Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1395 - Chương 1395 - Chư Vương Hội Tụ!

Chương 1395 - Chư vương hội tụ!
Chương 1395 - Chư vương hội tụ!

Chương 1395: Chư vương hội tụ!

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Ma Ảm Quân Chủ...”

Trong bất tri bất giác, bốn chữ này được nói ra từ miệng Vân Tiểu Hắc, thậm chí cả hắn ta cũng không phản ứng lại.

Mà bên kia, ở đảo nhỏ tổ địa của nhất mạch Chúc Cửu Âm, sâu trong một tòa địa cung, một nam tử tuổi trẻ đang ở trong đó.

Hắn ta mặc trường bào màu đen rộng thùng thình, tóc đen rũ xuống đất, da thịt trắng nõn.

Dung mạo cực kỳ anh tuấn, ở giữa mày có một cái vảy. Mơ hồ có thể thấy được trên vảy có khắc một hoa văn sao sáu cánh màu đen.

Ở hư không trước mặt hắn lơ lửng một tấm giấy mỏng màu vàng nhạt, một luồng sức mạnh thời gian mơ hồ tràn ngập trên giấy, mỗi một chữ trong đó đều như ngưng tụ thời không vạn cổ.

Vào thời khắc nào đó, nam tử tuổi trẻ kia như cảm ứng được gì đó, ánh mắt xuyên qua tầng tầng lớp lớp chướng ngại, nhìn về phía nơi xa.

“Quả nhiên, ta đoán không sai, hắn thật sự là vị kia.” Nam tử lẩm bẩm nói, trong mắt cũng không có chút bất ngờ nào.

“Dám trêu chọc hắn thì thật là ngu xuẩn.”

“Càng ngu xuẩn chính là còn trêu chọc ta.”

Một hàn mang nhàn nhạt hiện lên trong đôi mắt hắc bạch của nam tử kia.

Hắn chính là huynh trưởng mà Chúc Hoàng nhắc đến, là Đế Tử Chúc Dạ của nhất mạch Chúc Cửu Âm.

Đồng thời hắn còn có một thân phận, đó chính là Đệ Nhị Vương trong Diệt Thế Lục Vương!

Sinh ra cảm ứng cũng không phải chỉ có Vân Tiểu Hắc và Chúc Dạ.

Quân Tiêu Dao cùng Thần Nhạc trên đảo nhỏ nhất tộc Y Tà cũng có cảm ứng.

Trên một lầu các, Quân Tiêu Dao và Thần Nhạc đứng sóng vai, ánh mắt cùng nhìn ra hướng nơi xa.

Một cột sáng tà lực màu tím đen nối liền cả thiên địa. Chỉ cần là ở Loạn Ma Hải thì hầu như ai cũng có thể nhìn thấy rõ ràng.

“Nhất Vương Điện, xem ra suy đoán của chúng ta quả nhiên không sai.”

Nhìn thấy cột sáng kia, trong mắt Thần Nhạc lộ ra một tia lo lắng. Tà lực kinh khủng kia khiến cả nàng cũng cảm thấy tim đập nhanh.

Có thể nói, nếu Nại Lạc thật sự trở thành Ma Ảm Quân Chủ, vậy thì tình thế rất bất lợi cho Quân Tiêu Dao, thậm chí có khả năng bị hạn chế.

“Như vậy mới thú vị, đúng rồi, vì sao lại có Ma Ảm Quân Chủ xuất hiện, mà vì sao Ma Ảm Quân Chủ có thể thống lĩnh Lục Vương?” Quân Tiêu Dao có chút tò mò.

Thần Nhạc khẽ lắc đầu và nói: “Cụ thể thế nào thì Nô Nô cũng không rõ lắm, dù sao trước đó chỉ là một truyền thuyết mờ mịt.”

“Nhưng...”

“Nhưng cái gì?” Ánh mắt Quân Tiêu Dao chợt lóe.

“Căn cứ vào ghi chép của một ít sách cổ tộc ta, hình như Ma Ảm Quân Chủ có được một thứ do Ách Hoạ chung cực ban cho, cho nên mới có năng lực thống trị Lục Vương.”

“Ách Hoạ chung cực ban cho Ma Ảm Quân Chủ thứ gì?” Quân Tiêu Dao càng tò mò.

“Hình như là... Một giọt máu.” Thần Nhạc nói.

“Một giọt máu?”

Trong mắt Quân Tiêu Dao hiện lên một tia sáng đen tối.

Hắn lập tức liên tưởng đến rất nhiều, khóe miệng cũng hiện lên một nụ cười nhàn nhạt.

