Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1492 - Chương 1492 - Trở Về Hoang Thiên Tiên Vực

Chương 1492 - Trở về Hoang Thiên Tiên Vực
Chương 1492 - Trở về Hoang Thiên Tiên Vực

Chương 1492: Trở về Hoang Thiên Tiên Vực

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Thật lâu sau, môi rời môi.

“Tiêu Dao, Lạc Ly còn ở nơi này...” Khương Thánh Y hờn dỗi nói một câu, lại có cảm giác quyến rũ như làn nước.

Lúc này, Quân Tiêu Dao lập tức nhận ra một ánh mắt vô cùng u oán, Khương Lạc Ly dựa vào lòng Quân Tiêu Dao, đôi mắt sáng long lanh có vẻ rất đáng thương.

“Tiêu Dao ca ca, ta cũng muốn ~”

Khương Lạc Ly chủ động nhắm mắt, đôi môi mọng nước như cánh đào hoa trông thật mê người.

Một loli mê người mặt học sinh thân hình phụ huynh chủ động đòi hôn, chỉ sợ không có nam nhân nào kháng cự nổi sức quyến rũ này.

Quân Tiêu Dao cười, cũng hôn Khương Lạc Ly.

Lúc này Khương Lạc Ly mới lộ ra nụ cười ngọt ngào ngây ngô.

“Tiêu Dao, kế tiếp chàng có tính toán gì không?” Khương Thánh Y ôn nhu hỏi.

Tuy rằng ôn nhu hương cực kỳ thoải mái, nhưng Quân Tiêu Dao cũng không có khả năng vĩnh viễn sa vào trong đó.

“Lúc sau sẽ đi Cửu Thiên Tiên Viện, nhưng trước đó vẫn phải trở về Quân gia một chuyến.” Quân Tiêu Dao nói.

Hắn trở về Quân gia, trừ gặp lại thân nhân, an bài chút chuyện ra thì còn muốn điều tra về Thương tộc.

“Ta cũng muốn trở về gặp nương!” Khương Lạc Ly nói.

Còn chưa bắt đầu đính hôn mà Khương Lạc Ly đã bắt đầu gọi Khương Nhu là nương.

“Được, dẫn nàng cùng trở về, Thánh Y tỷ, nàng có đi cùng không?” Quân Tiêu Dao nhìn về phía Khương Thánh Y.

Khương Thánh Y có chút xấu hổ, tuy rằng mang tức phụ về nhà gặp cha mẹ là hành động thực bình thường. Nhưng vấn đề là Khương Nhu xem như biểu tỷ bà con xa của Khương Thánh Y, tuy rằng không có quan hệ huyết thống quá sâu, nhưng dù sao bối phận vẫn ở nơi đó.

Với quan hệ này, đến lúc gặp mặt, nếu thật sự phải gọi nương thì có chút xấu hổ.

Hình như nhìn ra Khương Thánh Y xấu hổ, Quân Tiêu Dao hơi mỉm cười và nói: “Thánh Y tỷ cần gì để ý những việc nhỏ đó.”

Tuy rằng Khương Thánh Y là tiểu di của hắn, nhưng cũng chỉ là tên tuổi mà thôi. Hai người không có quan hệ huyết thống chân chính.

Hơn nữa, ở thế giới này, vì duy trì huyết mạch thuần khiết, thậm chí một ít gia tộc sẽ cố tình để biểu huynh muội thông hôn, cho nên chuyện này thật sự không tính là gì, nhiều nhất cũng chỉ bị trêu chọc hai câu mà thôi.

“Tức phụ xấu cũng phải có ngày gặp cha mẹ chồng.” Quân Tiêu Dao cười nói.

Khương Thánh Y quyến rũ mà trừng Quân Tiêu Dao một cái.

“Ta xấu sao?”

“Vui đùa thôi, nếu Thánh Y tỷ xấu thì các nữ tử khác trong thiên hạ sống như thế nào?” Quân Tiêu Dao tràn đầy khát vọng sống mà nói.

Vài ngày sau, Quân Tiêu Dao cũng dẫn Khương Thánh Y và Khương Lạc Ly rời đi Dao Trì thánh địa.

Nhưng Khương Thánh Y đi về Hoang Thiên Tiên Vực xong thì vẫn phải trở lại Dao Trì thánh địa. Bởi vì nàng còn chưa hoàn toàn luyện hóa Cửu Khiếu Thánh Linh Thạch Thai.

Hiện tại nàng sớm đã tu luyện ra Cửu Khiếu Linh Lung đạo tâm, cách Thập Nhị Khiếu Tiên Tâm viên mãn chân chính cũng không xa.

Khương Thánh Y mơ hồ có dự cảm, nàng phải tu luyện ra Thập Nhị Khiếu Tiên Tâm.

Ngu Thanh Ngưng và Dao Trì thánh chủ nhìn bóng dáng đám người Quân Tiêu Dao rời đi thì hơi cảm thán.

“Niên thiếu xuất anh kiệt, không nghĩ tới Thần Tử Quân gia lại yêu nghiệt đến mức độ này, lấy sức mạnh bản thân để cứu vớt Tiên Vực, đồ nhi xem như tìm được một đối tượng tốt.”

Ngu Thanh Ngưng đang cảm thán, cũng vui mừng thay cho đồ nhi nhà mình. Mấy ngày nay các nàng cũng nghe được một ít tin tức.

Họ đều không nghĩ tới, Quân Tiêu Dao lại làm ra đại sự như vậy.

