Chương 1388: Chiến Nại Lạc, cực chiêu, Bát Kỳ Chi Uyên
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Nại Lạc lại ra tay, chỉ giơ tay thôi đã dâng trào tà lực màu tím đen, biến thành vô số hư ảnh đại xà, xé rách hư không, đánh về hướng Quân Tiêu Dao.
Không biết vì sao, khi ra tay tấn công, có một loại bản năng chiến đấu hiện lên trong lòng Nại Lạc.
Những chiêu thức giống như ghi khắc trong cốt nhục hắn ta, trở nên vô cùng thuần thục.
Quân Tiêu Dao chỉ đơn giản mà nâng chưởng trấn áp ra.
Khí hỗn độn cuồn cuộn, mỗi một luồng đều đè sụp hư không, khiến vòm trời xuất hiện cái khe thật lớn.
Ầm ầm ầm!
Như vạn lôi cùng nổ vang, gợn sóng đó làm hải vực chung quanh nhấc lên sóng gió vạn trượng.
Đảo nhỏ của Nhất tộc Y Tà cũng chủ động sáng lên trận văn phòng ngự, chống đỡ gợn sóng này.
Lại là một kích va chạm, Nại Lạc chỉ cảm thấy Hỗn Độn Thủ Ấn kia như có uy thế lật trời, cho dù hiện tại hắn có tu vi chí tôn, trong cơ thể có một luồng tà lực vô cùng hùng tráng thì vẫn cảm giác không sánh bằng.
“Đáng chết, rốt cuộc người này nhảy ra từ đâu, sao lại yêu nghiệt như thế!” Nại Lạc gào rống trong lòng.
Quân Tiêu Dao giống như đột nhiên xuất hiện ở dị vực, như sao chổi quật khởi, chưa bao giờ thua.
“Phải dùng hết toàn lực!”
Ban đầu Nại Lạc còn muốn nhẹ nhàng bâng quơ mà dễ dàng trấn áp Quân Tiêu Dao. Hiện tại xem ra là không có khả năng.
Hắn nâng tay lên, năm ngón tay nắm một cái hướng tới hư không, tà lực vô tận hội tụ!
Tà Nguyên Bạo!
Chung quanh Quân Tiêu Dao có tà lực hội tụ, sau đó ầm ầm nổ tung!
Khói thuốc súng mãnh liệt phóng lên cao, âm thanh đinh tai nhức óc.
“Thật là chiêu thức khủng khiếp!” Một số sinh linh cảm thấy da đầu tê dại, cả người phát lạnh.
Đừng nói là nhân vật chí tôn, cho dù là cường giả Tiểu Thiên Tôn cũng cảm giác chiêu này cực kỳ khủng bố, khiến người ta khó lòng phòng bị.
“Tiêu Dao công tử!” Hoàng Tuyền nhịn không được căng thẳng trong lòng, đôi mắt xinh đẹp lộ ra vẻ lo lắng.
Một bên, Thần Nhạc đi đến bên người nàng, cười tủm tỉm mà nói: “Yên tâm đi, người thường không thể tưởng tượng ra năng lực của đại nhân đâu.”
Quả nhiên, sau khi khói thuốc súng tan đi.
Thân thể Quân Tiêu Dao xuất hiện tại chỗ, tận hai mươi thần hoàn pháp lực miễn dịch bao phủ thân thể hắn.
Tôn điểm cho Quân Tiêu Dao giống như thần linh thần được hoàn bao phủ.
“Pháp môn của Ma Cật Đế Tộc, lời đồn quả nhiên không sai...” Rất nhiều người thấy thế thì đồng tử co rụt lại.
Thần thông huyết mạch nhất mạch Bất Hủ Đế Tộc mà hắn cũng có thể phục chế, tu luyện thành công, sau đó còn lấy gậy ông đập lưng ông.
Điều này làm rất nhiều sinh linh càng xem trọng Quân Tiêu Dao.
“Cả phòng ngự của ta mà cũng không thể đột phá, ngươi nhẫn nhục nhiều năm như vậy, xem ra sức mạnh tích góp được cũng chỉ có như vậy.” Quân Tiêu Dao khoanh tay mà đứng, nhẹ nhàng bâng quơ nói.
Nói thật, hắn thật sự có chút thất rồi.
“Ngươi...” Vẻ mặt Nại Lạc dữ tợn.
Trong đôi mắt hắn ta có tà quang dâng trào, lại biến thành một đôi ma đồng màu tím đen. Hắn thúc giục tà lực trong cơ thể mình đến mức tận cùng.
