắn hận không thể tiến lên, cùng Thánh Long Vương sóng vai tác chiến.
Nhưng Thánh Long Vương chính là lo đến việc Tiêu Dương làm chuyện vọng động, nên mới hạ cấm cố, khiến cho Tiêu Dương không cách nào rời khỏi động khẩu.
Lúc này, một ngọn lửa giận bắt đầu đốt cháy lông ngực Tiêu Dương.
Tam Xích Thần Minh Điện.
Ánh mắt Tiêu Dương đỏ lên.
- Bảo trọng.
Thánh Long Vương tiêu sái bước ra ngoài, bộc phát chiến ý trùng thiên.
- Ta sẽ toàn lực ngăn cản Cửu Miểu thần sứ, cậu nhất định phải bình yên rời khỏi chỗ này.
Khi Thái Cực Âm Dương trận khởi động, hai người liền phát hiện trong sơn động này vẫn còn một lối ra khác, khiến Thánh Long Vương phấn chấn vô cùng. Cơ hội cùng đi thành công không lớn, nhưng nếu để một người thoát thân...
Cả tòa sơn động lay động kịch liệt. Tiêu Dương đứng ở nơi sâu nhất trong sơn động, ánh mắt như có nước chảy ra. Đàn ông không dễ rơi nước mắt, nhưng hôm nay, Thánh Long Vương đã làm việc nghĩa không chùn bước, chọn cách hy sinh bản thân mình, Tiêu Dương không thể cầm được nước mắt, hận chính mình vô lực. Hắn không cách nào bước lên được, bởi vì Thánh Long Vương đã hạ một cấm cố cường đại, ngăn cản bước đi của Tiêu Dương.
Oành.
Câu "Sơn vô lăng thiên địa hợp" không chỉ diễn tả tình yêu nam nữ kinh thiên động địa mà còn diễn tả tình nghĩa huynh đệ trong thiên hạ.
Cho dù có trời long đất lở cũng không hối hận.
Ý thức Tiêu Dương không ngừng lặp đi lặp lại, hỏi tam lão bên trong Kim phủ.
Đột biến tối nay, Tiêu Dương đã sớm gọi ba người trở về, chỉ là đụng phải sức mạnh quá lớn, ba người cũng không còn cách nào khác.
- Cửu Miểu thần sứ sợ rằng đã đạt đến cảnh giới tâng bốn đỉnh phong. Trên thế gian này có mấy ai có thể sánh bằng ông ta.
Tiểu Ngũ tiền bối thở dài: - Trước khi Thánh Long Vương bị thương, tối đa cũng chỉ là tâng bốn tiền kỳ.
- Thần sứ của Tam Xích Thần Minh điện chính là một nhóm người siêu cấp cường đại. Thực lực của Cửu Miểu thần sứ trong số những thần sứ đó cũng không phải đứng đầu.
Tiểu Thất thở dài.
- Bất luận thế nào, thù mới hận cũ, tôi nhất định sẽ khiến cho Tam Xích Thần Minh Điện nợ máu phải trả bằng máu.
Ánh mắt Tiêu Dương tràn ngập hận ý.
Tam lão bên trong Kim phủ im lặng.
- Nếu như Thánh Long Vương nói không sai, chủ sự phía sau trong việc diệt sát Kiếm Tông chính là Tam Xích Thần Minh Điện.
Thanh âm Tiểu Cửu bất đắc dĩ:
- Thế thì làm sao mà báo thù?
Tam Xích Thần Minh Điện còn kinh khủng hơn hộ long thế gia rất nhiều.
- Tiêu Dương, hãy nhanh chóng rời khỏi đây đi.
Tiểu Ngũ thúc giục.
- Chỗ này không nên ở lâu. Chúng ta căn bản đấu không lại Cửu Miểu thần sứ.
- Đi thôi.
Cả người Tiêu Dương run lên, móng tay bấm thẳng vào lòng bàn tay đến bật máu.
- Không thể để cho Thánh Long Vương hy sinh một cách phí công được.
Tiểu Thất gần như rống lên bên tai Tiêu Dương.
- Thánh Long Vương...
Tiêu Dương ngẩng đầu, ngực đau nhói:
- Hy sinh.
Sơn động tiếp tục lay động.
Tiêu Dương hít một hơi thật sâu, mạnh mẽ xoay người bay về một hướng khác.
Bên ngoài cửa động, gần vách núi, hai đạo thân ảnh lăng không mà đứng, triển khai cuộc chiến kịch liệt.
Thực lực của Thánh Long Vương kém hơn Cửu Miểu thần sứ rất nhiều. Hơn nữa, cho dù Thánh Long Vương đã khôi phục được đến tám phần, cũng không phải là đối thủ của Cửu Miểu thần sứ. Lần này Thánh Long Vương bộc phát sức mạnh kinh khủng, chứng tỏ đã mang quyết tâm đồng quy vu tận với Cửu Miểu thần sứ.
Điên cuồng công kích.
Trong mắt Cửu Miểu thần sứ, Thánh Long Vương chẳng qua cũng chỉ là một con thú bị vây công. Hơn nữa, Thánh Long Vương cũng sắp chết, Cửu Miểu thân sứ đương nhiên không muốn bị thương, nhất thời tránh đi phong mang, hơn nữa ánh mắt còn mang theo sự trêu tức. Ông ta đang hưởng thụ cảm giác mèo vờn chuột.
Bịch.
Thánh Long Vương bị đánh bay, trực tiếp đâm vào vách núi. - Haha, lúc ngươi mạnh nhất còn không đánh lại ta. Bây giờ, có tư cách gì mà đấu với ta chứ?
Cửu Miểu thần sứ cười to, thân ảnh thoáng một cái, vọt đến vách núi Thánh Long Vương đụng vào, huy động Trọng Xích trong tay, phát ra khí tức hủy thiên diệt địa.
Thánh Long Vương ra sức nhảy lên, hóa giải một kích trí mạng của Cửu Miểu thần sứ. Nhưng quá trình này chật vật vô cùng, thân ảnh rất nhanh bị bức đến tử lộ.
- Đi chết đi.
Cửu Miểu thần sứ nhe răng cười.
- Không được tổn thương đại ca ta.
Một tiếng rống vang lên, một thanh âm phá không mà đến. Đồng thời một đạo kiếm quang phá tan màn đêm, thẳng đến tận trời.
Kiếm khí trùng thiên.
Ngân mang chói mắt, giống như một đạo hàn quang cao vạn trượng oanh kích Cửu Miểu thần sứ.
- Thái Cực Lưỡng Nghi Kiếm.
Kiếm quang rơi xuống, phá tan sơn hà.