Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 987 - Chương 994: Miên Miên Ly Thần Ấn, Từng Bước Diễn Thanh Liên

Chương 994: Miên Miên Ly thần ấn, từng bước diễn Thanh Liên Chương 994: Miên Miên Ly thần ấn, từng bước diễn Thanh LiênChương 994: Miên Miên Ly thần ấn, từng bước diễn Thanh Liên

Hết sức căng thẳng

Tiêu Dương dùng tâm niệm khống chế Thiên Hoàng kiếm, phóng ra kiếm uy cường đại quét ngang tám hướng. Một gã binh lính Thần Giáp hét lên rồi ngã gục, đồng thời công kích xung quanh cũng phủ xuống trước người Tiêu Dương.

Âm.

Kịch liệt chấn động.

Ngực Tiêu Dương rung lên, thân kiếm đầy trời đã trở về cơ thể, thần sắc lạnh như băng, tay chấp kiếm, hư không cất bước, thân ảnh như làn khói nhắm thẳng vào đám người.

Giống như sói đói lao vào đàn dê, từng chiêu trí mạng.

Bây giờ chính là cục diện ngươi chết ta sống.

Tiêu Dương cố ý lao vào trong đám người, hơn nữa còn cách xa con sông Thất Bảo.

Thực lực cường giả vây công hắn mạnh nhất cũng chỉ là Tâm Lôi lục kiếp, Tiêu Dương muốn đánh chết thì quá dễ dàng. Nhưng đối phương nhiều người quá. Tiêu Dương còn phải để tâm phòng bị gã thần tiễn thủ thần bí kia nữa.

- Tên mạo phạm thần kia.

- Thần kiếm như tuyết.

Tiêu Dương giết vài người, đột nhiên chạy sang hướng khác đại khai sát giới.

Mặc dù Tuyết Thần đang bố trí phòng ngự bên ngoài, nhưng ánh mắt lại không che giấu được lo lắng, thỉnh thoảng nhìn bốn phía.

Giọng nói của Tuyết Thần vang lên bên tai Tiêu Dương, vô cùng lo lắng:

Hắn đề phòng gã thần tiển thủ cường đại đang núp trong chỗ tối. Một tiễn làm trọng thương chim Cù Như vẫn còn khiến hắn sợ hãi.

Lúc này, một tiếng rống giận dữ vang lên, một luồng khí tức cường đại phủ xuống.

Tiêu Dương đang bị vây, thế còn em gái y đâu?

Đao quang kiếm ảnh, máu văng tán loạn. Phía tây bắc Bảo Ly thành nhất thời lâm vào cảnh gió tanh mưa máu. Binh lính Thần Giáp điên cuồng xông về phía bên này. Hiển nhiên Tuyết Thần cũng suất lĩnh một đội ngũ Thần Giáp chạy đến.

Lực một người giằng co thiên quân.

- Phải nghĩ biện pháp mở cửa thành.

Kiếm như bông tuyết, chiếu xuống vùng đất bị bỏ quên. Tiêu Dương giương kiếm một đường lao qua, cố gắng phá vòng vây.

Tiêu Dương cúi đầu mấp máy môi, thanh âm rất nhỏ truyền vào tai Tuyết Thần.

- Người đến là một trong năm đại đô thống Bảo Ly Thần Sơn, Hào Phong đô thống.

- Trong Bảo Ly Thần Sơn, ngoại trừ Bảo Ly thần sứ, cường đại nhất chính là năm đại đô thống.

Ánh mắt quét ngang, Tuyết Thần cắn răng, thân ảnh rất nhanh lui trở lại. Bịch.

Thực lực của Hào Phong còn cao hơn cả lão thần tiên, ít nhất là Tâm Lôi bát kiếp.

Kiếm quang xẹt qua ánh mắt Tuyết Thần, cũng không quá nhiều do dự, nhanh chóng truyên âm cho Tiêu Dương:

Âm.

Chức vị trong Bảo Ly thành cũng phân theo cấp độ. Tuyết Thần lăn lộn sáu năm ở Bảo Ly thành từ binh lính bình thường đến thống lĩnh bình thường, nhất định cũng có chỗ hơn người. Hiện tại hắn đang bị bao vây, chỉ có thể đem hy vọng ký thác lên người Tuyết Thần. Lúc này, đoạn đường Tiêu Dương đại khai sát giới còn cách Tuyết Thân chưa đầy ba thước.

- Tên tội phạm xúc phạm thần kia, có bản lãnh thì đừng chạy trốn.

Tiêu Dương cũng không ham chiến, một kiếm chém ra, sau đó nhảy vào trong đám binh lính, khiến cho Lăng Nội và Hào Phong khó mà phát huy toàn lực.

Âm! Âm.

- Nửa giờ sau, cửa Tây Thiên.