“Nhưng không biết vì sao, trong lòng ta luôn có một cảm giác không an bình.” Dao Trì thánh chủ nhíu mày liễu lại và nói.

“Hả, vì sao?” Ngu Thanh Ngưng hỏi.

“Ta thấy được một chút bóng dáng của Tây Vương Mẫu đại nhân trên người Khương Thánh Y.” Dao Trì thánh chủ nói.

Ngu Thanh Ngưng sửng sốt, sau đó nói: “Hẳn không có khả năng đâu, hiện tại tai họa dị vực vừa được bình định, còn có đại kiếp nạn họa loạn gì nữa sao?”

“Chỉ hy vọng là ta lo lắng nhiều quá.” Dao Trì thánh chủ khẽ lắc đầu.

...

Quân Tiêu Dao và Khương Thánh Y, Khương Lạc Ly ngồi trên lưng Thanh Thiên Đại Bằng để trở về Hoang Thiên Tiên Vực.

Mà chuyện ở Dao Trì cũng đã lan truyền ra.

Quân Tiêu Dao trở về Cửu Thiên Tiên Vực, trực tiếp hoàn toàn huỷ diệt đám sinh linh Thánh Linh Đảo.

Thậm chí cả thánh linh thú cộng sinh của Thạch Hoàng, Tử Kim Thánh Kỳ Lân cũng bị Quân Tiêu Dao tự mình luyện hóa.

Cách lập uy này làm chấn động Tiên Vực. Mục đích của Quân Tiêu Dao cũng đã đạt thành.

Mà bên kia, trong một tiểu thế giới hư không được chí cường giả sáng lập ra, một đảo nhỏ lớn như đại lục lơ lửng ở trong đó.

Trong đó có các loại tiên kim lộng lẫy, hào quang nở rộ, vạn luồng đạo tắc, linh khí thiên địa mờ mịt.

Đây rõ ràng là đại bản doanh của thế lực bất hủ Thánh Linh Đảo.

Giờ phút này, sâu trong Thánh Linh Đảo, trong một hang đá cổ xưa, một bóng dáng vĩ ngạn mặc thạch giáp đang ngồi xếp bằng.

Thạch giáp kia vô cùng cổ xưa, thậm chí có chút rách nát, mang theo cảm giác cổ xưa tang thương.

Mà bóng dáng nọ là một nam tử cực kỳ trẻ tuổi, cơ bắp cuồn cuộn như kim thiết.

Da thịt cực kỳ kỳ dị, hiện ra màu xám trắng như nham thạch, lại mang theo một luồng sức mạnh bất hủ bất diệt.

Gã rõ ràng chính là Tiểu Thạch Hoàng của Thánh Linh Đảo, một thánh linh tuổi trẻ danh chấn Tiên Vực.

Mà phụ thân gã là Đại Thành Thánh Linh đã từng quét ngang Tiên Vực, Thạch Hoàng vô địch hoá thân từ Bất Hủ Thạch Thai.

Thân là hậu duệ dòng chính của Thạch Hoàng, tất nhiên Tiểu Thạch Hoàng cũng kế thừa một ít thiên tư năng lực của phụ thân gã.

Trên người gã tỏa ra một luồng bất hủ bất diệt chi ý. Đó là năng lực thuộc về Bất Hủ Thạch Thai.

Cũng bởi vì như thế, Tiểu Thạch Hoàng mới muốn có được Cửu Khiếu Thánh Linh Thạch Thai của Khương Thánh Y.

Nếu để gã dung hợp thì có thể đẩy thiên tư vốn yêu nghiệt của hắn lên một đỉnh cao mới, thậm chí đạt tới trình độ viên mãn nào đó.

Lúc này, một bóng dáng xuất hiện, là một nhân vật cấp Chủng Tử của Thánh Linh Đảo, cũng là một tuỳ tùng của Tiểu Thạch Hoàng.

“Khởi bẩm đại nhân, phía Cốt Nữ...”

Thiên kiêu Chủng Tử muốn nói lại thôi, sắc mặt cũng không quá đẹp.

“Nói.” Tiểu Thạch Hoàng nhàn nhạt nói.

“Cửu Khiếu Thánh Linh Thạch Thai chưa thu hồi được, đám người Cốt Nữ đều ngã xuống, thậm chí...”

“Tử Kim Thánh Kỳ Lân đại nhân cũng đã ngã xuống.”

“Cái gì?!”

Trong mắt Tiểu Thạch Hoàng phụt ra chùm tia sáng đáng sợ màu xám, đó là thạch hóa ma quang cường đại.

“Không chỉ như thế, tất cả bọn họ còn bị luyện hóa.” Thiên kiêu Chủng Tử kia trầm giọng mà nói.

Oanh!

Tiểu Thạch Hoàng bùng nổ khí tức, cả hang đá đều nổ vang run rẩy, tro bụi rơi xuống rào rạt.

“Nói cho rõ ràng, chỉ một Dao Trì thánh địa thì sao có thể làm đến mức độ này!” Tiểu Thạch Hoàng lãnh lệ nói.

Kế tiếp, tuỳ tùng kia đã kể lại chuyện xảy ra ở Dao Trì thánh địa cho Tiểu Thạch Hoàng nghe.

Nghe xong, Tiểu Thạch Hoàng trầm mặc, sắc mặt lạnh như băng, như vạn cổ hàn uyên.

Bình Luận (0)
Comment