Chương 1633: Hung hiểm trong vương quốc bị lãng quên
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Cả Quân Tiêu Dao cũng cảm thấy phỏng đoán này có chút vớ vẩn.
Nhưng Tam Thế Nguyên Thần của hắn có cảm giác đối với hồn lực mạnh hơn xa các nguyên thần khác. Quân Tiêu Dao cảm thấy toàn bộ vương quốc bị lãng quên giống như có một ý chí trong cõi u minh đang nhìn chăm chú vào bọn họ.
“Không hổ là một trong Thất Đại Bất Khả Tư Nghị của Tiên Vực.” Quân Tiêu Dao âm thầm thở dài.
Mỗi một Bất Khả Tư Nghị đều cực kỳ quỷ dị, làm người ta đoán không ra.
Thiên kiêu của cửu đại Tiên Thống và đồng hành của bọn họ đều tiến vào vương quốc bị lãng quên.
Sau tra xét ban đầu, các bên đều dành ra khoảng cách nhất định, nhưng cũng không bùng nổ cọ xát hoặc là đại chiến gì.
Dù sao bọn họ vừa mới tiến vào, còn chưa tìm hiểu ra cả tình hình thế nào, hơn nữa cơ duyên còn chưa hiện thế, chưa tới thời điểm đối chọi gay gắt.
Đế Hạo Thiên là người đầu tiên hành động, hắn dẫn theo đoàn người của mình bay thẳng đến phương hướng nào đó.
Quân Tiêu Dao thấy tình cảnh này thì ánh mắt trở nên thâm thúy.
Nhìn dáng vẻ của Đế Hạo Thiên như đã tính sẵn trong lòng, giống như nắm rõ vương quốc bị lãng quên trong lòng bàn tay.
Điều này càng làm Quân Tiêu Dao xác định Đế Hạo Thiên là trọng sinh giả. Hoặc có thể nói, hắn có được năng lực biết trước tất cả.
Nhưng Quân Tiêu Dao cũng xác định, Đế Hạo Thiên thật sự không đoán trước được hành động của hắn. Nếu không Đế Hạo Thiên đã sớm biết hắn đục nước béo cò, lén lút tiến vào.
Đế Hạo Thiên không biết, vậy chứng minh trong ký ức của hắn ta cũng không có chuyện mình lẻn vào vương quốc bị lãng quên.
“Như vậy tiện hơn nhiều, cảm giác bị người ta nhìn trộm biết trước cũng không dễ chịu.” Quân Tiêu Dao thầm nghĩ.
“Được rồi, chúng ta cũng xuất phát đi, phạm vi toàn bộ vương quốc bị lãng quên rất rộng lớn, không phải trong chốc lát là có thể tra xét xong.” Linh Diên nói.
Thiên kiêu của cửu đại Tiên Thống đều duy trì khoảng cách với nhau, chậm rãi mở rộng ra bên ngoài.
Nơi bọn họ đang đứng là một mảnh bình nguyên diện tích vô cùng rộng lớn.
Không biết qua bao lâu, bỗng nhiên, phía trước có vô số những điểm đen xuất hiện.
Trong mắt thiên kiêu của cửu đại Tiên Thống đều lộ ra nghi hoặc, đồng thời cũng dâng lên cảnh giác. Đợi đến khi tới gần một chút, bọn họ đột nhiên phát hiện những điểm đen kia đều là vô số bóng người.
Những bóng người kia ăn mặc quần áo các thời đại khác nhau, có thời kỳ cận cổ, cũng có thượng cổ, còn có thời đại càng xa xăm.
“Họ đều là những sinh linh đi vào vương quốc bị lãng quên sao?” Có thiên kiêu Tiên Đình kinh ngạc hỏi.
“Không đúng, cảm giác trạng thái của bọn họ có chút không thích hợp!” Thiên kiêu dẫn đầu Chúc Dung Tiên Thống, Viêm Kiêu nhíu mày nói.
Hắn có mái tóc và lông mày giống như ngọn lửa, đôi mắt như chảy xuôi dung nham.
Hắn cảm giác những sinh linh đó chết lặng như cái xác không hồn, như đã không còn tư duy của chính mình, giống như hồn đã bị câu đi rồi.
Điều này quá quỷ dị, khiến rất nhiều thiên kiêu Tiên Thống đều trong lòng phát lạnh.
Lúc này vừa tiến vào vương quốc bị lãng quên đã phải gặp phải chuyện quỷ dị như thế này rồi.
Bỗng nhiên!
Những bóng dáng như cái xác không hồn đó như đã nhận ra sự xuất hiện của các thiên kiêu cửu đại Tiên Thống, ánh mắt bọn họ đột nhiên quay qua!
