Chương 1001: Ba tháng!
Chương 1001: Ba tháng!Chương 1001: Ba tháng!
Không khí trong phòng hội nghị đã yên tĩnh tới cực điểm rồi.
Một tháng này, không ít thế lực giơ cao cờ xí "Thần Chiến" xuất hiện, nhưng chỉ có hai hậu quả.
Một là lọt vào tấn công của các bộ lạc, nhanh chóng bị diệt sạch.
Hai là dùng tư thế cực kỳ mạnh mẽ đánh bại sự tấn công của các bộ lạc, có tư cách xếp hạng "Thần Chiến".
Trong lòng người dân tại khu vực di vong này, chỉ có tồn tại mạnh mẽ như Ám Dạ thành thì mới có tư cách phát động "Thần Chiến" chân chính!
- Gió lửa hỗn loạn, thảo nguyên rung chuyển, chúng ta không có nhiều thời gian hơn để huấn luyện quân đội, chỉ có thể... Lấy chiến dưỡng quân!
Thân hình cao ngất của Tiêu Dương đứng lên, nhấn từng từ một:
- Khiến quân đội lột xác trong ngọn lửa chiến tranh, trở thành một chỉ quân đội đánh đâu thắng đó!
Họa Đạo lực cần thiết để sáng tạo ra một đại quân mãnh thú là rất nhiều. Huống hồ với Họa Đạo lực của Tiêu Dương ngày này còn khó có thể sáng tạo ra những vị vua mãnh thú có được oai nghiêm trong thiên địa như Thanh Long, Bạch Hổ.
Đã biết uy lực của con "Thỏ tinh" này rồi. Nếu trên chiến trường xuất hiện một đàn tới cả trên ngàn vạn con Hống, dù uy lực chưa bằng được con "Thỏ tinh" thì cũng đủ khiến kẻ địch nghe hơi mà sợ mất mật rồi!
Đại quân mãnh thúi
Mãnh thú thượng cổ Hống!
Một tháng này qua đi, Tiêu Dương cũng không nhàn rỗi. Tại Vùng đất di vong này, Tiêu Dương cảm thấy lực Kiếm Đạo như mơ hồ bị áp chế, khó có thể phát huy trạng thái tốt nhất. Ngược lại Họa Đạo lực lại như cá gặp nước, tiến triển tuyệt đối tại khu vực này. Có lẽ nguyên nhân là bởi Họa Đạo lực biến dị của mình đã sáng tạo ra Thế giới hông hoang chăng.
Đây là đội ngũ mãnh thú hiện tại Tiêu Dương đang nắm giữ.
Chiến!
Ngoài ra thì còn có chim Cù Như và hung thú Ly Lực!
Tiêu Dương không suy nghĩ nhiều mà âm thầm chế tạo vũ khí bí mật của mình!
"Đằng" quân vừa ra lệnh một tiếng liền chiến cứ phạm vi hai trăm dặm dưới chân Tuyết Sơn, rốt cục sắp gặp phải răng nanh bén nhọn của các thế lực lớn gần đó. Hơi thở chém giết cuốn động trời xanh. Dưới trời đất mênh mông, nào biết ai thắng thua.
Hắn chỉ sáng tạo ra mấy loại mà trước kia đã sáng tạo ra.
Hắn điên cuông cảm ngộ Họa Đạo lực.
Giấc mộng khó có thể thực hiện trên Địa Cầu, tại Vùng đất di vong, trên thảo nguyên tràn ngập ngọn lửa chiến tranh, dường như sắp thành sự thật tới nơi rồi!
Mà đại quần "Đằng" Thần dưới sự dẫn dắt của Tuyết Thần thông linh cao nhất đã bắt đầu bắc chinh rồi!
- Một trăm "thỏ tinh", tám mươi chim Cù Như, ba trăm hung thú Ly Lực!
Tiêu Dương kiên trì tin tưởng, với lực lượng này đủ để thay đổi một cuộc chiến không nhỏ rồi. Phía trước là bộ lạc Dã Phong chiếm cứ địa hình quan trọng! Vốn bộ lạc này cũng là một bộ lạc lứn đạt tới nhân số hơn hai ngàn người. Trong lúc thảo nguyên hỗn loạn, có một thế lực thần bí khống chế bộ lạc này, rất nhanh liền tuyên bố gia nhập Thần Chiến, phá hủy không ít thế lực bộ lạc nhỏ.