Nếu Tiêu Dương đem hết toàn lực, có lẽ còn có thể ứng phó được. Nhưng bây giờ hắn đối phó không chỉ có một mình Hào Phong. Bốn phương tám hướng đều có công kích đến. Nếu không đề phòng, hắn sẽ lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục.

- Lăng Nội đô thống cũng đã đến rồi.

Một người đàn ông mặc trang phục giống với Hào Phong cũng chạy đến, tay cầm một thanh thần kiếm giáng xuống. kiếm quang vẽ một đường, nhất thời đẩy lui Tiêu Dương. Khí tức còn mạnh ơn cả Hào Phong.

Tiêu Dương đánh một chưởng vào Tuyết Thần, nhất thời một luông sức mạnh mênh mông đẩy Tuyết Thần lui vài chục thước. Nhìn thì giống như một kích thảm thiết, nhưng lại không xuất hiện bất cứ tổn thương nào. Khi rơi xuống đất dường như còn có một luồng sức mạnh nhu hòa nâng y dậy.

Tiêu Dương có chút kinh sợ. Một trong năm đại đô thống Bảo Ly thành.

Lúc này, Hào Phong đô thống cũng đã chạy đến, hai mắt mở to như chuông đồng, hai tay cầm hai cây búa, sức mạnh tràn đầy trấn áp.

- Giết.

Hào Phong tức giận mắng một tiếng, nhưng không dám đánh vào đám binh lính, tránh cho Tiêu Dương có cơ hội chạy trốn.

Hai đại đô thống liên thủ cũng không làm gì được Tiêu Dương.

Tại một chỗ tối, thần tiễn thủ Dực đang lẳng lặng đứng nhìn, nhẹ nhàng lắc đầu:

- Xem ra sống an nhàn lâu quá rồi, mấy người kia đã quên mất phải chiến đấu như thế nào.

- Một thiên tài rất có thiên phú. Đáng tiếc...

Cánh tay trái của Dực lại giơ lên, cung thần lạnh lẽo lại xuất hiện.

Đang kịch chiến, Tiêu Dương đột nhiên rùng mình.

Là cảm giác nguy hiểm vừa nãy.

Đồng tử Tiêu Dương co rụt lại, cước bộ lảo đảo, xuất ra mấy đạo hư ảnh, trải rộng bốn phía. Lúc này hắn có cảm giác như bị độc xà nhìn thẳng. Đáng hận chính là, hắn không biết độc xà kia đang ẩn núp tại chỗ nào. Hơn nữa, nó còn tùy thời lao đến cắn xé hắn.

Điều này đủ để nói rõ thân pháp của kẻ trước mắt rất quỷ dị.

Nhìn nhau, ánh mắt mang theo sự rúng động. Bọn họ biết rõ người bắn tên là ai. Hầu như rất ít người không bị thương dưới một vòng tiễn của y.

Khi Dực thi triển công kích với Tiêu Dương, năm đại đô thống đã thành công sơ tán đám binh lính chung quanh, hơn nữa còn bao vây Tiêu Dương lại.

Tên đến nhanh, Tiêu Dương tránh né càng thêm đặc sắc. Thân pháp lạ thường của hắn khiến cho tất cả đều mở to mắt.

Không ngoài dự liệu, mưa tên rơi xuống, bí mật mang theo khí tức dày đặc khiến kẻ khác phải hoảng sợ, thể hiện được uy lực cung tiễn thủ cường đại nhất. Vô hồn thức kín không khe hở đủ để lấy mạng tất cả mọi người.

Vù vù vù.

Năm đại đô thống tề tựu, người nào cũng không dưới Tâm Lôi bát kiếp.

Trong khoảnh khắc đất rung núi chuyển, uy lực tấn công sao chỉ mạnh hơn gấp mấy lần?

Tiêu Dương nhất thời có cảm giác hít thở không thông, thân ảnh không tự chủ được lui về phía sau. Lúc này, cảm giác nguy hiểm cực độ đột nhiên xuất hiện.

Vù.

Tuyệt Diệt Thần Tiễn, răng nanh của nó đã xuất hiện cách Tiêu Dương ba thước.

Vô hồn.

Tiêu Dương lắc lư, như tia chớp tránh sang một bên, tránh được một kích trí mạng. Phía trước, gã binh lính Thần Giáp bị trúng cung tên, tan xương nát thịt.

Biến sắc, thân ảnh Tiêu Dương liên tục lắc lư.

Thiên thu giai nhân.

Lại có thêm ba đạo khí tức cường đại phủ xuống.

Vù vù vù.

Nhưng tình thế còn nghiêm trọng hơn Tiêu Dương đã nghĩ.

Tiêu Dương âm thầm canh thời gian. Mặc kệ Tuyết Thần có thành công mở cửa thành hay không, nửa tiếng sau hắn phải chạy đến cửa Tây Thiên.

Một kiếm lao thẳng.

Đối phương càng dày đặc, đối với Tiêu Dương lại càng an toàn.