Trong mắt họ chỉ có chết lặng và tĩnh mịch.
Vèo! Vèo! Vèo!
Những bóng người đó bỗng vọt về hướng thiên kiêu của cửu đại Tiên Thống, thậm chí trong đó không ít cường giả Huyền tôn, chính là thần tôn!
Thật sự không phải thiên kiêu bình thường có thể ngăn cản chuyện này.
“Mau lui lại!” Có thiên kiêu hét lớn.
Thiên kiêu của cửu đại Tiên Thống và đồng hành giả vội vàng tránh thoát tứ tán.
Nơi đây lập tức trở nên hỗn loạn, có thiên kiêu trực tiếp bị những bóng dáng chết lặng tóm lấy. Những bóng dáng đó há mồm hút một cái, lập tức hút nguyên thần của thiên kiêu kia ra!
“Hồn, hồn, hồn ta ở nơi nào!”
Sau khi hút khô nguyên thần hồn lực của thiên kiêu này, bóng dáng chết lặng kia ngửa mặt lên trời rít gào, tiếp tục tìm kiếm con mồi tiếp theo.
“Chạy mau!”
“A... Đừng giết ta!”
“Cút!”
Nơi đây nổ tung, một mảnh hỗn loạn, dù sao trong những bóng dáng đó cũng có tồn tại cấp bậc Huyền tôn, thần tôn.
Có thể nói, trừ tinh anh trong các thiên kiêu của cửu đại Tiên Thống ra, cơ bản không có ai ngăn cản được bọn họ mấy chiêu.
Vẻ mặt Đế Hạo Thiên vẫn rất nhẹ nhàng bâng quơ, như đã nhìn quen quá rồi.
Một cái xác không hồn cấp bậc Huyền tôn vọt về hướng hắn ta, Đế Hạo Thiên còn chưa động thì lão đại lão nhị trong Yến Vân Thập Bát Kỵ đứng bên cạnh hắn, cũng chính là Vũ Huy có Quang Minh Chiến Thể và Vũ Mặc có Ám Dạ Vương Thể, đã liên thủ xuất kích, chặn lại một chiêu của Huyền tôn kia.
“Lui đi trước...”
Đế Hạo Thiên phẩy tay áo một cái, dẫn theo đoàn người của hắn bay vút về một phương hướng
Các Tiên Thống khác cũng như thế, bắt đầu tản ra.
“Cút ngay!”
Hình Vẫn Thần của Hình Thiên Tiên Thống bùng nổ toàn bộ khí tức, sức mạnh chiến đấu bùng nổ, đẩy lui một cái xác không hồn cấp bậc Thiên Tôn rồi cũng dẫn người của mình lui lại.
Nhưng không phải tất cả mọi người đều may mắn như vậy, như đoàn người Dược Quân Tử của Thần Nông Tiên Thống đã tổn thất thảm trọng, chỉ có một vài người dẫn đầu là Dược Quân Tử miễn cưỡng thoát đi.
Phía Linh Diên cũng đang rút lui.
“Yên tâm, Thiếu Hoàng điện hạ, Tần mỗ nhất định sẽ bảo hộ an toàn của nàng.” Tần Nguyên Thanh giơ tay, đánh bay một cái xác không hồn.
Linh Diên căn bản không để ý tới.
Ngược lại là Quân Tiêu Dao rất thong dong, thậm chí không ra tay, những người khác chịu làm cu li thì hắn còn vui vẻ được rảnh rỗi.
“Hừ, quả nhiên là một tên rảnh rỗi.” Nhìn thấy Quân Tiêu Dao chưa từng ra tay, Tần Nguyên Thanh hừ lạnh một tiếng.
Rốt cuộc đoàn người Linh Diên cũng phá vây, rời khỏi bình nguyên kia.
“Hô, hù chết tiểu gia ta...” Lỗ Phú Quý lau mồ hôi trên mặt.
Thân là truyền nhân thế gia đúc rèn, sức chiến đấu của hắn ta tuyệt đối không phải cao.
Đương nhiên, chỗ tốt duy nhất chính là hắn có rất nhiều pháp khí hộ thân, cũng có thể bảo đảm an toàn.
“Rốt cuộc cũng đi ra, vì sao những sinh linh tiến vào vương quốc bị lãng quên lại biến thành tồn tại như vậy?” Linh Diên cũng nhẹ nhàng thở ra.
Mọi người ở đây đều cảm thấy nghi hoặc khó hiểu, nhưng vương quốc bị lãng quên vốn thần bí quỷ dị, nghĩ không ra cũng thực bình thường.
“Được rồi, hành trình kế tiếp sẽ càng thêm nguy hiểm, mọi người phải cẩn thận một chút.”