Chương 1842: Bản thể của Kiếm Đế Tử là cái gì?
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Sau khi giọng nói cuồng ngạo lạnh nhạt kia truyền ra, một nam tử hiện thân.
Mái tóc dài của hắn ta bay loạn, mỗi một sợi tóc đều như đang dâng lên kiếm khí, như có thể cắt đứt hư không.
Nhưng điều khin nam tử chú ý nhất là trên người hắn đều là vết kiếm!
Hầu như mỗi một tấc da thịt đều có, trên má cũng có vết kiếm đan xen ngang dọc, mang đến cho người ta cảm giác thật khiếp sợ.
Nhưng vết kiếm kia cũng không phải ai để lại trên người hắn, mà là biểu tượng hiện hóa của kiếm đạo mà hắn trời sinh đã lĩnh ngộ ra.
Nói cách khác, mỗi một vết kiếm đều đại diện cho một loại lĩnh ngộ kiếm đạo của Kiếm Đế Tử.
Hơn nữa bản thân Kiếm Đế Tử cũng là nhất tộc Thánh Linh, những vết kiếm đó cũng có liên quan đến bản thể của hắn ta.
Giờ phút này, trên người hắn ta đâu chỉ có ngàn vết kiếm, điều này chứng tỏ tạo nghệ của Kiếm Đế Tử ở phương diện kiếm đạo không nói là cổ kim vô song, nhưng ít nhất cũng là đạt đến đỉnh cao, số một số hai ở thế hệ trẻ.
“Kiếm ý thật cường đại!”
Phản ứng lớn nhất không phải là Quân Tiêu Dao, ngược lại là Diệp Cô Thần.
Hai mắt hắn ta sáng quắc, như lại phát hiện một con mồi.
“Diệp huynh, hắn nhắm vào ta.” Quân Tiêu Dao tùy ý cười.
“Tiểu Thạch Hoàng cũng là ngươi làm bị thương?” Kiếm Đế Tử lạnh nhạt nói.
“Thì tính sao, không có cái mai rùa đen Thạch Hoàng để lại cho hắn thì chỉ sợ hắn sớm đã bị Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh của ta luyện hóa.” Quân Tiêu Dao vẫn lười nhác nói.
Nhưng khi Kiếm Đế Tử hiện thân, Quân Tiêu Dao lại cảm giác được, pháp khí không gian Đại La Kiếm Thai hơi rung động lên, giống như có phản ứng nào đó.
“Rốt cuộc bản thể của Kiếm Đế Tử này là cái gì, lại có thể làm Đại La Kiếm Thai sinh ra một tia phản ứng.” Quân Tiêu Dao thầm nghĩ.
Đại La Kiếm Thai cũng có được tư chất trở thành Tiên Khí giống như Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh.
Mà có thể làm một thần binh sinh ra phản ứng, bản thể của Kiếm Đế Tử đã khiến Quân Tiêu Dao sinh ra tò mò.
Dùng để làm chất dinh dưỡng cho Đại La Kiếm Thai có vẻ cũng không tồi.
…
Cảm giác được ánh mắt như đang đánh giá chiến lợi phẩm của Quân Tiêu Dao, ánh mắt của Kiếm Đế Tử càng thêm lãnh khốc.
“Còn dám bôi nhọ Thạch Hoàng, chờ đại thanh tẩy bắt đầu, ngươi còn cười được hay không?” Kiếm Đế Tử lạnh lẽo mà nói.
“Chuyện sau đó ta không biết, điều duy nhất ta biết chính là, có lẽ ngươi không nhìn thấy được tình cảnh đó.” Quân Tiêu Dao khẽ cười và nói.
“Quân Tiêu Dao...”
Cả người Kiếm Đế Tử dâng lên kiếm khí, mỗi một vết kiếm trên người đều như có phù văn kiếm đạo cực hạn hiện hóa ra.
Nếu không phải nam tử áo bào tro ở đây thì chỉ sợ Kiếm Đế Tử thật sự nhịn không được mà ra tay.
Mà lúc này, một ma âm bỗng nhiên nổ vang, khiến khí huyết của rất nhiều người cũng quay cuồng.
“Quân Tiêu Dao, chết cho ta!”
Một thú trảo khủng bố quấn quanh hỗn độn trực tiếp giáng thẳng về hướng liễn xa của Quân Tiêu Dao từ trên trời cao.
