Chương 1608: Lịch sử đen một thời
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Mẫu Hoa Bỉ Ngạn không nói lời nào, sau đó một ngón tay nhỏ nhắn thanh tú điểm ra.
Một điểm ấn ký hủy diệt ẩn vào trong cơ thể Sát Thủ Vương.
Đó là một sợi gông xiềng lẫn hạn chế.
Giống như khi đó Quân Vô Hối ra tay hạn chế Phù Phong Vương.
Dù sao Sát Thủ Vương cũng là một tôn Đế chân chính. Nếu như hắn ta phát cuồng lên thì hậu quả tạo thành sẽ không cách nào tưởng tượng.
Tay ngọc Mẫu Hoa Bỉ Ngạn vung lên, dẫn theo Sát Thủ Vương phá giới mà đi.
Ở một bên khác, Hỗn Loạn Tinh Vực.
Lúc đại quân của Quân Đế Đình đi vào trụ sở Huyết Phù Đồ mà Khương Hằng suy tính.
Tất cả mọi người đều hơi mờ mịt.
Bởi vì trước mắt, cái gì cũng không có, một mảnh trống trải.
Thậm chí ngay cả sao trời cũng không thấy một cái.
Trong hư không, chỉ còn lại từng cái khe vực thật lớn kéo dài hàng tỷ dặm.
Phiến vũ trụ này thật giống như một chiếc gương bị đánh nát, xuất hiện rất nhiều khe nứt hư không.
“Chuyện gì đã xảy ra, nơi này thật giống như đã trải qua một trận chiến lớn!”
“Là cỗ dao động hủy diệt trước đó sao, ai có thể gây ra thiệt hại lớn như thế?”
“Thành trì Huyết Phù Đồ đâu rồi?”
“Chẳng lẽ Khương Hằng Chuẩn Đế của Khương gia đã tính sai rồi sao?”
Liên quân toàn là vẻ mặt mờ mịt.
Những cường giả của các thế lực lớn đi theo đến đây như Hoang Cổ Diệp gia, Ma Tiên Giáo, Yêu Thần Cung, nhóm cường giả thế lực Thánh Linh Thư Viện, đều chẳng hiểu chuyện gì.
Trên boong tàu một chiếc phương chu chiến tranh, Võ Hộ vóc người cao lớn ánh mắt thâm thúy.
Ông ta giơ tay lên, bắt được một hạt bụi trong hư không:
“Chỉ sợ, Huyết Phù Đồ, đã hóa thành tro rồi.”
Lời của Võ Hộ khiến cho toàn quân một mảnh vắng lặng.
Khắp nơi yên ắng!
Trên mặt rất nhiều tu sĩ toàn bộ đều lộ ra vẻ khiếp sợ cùng cực.
Huyết Phù Đồ, không còn nữa sao?
“Không thể nào, cho dù có Đại Đế chân chính tự mình ra tay thì cũng không thể trong thời gian ngắn như thế tiêu diệt rốt ráo như vậy chứ?”
“Đúng thế, hơn nữa nghe nói, thành trì Huyết Phù Đồ, nếu như toàn lực phòng ngự, thậm chí có thể ngăn được chiêu thức công phạt của Đại Đế trong khoảng thời gian ngắn.”
Rất nhiều người đều không tin tưởng, bởi vì điều này thật là quá không cách nào tưởng tượng nổi.
“Với vô thượng của tộc ta mà nói, không có điều gì là không thể.”
Bỗng nhiên, Bỉ Ngạn Thiên Nữ Mộng Nô Nhi đi tới nói.
Nghe được lời này, tu sĩ xung quanh lại hoàn toàn sửng sốt, sau đó đột nhiên nghĩ tới một người.
Người nọ còn ở trong trận chiến ách họa cùng Quân Tiêu Dao, Quân Vô Hối sóng vai chiến đấu.
“Hít…”
Vô số tiếng hít khí lạnh vang lên.