Thậm chí ở phía sau còn hiện ra một ma ảnh khổng lồ màu tím đen.
Trong loáng thoáng, có tám cái đầu hiện lên, thân thể đỉnh thiên lập địa, quả thực có thể sánh vai với trời xanh!
Xa xa nhìn lại, trước mặt thú ảnh này, thậm chí cả biển rộng cũng như một hồ nước nhỏ bé.
“Đó là... Bát Kỳ Tà Thần!”
Gia gia của Nại Lạc và chúng sinh linh Bát Kỳ Đế Tộc thấy thế thì kích động đến đồng tử cũng run rẩy, linh hồn chấn động!
Bát Kỳ Đế Tộc khởi nguyên từ Bát Kỳ Tà Thần, đây là một tồn tại cường đại tới cực điểm.
Có thể nói đó là một trong những tồn tại cổ xưa nhất trừ ở dị vực Ách Hoạ chung cực ra!
Nhưng bởi vì quá cổ xưa, cho nên chỉ có ghi lại mơ hồ, thậm chí rất nhiều người nhìn thấy Bát Kỳ Đế Tộc xuống dốc thì cho rằng Bát Kỳ Tà Thần cũng chỉ có như vậy.
Nhưng đối với Bát Kỳ Đế Tộc mà nói, đây chính là một loại sỉ nhục!
Nhưng hiện tại, khi tất cả sinh linh nhìn thấy thú ảnh khổng lồ kia, rất nhiều người sợ hãi đến linh hồn cũng đông lại!
“Đó chính là... Bát Kỳ Tà Thần sao?”
“Bát Kỳ Đế Tộc, chẳng lẽ sẽ dựa vào thiếu chủ phế vật mà một bước lên trời?” Rất nhiều sinh linh đều sợ đến mức mất hồn.
Trong đó không ít sinh linh từng không ít lần làm nhục Bát Kỳ Đế Tộc và Nại Lạc, giờ phút này trái tim đang đập loạn nhịp
“Ngươi được gọi là chiến thần, để xem ngươi có thể đón được chiêu này không!”
Nại Lạc ra tay, tà lực cuồn cuộn hội tụ, cả bầu trời cũng bị chia thành hai mảnh.
Một vực sâu vô cùng khủng bố hiện lên từ vòm trời, cứ như có thể dung nạp tất cả vào trong đó.
“Bát Kỳ Chi Uyên!”
Đây là chiêu thức được ghi khắc trong cốt nhục của Nại Lạc, có thể thi triển ra hết sức tự nhiên.
Quân Tiêu Dao thấy thế thì sau lưng hiện ra khí hỗn độn mãnh liệt ngập trời, hóa thành cảnh tượng khai thiên.
Hắn cũng thúc giục pháp tắc nhục thân và sức mạnh của năm trăm hai mươi thế giới Tu Di.
Sức mạnh nhục thân đè sụp cả hư không.
Thi triển ra Dị tượng Hỗn Độn Thể, Hỗn Độn Khai Thiên!
Đồng thời hắn đấm ra một quyền, làm chấn vỡ hư không phía trước, thi triển ra Khai Thiên Thần Ma Quyền!
Cực chiêu của hai bên đều có khai thiên chi ý!
Vực sâu khủng bố kéo dài qua vòm trời kia trực tiếp bị sức mạnh kinh khủng này chia thành hai mảnh!
Cứ như đêm tối bị phá tan, ánh rạng đông hiện lên!
Hỗn độn chi khí cuồng mãnh khuếch tán ra bát phương, hoàn toàn hủy diệt Bát Kỳ Chi Uyên.
Nại Lạc lọt vào trùng kích, lại bị đánh bay, thân thể có cảm giác như bị xé rách, từng miệng máu vỡ ra, máu tươi như hoa nở rộ.
Sức mạnh hiện tại của Quân Tiêu Dao quá cường đại, đã vượt xa giới hạn của cảnh giới chí tôn, cộng thêm sức mạnh hỗn độn và thế giới Tu Di thì đã không thua kém gì sức mạnh tà thần của Nại Lạc.
Ở phương diện cảnh giới này, Nại Lạc cũng không chiếm được chút ưu thế nào. Cho nên thảm bại cũng là lẽ đương nhiên thôi.
Có thể nói, nếu không có Quân Tiêu Dao thì không chừng Nại Lạc thật sự có thể lên mặt làm ngầu một chút, nhưng đáng tiếc, làm màu trước mặt bức vương Quân Tiêu Dao thì chính là múa rìu qua mắt thợ, tự rước lấy nhục.
“Một cuộc chiến không có gì thú vị.”