Chương 1245: Bí mật sau lưng Hồng Y
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Đương nhiên, Tô Hồng Y cũng không chần chờ do dự.
Tất cả của nàng ta vốn là do Quân Tiêu Dao giao cho. Không có Quân Tiêu Dao thì không chừng nàng đã mất mạng luôn rồi.
Không bao lâu sau, Tô Hồng Y cởi bỏ chiếc váy đỏ ngat trước mặt Quân Tiêu Dao. Thân thể mềm mại sau khi tắm rửa sạch sẽ như củ ấu mới lộ, da thịt trắng nõn non mịn, như mỡ như cao.
Tuy rằng có vô số những vết sẹo dữ tợn vặn vẹo như con rết, nhưng tương phản với thân thể trắng nõn kia lại tạo nên một cảm giác quỷ mị dụ hoặc.
Mặt Tô Hồng Y đỏ ửng, cúi đầu, không dám nhìn Quân Tiêu Dao.
Ánh mắt Quân Tiêu Dao lộ ra một tia bừng tỉnh.
Ở bụng nhỏ tuyết trắng của Tô Hồng Y, vị trí dưới rốn có một dấu vết mơ hồ, nhìn qua như một ngôi sao sáu cánh.
Nếu nhìn kỹ thì nó hơi giống với ấn ký hắc ám ngôi sao sáu cánh hiện lên trên cổ tay của Quân Tiêu Dao trước đó.
Chỉ là nhìn rất mơ hồ, như còn chưa thức tỉnh.
“Công... Công tử...”
Nhận thấy tầm mắt của Quân Tiêu Dao, thân thể Tô Hồng Y run lên nhè nhẹ, cũng không phải vì sợ hãi, mà là e lệ.
“Xem ra thật sự như ta dự đoán, nhưng hình như vẫn chưa thật sự thức tỉnh.” Trong lòng Quân Tiêu Dao thầm nghĩ.
Sau khi đi vào Chiến Thần Học Phủ, Quân Tiêu Dao cũng tìm đọc một ít tư liệu về Diệt Thế Lục Vương.
Trước kia, Diệt Thế Lục Vương chưa bao giờ hiện thân hết, có lẽ trong một kỷ nguyên sẽ có một hai vị Vương thức tỉnh.
Nhưng mặc dù là một hai vị thức tỉnh, nếu trưởng thành thì cũng sẽ tạo thành uy hiếp thật lớn cho Tiên Vực.
Tỷ như một góc biên quan bị đánh thủng kia, nghe đồn cũng có một phần công lao của diệt thế chư vương trong đó.
Trước đó Quân Tiêu Dao đánh chết nam tử Ma Vương ở thiên mộ, kết quả ấn ký sao sáu cánh lại dời lên trên người Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao nghiền ngẫm, cái gọi là Diệt Thế Lục Vương hẳn là một loại tương tự như thiên mệnh.
Ai càng mạnh thì kẻ đó có tư cách tranh đoạt, hơn nữa cũng không phải cố định.
Tỷ như Quân Tiêu Dao giết vị nam tử Ma Vương kia, thiên mệnh diệt thế liền chuyển dời lên người hắn.
Hiện tại điều duy nhất làm Quân Tiêu Dao không quá xác định chính là, vì sao Tô Hồng Y có được thiên mệnh Diệt Thế Lục Vương?
Mà nên làm thế nào mới có thể thức tỉnh loại thiên mệnh diệt thế này?
Mà sức mạnh nguyền rủa khủng bố trên người Tô Hồng Y có từ đâu?
Vì sao nàng ta lại bị gieo nguyền rủa như vậy?
Trong lòng Quân Tiêu Dao lại có nghi hoặc mới, nhưng chuyện này cũng không gấp được, muốn biết rõ bí mật của Tô Hồng Y thì không phải trong chốc lát là có thể làm được.
Hơn nữa, Quân Tiêu Dao có tự tin rằng dù ngày sau Tô Hồng Y có thức tỉnh thiên mệnh diệt thế, trở thành Hồng Y Ma Hậu chân chính hay không thì lòng trung tâm của nàng ta đối với mình cũng không thay đổi.
Tương đương với Quân Tiêu Dao thu một vương giả diệt thế làm tùy tùng!
Kế tiếp, điều Quân Tiêu Dao cần phải làm là để Tô Hồng Y triệt triệt để để, khăng khăng một mực đi theo hắn, thậm chí có thể bỏ cả sinh mệnh vì Quân Tiêu Dao.