“Một khi đã như vậy, vậy càng thú vị, ai biết Nại Lạc kia có phải là Ma Ảm Quân Chủ thật sự hay không?” Giọng điệu của Quân Tiêu Dao mang theo nghiền ngẫm.

“Có ý gì?” Thần Nhạc không hiểu ra sao, có chút mờ mịt.

Trong mắt nàng, Quân Tiêu Dao thật sự sâu không lường được, luôn mang dáng vẻ như định liệu trước, nắm chắc thắng lợi, giống như tất cả đều nằm trong lòng bàn tay hắn.

“Yên tâm đi, kế tiếp phải xem Nại Lạc có dám tới gây chuyện với ta không.” Quân Tiêu Dao cười nói.

Sau đó Quân Tiêu Dao truyền lại tin tức, bảo Tô Hồng Y cũng tới Loạn Ma Hải.

Trò hay thật sự sắp sửa được trình diễn!

...

Ngay khi toàn bộ Loạn Ma Hải chấn động vì loại dị biến này, ở ngọn nguồn hỗn loạn, trên đảo nhỏ Bát Kỳ, rốt cuộc cột sáng màu tím đen thông thiên kia cũng chậm rãi tiêu tán theo thời gian trôi đi.

Tất cả sinh linh Bát Kỳ Đế Tộc đều khẩn trương mà nín thở chờ đợi, hình như đang đợi cái gì đó

Mà sâu trong Bát Kỳ Thần Xã, ánh sáng tím kia bắt đầu tan đi, Nại Lạc hiện thân

Khác với trước đó, trên người hắn ta xuất hiện một khối áo giáp màu tím đen dữ tợn, chiếc áo giáp màu tím đen này mang theo một khí tức thần bí, quỷ dị, hắc ám, cứ như mọi thần binh lợi khí đều không thể phá hư nó được.

“Tà Thần Chi Giáp...” Nại Lạc lẩm bẩm nói.

Tu vi của hắn vẫn giống như trước kia, vẫn là chí tôn cảnh. Nhưng hắn lại cảm giác mình có biến hóa về bản chất, trong đầu hắn có thêm rất nhiều ký ức.

Đột nhiên khống chế được rất nhiều đại thần thông khủng bố. Rất nhiều đại thần thông trong đó đều mạnh hơn Bát Kỳ Chi Uyên mà trước đó hắn thi triển ra.

Ngoài ra, Tà Thần Chi Giáp này cũng cung cấp phòng ngự vô địch cho hắn, gần như có thể sánh ngang với cấp bậc Diệt Thế Cấm Khí.

Càng quan trọng là, áo giáp này còn có thể tăng cường mọi thuộc tính của hắn ta.

Có thể nói, tuy rằng hiện tại Nại Lạc vẫn có tu vi chí tôn, nhưng cho dù là cường giả cấp bậc Tiểu Thiên Tôn cũng không thể tạo thành uy hiếp cho hắn. Hiện tại thực lực của hắn hoàn toàn khác với trước kia.

Đương nhiên còn có một điểm quan trọng nhất.

“Ma Ảm Quân Chủ, thì ra ta là Ma Ảm Quân Chủ thống lĩnh Lục Vương trong truyền thuyết!” Giọng nói của Nại Lạc cũng đang phát run, hoàn toàn không thể tin được.

Quả thực vui như lên trời, làm đầu óc hắn có cảm giác choáng váng cảm. Nhưng tâm tính Nại Lạc cũng rất tốt, rất nhanh đã trấn định lại.

“Bát Kỳ Tà Thần từng được Ách Hoạ chung cực điểm hóa, trở thành Ma Ảm Quân Chủ thống lĩnh Lục Vương.”

“Nói vậy chẳng phải ta là cấp trên của Ngọc Tiêu Dao kia?”

Nghĩ vậy, trong mắt Nại Lạc hiện ra oán hận vô tận. Có thể nói nếu không có Quân Tiêu Dao thì hiện tại hắn sớm đã giải thích cho mình, thậm chí năm trong ngực giai nhân.

Mà tất cả đều bị Quân Tiêu Dao phá hủy.

“Không vội, hình như ta còn thiếu chút đồ vật.”

Tuy rằng Nại Lạc đã biết thân phận của mình, nhưng hắn vẫn cảm thấy mình không phải ở trạng thái đỉnh cao nhất.

“Còn thiếu thứ gì đó, đúng rồi, máu, là một giọt máu!”

Nại Lạc nỗ lực hồi tưởng, phát hiện trong ký ức cổ xưa có một giọt máu màu đen.

Giọt máu kia như ẩn chứa hắc ám vô tận, mang theo một luồng sức mạnh khiến chư thiên cũng phải e dè sợ hãi.

Bình Luận (0)
Comment