Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1759 - Chương 1759 - Bát Phương Khuất Phục, Bất Hủ Chiến Bùng Nổ!

Chương 1759 - Bát phương khuất phục, bất hủ chiến bùng nổ!
Chương 1759 - Bát phương khuất phục, bất hủ chiến bùng nổ!

Chương 1759: Bát phương khuất phục, bất hủ chiến bùng nổ!

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Nam tử trẻ tuổi này chính là Ô Ma thiếu gia xú danh rõ ràng ở Huyền Thiên Tiên Vực, mà lão giả ngồi xếp bằng trên không trung tất nhiên là đại trưởng lão của Thái Dương Thần Sơn, một cường giả chuẩn đế thực lực cực mạnh.

Tuy rằng khí tức không lệ ra, nhưng từ trên người lão lại tỏa ratừng đợt từng đợt xích viêm, khiến hư không chung quanh im lìm mà mai một.

“Đủ rồi.” Đại trưởng lão của Thái Dương Thần Sơn nhíu mày, quát lạnh một tiếng.

“Gia gia, người...” Ô Ma thiếu gia hơi ngơ ra.

Ngày thường đại trưởng lão rất là cưng chiều, hết mực bao che cho tôn nhi là hắn ta. Do đó cũng khiến Ô Ma biến thành loại tính cách ăn chơi trác táng không kiêng nể gì như thế này.

Nhưng hiện tại, đại trưởng lão lại quát lớn hắn như thế.

“Gia gia, tôn nhi sai rồi.” Ô Ma cũng có chút đầu óc, vừa thấy tình huống không ổn thì vội vàng ngoan ngoãn quỳ xuống đất.

Trong mắt đại trưởng lão hiện lên một tia nghi ngờ, thở dài một tiếng và nói: “Những năm gần đây, ngươi nói thử xem chỉ một mình ngươi đã trêu chọc bao nhiêu thế lực? Hơn nữa Thái Dương Thần Sơn chúng ta chiếm cứ động thiên phúc địa các nơi, cũng trấn áp không ít thế lực phản đối, oán hận chất chứa nhất định sẽ bị cắn ngược, trong lòng ta luôn có một cảm giác bất an.”

Nghe đại trưởng lão nói thế, trong mắt Ô Ma hiện lên một tia không để bụng, cà lơ phất phơ mà nói: “Gia gia, tôn nhi cảm thấy ngài lo lắng nhiều quá, Thái Dương Thần Sơn là Thái Cổ Hoàng Tộc cường thịnh, uy chấn Huyền Thiên Tiên Vực. Thử hỏi có ai dám trêu chọc chúng ta. Cường giả vốn nên đạp lên đầu kẻ yếu.”

“Ai...” Đại trưởng lão khẽ lắc đầu.

Bỗng nhiên, đúng lúc này, đại trưởng lão như cảm giác được cái gì, thân thể lão chợt lóe, lập tức phá vỡ hư không!

“Gia gia!” Ô Ma ngơ ra, không biết đã xảy ra chuyện gì.

Mà giờ phút này, ở bên ngoài Thái Dương Thần Sơn có quân đội mênh mông cuồn cuộn tràn đến tập kích.

Phóng mắt nhìn lại, mấy trăm vạn nhân mã chi chít như hắc triều dâng trào.

Hắc vân áp thành thành dục tồi, giáp quang hướng nhật kim lân khai! (1)

(1) Mây đen trên thành như muốn đè nát thành; Áo giáp vàng lóng lánh ánh vẩy cá trong nắng.

“Đây là...”

Đại trưởng lão Thái Dương Thần Sơn đứng vững trên hư không, nhìn thấy đại quân từ bốn phương tám hướng vây đến, trong mắt hiện lên một tia tức giận.

“Xuất Vân Cung, Tử Tiêu Môn, Ngọc Đỉnh Các, Tinh Tượng Giáo...”

Mấy trăm vạn đại quân này rõ ràng là các đại thế lực tông môn của Huyền Thiên Tiên Vực. Những tông môn này đều từng có thâm thù đại oán với Thái Dương Thần Sơn.

Như Xuất Vân Cung, Thánh Nữ của Xuất Vân Cung rõ ràng cũng ở trong đó, trên mặt mang theo thù hận.

Còn có Tử Tiêu Môn, một vị trưởng lão của bọn họ từng tình cờ phát hiện một mạch khoáng hi hữu. Kết quả trực tiếp bị cường giả Thái Dương Thần Sơn trấn sát, cướp đoạt lấy mạch khoáng này.

Có thể nói, những thế lực tiến đến đều có thù hận mãnh liệt với Thái Dương Thần Sơn.

“Làm càn, một đám kiến mà dám mạo phạm Thái Dương Thần Sơn chúng ta!”

Trong hư không, hai bóng người chuẩn đế lại hiện lên, đó là một lão giả và một bà lão, cũng chính là nhị trưởng lão và tam trưởng lão.

“Đám thế lực này điên rồi sao, sao dám to gan lớn mật như thế!” Trong mắt bà lão kia hiện ra tức giận.

“Xem ra là Thái Dương Thần Sơn đã lâu không phát động chiến tranh thiết huyết, dẫn tới những thế lực đó cho rằng Thái Dương Thần Sơn dễ khi dễ.” Sâu trong đáy mắt Nhị trưởng lão mang theo hàn ý thị huyết nhàn nhạt.