Gió Bắc lạnh lẽo gào thét, trên thảo nguyên rộng lớn, hai đại quân đối mặt từ xa xa. Khuôn mặt Tuyết Thần lộ vẻ dữ tợn. Từ lúc xuất chinh tới nay, gã vẫn mang theo một cái mặt nạ. Sau nhiều trận chiến, Tuyết Thần liền có biệt danh là Lãnh Diện Chiến Thần!
Dũng sĩ đệ nhất của bộ lạc Dã Phong, Áo Khố cười lạnh, loan đao trong tay lóe lên ánh sáng bức người:
Càng hỗn loạn càng cần phải có quân đội mạnh mẽ tới bình loạn.
Tiếng trống trận ầm ầm vang vọng thiên địa. Đằng quân đánh đâu thắng đó, dưới hiệu lệnh của Lãnh Diện Chiến Thần liên chủ động tấn công.
Ngàn dặm phương bắc là địa bàn của Thành Bảo Ly. Chẳng qua hôm nay cửa thành Bảo Ly đóng chặt, mà khu vực hỗn loạn nhất chính là xung quanh thành này. Đây cũng chính là nguyên nhân Tiêu Dương lại lựa chọn hướng chinh chiến là hướng Bắc.
Xoạt xoạt!
Tuyết mã tung hoành, phi một bước qua bao nhiêu mét. Trường đao của Lãnh Diện Chiến Thần đánh về hướng Áo Khố.
Tiếng chém giết vang lên ngập trời.
Đằng Thần có cờ hiệu quang minh chính đại.
- Hôm nay gặp phải Thần tộc Dã Phong ta, ngươi chắc chắn thất bại rồi!
Ánh đao của Tuyết Thần lóe sáng.
- Sát!
Mặt lạnh là bởi vì đeo mặt nạ. Chiến thần là bởi gã bất bại.
- Lãnh Diện Chiến Thần?
Cuồng phong gào thét, cờ xí phất phới.
Hôm nay, bộ lạc Dã Phong này đối chiến với Lãnh Diện Chiến Thần.
Không tới mười hiệp, Áo Khố được xưng là dũng sĩ đệ nhất của bộ lạc Dã Phong đã bị Lãnh Diện Chiến Thần chém bay đầu!
- Áo Khố chết rồi!
Trong cuồng phong, đôi mắt Lãnh Diện Chiến Thần bùng lên ánh sáng lạnh lẽo, hô to vài tiếng, phát động công kích, đồng thời gầm lên phấn chấn:
- Kẻ buông vũ khí đầu hàng sẽ không giết!
Rống!
Thảo nguyên chấn động. Dũng sĩ đệ nhất bị chém đầu trong thời gian quá ngắn đã đả kích tướng sĩ trong bộ lạc Dã Phong quá lớn, kết cục thất bại đã định.
Lại là một trận đại thắng!
Tuyết Thần nhìn từ trên cao xuống, bao quan toàn bộ bộ lạc Dã Phong, đôi mắt lóe lên vẻ nóng bỏng:
- Đao pháp do Đằng Thần truyền thụ thật sự quá mạnh mẽt
- Chậc chậc, hôm nay Đằng quân chiếm một phạm vi đã còn cách thành Bảo Ly chưa tới trăm dặm. Thật sự chờ mong thành Bảo Ly mở cửa. Như thế tuyệt đối sẽ làm trận chiến long trọng trong Thần Chiến rồi!
- Nghe nói chủ soái thần bí chưa bao giờ lộ diện của Đằng quân có thù hận rất lớn với thành Bảo Ly đấy!
- Không sai, không sai. Thành Bảo Ly đóng cửa ba tháng, một khi bọn họ mở cửa một lần nữa, gót sắt của mười vạn Thần Giáp Binh đánh sâu vào, Đằng quân nhất định sẽ thất bại!
- Phương Bắc hỗn loạn, chư hùng phách cứ. Đằng quân quét ngang một đường, trên thực tế là bởi không có lực cản gì. Đừng quân vương giả phương Bắc là thành Bảo Ly đấy!
