Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1244 - Chương 1244 - Lý Do Sống Sót Mới

Chương 1244 - Lý do sống sót mới
Chương 1244 - Lý do sống sót mới

Chương 1244: Lý do sống sót mới

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Không biết vì sao, có thể nghe ra một chút ghen tuông trong lời nói này.

“Không sai, ta có thể dễ dàng lấy mạng của ngươi, nhưng ta muốn ngươi tồn tại.”

“Còn có những chuyện liên quan đến Bỉ Ngạn Đế Tộc, cũng cần ngươi nói cho ta.”

“Ngươi chính là một trong những manh mối then chốt liên kết với Bỉ Ngạn Đế Tộc.”

Quân Tiêu Dao không e dè mà trực tiếp nói ra nguyên nhân hắn cứu Huyền Nguyệt.

“Thì ra là thế sao?” Trong mắt Huyền Nguyệt có một tia chua xót.

Có lẽ nàng không xứng được tình yêu và sự quan tâm chân thành, vĩnh viễn chỉ có thể làm sát thủ vô tình lạnh lùng cắn nuốt vạn đạo.

Khi trong mắt Huyền Nguyệt ảm đạm không có ánh sáng, Quân Tiêu Dao lại nói một câu cuối cùng.

“Đương nhiên, nếu ngươi nghe lời thì sau này ở dị vực, ta sẽ che chở cho ngươi, để ngươi đi theo bên cạnh ta.”

Ánh mắt ảm đạm mà tĩnh mịch kia của Huyền Nguyệt đột nhiên sáng lên, nàng hơi ngẩng đầu, nhìn về phía Quân Tiêu Dao sắc mặt bình đạm kia.

Trong lòng nàng ta nghĩ, nam tử cao cao tại thượng, có vẻ hơi lạnh nhạt xa cách này cũng không hờ hững vô tình như mặt ngoài.

Hình như Huyền Nguyệt lại tìm được một lý do sống sót mới rồi.

Lúc này, không phải là vì Quân Tiêu Dao giống ca ca nàng, mà là vì bản thân Quân Tiêu Dao!

Nhìn trong mắt Huyền Nguyệt lóe lên một tia ánh sáng, trong lòng Quân Tiêu Dao khẽ thở dài.

Có đôi khi khống chế lòng người chỉ đơn giản như vậy.

Nói một cách công tâm thì Huyền Nguyệt vốn là phàm thể, lại vì cắn nuốt vạn đạo, luyện vạn pháp mà quật khởi.

Ngày sau thiên phú của Huyền Nguyệt cũng không thể đoán trước được, sẽ không yếu hơn Tô Hồng Y lai lịch thần bí kia.

Huyền Nguyệt, Tô Hồng Y, hai nàng sẽ là thanh đao sắc bén nhất trong tay Quân Tiêu Dao!

“Thương thế của ngươi rất nặng, ở lại học phủ chữa thương trước, sau này khi cần đến ngươi thì ta sẽ tự tìm.” Quân Tiêu Dao nói.

“Rất... Đa tạ.”

Hình như trước nay Huyền Nguyệt chưa bao giờ nói lời cảm ơn nên có vẻ hơi trúc trắc.

“Đúng rồi, cái này cho ngươi.”

Quân Tiêu Dao vươn ngón tay ra, một giọt tinh huyết hỗn độn hiện lên.

“Này...” Huyền Nguyệt có chút bất ngờ.

Quân Tiêu Dao muốn ban cho nàng một giọt tinh huyết hỗn độn!

Huyền Nguyệt vốn dĩ đi theo con đường luyện vạn loại huyết mạch thiên phú, giọt tinh huyết hỗn độn này có giá trị rất lớn với nàng!

Tuy rằng nàng không biết tại sao Quân Tiêu Dao biến từ Hoang Cổ Thánh Thể thành Hỗn Độn Thể, nhưng hiển nhiên, món quà này của Quân Tiêu Dao quá nặng.

Chẳng những cứu mạng nàng, còn ban máu hỗn độn cho nàng.

Huyền Nguyệt nợ Quân Tiêu Dao một món nợ khổng lồ.

“Ta sẽ nhớ kỹ chuyện này.” Huyền Nguyệt nhận lấy tinh huyết hỗn độn, ánh mắt cực kỳ phức tạp, sau đó lui xuống.

Nhìn bóng dáng Huyền Nguyệt rời đi, Quân Tiêu Dao cười cười.

“Thiên hạ không có bữa cơm miễn phí, thu quà của ta là phải trả lại gấp bội.”

Từ trước đến nay Quân Tiêu Dao sẽ không làm mua bán lỗ vốn.

