Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1786 - Chương 1786 - Bồ Đề Tử Của Dược Linh Sơn

Chương 1786 - Bồ Đề Tử của Dược Linh Sơn
Chương 1786 - Bồ Đề Tử của Dược Linh Sơn

Chương 1786: Bồ Đề Tử của Dược Linh Sơn

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Lữ Thanh đè nén ghen ghét trong lòng xuống, kể hết mọi chuyện cho Vương Mông nghe.

“Cái gì, có người muốn độc chiếm tất cả Hoạt Dược trong Dược Linh Sơn?” Trong mắt Vương Mông lộ ra một tia hàn ý.

“Không sai, nhưng thực lực của thiên kiêu thần bí kia rất mạnh, có khả năng là vị đại nhân vùng cấm nào đó.” Kim Vũ đứng bên cạnh nói.

Trong mắt Vương Mông lộ ra một tia khinh thường, hắn ta nói: “Thiên kiêu vùng cấm thì thế nào, Vương Diễn thiếu chủ có tên trên bảng Long Phượng Cửu Thiên, mặc kệ là thiên kiêu vùng cấm nào cũng phải nể mặt Vương Diễn thiếu chủ, đi!”

Vương Mông vung tay lên, muốn đích thân đi đến đó.

Đám người Kim Vũ, Quý Minh Phong, Đồ Chiến Dịch cũng lộ ra một tia vui mừng.

Nếu là bọn họ thì thật sự không dám trêu chọc vị đại nhân thần bí trẻ tuổi kia, nưng có thiên kiêu Đế Vẫn Thần Sơn là Vương Mông ra mặt thì bọn họ sẽ không sợ.

Ngay sau đó, một đám thiên kiêu kéo nhau rời khỏi nơi đây, khống chế Phá Trận Pháp Chu bay về hướng vực sâu Vô Chung.

Bên kia, sâu trong vực sâu Vô Chung, Quân Tiêu Dao nhìn Dược Linh Sơn vô cùng to lớn, cứ như một tiên sơn ở nơi xa, trong mắt cũng lộ ra một tia kinh ngạc cảm thán.

Hắn có thể cảm giác được, Dược Linh Sơn này có lai lịch cực kỳ bất phàm.

Loại linh khí mờ mịt này quá nồng đậm, quả thực còn đậm hơn cả hoàn cảnh chung của chính Cửu Thiên. Cũng khó trách nơi này có thể diễn sinh ra những thánh dược linh thụ hóa hình.

Nhưng Quân Tiêu Dao cảm thấy nguyên nhân bọn họ hóa hình không chỉ vì hoàn cảnh ở đây.

“Đại nhân, nơi này chính là Dược Linh Sơn, Yêu Nhi dẫn ngài đi gặp Bồ Đề gia gia.” Yêu Nhi ngọt ngào cười nói.

Trên đường bọn họ đi tới, Quân Tiêu Dao cũng cứu được không ít sinh linh của Dược Linh Sơn, điều này giúp Quân Tiêu Dao để lại ấn tượng không tồi trong lòng những sinh linh của Dược Linh Sơn đó.

“Đương nhiên là được.” Quân Tiêu Dao hơi mỉm cười.

Bọn họ tiến vào Dược Linh Sơn, thụy khí trong núi bốc lên, vạn ánh thần hà, tiên khí mờ mịt giống như tiên cảnh nhân gian.

Có đan nhai quái thạch, vách đá đỉnh đồi, đây là một nơi thiên địa linh tú. Dù là người tầm mắt cực cao như Quân Tiêu Dao cũng cảm thấy đây là một động thiên phúc địa hiếm có.

Cho dù là ở Tiên Vực, cũng không tìm ra được bao nhiêu nơi như vậy.

“Không tồi...” Trong lòng Quân Tiêu Dao càng vừa lòng, sớm đã coi Dược Linh Sơn này là vật của mình.

“Động thiên phúc địa và nhiều sinh linh dược tộc như vậy mà rơi vào tay những gia tộc cấm kỵ và vùng cấm đó thì quả thực là phí phạm của trời.” Quân Tiêu Dao nghĩ thầm.

Bỗng nhiên, đôi mắt hắn khựng lại.

Bởi vì hắn phát hiện một ngọn núi phía trước giống như một cái lò thuốc.

“Hay là...” Trong lòng Quân Tiêu Dao có phỏng đoán.

Lúc này, một giọng nói già nua đột nhiên vang lên: “Đa tạ tiểu hữu đã cứu người của tộc ta.”