Năm người không chút do dự giơ tay trái lên, từng đạo lưu ly thân quang đánh ra. Từ năm phương vị, lấy Tiêu Dương làm trung tâm, quang mang thịnh khởi.

Lưu ly thân quang cứ như nước sông Thất Bảo chảy dài không dứt, trong nháy mắt đã trở thành một con sông dài bao vây Tiêu Dương lại, đột nhiên biến thành một không gian rực rỡ hoa mỹ.

- Miên miên ly thần ấn.

Thần ấn vừa ra, cũng không có xu thế dời sông lấp biển, nhưng lại mang theo chỉ uy của một lồng giam thiên địa, ánh sáng thần quang lưu ly đan vào nhau như tấm dây lưng lụa. Dòng sông "chen chúc" này như muốn chôn vùi Tiêu Dương. Đây là Ly thân ấn mà năm đại đô thống dùng lực phóng ra, chuyên dành để khóa người.

Đặc biệt dùng để đối phó với người có thân pháp quỷ dị như Tiêu Dương.

- Tên xúc phạm thần kia, mau thúc thủ chịu trói.

Hào Phong cười rộ lên, tay trái liên tục phóng ra Ly thần ấn, tay phải vung búa.

Trong thời khắc ấy.

Từ xa, thân sắc của Dực nhẹ nhõm hơn trước rất nhiều, từ trên cao nhìn bao quát xuống cuộc chiến bên dưới. Thực lực của tên tiểu tử kia hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của y. Thậm chí y còn cảm giác Miên miên ly thân ấn này sẽ không giam cầm được Tiêu Dương.

Người này mang đến một cảm giác rất quỷ dị.

- Thực lực của năm đại đô thống rõ ràng cao hơn hắn, nhưng tại sao mình lại có cảm giác bất an nhỉ?

Là một thần tiễn thủ, từ trước đến nay Dực luôn tự tin với khả năng phán đoán và khứu giác của mình. Lúc này, y một lần nữa kéo cung, hướng xuống phía dưới.

Một khắc này, khí tức của Dực hoàn toàn dung nhập vào trong đêm đen.

Chẳng khác nào u linh, tùy thời có thể phát động một tiễn trí mạng.

Phong ấn sức mạnh.

Tiêu Dương cảm nhận được một luồng phong ấn sức mạnh đang kịch liệt co rút. Cả người hắn giống như đang bị một luông sức mạnh nhu hòa nhưng dẻo dai cầm trụ. Lúc này, bốn phương tám hướng đều bị phong tỏa, Tiêu Dương căn bản không thể thông qua thân pháp để tránh né được nữa.

Phải hướng đến chính diện.

Càng trong tình huống khẩn cấp, Tiêu Dương lại càng tỉnh táo, Thiên Hoàng kiếm trong tay lại chớp động.

Điều hắn muốn làm không phải là thoát khốn như thế nào, mà là trong nháy mắt thoát khốn, đánh sâu vào năm đại đô thống.

Hám Đạo Thuật.

Tiêu Dương một lần nữa vận dụng Hám Đạo Thuật để chấn vỡ phong ấn sức mạnh. Nhưng lực kiếm đạo của hắn hiện tại không đủ dùng cho Hám Đạo Thuật. Một kích trí mạng đối với lão thần tiên đã hao phí của Tiêu Dương không ít lực kiếm đạo. Mặc dù Hám Đạo Thuật rất bá đạo, đánh đâu thắng đó nhưng sử dụng liên tục là không thể. Nhất là khi đối mặt với cường giả, muốn làm nứt vỡ lực đạo của đối phương, nhất định phải dùng rất nhiều lực kiếm đạo.

Hiện tại bị năm đại đô thống sử dùng Ly thần ấn ép phải sử dụng Hám Đạo Thuật, Tiêu Dương hận đến nghiến răng. Nhưng Hám Đạo Thuật lại là pháp bảo cứu mạng hắn trong thời điểm mấu chốt.

- Hám Đạo Thuật, Tích thủy xuyên thạch.

Mặc dù rất đau lòng, nhưng Tiêu Dương lại không chút do dự. Một luông sức mạnh vô hình trong khoảnh khắc lan ra cắt đứt phong ấn.

Vù.

Một chỉ tiết đủ để Tiêu Dương thay đổi cả thế cục.

Thân ảnh như tia chớp lướt qua phạm vi bị thân ấn giam cầm, lăng không cất bước, Thiên Hoàng kiếm bắt đầu tỏa ra ánh sáng. Trong bầu trời đêm, mũi kiếm phát ra hoa sen thần thánh.

Thanh Liên kiếm ca.

- Bộ bộ diễn Thanh Liên.

Mỗi một bước giống như đạp trên lưu tinh, như thiểm điện tấn công năm đại đô thống. Trong thời khắc chỉ mành treo chuông.

Tại một chỗ cao, cung tên của Dực xé rách đêm tối.
Bình Luận (0)
Comment