Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1491 - Chương 1491 - Lời Tỏ Tình Thâm Tình Nhất

Chương 1491 - Lời tỏ tình thâm tình nhất
Chương 1491 - Lời tỏ tình thâm tình nhất

Chương 1491: Lời tỏ tình thâm tình nhất

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Lời tỏ tình thâm tình nhất của một nữ tử không gì hơn ta nguyện ý chờ chàng. Khương Thánh Y biết, Quân Tiêu Dao có thiên phú yêu nghiệt áp đảo tất cả nhân kiệt cổ kim.

Con đường phía trước của hắn còn rất dài. Kết thân quá sớm chỉ là ràng buộc, chỉ cần Quân Tiêu Dao có tấm lòng này thì nàng đã thấy đủ.

Nhìn Khương Thánh Y ôn nhu ân cần, thấu hiểu lòng người, Quân Tiêu Dao thật sự không biết nói gì cho phải.

Tình cảm của hắn đạm mạc, gặp qua không biết bao nhiêu Thần Nữ Tiên Phi, lại rất ít có nữ tử có thể thật sự giữ được trái tim hắn.

Nhưng Khương Thánh Y làm được.

“Nếu không hai bên đều lui một bước, tiếp theo tìm thời gian đính hôn đi.” Quân Tiêu Dao nói.

Dù thế nào, hắn cũng phải cho một hứa hẹn.

Đôi mắt Khương Thánh Y mông lung, tiên nhan trong trẻo như tuyết như đoá hoa lê dính hạt mưa, đó là nước mắt hạnh phúc.

Nàng ôm Quân Tiêu Dao, dựa đầu vào ngực hắn.

“Đúng rồi, Lạc Ly.” Khương Thánh Y nói.

“Lạc Ly nàng...” Quân Tiêu Dao không biết nên nói gì.

Bảo hắn không có chút cảm giác nào với chân ngắn nhỏ Khương Lạc Ly thì không có khả năng. Nhưng đây là hứa hẹn của hắn đối với Khương Thánh Y, hắn thật sự nói không ra được lời ‘Ngồi hưởng Tề nhân chi phúc’.

“Kỳ thật nghiêm túc mà nói, ta mới xem như kẻ chen chân tới sau, trong buổi tiệc mười tuổi của chàng, Lạc Ly chính là người đầu tiên nói phải làm tức phụ của chàng.”

“Nhiều năm như vậy, chàng cũng không thể phụ lòng nha đầu kia.”

Khương Thánh Y nói tới đây cũng có chút ngượng ngùng, dù sao nàng cũng xem như kẻ tới sau mà lên trước.

Nàng đợi Quân Tiêu Dao nhiều năm như vậy, Khương Lạc Ly cũng đợi thời gian tương đương. Tình yêu của Khương Lạc Ly đối với Quân Tiêu Dao không thua Khương Thánh Y chút nào.

“Nhưng mà...” Quân Tiêu Dao muốn nói lại thôi.

“Tiêu Dao, chàng thực ưu tú, ưu tú đến mức bảo ta một mình độc chiếm cũng có chút bất an, cảm thấy có phải mình không xứng với chàng hay không.”

“Thánh Y tỷ, nàng quá ngốc.” Quân Tiêu Dao ôm sát lấy Khương Thánh Y.

Sao trên đời lại có nữ tử ôn nhu trí thức như thế, hắn có thể lấy được nàng thật là may mắn và phúc phận.

“Hơn nữa, ta coi Lạc Ly như muội muội ruột thịt nàng si tình và thật lòng với chàng, ta cũng nhìn thấy rõ hết.”

“Nếu vì ích kỷ mà ta độc chiếm chàng, làm Lạc Ly tan nát cõi lòng, vậy ta làm không được.” Khương Thánh Y nói.

Nếu đổi là nữ nhân khác, Khương Thánh Y không biết mình sẽ có phản ứng gì, nhưng đối với Khương Lạc Ly thì trong lòng nàng chỉ có áy náy và đau lòng.

“Vậy được rồi.” Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu.

Khương Thánh Y cũng đã đồng ý, đại nam nhân như hắn càng không cần sợ hãi rụt rè, đó cũng không phải phong cách của hắn.

“Vậy gọi Lạc Ly vào đi.” Khương Thánh Y nói.

Rất nhanh, Khương Lạc Ly đã được kêu vào, trên gương mặt trong trẻo xinh đẹp của nàng hiện ra chút mờ mịt khó hiểu.