Đương nhiên cũng có rất nhiều người cho rằng Đằng quân đánh đâu thắng đó là bởi bọn họ còn chưa gặp phải thế lực lớn mạnh mẽ thật sự.
Ba thế lực lớn trước đó thì nhân dân Vùng đất di vong còn giải thích được. Mà Đằng quân nổi lên, đối với vô số người đều mang sắc thái truyền kỳ. Dưới sự dẫn dắt của Lãnh Diện Chiến Thần tiếp tục Bắc chinh, không ngờ chẳng biết thất bại. Ngay từ đầu còn một số thế lực nhỏ, trong ba tháng giống như quả cầu tuyết, càng lăn càng to. Hôm nay dưới trướng Đằng quân đã nắm giữ bảy vạn đại quân, hùng bá một phương rồi!
Ngọn lửa chiến tranh thiêu đốt Vùng đất di vong.
Sau khi Thánh Vũ thành thay thế Vạn Châu thành cũng không được nghỉ ngơi và hồi phục lâu, liền giương cờ hiệu Thánh Vũ Thần bắt đầu chinh chiến, cũng đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.
Ám Dạ thành càng không cam lòng yếu thế, bắt đầu tiến bước nhất thống thảo nguyên cực nhanh.
Mà Đông Phương Nguyệt Minh lại có nhiều thành trì bảo thủ đóng cửa, khuếch trương thế lực rất ít.
Trong nháy mắt, từ lúc Ám Dạ thành phát động Thần Chiến đã tới ba tháng!
Ba tháng qua đi, thế cục của Vùng đất di vong đã từ hỗn loạn lúc trước trở nên trong sáng hơn nhiều.
Đám người nổi dậy như nấm sau mưa đều bị các thế lực lớn mạnh trấn áp, chưa kịp phát triển đã thất bại rồi.
Thế cục bốn chân đỉnh xuất hiện!
Thánh Vũ thành, Ám Dạ thành, Nguyệt Minh và Đằng quân. Bốn thế lực lớn uy chất bát phương!
Thế cục phương Bắc hỗn loạn, bởi đại quân Đằng Thân mạnh mã tiến tới, tựa hồ đã có xu hướng trở thành bá chủi
Chiến tích đánh đâu thắng đó của đại quân Đằng đã chấn kinh cả Vùng đất di vong. Một số thế lực vốn còn khinh thường bộ lạc nhỏ mới đột nhiên xuất hiện của Tuyết Thần này, hôm nay cũng phải tự động coi trọng.
Thắng!
Thắng!
Thắng!
Nếu Tuyết Thần lúc trước, tuyệt đối sẽ không thể chém đầu Áo Khố dễ dàng như vậy! Nhưng từ một tháng trước, Đằng Thần đã truyền thụ cho một bộ đao pháp thần kỳ và một môn tâm pháp cao thâm, thực lực của gã dường như tiến triển cực nhanh!
Vô số người đều đang dự đoán. Mà ngay lúc này, bên trong thành Bảo Ly, cả tòa Bảo Ly thần sơn đều đang được thần quang hoa mỹ bao trùm. Trên đỉnh thân sơn, Bảo Ly thần sứ cầm đầu, phía sau là năm đại đô thống, vẻ mặt cả đám người cung kính nhìn về thần đàn phía trước, đôi mắt không nén nổi vẻ kích động và phấn chấn! Tất cả mọi người đều nghỉ hoặc có phải là thành Bảo Ly đã xảy ra biến cố gì hay không nhưng chỉ có bọn họ là hiểu rõ, thành Bảo Ly quả thực đã xảy ra biến cố, nhưng là một biến cố bất ngờ và đáng mừng vô cùng!
Ngay vào ngày chuẩn bị xuất chinh Tuyết Man tộc, Bảo Ly thân sứ nhận được lệnh của thần linh, chỉ có bốn chữ, Bảo Ly Chi Nội
Hành động trước đó của Tiêu Dương đã chọc giận Bảo Ly thần, trút xuống lửa giận!
Dựa theo chỉ thị của Bảo Ly thần, thân sứ Bảo Ly đóng cửa thành, bố trí tế đàn, lòng thành cúng bái.
Trên thần đàn có một ngọn đèn thần tỏa sáng chói mắt!