“Tên nào tên nấy đều không lễ phép như vậy sao?” Quân Tiêu Dao khẽ nhíu mày, nâng chưởng vung mạnh ra.
Hàng vạn thần quang, ngàn ánh ráng màu, khí huyết dâng lên tận trời!
Một chưởng đánh tan thú trảo khủng bố kia, đồng thời một bóng dáng cao lớn dữ tợn cũng bị đẩy lui, lộ ra một tia kinh nghi.
“Chơi hỗn độn trước mặt bản công tử, ai...”
Quân Tiêu Dao khẽ lắc đầu, tuy hiện tại hắn là Thánh Thể Đạo Thai thân, mà cũng không phải Hỗn Độn thân, nhưng Quân Tiêu Dao đã quá hiểu rõ, nhuần nhuyễn về sức mạnh hỗn độn.
Thi triển sức mạnh hỗn độn trước mặt hắn không khác gì múa rìu qua mắt thợ, không biết tự lượng sức mình.
Lúc này mọi người mới nhìn về phía bóng dáng cao lớn kia.
Đó là một sinh linh hình người, lại có bảy cái đầu gồm đầu Toan Nghê, Tì Hưu, Nhai Tí, Nghiệt Long, Vũ Xà, Quỳ Ngưu, Tượng Thần.
Liếc nhìn một cái, quả thực làm người ta sợ đến nứt cả gan ra, đừng nói là chiến đấu với nó, chỉ nhìn một cái thôi đã làm người ta sởn tóc gáy.
“Đây là hỗn độn?” Quân Tiêu Dao lộ ra vẻ mặt dấu chấm hỏi.
Trong ấn tượng của hắn, hỗn độn không nên có dáng vẻ này?
Tư Đồ Tuyết bên cạnh Diệp Cô Thần nói: “Quân công tử có điều không biết, Hỗn Vương trời sinh khống chế sức mạnh hỗn độn, còn cắn nuốt luyện hóa bảy loại hoang cổ dị thú cường đại. Cuối cùng dung hợp lại với nhau nên biến thành bộ dáng như vậy.”
Tư Đồ Tuyết thân là tu sĩ bản thổ của Cửu Thiên, cũng hiểu chút thông tin của các thiên kiêu vùng cấm nổi danh.
“Thì ra là thế.” Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu.
Hắn cũng biết vì cái gì Hỗn Vương có hung uy như vậy ở Cửu Thiên, bản thân là hung thú hỗn độn đã đủ khủng bố, lại dung hợp với bảy loại hoang cổ dị thú, thực lực kia thật sự không bình thường.
Nhưng hiện tại kẻ làm Quân Tiêu Dao cảm thấy hứng thú lại là Thao Vương đứng đầu trong Tứ Tiểu Vương của Thú Quật. Có thể đứng trước Hỗn Vương chứng minh thực lực của Thao Vương càng mạnh hơn Hỗn Vương.
“Hỗn Vương, cứu chúng ta!” Sát Vương, Hung Vương hóa thành súc sinh trâu ngựa kéo xe nhìn thấy Hỗn Vương thì lập tức hô lớn.
“Ồn ào!”
Quân Tiêu Dao giơ tay, sức mạnh pháp tắc hóa thành roi, hung hăng quất lên người hai con thú, làm bọn họ phát ra tiếng gào rống thống khổ.
“Đáng chết, Quân Tiêu Dao, dám nhục mạ thiên kiêu Thú Quật bọn ta, ngươi đang tự tìm đường chết!” Bảy cái đầu dị thú của Hỗn Vương cùng phát ra ma âm gào rống, hung uy làm chấn động cả thiên địa.
Mà lúc này, nam tử áo bào tro vẫn luôn nhàn nhạt đứng trong hư không lại khẽ hộc ra hai chữ: “Yên lặng.”
Hai chữ này như sấm sét nổ vang!
Khí thế kia ép cho khí huyết của rất nhiều thiên kiêu quay cuồng, mắt lộ hoảng sợ.
Nam tử áo bào tro này tuyệt đối không đơn giản chỉ là chuẩn đế bình thường, rất có thể là một chuẩn đế cao giai.
Hỗn Vương hừ lạnh một tiếng, “Quân Tiêu Dao, ta sẽ nuốt sống rồi luyện hóa ngươi!”