Tuy rằng cũng có thể thông qua gieo nô ấn để khống chế Tô Hồng Y, nhưng đối với Quân Tiêu Dao thì dạng khống chế cưỡng ép này là thủ đoạn tiểu thừa nhất.
Tất nhiên Quân Tiêu Dao có biện pháp của mình.
“Hồng Y, thân thể của ngươi thật xinh đẹp, cũng không cần tự ti như thế.” Quân Tiêu Dao khẽ cười cười.
Đôi mắt đỏ như máu của Tô Hồng Y khẽ run lên, nói: “Công tử nói đùa, sao thân thể xấu xí như vậy vào được mắt công tử?”
Cả Tô Hồng Y nhìn cũng cảm thấy ghê tởm những vết sẹo vặn vẹo trên người.
“Đây hẳn là một loại nguyền rủa cực mạnh, cũng không phải không thể áp chế.” Quân Tiêu Dao nói.
“Công tử, thật sự có thể chứ?” Đồng tử của Tô Hồng Y đang run rẩy.
Tuy rằng đã nhiều năm như vậy, nàng vẫn luôn sống bình thường với nó, cũng quen người khác mắng nàng là sửu bát quái, tiểu quái vật. Nhưng chung quy Tô Hồng Y vẫn là một thiếu nữ.
Đã là thiếu nữ, sao có thể hoàn toàn không để bụng dung mạo và hình tượng của mình?
Đặc biệt là hiện tại, nàng còn đi theo bên cạnh Quân Tiêu Dao, bên cạnh một vị công tử tuấn tú như vậy mà lại có một sửu bát quái.
Bản thân Tô Hồng Y cũng không thể chấp nhận được.
“Chuyện này không tính quá khó, lại đây.” Quân Tiêu Dao nói.
Tô Hồng Y đi đến trước người Quân Tiêu Dao, Quân Tiêu Dao đặt bàn tay lên cái bụng nhỏ của Tô Hồng Y.
Ngay tức khắc, từng luồng trật tự đạo tắc và sức mạnh hỗn độn hiện lên.
Còn có một sức mạnh phong cấm đang tràn ngập.
Cấm Tiên Đệ Tam Phong!
Lấy sức mạnh hỗn độn thúc giục Cấm Tiên Đệ Tam Phong, trấn áp sức mạnh nguyền rủa trong cơ thể Tô Hồng Y!
Đổi lại là người khác thì tuyệt đối khó có thể làm được.
Nhưng Quân Tiêu Dao thì khác.
Ngay sau đó, Quân Tiêu Dao đã bị sức mạnh nguyền rủa này phản phệ. Vô cùng ảo giác hiện lên trong đầu hắn, cứ như có hàng tỉ sinh linh chìm nổi, bị hiến tế trong biển máu.
“Chết chết chết, nhất mạch này đáng phải chết!”
“Ta oan quá, nguyền rủa nhất mạch này không chết tử tế được!”
“Hận! Hận! Hận!”
Oán niệm và sức mạnh nguyền rủa như vô tận đổ ập vào Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao nhăn mày lại.
Đây là ngọn nguồn của sức mạnh nguyền rủa sao?
Nhưng có liên quan gì đến Tô Hồng Y chứ?
Hay là Tô Hồng Y cũng đến từ tộc mạch đặc thù nào đó.
Mà tộc mạch này từng hiến tế vô số sinh linh, do đó hình thành loại nguyền rủa này?
Trong lòng Quân Tiêu Dao tràn đầy nghiền ngẫm, nguyên thần của hắn thúc giục Hiện Thế Như Lai Kinh trong Tam Thế Tiên Kinh.
Một pháp tướng Đại Nhật Như Lai phổ độ chúng sinh hiện hóa ra.
Các loại oán niệm, nguyền rủa, tà ám, đều như xuân tuyết tan rã trôi đi.
“Phong!” Quân Tiêu Dao khẽ quát.
Sức mạnh phong cấm và sức mạnh hỗn độn cường đại phong tỏa trấn áp nguyền rủa trong cơ thể Tô Hồng Y.
Khi sức mạnh nguyền rủa bị trấn áp, những vết sẹo dữ tợn trên thân thể Tô Hồng Y bắt đầu mấp máy, sau đó co rút lại.