Kế tiếp chiến sự biên hoang sẽ bùng nổ, tạm thời Quân Tiêu Dao sẽ không đến Bỉ Ngạn Đế Tộc. Chờ hắn trở về từ biên hoang, vết thương của Huyền Nguyệt cũng điều dưỡng xong, đến lúc đó có thể đi Bỉ Ngạn Đế Tộc tìm tòi đến cùng.

Kế tiếp, thần niệm của Quân Tiêu Dao vừa động.

Ngoài cửa, Tô Hồng Y đi đến, cung cung kính kính mà hành lễ với Quân Tiêu Dao.

Tô Hồng Y đã tắm gội qua, rửa sạch dơ bẩn, thay một chiếc váy đỏ mới.

Tóc mái của nàng ta vẫn rất dài, che đi cặp mắt đỏ huyết sắc quỷ diễm kia.

Tuy rằng gương mặt trắng như tuyết không phải dạng mỹ diễm tuyệt luân cực hạn, nhưng cực kỳ xinh xắn tinh xảo giống như thiếu nữ nhà bên. Chỉ là từng vết sẹo vặn vẹo dữ tợn như con rết kia đã phá hủy loại mỹ cảm này.

“Công tử.” Tô Hồng Y rất kính cẩn, còn dùng tay kéo kéo chiếc váy đỏ có chút nhăn nheo.

Khi giết Nguyệt Đại Tiên Tử, nàng ta giống như Hồng Y Ma Hậu máu lạnh. Nhưng lúc đối mặt với Quân Tiêu Dao, Tô Hồng Y lại khẩn trương co quắp như thiếu nữ nhà bên.

“Đừng khẩn trương, nếu trở thành tùy tùng của ta thì chính là người của ta, về sau không còn ai dám tổn thương ngươi.” Quân Tiêu Dao mỉm cười và nói.

“Vâng, Hồng Y vĩnh viễn là người của công tử, chỉ cần công tử không chê.” Tô Hồng Y nói khẽ .

“Ngươi là tùy tùng ta tự thu, sao ta lại ghét bỏ ngươi chứ?” Quân Tiêu Dao cảm thấy buồn cười.

Tô Hồng Y hơi cúi đầu, ấp úng nói: “Dù sao bên cạnh công tử đều là đại mỹ nhân, Hồng Y, xấu.”

Càng nói giọng của Tô Hồng Y càng nhỏ đi.

Quả thật, bên cạnh Quân Tiêu Dao đều là đại mỹ nhân như Đồ Sơn Tiêu Tiêu, Đồ Sơn Thuần Thuần, Lạc Tương Linh, cho dù Phi Tình Tuyết địa vị hơi thấp cũng tú mỹ tuyệt tục.

Chỉ có Tô Hồng Y, tuy rằng nền tảng không kém, có thể trở thành một mỹ nhân, nhưng vết sẹo kia phá hủy dung mạo của nàng.

Tuy rằng Tô Hồng Y đã quen. Nhưng hiện tại, đi theo bên cạnh nam tử trích tiên như Quân Tiêu Dao, nàng luôn cảm thấy có chút tự ti.

Nghe đến đó, Quân Tiêu Dao nói: “Đúng rồi, ta còn không rõ lai lịch của ngươi, nói không chừng có thể nghĩ ra biện pháp.”

“Thật vậy không?” Thân thể Tô Hồng Y run lên, nhịn không được buột miệng thốt ra.

Sau đó sắc mặt nàng ta đỏ lên, nhận thấy được mình hơi thất lễ.

Sau đó, Tô Hồng Y cũng kể lại tất cả những điều nàng trải qua, không giấu giếm chút nào.

Từ nhỏ Tô Hồng Y đã không cha không mẹ, cũng không biết đến từ nơi nào.

Khi còn bé, nàng ta được một đôi phu thê nô tộc nuôi lớn. Sau đó nhất mạch nô tộc lại bị diệt tộc, Tô Hồng Y may mắn thoát được một mạng.

Tiếp theo là cô độc một người phiêu bạc khắp nơi.

Theo lý thuyết, thiếu nữ giống như Tô Hồng Y rất khó sinh tồn ở nơi như dị vực. Nhưng cũng phải cảm tạ vết sẹo trên người nàng, làm tất cả mọi người né xa nàng, coi nàng là sửu bát quái lây dính điềm xấu.

“Thì ra là thế.” Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu, xem ra Tô Hồng Y cũng không rõ lai lịch của mình.

Cứ như vậy, nếu Quân Tiêu Dao muốn xác định suy nghĩ trong lòng mình thì chỉ có một biện pháp.

“Hồng Y, cởi quần áo ra.”

“Vâng... A?” Tô Hồng Y theo bản năng trả lời một câu.

Sau đó trong mắt nàng ta hiện ra một tia kinh ngạc. Chẳng lẽ thật sự như suy nghĩ của nàng như vậy.

Bảo mình tắm rửa sạch sẽ trước, sau đó...

Bình Luận (0)
Comment