Nếu như là nàng, vậy ngược lại là hợp tình hợp lý.
Nhưng tồn tại bực ấy, lại bởi vì Quân Tiêu Dao bị ám toán mà ra tay, xác thực cũng hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của người ta.
“Chẳng lẽ thực sự đi một chuyến uổng công sao?”
Rất nhiều cường giả đi theo đều có chút không biết nói gì.
Ngay lúc cả chi quân đội hơi không biết nên làm cái gì, đột nhiên, hư không dường như hơi rung chuyển một chút.
Chợt, hai bóng người hiện ra ở trên tinh khung, thu hút ánh nhìn của mọi người.
Người đến, tự nhiên là Mẫu Hoa Bỉ Ngạn.
“Tham kiến vô thượng!”
Trong mắt Mộng Nô Nhi chất chứa vẻ tôn kính cuồng nhiệt, cao giọng hô.
“Thật là Mẫu Hoa Bỉ Ngạn!”
“Gặp qua Mẫu Hoa Bỉ Ngạn!”
Cả chi quân đội, vô số tu sĩ chắp tay.
Trước đó mặc dù Mẫu Hoa Bỉ Ngạn coi như bất hủ của Dị Vực. Nhưng nàng và nhóm Quân Tiêu Dao sóng vai chiến ách họa, cũng giành được sự tôn kính của Tiên Vực bên này.
Còn có, thực lực của bản thân Mẫu Hoa Bỉ Ngân cũng là sâu không lường được, đây mới là nguyên nhân lớn nhất nàng có thể nhận được sự kính sợ.
Mẫu Hoa Bỉ Ngạn phong thái vô song, thế nhưng lại không có ai dám nhìn chằm chằm vào nàng.
Cho nên rất nhiều người đều dời mắt đi một chút, đều nhìn đến vị tồn tại ở sau lưng Mẫu Hoa Bỉ Ngạn.
“Ấy, đó chẳng lẽ là… chủ của Huyết Phù Đồ, vị Sát Thủ Vương khủng bố kia!”
Trong liên quân, không thiếu một ít cường giả có tư lịch, tự nhiên hiểu biết nhiều.
“Thật là vị Sát Thủ Vương đó, ta đã nói mà, Huyết Phù Đồ bị diệt, sao vị Sát Thủ Vương đó lại có thể không có động tĩnh được chứ?”
“Hắn chính là một vị Sát Đạo Đại Đế chân chính, lấy giết chứng đạo, có điều bây giờ xem ra, sao lại có cảm giác như là đã bị Mẫu Hoa Bỉ Ngạn trấn áp rồi vậy?”
Một màn này, khiến cho cả tập thể liên quân đều nghẹn họng.
Đây chính là một vị Đế chân chính, áp đảo trên hàng tỷ sinh linh.
Kết quả hiện giờ lại bị trấn áp, trở thành tù nhân.
Sự kính sợ mà mọi người dành cho Mẫu Hoa Bỉ Ngạn lại càng khắc sâu.
“Thật sự là vị Sát Đạo Đế Vương ấy, nghe nói con đường quật khởi của hắn cũng không tốt hơn Loạn Cổ Đại Đế bao nhiêu, còn từng trốn ở hố phân.”
“Ồ, chẳng lẽ hắn chính là, cái vị ở trong tin tức ngầm, Hố Phân Đại Đế tiếng tăm lừng lẫy ấy sao?”
“Đúng vậy, nghe nói tên thật của hắn là Cẩu Thắng, chỉ là do bất nhã, hơi giống cẩu thặng(*), cho nên mới đối ngoại tự xưng là Sát Thủ Vương.”
(*)Cẩu thặng: thức ăn thừa.
Nghe được những tiếng xì xào bàn tán mơ hồ này, Sát Thủ Vương, cũng chính là Cẩu Thắng, cơ mặt đều đang co giật, trong mắt bắn ra ánh sáng giết chóc, cả hư không đều đang rung lên.