Quân Tiêu Dao nhìn lại, trên ngọn núi giống như lò thuốc kia có một tiểu lão đầu mặc cổ sam bích sắc đang đứng.

Sở dĩ gọi là “tiểu”, là bởi vì chiều cao của lão chỉ chừng một phần ba người thường, quả thực giống như một quả hạch đào khô quắt.

Nhưng khí tức mơ hồ toả ra quanh thân lão lại làm Quân Tiêu Dao lộ ra ánh mắt ngạc nhiên.

“Chuẩn đế?”

Lão giả thấp bé trước mắt rõ ràng là một cường giả chuẩn đế!

“Lão hủ là Bồ Đề Tử, cảm giác được một khí tức đặc thù trên người tiểu hữu, hẳn tiểu hữu không phải sinh linh Cửu Thiên đúng không.”

Lão giả tên là Bồ Đề Tử này có đôi mắt màu xanh lục, đang nhìn thật sâu vào mắt Quân Tiêu Dao.

Quân Tiêu Dao cũng không có ý giấu giếm thân phận, chỉ thản nhiên nói: “Tại hạ là Quân Tiêu Dao, đến từ Quân gia của Tiên Vực.”

“Quân gia?” Trong mắt Bồ Đề Tử hiện lên một tia kỳ dị.

Trong ký ức mơ hồ cực kỳ cổ xưa của lão, hình như đã từng nghe qua gia tộc Quân gia này. Bồ Đề Tử không nghĩ tới mình có thể gặp được người mang huyết mạch Quân thị ở chỗ này.

“Vậy hẳn bản thể của tiền bối là một cây Bán Tiên Dược đúng không?” Quân Tiêu Dao trực tiếp chỉ ra.

Bồ Đề Tử cũng không kiêng dè, khẽ gật đầu và nói: “Không sai, bản thể của lão hủ chính là một cây Tiên Bồ Đề.”

Tiên Bồ Đề!

Đó là một loại Bán Tiên Dược chân chính, nghe đồn luyện hóa Tiên Bồ Đề có thể có được ngộ tính vô cùng yêu nghiệt.

Bởi vì Bồ Đề vốn chính là tượng trưng cho trí tuệ.

Có thể nói, cho dù là một phàm nhân, thậm chí là ngu phu, chỉ cần có thể luyện hóa Tiên Bồ Đề thì sẽ lập tức biến thành một trong những thiên kiêu ngộ tính yêu nghiệt nhất đại thế hoàng kim.

Đây là sự cường đại của Bán Tiên Dược, mỗi một cây đều có năng lực cực kỳ nghịch thiên!

Còn tiên dược chân chính càng thêm hi hữu hiếm thấy, có được khả năng nghịch thiên sửa mệnh!

Nghe đồn tiên dược là do Tiên chân chính trồng trọt, thậm chí nếu một ít chí cường Đế cảnh khống chế một cây tiên dược thì đủ để sống ra đời thứ hai, thậm chí là đời thứ ba!

Bởi vậy có thể tưởng tượng ra độ trân quý của tiên dược.

Hiện tại ở Tiên Vực, đừng nói là tiên dược, dù là Bán Tiên Dược cũng cực kỳ hiếm thấy, nếu xuất hiện sẽ khiến các thế lực bất hủ tranh đoạt tinh phong huyết vũ.

Có thể nói, nếu một gốc cây Bán Tiên Dược xuất hiện trước mắt bất cứ kẻ nào cũng không ai có thể duy trì bình tĩnh.

Mà Quân Tiêu Dao sớm đã đoán được, cho nên hiện tại hắn vẫn hết sức bình tĩnh, bình thản dửng dưng, vẻ mặt không có chút biến hóa nào.

Nhìn thấy trong mắt Quân Tiêu Dao không có chút tham dục nào, Bồ Đề Tử không khỏi lộ ra một tia thưởng thức, không hổ là người của Quân thị.

“Hẳn tiền bối chính là người lãnh đạo Dược Linh Sơn, chỉ là trước mắt tình hình của Dược Linh Sơn có chút không ổn.” Quân Tiêu Dao nói.

Bồ Đề Tử nghe vậy thì thở dài một tiếng, gật đầu nói: “Tiểu hữu nói không sai, quả thật là như thế.”

“Dược Linh Sơn ta bị những sinh linh gia tộc cấm kỵ và vùng cấm đó coi là bãi săn bắt. Mà những dược tộc chúng ta bị coi là ‘ Hoạt Dược ’ và con mồi. Lâu nay đã có rất nhiều dược tộc bị bắt giữ, thu hoạch, luyện hóa.”

Bình Luận (0)
Comment