Hoàn Mỹ Tu Luyện

Chương 17 - Linh Bảo

- Nhưng mà ta vẫn không hiểu lắm, như ngươi nói thì linh lực có thể bổ xung năng lượng thậm chí là cường hóa cho cơ thể, mỗi khi đột phá thăng cấp cảnh giới thì thể chất cũng thay đổi được tăng cường. Vậy sao vẫn cần thức ăn?

- Ngươi cần hít thở lấy oxi đến phổi, thức ăn đến dạ dày, mỗi một bộ phận trên cơ thể ngươi không chỉ cần năng lượng mà nó còn cần các dưỡng chất khác nhau để phát triển cũng như duy trì. Sau này ngươi sẽ hiểu, giờ hỏi cũng vô dụng.

Trong lúc Minh và Lục Ngọc trao đổi thì Trưởng môn và Đại Trưởng Lão vẫn đứng đó vẻ mặt say mê.

- Dù gì hai người cũng là chức cao trọng vọng a! Có cần phải biểu hiện ra cái vẻ mặt tham tài như vậy không?

- Dạ dạ....! Có điều Lão Tổ cũng biết, mấy năm nay môn phái thường xuyên thụ địch, các đệ tử không tiện xuất sơn, mấy chỗ làm ăn kinh doanh bên ngoài môn phái cũng ảnh hưởng rất nhiều. Mà bảo khố môn phái đưa vào thì dễ chứ đưa ra thì khó chừng nào.

Môn phái mấy năm nay đã xuống dốc không chịu nổi nữa rồi, nếu không phải hắn đột phá thì cái tước vị Thập Đại Tiên Tông không biết có còn giữ nổi nữa không. Cơ cấu môn phái thì cũng khá là cổ điển, đứng đầu môn phái dĩ nhiên là Trưởng Môn, phụ tá là các trưởng lão, trong đó có ba vị Lão Tổ là ba vị đệ tử của Tổ Sư năm xưa khai sơn lập phái, lui lại làm chỗ dựa cho môn phái. Nhưng mà Lão Tổ như hắn thì....

    Hắn đang suy nghĩ một ý tưởng táo bạo đột nhiên nảy ra trong đầu hắn, biến môn phái thành trường học, thay vì nuôi dạy đệ tử thì thu phí dạy đệ tử, như thế vừa có nguồn thu ngoài lại có đệ tử đông đúc. Phát triển mạnh mẽ trở thành môn phái đứng đầu đại lục.

- Hahaa.

Đang suy nghĩ miên man hắn không kìm được mà cười ra thành tiếng. Hắn có Lục Ngọc hỗ trợ thì có gì khó khăn, có gì không biết cứ tra Lục Ngọc, đến chỉ cần nghe tiếng nói bên tai hắn Lục Ngọc cũng truy rõ nguồn gốc đó là của Mạc Tuyết Trinh dù cho nó chưa từng đến nơi này bao giờ.

Hai tên kia vẫn chưa hiểu chuyện gì? Môn phái xuống dốc mà Lão Tổ lại cứ ngây ngô cười.

- Sáng sớm ngày mai triệu tập tất cả mọi người tới đây! Ta tự có sắp xếp. Giờ hai người về đi ta cần nghỉ ngơi.

Dù có nhiều điều khó hiểu nhưng hai người cũng không giám nói gì thêm, hành lễ rồi phi kiếm vút đi. Hắn nhìn theo mà ước ao, "nè ta bảo Lục Ngọc ngươi có thể dạy ta bay như bọn họ được không? Dù sao ta cũng là Lão Tổ a".

- Không được! Ta không thể can thiệp vào việc tu luyện của ngươi. Đó là nguyên tắc.

Hắn mặc dù khó chịu nhưng mà, ta không bảo nó dạy nhưng ta có thể hỏi nó bọn họ bay như nào từ đó mà ta học theo được mà.

- Làm sao bọn họ bay được? Hắc hắc... xem ngươi còn không trả lời ta nữa không.

- Cũng không hẳn đó là bọn họ bay, chỉ là mượn pháp bảo để phi hành. Chỉ cần pháp bảo có trận pháp phi hành tự khắc truyền pháp lực vào là có thể phi hành.

- Ngươi xem trong đám này có cái nào phi hành được? Minh lôi ra một đám pháp bảo có trong túi trữ vật, đủ loại hình dáng.

Trên màn hình hiện ra một loạt các dạng pháp bảo có thể phi hành mọi cái đều có ánh sáng nhẹ nhẹ phát ra, nhưng hắn để ý thấy có một cái khá đặc biệt khác với những cái còn lại đó là thỉnh thoảng pháp bảo này có những tia điện lóe ra. "Nó là gì? Có vẻ khác với mấy cái còn lại?"

- Loạn Vũ Lôi Thiên Truy, Linh bảo lôi thuộc tính.

- Linh bảo là sao? Nó có phi hành được không?

- Linh bảo là bảo vật được sinh ra từ tự nhiên, trời sinh có khả năng phi hành.

- Hehe linh bảo hay pháp bảo cũng được, nào phi hành như nào?

- Đối với linh bảo, muốn phi hành bắt buộc phải được Linh bảo nhận chủ.

Bình Luận (0)
Comment