Ai dám ở trước mặt hắn ta nhắc tới Hố Phân Đại Đế và Cẩu Thắng, đây là lịch sử đen một thời của hắn ta.
Bất luận kẻ nào nhắc tới đều phải tru diệt cửu tộc!
“Hửm?”
Mẫu Hoa Bỉ Ngạn lạnh lùng hừ một tiếng, Cẩu Thắng lập tức như bị sét đánh, thân Đế đều đang rung lên, ấn ký hủy diệt bên trong cơ thể dường như cũng muốn nổ tung.
Đường đường Sát Thủ Vương, chưa bao giờ khuất nghẹn như vậy.
“Ngươi, mệnh nghe theo Quân Tiêu Dao, thuộc về Quân Đế Đình, đây là chuộc tội cho Huyết Phù Đồ.”
Mẫu Hoa Bỉ Ngạn lạnh lùng bỏ xuống một câu, thân thể lập tức mờ dần vào hư không, biến mất không thấy.
Lấy thực lực của nàng, một mình quét ngang Tam Đại Sát Thủ thần triều còn được, nhưng nàng lười làm, chỉ cần tỏ thái độ ra là được.
Sát Thủ Vương cũng sửng sờ.
Hắn ta còn tưởng Mẫu Hoa Bỉ Ngạn muốn thu vị Đại Đế hắn ta đây làm người hầu.
Ai ngờ, Mẫu Hoa Bỉ Ngạn cơ bản không cần đến hắn ta, chướng mắt vị Đại Đế hắn ta đây, lại còn giao hắn ta cho Quân Tiêu Dao.
Ấn ký hủy diệt trong cơ thể hắn ta vẫn như cũ tồn tại.
Nếu như hắn ta làm ra cử chỉ điên cuồng gì, hoặc là vi phạm mệnh lệnh của Quân Tiêu Dao thì cái ấn ký hủy diệt trong cơ thể này sẽ lập tức nổ tung, cả thân Đế cũng sẽ nổ nát.
Vị Sát Thủ Vương khiến cho người ta nghe tiếng là chết này, không nói lời nào, đáp xuống phía trên phương chu chiến tranh.
Cỗ uy áp Đế mờ mờ ảo ảo kia, khiến cho mọi người đều không dám tới gần.
Đôi mắt Võ Hộ cũng cứng lại.
Không hổ là Sát Đạo Đại Đế, với thực lực hiện tại của ông ta, đều không cách nào cùng đọ sức.
Trừ khi ông ta hoàn toàn luyện hóa xong Tâm Hộ Thế, Máu Hoang Đế, đạt đến Chuẩn Đế mới có thể cùng tranh phong.
Tất cả mọi người đều cách rất xa Sát Thủ Vương.
Duy chỉ có một sinh linh, vậy mà đi về hướng Sát Thủ Vương, thậm chí còn muốn cùng nhau kề vai sát cánh.
Rõ ràng là Cửu Đầu Sư Tử từng là tọa kỵ của Quân Tiêu Dao.
“Này, huynh đệ, ngươi cũng tên Cẩu Thặng à, thật trùng hợp, nhũ danh của ta cũng gọi Cẩu Thặng.”
Cửu Đầu Sư Tử tùy tiện, muốn kề vai sát cánh với Sát Thủ Vương.
Xưng huynh gọi đệ với một vị Đại Đế, sảng khoái cỡ nào.
Nhưng Sát Thủ Vương lại mặt đen như đít nồi, hắn ta ngửa mặt lên trời thét dài, tiếng thét rung chuyển vạn dặm, chấn vỡ thiên ngoại sao trời, phát tiết phiền muộn trong lòng.
Hắn ta không tên Cẩu Thặng, cũng không phải Hố Phân Đại Đế.
Hắn ta là chủ của Huyết Phù Đồ, Sát Thủ Vương!