“Lạc Ly, ngươi nguyện ý cùng ta và Tiêu Dao ở bên nhau không?” Khương Thánh Y ôn nhu nói.

Quân Tiêu Dao cũng nói: “Lúc sau, ta muốn cho các nàng một hứa hẹn, một hứa hẹn¬¬đính hôn.”

Nghe thấy lời nói của Khương Thánh Y và Quân Tiêu Dao, thân thể Khương Lạc Ly run lên, nước mắt lập tức không kiềm nén được mà rơi xuống.

Có trời mới biết nàng chờ giờ khắc này đã bao lâu. Bắt đầu từ buổi tiệc mười tuổi của Quân Tiêu Dao, nàng đã ồn ào muốn làm tức phụ của Quân Tiêu Dao.

Kết quả hiện tại, nhiều năm đã trôi qua, rốt cuộc nàng cũng thực hiện được ước mơ của mình. Nàng đưa hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn về phía Khương Thánh Y.

Nàng niết nếu không phải Khương Thánh Y đồng ý thì việc này rất khó định ra được.

“Thánh Y tỷ, là tỷ đúng không?” Khương Lạc Ly khóc nức nở nói.

Trước kia bởi vì chuyện của Quân Tiêu Dao, nàng và Khương Thánh Y đã sinh ra một ít ngăn cách, thậm chí còn có chút ghen ghét. Nhưng Khương Thánh Y lại không thèm để ý, ngược lại rất thông cảm sự tùy hứng của nàng.

Khương Lạc Ly lập tức nhào vào lòng Khương Thánh Y, hoàn toàn phát tiết cảm xúc ra ngoài.

“Ô ô, Thánh Y tỷ, sao tỷ lại ôn nhu như vậy, nếu ta là nam thì nhất định phải cưới tỷ~” Khương Lạc Ly vui sướng đến khóc thút thít.

“Lạc Ly ngốc.” Khương Thánh Y cưng chiều mà sờ sờ cái đầu nhỏ của Khương Lạc Ly.

“Khụ, sao cảm giác ta lại là dư thừa?” Quân Tiêu Dao đứng bên cạnh ho khan một tiếng.

“Tiêu Dao ca ca cũng là người Lạc Ly yêu nhất.”

Khương Lạc Ly lại nhào vào ngực Quân Tiêu Dao. Khương Thánh Y cũng mỉm cười, dựa vào vai Quân Tiêu Dao.

Giờ khắc này, nội tâm của Quân Tiêu Dao thật phong phú.

Dù tương lai thiên địa đại loạn, chư thế rung chuyển, kỷ nguyên thay đổi như thế nào thì hắn cũng muốn đích thân bảo hộ người mình yêu thương.

Đây là hứa hẹn của một người nam nhân!

Khương Thánh Y, Khương Lạc Ly, hai người đều là nữ tử xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa có tính cách khí chất hoàn toàn bất đồng.

Một người khuynh thế tuyệt mỹ, một người tiếu tú vô luân.

Một người ôn nhu trí thức, một người hoạt bát linh động.

Một người như trích tiên thanh lệ tuyệt trần dưới ánh trăng, một người như tinh linh linh tú tuyệt đẹp ngây thơ.

Một người là bạch nguyệt quang thanh thanh lãnh lãnh, một người là nốt chu sa nhiệt tình hoạt bát.

Có thể nói ai trong hai người đều là duyên phận mà vô số nam tử tam sinh tam thế cũng cầu không được, mà Quân Tiêu Dao lại hưởng trọn.

Thật là một loại may mắn.

“Tiêu Dao, ta thật vui, thậm chí cảm thấy đây chỉ là một giấc mộng.”

“Nếu là thật, ta hy vọng vĩnh viễn không cần tỉnh lại khỏi giấc mộng này.”

Khương Thánh Y trongn cười có nước mắt, dáng vẻ hoa lê dính hạt mưa càng nhu nhược động lòng người, nhìn thấy mà thương.

Quân Tiêu Dao không do dự mà cúi đầu trực tiếp hôn lên đôi môi đỏ mềm mại của Khương Thánh Y.

“Ngô...” Môi Khương Thánh Y bị đột nhiên lấp kín.

Vui sướng, ngượng ngùng, hạnh phúc, đủ loại cảm xúc ấp ủ trong tim.

Bình Luận (0)
Comment