- Bảo Ly Chi Nội
Đôi mắt thần sứ Bảo Ly lóe sáng nóng bỏng. Gã đã nhận được chỉ thị từ Bảo Ly thân, ngọn đèn thần này chính là Bảo Ly Chi Nộ, có thể phát ra ba lần công kích đột phá nguyền rủa giam cầm của Vùng đất di vong!
Nói cách khác, có được Bảo Ly Chi Nộ, có ba lần cơ hội trấn áp tuyệt đối cường giả tại Vùng đất di vong, có thể phát huy ra công kích của Tiên Nhân!
Đối với thần sứ Bảo Ly, đây tuyệt đối là sự ban ơn cực lớn.
Ba lần là quá đủ rồi! Cũng đủ để mình hoàn thành chỉ ý cao nhất của thành Bảo Ly, nhất thống Vùng đất di vongl
Dưới ánh lửa chói mắt của ngọn đèn thần, hai tay thân sứ Bảo Ly cung kính giơ lên, đôi mắt tỏa ra vẻ nóng bỏng, chậm rãi xoay người, cất tiếng phấn chấn:
- Nghe lệnh! Mười vạn Thần Giáp Binh chuẩn bị chờ lệnh. Ngày mai thành Bảo Ly mở cửa, chinh chiến thiên hại
- Vâng!
Vẻ mặt của năm đại đô thống cũng không nén nổi kích động phấn chấn, đôi mắt nóng bỏng vô cùng!
xkkkx
Trên Tuyết Sơn cao vút trong mây, có một bóng người bay vút qua, áo trắng như tuyết lại càng làm Tuyết Sơn thánh khiết hơn.
Tiêu Dương đứng trên một tảng đá, khoanh chân điều tức, thần tức lại trao đổi với muội muội Kim Kiếm.
- Rốt cục Thần Thánh Chi Tâm ở nơi nào?
Ba tháng này, Tiêu Dương không ngừng xâm nhập Tuyết Sơn nhưng vẫn chưa thể tìm thấy bóng dáng của Thần Thánh Chi Tâm.
- Người có duyên sẽ gặp được.
Muội muội Kim Kiếm trả lời như triết lý... Đương nhiên điều kiên tiên quyết là Tiêu Dương không dám có ý định đánh muội muội Kim Kiếm.
Ba tháng rồi!
Trên trán Tiêu Dương lóe lên vẻ lo lắng. Trong ba tháng này, Họa Đạo lực của Tiêu Dương có tiến triển kinh người, thực lực bản thân cũng tăng lên không ít. Đằng quân đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi. Điều duy nhất khiến hắn lo âu chính là không có bất cứ tin tức gì của Thần Thánh Chi Tâm.
Ba tháng, còn không biết tình huống của bọn họ tại vùng thí luyện thiên tài thế nào rồi.
Tiêu Dương càng không ngừng hít sâu để nén sự lo lắng trong lòng, tiếp tục nói với mình, dục tốc bất đạt.
- Có lẽ...
Muội muội Kim Kiếm chần chừ một chút, lại nói:
- Hiện tại anh còn xa mới nhất thống được Vùng đất di vong, cho nên Thần Thánh Chi Tâm cũng không muốn để anh gặp gỡ dễ dàng đấy.
Cuối cùng muội muội Kim Kiếm đề nghị, chinh chiến trước, sau đó sẽ tìm Thần Thánh Chi Tâm!
- Hiện tại Đằng quân đã chiếm được đại đa số thế lực ở phương Bắc nhưng tuyệt đối không thể quên, phương Bắc còn có một con sư tử đang ngủ say.
Muội muội Kim Kiếm hiếm khi nhắc nhở Tiêu Dương một lần.
- Thành Bảo Ly!
Đôi mắt Tiêu Dương lóe lên chiến ý. Đây tuyệt đối là một đại địch! Đây là con hổ cản đường chính thức đối với việc chinh chiến tại Vùng đất di vong của mình!
- Rốt cục bởi nguyên nhân gì khiến thành Bảo Ly rơi vào trạng thái đóng cửa?
Tiêu Dương khó hiểu.
Hắn càng không ngờ rằng một đêm qua đi, khi tia sáng bình minh đầu tiên phủ xuống mặt đất thì thành Bảo Ly đóng chặt cửa suốt ba tháng rốt cục chậm rãi mở ra...
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