Thái Dương Thần Sơn bọn họ có nội tình không đơn giản, nếu thật sự phát động chiến tranh thiết huyết, đủ để dễ dàng huyết tẩy những thế lực xâm chiếm đó.

“Không đơn giản như vậy.” Vẻ lo âu trong mắt đại trưởng lão lại càng sâu.

“Hả?” Nhị trưởng lão và tam trưởng lão đều nhướng mày, cảm thấy có chút khó hiểu.

“Chỉ dựa vào những thế lực đó thì tuyệt đối không có lá gan dám liên hợp lại xâm chiếm Thái Dương Thần Sơn. Khả năng duy nhất chính là có một thế lực cường đại, đủ để thuyết phục bọn họ, làm họ đồng loạt ra tay.”

“Mà kẻ có thể thuyết phục nhiều thế lực cùng tiến công như vậy, chỉ sợ...”

Đại trưởng lão còn chưa nói xong, chỉ thấy hư không chấn động, quang hoa lộng lẫy, vạn ánh kim quang.

Tất cả mọi người đều thấy được một cái lệnh bài ánh vàng rực rỡ hiện lên từ trong hư không.

Trong lúc tự quay, nó nở rộ ra thần hoa vạn trượng!

Trên lệnh bài kia có khắc một chữ “Quân”, phía dưới có bốn chữ nhỏ là “Thiên Hạ Xưng Quân”. Mà ở mặt còn lại có khắc chữ “Đế”, phía dưới có bốn chữ “Hoàn Vũ Tôn Đế”.

Kết hợp lại với nhau chính là Quân Đế Chi Lệnh!

Một tiếng quát mênh mông cuồn cuộn làm nổ nứt hoàn vũ, vang vọng chư thiên!

“Quân Đế Lệnh xuất hiện, bát phương khuất phục!”

“Nay, phụng lệnh của Đế Đình quân chủ, bất hủ chiến bùng nổ, diệt Thái Dương Thần Sơn!”

Một bóng người phá vỡ hư không, buông xuống nơi đây. Mái tóc ông ta phất phới, oai hùng như thần, trên người mặc đế binh Hoang Thần Giáp, giống như một chiến thần viễn cổ ngang trời xuất thế.

Khí huyết điên cuồng tuôn ra Cửu Trọng Thiên, kim hoa lộng lẫy, làm rực sáng huyền thiên!

Chính là Võ Hộ!

Sau khi ông ta hiện thân, bát phương chấn động!

Rất nhiều sinh linh của Thái Dương Thần Sơn cũng ngơ ra.

“Đáng chết!” Đám người đại trưởng lão lập tức biến sắc.

Trong hư không, từng thông đạo không gian màu đen hiện lên, từng chiếc cổ chiến thuyền vượt vực kéo dài qua hàng tỉ dặm, phá vỡ hư không, như dòng nước lũ sắt thép, khí thế không thể đỡ nổi!

Lục bộ của Quân Đế Đình, trừ Thương Bộ và Công Bộ ra thì bốn bộ còn lại đều ra tay!

Tinh kỳ phần phật, đón gió phấp phới!

Đằng đằng sát khí, chiến ý tận trời!

“Cái gì, Quân Đế Đình muốn ra tay với Thái Dương Thần Sơn, sao lại đột ngột như vậy!”

“Quân Đế Lệnh, chẳng lẽ đó là tiêu chí để Quân Đế Đình phát động bất hủ chiến!”

Võ Hộ rống lên một tiếng, gần như lay động toàn bộ Huyền Thiên Tiên Vực.

Vô số cường giả các thế lực cũng bay lên trời, nhìn về phía Diệu châu.

Trên mặt mọi người cũng tràn ngập chấn động.

Khởi xướng bất hủ chiến cần phải có một biểu tượng, tỷ như Quân gia phát động bất hủ chiến liền thổi lên kèn diệt thế.

Đây là một loại nghi thức, cũng là phương pháp ủng hộ chiến ý.

Mà Quân Đế Đình càng thêm bá đạo.

Quân Đế Lệnh xuất hiện, bát phương khuất phục!

Muốn xóa đi thế lực nào thì thế lực đó sẽ phải chết!

Đây là một loại tự tin tuyệt đối! Cũng là một loại khí phách tuyệt đối!

“Trời ạ, Quân Đế Đình thật sự phát động bất hủ chiến, muốn ra tay với Thái Dương Thần Sơn!”

“Một bên là thế lực bất hủ cường đại mới phát, còn hấp thu binh mã của cổ Tiên Đình.”

“Một bên là hoàng tộc bất hủ lâu đời của Huyền Thiên Tiên Vực, trận bất hủ chiến này rất đáng để xem!”

Huyền Thiên Tiên Vực cũng rúng động!

Vô số cường giả hóa thành quang hồng, lao đến Diệu châu, bọn họ không muốn bỏ lỡ trận đại chiến này.

Mà càng nhiều người lại tò mò, rốt cuộc Quân Đế Đình có cái bụng lớn đến mức nuốt trôi Thái Dương Thần Sơn hay không?

Bình Luận (0)
Comment